Trước đây, sự tích Lăng Tiếu giải trừ tử vong chi mê trong thành cùng
với lấy một địch vạn đã in sâu vào lòng mọi người, người người đều biết
đến.
Bọn hắn đối với lời này của Lăng Tiếu sinh ra một loại cảm giác tin
tưởng không nghi ngờ, phảng phất chỉ cần có Lăng Tiếu ở đây thì tất cả
nguy cơ đều được giải quyết dễ dàng!
- Đúng. . . Tất cả mọi người đừng kinh hoảng, chỉ là bầy Xà Chủy Hắc
Nha thôi mà, có Lăng thành chủ ở đây, chúng vốn không thể vào thành,
chúng ta đều lưu lại đi!
- Đúng vậy, nếu lần này đại nạn không chết, ta về sau sẽ sinh sống ở đây, cam nguyện nghe Lăng thành chủ quản lý.
- Chúng ta tin tưởng Lăng thành chủ, ngươi nhất định có thể tiêu diệt bầy Xà Chủy Hắc Nha kia.
- Chúng ta tin tưởng Lăng thành chủ!
. . .
Từng tiếng kinh hô vang lên, những võ giả thực lực thấp cùng với các bình dân đều trở nên vô cùng kiên định.
Nghe thanh âm của bọn hắn, máu tươi trong cơ thể Lăng Tiếu bắt đầu sôi trào lên.
- Về sau các ngươi đều là thành dân của ta, ta nhất định sẽ không để các ngươi thất vọng đâu!
Lăng Tiếu ở trong lòng kiên định thầm nói một tiếng, thân ảnh cấp tốc lướt ra ngoài thành.
Bên ngoài Phong Vân Thành, Xà Chủy Hắc Nha đầy trời đang không ngừng kêu lên Xi.. Xiiii...
Từng tiếng quỷ ý, khó nghe, sợ hãi vang vọng khắp một phương, khiến người da đầu đều run lên.
Một mảnh dày đặc, hắc áp kia tựa hồ như bao trùm lấy bầu trời bên ngoài, hoàn toàn một mảnh đen kịt, như Ác Ma hàng lâm vậy, ảnh hưởng đến phân
nửa sắc trời.
Xà Chủy Hắc Nha đầy trời càng không ngừng phát ra ám thuộc tính công
kích, trùng kích lấy phòng ngự đại trận bao phủ trên tường thành.
Cũng may mắn đây là phòng ngự đại trận thất giai, bằng không sớm đã bị bầy Xà Chủy Hắc Nha phá tan rồi.
Mặc dù như thế thì phòng ngự đại trận cũng không phải là không gì không
phá nổi, một khi năng lượng bị tiêu hao hầu như không còn thì mấy vạn Xà Chủy Hắc Nha lập tức sẽ tiến vào, mang đến cho thành trì một hồi tai
nạn mang tính hủy diệt ngay.
Hiện giờ giữ vững vị trí thành khẩu chính là Đại tướng Vương Đằng, anh
em kết nghĩa của Dương Tiên Phong, hắn được Lăng Tiếu ban thưởng cho cực phẩm Huyền Đế Đan, cũng tiến cấp tới đê giai Huyền Đế, mà ở bên cạnh
hắn lại có mấy tên cao giai Thiên Tôn, đều là chiến trướng của Tật Phong dong binh đoàn trước kia.
Bọn họ đều là hãn tướng đã nhìn quen sinh tử, nhưng đối mặt với nhiều Xà Chủy Hắc Nha như vậy vẫn cảm thấy thập phần khó giải quyết, trong lòng
đều cảm thấy sợ hãi.
- Phó đoàn trưởng, cái này phải làm sao cho phải, lại tiếp tục như vậy, những súc sinh này nhất định sẽ đánh vào mất.
Một gã Thiên Tôn thập phần lo lắng nhìn Vương Đằng nói.
Vương Đằng thần sắc mang theo vài phần trầm trọng nói:
- Trước không nên gấp gáp, thiếu gia và quân sư đã nhận được tin tức
rồi, tin rằng rất nhanh sẽ có người tới ứng đối, chỉ là một ít lông vũ
súc sinh ngũ giai, không có gì phải sợ cả!
- Thế nhưng số lượng này thức sự quá khổng lồ kinh người!
Tên Thiên Tôn kia lo lắng nói.
- Thì tính sao, chúng ta tràng diện gì chưa thấy qua, có Vương Đằng ta ở đây, những súc sinh này mơ tưởng bay vào thành nửa bước!
Vương Đằng run lên đại đao trong tay mười phần tự tin quát.
Trở thành Đế cấp chính thức, hắn có đầy đủ tự tin đi đối mặt với tất cả nguy cơ.
Rầm rập!
Trải qua một phen cuồng oanh loạn tạc, phòng ngự quang mạc càng không
ngừng sáng ngời chuyển động, trong lúc mơ hồ còn có thể trông thấy
trên đó xuất hiện một tia khe hở, hẳn qua không bao lâu nữa thì trận
pháp này chắc sẽ bị phá hủy.
Vương Đằng chấn động thân thể quát:
- Mọi người triệu hoán linh thú ra đi, chuẩn bị giết đám súc sinh lông vũ này!
Một đầu Thiên Giáp Lang lục giai cao giai uy phong lẫm lẫm xuất hiện ở bên cạnh hắn, một tiếng soi tru phóng lên trời.
Thị vệ ở một bên đồng loạt lấy ra binh khí, triệu hồi ra linh thú, một bộ tử chiến đến cùng.
Phòng ngự quang mạc còn chưa phá, Vương Đằng mắt nhảy lên, trên mặt vui vẻ:
- Có đại đội nhân mã tới giúp rồi, mọi người hò hét trợ uy, giết sạch đám súc sinh lông vũ này đi!
Lúc này, đúng là Huyền Diệu mang theo mấy ngàn nhân mã hoả tốc chạy qua, một phương đại thế đã triệt để địa hình thành, đối mặt với đám Xà Chủy
Hắc Nha đầy trời đã không hề yếu thế nữa.
Thị vệ thủ thành quát to:
- Giết sạch đám súc sinh lông vũ này!
- Giết sạch đám súc sinh lông vũ này!
- Giết sạch đám súc sinh lông vũ này!
...
Từng tiếng rống trùng thiên vang lên, trong lúc nhất thời tất cả võ giả đều sục sôi ý chí chiến đấu.
Huyền Diệu thật xa đã thấy được phòng ngự đại trận xuất hiện khe hở, lúc này nói với vài tên Thiên Tôn bên người:
- Nhanh chóng đi ổn định trận nhãn, tuyệt đối không thể để chúng phá hỏng được!
Vài tên Thiên Tôn kia tuân lệnh, cung kính khom người lập tức bay đi.
Vương Đằng mang người tới trước người Huyền Diệu cung kính nói:
- Bái kiến quân sư!
- Vương Đằng không cần đa lễ, những Xà Chủy Hắc Nha này đến cùng là chuyện gì xảy ra? Biết rõ nguyên nhân không?
Huyền Diệu khoát tay áo nói vào chính đề.
Vương Đằng lắc đầu nói:
- Chúng vào một canh giờ trước đột nhiên bay đến, lúc ấy đã dọa ta kêu
to một tiếng, cũng may ta bắt chuẩn thời cơ mở ra phòng ngự đại trận,
bằng không hậu quả thật không thể lường được.
Huyền Diệu nhẹ gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Phong Nha ở bên nói:
- Phong Nha cảm ứng một chút, xem phải chăng có người ở phía trước điều khiển!
Phong Nha là người có thực lực cao nhất ở đây, dùng thực lực của hắn
xuyên thấu qua phòng ngự đại trận tìm ra người điều khiến sau màn cũng
không phải việc khó gì.
Không cần Huyền Diệu phân phó, Phong Nha đã nhắm mắt lại, thần niệm
xuyên thấu qua tầng tầng trở ngại, quét ngang lấy bất luận một sự vật gì trong vòng ngàn dặm.
Cuối cùng, hắn như ngừng lại ở khí tức yếu ớt trên người đầu Xà Chủy Hắc Nha giấu ở nơi cuối cùng kia.
Phong Nha lộ ra vài tia cười lạnh nói:
- Quả nhiên là có người ở phía sau màn điều khiển, có cần ta lập tức bắt giết hắn không?
Huyền Diệu vừa định hạ lệnh, một tiếng xé gió cấp tốc đã từ phía sau vang lên.
Lăng Tiếu dừng thân hình lại thản nhiên nói:
- Biết l vì sao là được, chúng vừa vặn khảo nghiệm sự trung thành của
phòng vệ đội, mở phòng ngự đại trận ra đi, Phong Nha thực lực của ngươi
tạm thời không thể bạo lộ, để ngừa đối phương có hậu chiêu!
Mọi người nghe Lăng Tiếu nói liền có chút sửng sốt, bọn hắn khó hiểu
Lăng Tiếu sao phải làm vậy, đây chính là mấy vạn Xà Chủy Hắc Nha a, thật có thể gánh vác được sao?
Tàn Báo, Lưu Quần, Dương Tiên Phong, Vương Đằng đã có bốn gã Đế cấp
chính thức rồi, bản thân Lăng Tiếu càng là tồn tại có thể chém giết Đế cấp, ngoài ra số lượng Thiên Tôn cũng đạt tới gần bốn trăm người, số
lượng Địa Hoàng cũng gần một ngàn năm.
Từ số lượng mà nói, người bên phía Lăng Tiếu tuy ít, nhưng từ thực lực
lại có thể chống lại đám Xà Chủy Hắc Nha này rồi, Xà Chủy Hắc Nha chỉ
có thực lực ngũ giai cao giai, có mấy đại Đế giai và mấy trăm Thiên Tôn ở đây cũng đủ để chống lại.