Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1329

Tốc độ tu luyện của hắn cực nhanh, ở trong Lưu Dương Tông là một nhân vật thiên tài khiến mọi người phải xấu hổ.

Nhưng chính thức khiến hắn trở cường đại vẫn là kỳ ngộ đạt được ở Chiến Loạn Uyên.

Về phần là kỳ ngộ thế nào khiến hắn có được bổn sự vượt cấp khiêu chiến đây?

Vào mươi vạn năm trước, Kim tộc hoàng triều có một vương triều phụ thuộc, tên là Minh Nhật vương triều, trong vương tộc bọn hắn một môn thần công tên là Cửu Dương Phần Thiên Công, rất gần với Cổ Hoàng Thần Công.

Cửu Dương Phần Thiên Công, một khi tu luyện tới tầng cao nhất, có thể suy diễn ra chín luân diễm dương thế giới bất đồng, có uy lực vô biển, có thể phần thiên nấu hải, trong cùng giai khó ai địch nổi.

Ngoại trừ đạt được Cửu Dương Phần Thiên Công ra, Lưu Húc còn đạt được đê giai thánh khí phòng ngự chiến giáp nguyên vẹn, đồng thời càng có một đôi quyền sáo trung giai thánh khí, phối hợp với Cửu Dương Phần Thiên Công, Lưu Húc mới có tin tưởng dùng một địch hai.

Một bộ thần công đã có bổn sự vượt cấp khiêu chiến, lại có một bộ thánh giai chiến giáp, người thường vốn không phá được phòng ngự của hắn, muốn đánh bại hắn là việc rất khó khắn

Chỉ thấy Lưu Húc như là đại nhật chi tử, suy diễn lấy chín luân diễm dương không ngừng đánh với Lưu Quần và Quan Xương.

Lưu Quần là mộc thuộc tính, Quan Xương là ám thuộc tính, hai loại thuộc tính đều bị hỏa thuộc tính tương khắc, mà lực lượng của Lưu Húc tựa hồ cũng không đơn giản là đê giai Huyền Đế bình thường, lực lượng nóng bỏng mà chín luân diễm dương đánh ra quả thực khiến bọn hắn chịu không nổi.

Lưu Quần miễn cưỡng chống đỡ lấy ba luân diễm dương, Quan Xương chống lấy sáu luân diễm dương, diễm dương màu sắc bất đồng càng không ngừng thay hình đổi vị, không ngừng đánh vào hai người, khiến bọn hắn ứng đối chật vật không thôi.

- Tiếp tục như vậy không được, Quan Xương huynh, ngươi trước ứng phó chín đại diễm dương này, để ta đi chém hắn!

Lưu Quần toàn thân lòe ra vạn đạo thanh mang, cưỡng ép bức diễm dương ra, tiếp theo cả người không ngừng chớp động, đánh tới Lưu Húc ở phía sau.

Bất luận thế giới chi lực nào cũng là do bản thân võ giả suy diễn ra, một khi khiến bản thân võ giả không thể điều khiển nữa thì thế giới chi lực tự nhiên sẽ biến mất.

Quan Xương biết rõ ý đồ của Lưu Quần, không chút suy nghĩ liền bạo phát ra tất cả lực lượng của mình, thế giới chi lực của trung giai Huyền Đế tầng tầng vây lấy chín luân diễm dương.

Đám khói đen như xiềng xích không ngừng vây lấy ăn mòn chín đại diễm dương.

Chỉ là diễm dương chi lực thủy chung khắc chế lấy ám thuộc tính, chúng nó không ngừng trùng kích đốt hủy khói đen.

Quan Xương càng không ngừng tăng lực vây nắm lấy, trên trán hắn cũng đã toát ra một mảnh mồ hôi.

Thế giới chi lực của một người đường đường là trung giai Huyền Đế như hắn rõ ràng bị thế giới chi lực của một gã đê giai Huyền Đế bức thành như vậy quả thật vô cùng biệt khuất.

Đây cũng là chuyện không cách nào, thế giới chi lực của Lưu Húc cũng không phải bình thường, ít nhất cũng là thế giới chi lực hạ phẩm Hoàng cấp, có thể chống lại thế giới chi lực của hai người cũng là việc bình thường.

Lưu Quần cường chiêu đánh thắng đến trước mặt Lưu Húc, kiếm khí lạnh lẽo như thủy triều cấp tốc ép xuống.

Lưu Húc quay mắt về phía một chiêu tuyệt sát của Lưu Quần, trên mặt lộ ra vài phần khinh thường:

- Chỉ bằng chút cân lượng ấy mà cũng dám đến Lưu Dương Tông chúng ta giương oai, các ngươi còn chưa đủ tư cách!

Dứt lời, hắn liền xuất chiêu!

Một quyền đơn giản, một vòng diễm dương bị hắn tay không bắn ra.

Năng lượng nóng bỏng, hào quang chướng mắt, uy thế bức nhân.

Ầm ầm!

Kiếm khí màu xanh và nắm đấm như diễm dương đối oanh cùng một chỗ, tản mát ra cường quang cực kỳ chói mắt, tiếng bạo tạc càng không ngừng quanh quẩn không ngớt.

Người ở chung quanh lại lần nữa lui ra, nhìn tam đại cường giả Đế giai đại chiến, tầm mắt cũng được mở rộng.

- Thật cường đại, người nọ rõ ràng có thể chọi cứng hai đại thái thượng trưởng lão hợp công, không nghĩ tới chỉ một Ngũ phẩm tông môn mà cũng có được tồn tại cường hãn bực này!

- Đúng vậy, xem ra lần này sẽ không được thuận lợi như tước rồi, vạn nhất hai vị trưởng lão thất bại, vậy phải làm sao mới phải!

- Sẽ không đâu, cho dù hai vị trưởng lão không thắng được nhưng cũng sẽ không thất bại!

- Người này trẻ tuổi như vậy, không biết hắn cùng với Cung Chủ đến cùng ai mạnh ai yếu!

- Hỗn đãn, ngươi sao có thể mang Cung Chủ ra so sánh với thế lực thấp kém thế này được, nhất định là Cung Chủ cường đại hơn rồi!

...

Đối oanh với Lưu Quần một hồi, thế giới chi lực của Lưu Húc công kích cũng giảm bớt vài phần, áp lực bên phía Quan Xương cũng đại giảm, chỉ là vẫn không thể một lần hành đồng bức tan chín luân diễm dương.

Bỗng nhiên, ở nơi Lưu Quần và Lưu Húc chiến đấu, diễm dương chi lực đại thịnh, một nắm đấm lửa như là xé rách trường không đánh ra ngoài, lực lượng cường hãn kia khiến người phải run sợ.

PHỐC!

Một đạo thân ảnh bay ngược ra ngoài, một ngụm máu tươi phun ra vẽ nên một đường vòng cung diễm lệ.

Thân ảnh bay ra rõ ràng lại là Lưu Quần.

Quan Xương kinh hãi, cắn răng, sử xuất ra lực lượng cường địa nhất, đồng thời dẫn nổ thế giới chi lực của minh, đánh tan chín luân diễm dương kia.

Cùng lúc đó, hắn thừa cơ dùng thân pháp quỷ mị lướt qua Lưu Quần đánh tới Lưu Húc.

Từng đạo đao cương màu đen dùng mãnh chém xuống đỉnh đầu Lưu Húc.

Lưu Húc chỉ có thể bỏ qua Lưu Quần, quay thân lại, hai đấm đồng thời đánh ra, mỗi một quyền đều mang theo một vòng diễm dương, lực lượng lại không hề yếu hơn chiêu thức do trung giai Huyền Đế đánh ra bao nhiêu.

Trong lúc nhất thời, Quan Xương cùng Lưu Húc càng không ngừng đối oanh lại với nhau, lực lượng cường đại càng không ngừng vẩy ra đi ra.

Lưu Quần cũng đã nhận được thở dốc cơ hội, hắn nhìn về phía cùng Quan Xương chiến đấu đến kịch liệt Lưu Húc, biết rõ lần này nhiệm vụ chỉ sợ khó có thể hoàn thành.

Lưu Quần do dự một chút, quay đầu nói với những người đến cùng mình:

- Các ngươi lập tức quay về trong cung bẩm báo cho Cung Chủ việc này!

Ngay sau đó, Lưu Quần lại một lần nữa gia nhập vào vòng chiến.

Ba người đều triển khai lực lượng đến mức lớn nhất, thuộc tính hào quang bất đồng càng không ngừng nổ tung trên không.

Người Lưu Quần mang đến nghe hắn hạ mệnh lệnh liền không chút dừng lại lập tức quay người cấp tốc rời đi.

Lưu Quần và Quan Xương là chỗ dựa lớn nhất của bọn hắn nếu như hai gã Đế cấp cũng không ngăn được người ta, như vậy chút người bọn hắn sao có thể đối kháng được chứ.

- Đừng để bọn hắn chạy thoát, giết cho ta!

Lưu Việt thấy tình hình như thế liền quát to một tiếng, hạ lệnh bảo người tông mình truy sát đoàn người Tiếu Ngạo Cung.

Trong lúc nhất thời, tình thế đã bắt đầu nghiêng về một bên.

Bên phía Lưu Dương Tông có hai gã Bán Đế, tốc độ của bọn hắn cực nhanh, cũng không phải Thiên Tôn có thể sánh được.

Bọn hắn không chút lưu tình đại khai sát giới với người Tiếu Ngạo Cung.

Bọn hắn đã có siêu cấp cao thủ như Lưu Húc nên cảm thấy Tiếu Ngạo Cung cũng không có gì đáng sợ nữa, giết chóc không chút nương tay.

Ah ah!

Từng tiếng kêu thảm thiết g không ngừng vang lên phía chân trời, một vòng máu tươi nhuộm hồng cả nửa sắc trời.

Trận chiến này, đã chú định Tiếu Ngạo Cung phải thảm bại rồi.

Lưu Quần cho dù liên thủ với Quan Xương nhưng cũng khó chống lại Lưu Húc, quyền pháp của hắn nhìn như đơn giản, tuy nhiên lại ẩn chứa sức mạnh lớn lao, lại thêm một thân phòng ngự thánh giai kia khiến hắn chịu rất ít tổn thương.

Trong Lưu Quần và Quan Xương đã nổi lên sóng to gió lớn rồi, bọn hắn nào nghĩ tới một đê giai Huyền Đế rõ ràng lại có chiến lực và phòng ngự biến thái như vậy, khiến bọn hắn có một loại cảm giác vô lực.

Còn nữa, hai người nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của những người mà mình mang đến, tâm tình càng thêm khẩn trương hơn.

- Lưu Quần ngươi đi trước đi, để ta chặn bọn hắn lại!

Quan Xương sâu kín nói.

- Như vậy sao được, cho dù chiến bại cũng không thể khiến Cung Chủ mất thể diện!

Lưu Quần cũng là người bảo thủ, không chút suy nghĩ liền cự tuyệt.

Trước khi đến, Lăng Tiếu đã hạ tử lệnh, bảo bọn hắn cần phải hoàn thành nhiệm vụ.

Hôm nay ngay cả một tên đê giai Huyền Đế cũng không thu thập được, cứ như vậy xám xịt chạy đi, nếu tin này truyền ra sẽ khiến mặt mũi Tiếu Ngạo Cung mất hết!

- Nói hay lắm, Tiếu Ngạo Cung có người trung thành như ngươi ngược lại không tệ, có cơ hội thực muốn một chút xem Cung Chủ các ngươi là nhân vật bậc nào!

Lưu Húc khen ngợi nói, sau đó lại nói:

- Chơi chán rồi, dừng ở đây đi!

Dứt lời, thần sắc hắn trở nên nghiêm nghị, khí thế toàn thân rõ ràng lần nữa tăng vọt, trên hai quyền sáo nổi lên hỏa mang màu đen, lộ ra đặc biệt quỷ dị.

Cửu Dương Phần Thiên công thức thứ tư -- Hắc Viêm Tuyệt Dương!

Hỏa mang màu đen quỷ dị mang theo hai đợt diễm dương như bị Thiên Cẩu nuốt ép qua hai người, không khí chung quanh đều bị đốt cháy hoàn toàn, nhiệt độ nóng rực kia khiến người khó mà chịu nổi.

Đối mặt với sát chiêu cường đại của Lưu Húc, Lưu Quần và Quan Xương cũng không dám giữ lại, nhao nhao xuất ra sát chiêu cường đại nhất của mình.

Ầm ầm!

Cường chiêu đối oanh, phảng phất như muốn lật tung cả phương Thiên Địa này vậy, hào quang thuộc tính càng không ngừng bắn ra ngoài, trên bầu trời như tách ra pháo hoa hoa mỹ vậy, lộ ra đặc biệt xinh đẹp.

Thanh âm chiến đấu giằng co chừng một canh giờ liền bắt đầu dừng lại.

Một gã thanh niên như đại nhật chi tử mặc một bộ chiến giáp uy phong lẫm lẫm đứng chắp tay, lộ ra khí vũ hiên ngang, anh tuấn bất phàm!

Mà hai gã lão giả kia lại như chó chết, bị đánh bay xuống mặt đất vạn dặm, sống chết không rõ!

Lưu Húc lộ ra dáng cười lãnh khốc thản nhiên nói:

- Thực lực Đế cấp quả nhiên cường hãn, ha ha...

Lưu Quần và Quan Xương thất bại, bọn hắn còn không thể tổn thương đến Lưu Húc đã thất bại, đây là một hồi thảm bại!

Một gã đê giai Huyền Đế đồng thời đối chiến một gã đê giai Huyền Đế cùng với một gã trung giai Huyền Đế, phần phách lực này người thường đã khó mà so sánh rồi, cuối cùng càng chiến thắng, phần chiến tích này nếu truyền đi, tuyệt đối sẽ gây ra một đại oanh động.

Ai cũng sẽ sợ hãi thán phục, Trung Vực lại thêm một yêu nghiệt xuất hiện!

- Mang bọn họ lên đi, bọn họ còn chút giá trị lợi dụng!

Lưu Húc nhàn nhạt nói một tiếng, quay người liền quay lại Lưu Dương Tông.

Lưu Việt nhìn thân ảnh to lớn cao ngạo của con mình, trong lòng cực kỳ hưng phấn:

- Có con như thế, tông ta có thể phát dương quang đại rồi.

- Chúc mừng tông chủ ah, thiếu tông chủ sau trận chiến này chắc chắn sẽ uy danh tứ phương.

- Thật sự là thiên hữu tông ta, có thiếu tông chủ ở đây, Tiếu Ngạo Cung còn tính là cái đếch gì!

- Ngàn vạn không thể chủ quan, Tiếu Ngạo Cung người ta ngay cả Sát Thiên và Cổ gia còn không sợ, nhất định sẽ có chỗ dựa vào, chúng ta phải trở sớm chuẩn bị.

- Đúng vậy, không thể phớt lờ được, bất quá trong thời gian ngắn bọn hắn sẽ không đến nữa, trở về trước tiên chúc mừng thiếu tông chủ thuận lợi thành tựu đế vị đã nói sau!

...

Mọi người Lưu Dương Tông đều dương dương tự đắc, phảng phất như có Lưu Húc ở đây, bọn hắn liền có đầy đủ lực lượng ứng đối với Tiếu Ngạo Cung vậy!

Tử Vong sơn mạch, Tiếu Ngạo Cung

Ở trên chủ phong Tiếu Ngạo Cung, phía sau hậu cung có một đình viện tĩnh mịch rộng rãi.

Trong đình viện trồng đầy các loại ngũ hoa linh hoa, từng đợt hương thơm tràn ngập, khiến người cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái không thôi, ở bốn phía càng có từng gốc cây cao thấp không đồng nhất, trong đó trên hai cái cây càng buộc lấy một cái đu dây để chơi đùa.

Khắp mấy phương hương viện tử đều là trúc xa dùng Thiên Niên Lục Trúc dựng thành, thỉnh thoảng còn truyền đến trận trận thanh âm phong linh, trong đó còn có một chỗ đình nghỉ mát, trong đình bài trí bàn đá ghế đá, còn có một cây đàn cổ cùng với một giường êm da thú, ở phía dưới bên ngoài đình viện càng có một dòng suối từ trên cao chậm rãi chảy xuống, tiếng nước chảy phối hợp với tiếng kêu to của mấy đầu linh thú lộ ra cực kỳ duy mỹ thoải mái

Ở trong đình viện, trong mấy trúc xa đi ra mấy nữ nhân như hoa như ngọc.

Những nữ nhân ở đây tư sắc đều cực kỳ xinh đẹp, dáng vẻ ngàn vạn, hương thơm bốn phía, khiến người nhìn mà hoa cả mắt, xuân tâm nhộn nhạo

Từng nữ nhân đều là cực phẩm, là đối tương tu lữ mà bất luận một nam nhân nào cũng tha thiết ước mơ, mặc kệ nam nhân nào lấy được một người trong số đó làm vợ đều sẽ cảm thấy đây là phúc khí tu luyện ba kiếp mới được.

Nhưng tất cả cực phẩm mỹ nữ ở đây lại chỉ thuộc về một nam nhân, một nam nhân trẻ tuổi, cũng chính là chủ nhân chính thức ở đây.

Chỉ chốc lát sau, đi tới giữa lương đình liền thấy một nam nhân anh tuấn khoái hoạt như thần tiên, đang nằm nghiêng trên giường êm, đầu kê trên một cặp đùi đẹp, hai bên trái phải đều có mỹ nữ đấm bóp thư giãn cho hắn, trên mặt hắn treo nụ cười thỏa mãn, miệng khẻ nhếch lên, một khỏa linh quả óng ánh được một ngón tay ngọc như hành tây cho vào miệng hắn, hắn tinh tế nhai nhai lấy, ngẫu nhiên lại có mấy ngụm mỹ tửu vào miệng, đồng thời còn đang lắng nghe từng đợt tiếng đàn êm tài.

Đây chính là lý tưởng mà bất kỳ một nam nhân nào cũng hướng đến "Say nằm ngủ trên gối mỹ nhân".

Mặc kệ nam nhân nào trông thấy một nam nhân được mấy nữ nhân tuyệt sắc hầu hạ như thế chỉ sợ đều sẽ đố kị đến phát điên lên.

Một khúc cuối cùng, dư âm thiên tốc lờ không dứt

Mấy người ở trong lương đình đều lộ ra vẻ mê say không thôi.

BA~ BA~!

Nam nhân anh vĩ nằm ở trên giường êm nhẹ vỗ tay khen:

- Tiếng đàn của Hân Nhi càng ngày càng có cảnh giới, mặc kệ ai nghe xong đều không tự giác đắm chìm vào, chỉ là... Ngươi còn khuyết thiếu một ít cảm ngộ nhân sinh, lý giải đối với khúc ý còn chưa đủ khắc sâu, bảy phần cảnh giới đã đủ rồi, còn thiếu ba phần nhận thức.

Nữ tử đánh đàn kia khẽ mở cặp môi đỏ mọng cười nói.

Bình Luận (0)
Comment