Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1430

Lăng Tiếu đứng trước vách tường, kim quyền lóe ra, một quyền đánh vỡ vách đá, lộ ra hốc tối bên trong.

Một quyển sách cổ lập tức xuất hiện trước mắt hắn.

Lăng Tiếu không khách khí thu vào, đây là bộ công pháp đầy đủ, cùng được đặt tại nơi này.

- Hai cỗ kim thân này không tệ, trước tiên thu hồi trước, ngày sau khi ta dùng linh hồn xuất khiếu tu luyện ra phân thân, đây là thân thể thay thế tốt nhất cho ta.

Lăng Tiếu thu luôn hai cỗ thi thể như thi ma kia.

Trong tay thi thể cầm thánh khí, mặc vệ giáp thánh khí, bất kỳ món đồ nào cũng đủ làm người mừng rỡ như điên.

Tiền bối Thi Nhân tông không động chạm đến hai thi thể, có lẽ nghĩ muốn lưu lại luyện chế thi ma.

Đáng tiếc luyện chế một cỗ thi ma cũng đã hao tốn quá nhiều, vì vậy vẫn còn đặt ở nơi đây.

Hiện giờ hoàng kim quan trước mắt, vật bồi táng cũng ở bên trong, Lăng Tiếu thật không muốn bỏ qua, vẫn cố gắng tìm kiếm trận nhãn khắp nơi.

Nhưng hắn không phải Huyền Diệu, không hiểu biết nhiều về trận pháp, nhiều lần chạm tới trận văn đều bị thi khí biến hóa gây thương tích, nếu không phải thân thể hắn đủ mạnh mẽ làm gì còn sống sót?

- Thật đáng chết, nếu có thần côn ở trong này thì dễ làm!

Lăng Tiếu mắng thầm.

Tiên Thiên Âm Phong Châu trong thức hải không ngừng nhảy lên, có loại cảm giác khẩn cấp như muốn đi ra ngoài.

- Ngươi đi ra đi, xem có thể phá được trận pháp này hay không!

Lăng Tiếu bất đắc dĩ thả ra Tiên Thiên Âm Phong Châu.

Dị châu lao ra khỏi thức hải của hắn, từ sau khi hấp thu thật nhiều tử khí, quang mang của nó âm u hơn không ít, thể tích lớn hơn một vòng so với trước kia.

Nó phóng xuất ra âm sát tử khí, mang đến cho người ta cảm giác không dám đến gần, thi khí đều bị nó hấp thu tới.

Hấp thu xong thi khí bên ngoài, nó liền khẩn cấp bay vút tới chỗ hoàng kim quan.

Phanh!

Mặc kệ là vật gì đến gần hoàng kim quan đều bị vô số thi khí biến hóa đánh văng ra.

Nhưng Tiên Thiên Âm Phong Châu là bổn nguyên của thi khí, mặc kệ thi khí bao nhiêu cường đại chỉ biến thành dinh dưỡng của nó mà thôi.

Tiên Thiên Âm Phong Châu dừng phía trên trận văn, tùy ý thi khí biến hóa oanh phá, có bao nhiêu đều hấp thu sạch sẽ, giống như hắc động không đáy.

Đúng lúc này trong hoàng kim quan rốt cục có dị động.

Tiên Thiên Âm Phong Châu vốn là tuyệt âm khí trong thiên hạ, trải qua vô số vạn năm tích lũy thành bổn nguyên châu thể.

Lực lượng ẩn chứa bên trong người thường không cách nào tưởng tượng được.

Ban đầu trong khoảng cách cực lớn tại Hoang Tùng sơn mạch, trong phạm vi vạn dặm đều là âm phong sát khí, cuối cùng tuy đều tích lũy trong dị châu, nhưng có thể thấy được lực lượng của Tiên Thiên Âm Phong Châu cường đại như thế nào.

Mặc kệ thi khí hung mãnh bao nhiêu, đều không làm được gì nó.

Thi Nhân tông vì luyện chế thi ma, không biết từng chém giết bao nhiêu sinh mạng, trải qua gần vạn năm tích lũy thi khí cùng âm khí nơi này tuyệt đối là vô số kể.

Tiên Thiên Âm Phong Châu cũng không thể hấp thu sạch sẽ chỉ trong nháy mắt.

Thật nhiều thi khí cùng âm khí bị hấp thu, Tiên Thiên Âm Phong Châu không ngừng lóe ra, thể tích trân châu bắt đầu lớn lên.

Đừng xem chỉ lớn hơn một chút, nhưng điều này cũng đại biểu lực lượng dị châu càng thêm khủng bố.

Lúc này hoàng kim quan run rẩy, như có đồ vật gì đó sắp đi ra.

Một cỗ khí tức làm Lăng Tiếu cảm thấy vạn phần sợ hãi từ trong khe hở nắp quan tài tràn ngập ra ngoài.

Lăng Tiếu cảm giác hơi thở không thông thuận, vùng ngực như bị tảng đá lớn đè lên.

Phốc!

Lăng Tiếu bị khí tức kia chấn đến hộc máu, thân hình lại bị đánh văng vào đất đá, toàn thân như rã rời thành từng mảnh.

Phanh!

Nắp quan tài bị mạnh mẽ bật ra, một cỗ khí thế hủy thiên diệt địa phóng ra ngoài, vách tường động phủ bị sụp xuống, nếu không có trận văn chống đỡ chung quanh chỉ sợ nơi này phải sụp đổ.

Sưu!

Một đạo nhân ảnh từ trong hoàng kim quan bật lên, cùng lúc đó thân ảnh kia phát ra thanh âm gào thét, một quyền đầu mang theo khí thế vô thượng hướng Tiên Thiên Âm Phong Châu đánh tới.

Một quyền này tuyệt đối bá đạo chí cường, động phủ bị chấn rung không ngừng, vô số đá vụn bay ra ngoài.

Một màn này xảy ra quá nhanh, Lăng Tiếu chưa kịp thấy rõ bộ dáng của nhân ảnh kia.

Tiên Thiên Âm Phong Châu nhúc nhích, nháy mắt biến ảo vị trí tránh khỏi một quyền cường đại của thân ảnh kia.

Ngay sau đó Lăng Tiếu cũng sợ ngây người.

Tiên Thiên Âm Phong Châu tản mát ra thật nhiều âm sát tử khí, âm sát tử khí cũng ngưng tụ thành thân ảnh, mà thân ảnh kia hắn vô cùng quen thuộc, bởi vì đó chính là thân ảnh của chính Lăng Tiếu!

Cũng đúng lúc này, hắn đã nhìn thấy ra bộ dáng thân ảnh từ trong hoàng kim quan lao ra.

Đó là một trung niên mặc long bào tôn quý, khuôn mặt anh tuấn cương nghị, mắt hổ tản tinh quang, dáng người vĩ ngạn, khí mang hóa thành cổ kim chung oánh nhiễu quanh thân hắn, khí thế dị thường bá đạo, chân khí vương giả vừa xem liền không thể nghi ngờ.

- Không thể nào, Khương vương còn sống?

Lăng Tiếu chấn kinh ngây người.

Trong hoàng kim quan đột nhiên xuất hiện người sống, đây là người đã tồn tại hơn tám vạn năm về trước, cho dù là thánh giả cũng đã tọa hóa thăng thiên, trừ phi thành thần mới có cơ hội đạt tới trường sinh bất tử.

Trung niên lại đánh ra công kích, một cỗ khí khái liếc nhìn thiên hạ khiến người thần phục, mỗi quyền đem vách đá chung quanh không ngừng đánh rơi xuống.

Tiên Thiên Âm Phong Châu diễn biến thành “Lăng Tiếu” cũng vung quyền đón chào, lực lượng không chút nào thua kém đối phương.

Phanh phanh!

Quyền kình cường đại không ngừng bay ra, trận văn trong động rốt cục không chịu nổi bắt đầu sụp vỡ, thật nhiều đá vụn rơi xuống dưới.

- Không đúng, hắn không có sinh khí, tuyệt đối không phải người sống!

Lăng Tiếu nhận ra điều gì kinh quát.

Nhưng thanh âm của hắn vừa rơi xuống, thật nhiều đất đá cũng đem hắn bao phủ.

Hắn không chút suy nghĩ vận khởi lực lượng toàn thân bay ra ngoài, cũng không muốn bị chôn vùi tại nơi kia.

Lăng Tiếu vừa rời khỏi lòng đất, âm sát tử khí cùng lực lượng kim sắc hàm chứa thi khí bắt đầu oanh bạo.

Mặt đất trong phạm vi vạn dặm đều rách tả tơi sụp xuống, khí thế xung thiên, sát khí tung hoành, đáng sợ như ngày tận thế.

- Toàn bộ thối lui khỏi nơi này, quay về Phong Vân thành đi!

Lăng Tiếu quát lớn.

Người do hắn mang đến toàn bộ do hắn khống chế, theo tiếng ra lệnh lập tức bỏ chạy, chỉ có Táng Tinh cùng thi ma bị hắn thu vào dược đỉnh.

Hắn lưu lại thi ma có lực lượng thánh giai bảo hộ cho hắn là thích hợp nhất.

Hai đạo nhân ảnh từ trong lòng đất vọt ra, “Lăng Tiếu” cùng “Khương vương” thi triển thủ đoạn không ngừng oanh giết đối phương.

Lực lượng phá hủy còn mạnh mẽ hơn thi ma không biết bao nhiêu lần, từng khe không gian không ngừng bị oanh mở, quả thật như muốn đánh vỡ cả thiên địa.

Đồng thời Tiên Thiên Âm Phong Châu phóng xuất ra từng đạo âm sát tử khí đem cả phiến không gian tầng tầng phong tỏa, trong thiên địa tràn ngập lực lượng tử khí, trong vòng vạn dặm phàm là có sinh mạng đều chết sạch, ngay thực vật cũng hoàn toàn khô héo.

Từ sau khi Lăng Tiếu đạt được Tiên Thiên Âm Phong Châu, lần thứ hai chứng kiến nó có động tác lớn như vậy.

Lần đầu tiên là lúc gặp được Si Mị Lam Hỏa Châu.

- Chẳng lẽ nơi này cũng có dị châu gì hay sao?

Lăng Tiếu tránh né thật xa lẩm bẩm.

“Khương vương” đang đối chiến với “Lăng Tiếu” tựa hồ sản sinh khiếp ý, lại muốn oanh phá âm sát tử khí rời đi, nhưng lại bị âm sát tử khí bao vây tầng tầng, phảng phất như muốn đem hắn trực tiếp cắn nuốt.

Bỗng nhiên trong ấn đường “Khương vương” bay ra một đồ vật hình thoi cỡ chừng ngón cái, mà Khương vương giống như mất đi chống đỡ từ trên không trung nặng nề rơi xuống.

Mục tiêu của “Lăng Tiếu” rõ ràng chính là đồ vật hình thoi kia, một bàn tay cách không chộp tới, vô số âm sát tử khí toàn bộ hướng đồ vật kia bay qua.

Đồ vật kia không cam lòng bị bắt, tràn lan ra chí âm khí tiến hành chống cự.

Nhưng chí âm khí của nó kém hơn âm sát tử khí không ít, không ngừng bị âm sát tử khí cắn nuốt.

Tiên Thiên Âm Phong Châu ngưng hình thành “Lăng Tiếu” cũng tiêu tán hóa thành âm sát tử khí, tăng cường lực cắn nuốt thêm mạnh mẽ.

Kết quả đồ vật hình thoi kia hoàn toàn bị Tiên Thiên Âm Phong Châu bao phủ.

Lăng Tiếu suy đoán đồ vật hình thoi kia khẳng định là dị vật chí âm nào đó, có lẽ là Tụ Âm Châu trong truyền thuyết, có thể tụ tập âm khí trong vạn vật, làm cho địa phương này biến thành nơi tuyệt âm chi địa.

Sau khi Tiên Thiên Âm Phong Châu cắn nuốt thành công, trân châu lớn hơn không ít, không ngừng lóe ra trên không, dị thường hưng phấn, từng đạo âm sát tử khí không ngừng dung nhập trở về trong bản thể của nó.

Cuối cùng nó dung nhập vào trong thức hải Lăng Tiếu.

Ông!

Khi nó tiến vào thức hải của hắn, một cỗ lực lượng phản hồi cường hãn từ trong thức hải lan tràn đi ra.

Cùng lúc đó Si Mị Lam Hỏa Châu ở trong thức hải phát ra thanh âm rít lên, bất mãn địa bàn mình chiếm đoạt bị lực lượng kia ăn mòn, mà tiểu thụ co đầu rút cổ trong ngõ ngách, phát ra tầng tầng lục mang bảo vệ thân thể, chỉ sợ bị lực lượng âm sát xâm nhập vào.

Lăng Tiếu không phải lần đầu tiên cảm nhận được tình huống như vậy, ngay lập tức ngồi xuống tại chỗ thu liễm tâm thần toàn tâm toàn ý hấp thu lực lượng do Tiên Thiên Âm Phong Châu phản hồi.

Ngũ thải đan điền cấp tốc xoay chuyển, long khí rít gào, lực lượng lan tràn đều bị cắn nuốt không ngừng lớn mạnh thân thể.

Khi lực lượng đạt tới trình độ nhất định, lại tràn vào trong kinh mạch Lăng Tiếu.

Khí tức của hắn lúc này chợt tăng lên.

Suốt ba năm hắn luôn khổ tu, mục đích muốn nhanh chóng tiến giai, hắn mong muốn sớm ngày đi tới Thiên Điếm yếu tắc, sớm đến Thiên Vực.

Ba đại dị vật trong thức hải của hắn có thể trợ giúp hắn gia tốc hấp thu linh khí, mà Độc Tôn Quy Nguyên thần công cũng đồng dạng là công pháp hấp thu linh khí cực nhanh.

Trong ba năm hắn đạt tới huyền đế đê giai đỉnh, thiếu chút nữa đã đột phá huyền đế trung giai, hiện giờ có cỗ lực lượng phản hồi, Lăng Tiếu đương nhiên nắm chắc tranh thủ xem mình có cơ hội đột phá thành công hay không.

Lăng Tiếu vận dụng lực lượng không ngừng xông phá cảnh giới, cùng lúc đó trong phạm vi mấy vạn dặm chung quanh đủ loại linh khí không ngừng lao qua, giống như sóng thần gào thét vô cùng khủng bố.

Bên trong lực lượng tăng cường mạnh mẽ, bên ngoài có vô số linh khí gia nhập, khắp chung quanh Lăng Tiếu như hình thành ngũ sắc cự kén đem hắn bao vây, một mảnh du long uy vũ rít gào quấn quanh, vô cùng thần kỳ, lộ ra quý khí.

Chỉ là bất kể Lăng Tiếu trùng kích bao nhiêu, vẫn khó thể phá vỡ được cửa ải yếu hại kia.

- Không đủ, phải nhiều hơn một chút!

Lăng Tiếu cắn chặt răng, làm cho ba đại dị vật trong thức hải đồng thời xuất động.

Thật nhiều linh khí không ngừng tích súc, ngũ sắc đan điền như ngân hà cuồn cuộn, long khí như chân long không ngừng bay lượn rít gào, lực lượng đạt tới cực hạn.

Rốt cục Lăng Tiếu không còn nhẫn nhịn được đem cỗ lực lượng phóng thích đi ra.

Oanh long!

Linh khí như dòng sông lũ lụt tràn tới, như thiên quân vạn mã xung phong, vô cùng khổng lồ.

Kinh mạch Lăng Tiếu trướng to lên cơ hồ muốn nứt vỡ.

Rốt cục cổ bình không còn chịu nổi cỗ lực lượng kinh khủng kia đập phá, biến thành nghiền nát.

Bỗng nhiên Lăng Tiếu cảm giác hết thảy đều trở nên sinh động, quanh thân tràn ra cảm giác thư sướng không thể tả, lực lượng mênh mông tràn đầy làm cho hắn vô cùng thỏa mãn.

Từ khi đột phá huyền đế đê giai đến bây giờ, Lăng Tiếu chỉ mới trải qua bốn năm thời gian, tốc độ này có thể nói đã cực nhanh.

Hiện tại hắn chưa đầy bốn mươi tuổi, đã đạt tới huyền đế trung giai, nếu truyền tin đi ra tuyệt đối sẽ làm Trung Vực khiếp sợ.

Bên trong thức hải của hắn lúc này Tiên Thiên Âm Phong Châu cùng Si Mị Lam Hỏa Châu xem như đã tương đương, lực lượng giữa đôi bên không hơn kém bao nhiêu.

Lúc trước Si Mị Lam Hỏa Châu dung hợp thật nhiều hỏa diễm bổn nguyên trong Lôi Trì Đường gia cùng Dược môn, tiến giai không ít, mạnh mẽ hơn Tiên Thiên Âm Phong Châu rất nhiều.

Lúc này Tiên Thiên Âm Phong Châu hấp thu thật nhiều tử khí, sau đó lại hấp thu thật nhiều thi khí cùng đồ vật hình thoi chí âm, cuối cùng xem như đã đuổi kịp Si Mị Lam Hỏa Châu.

Lăng Tiếu hưởng thụ cảm giác đề thăng một lúc sau, đi thẳng về hướng thi thể Khương vương.

Hắn phát hiện cỗ thi thể này nhìn thật sống động, không hề có chút bộ dáng trầm lặng tử khí.

Hắn biết Khương vương đã tu luyện đại thành Bất Diệt Kim Thân Công, nhờ vậy bảo trì được thân thể trong hình dạng này, so với hai cỗ thi thể thủ vệ càng thêm hoàn mỹ.

- Không thể tưởng được đã tu luyện đến loại cảnh giới như vậy còn bị đánh chết, chẳng lẽ ở thời thượng cổ thật có nhiều nhân vật lợi hại như vậy sao?

Lăng Tiếu kinh ngạc lẩm bẩm.

Có thể tu luyện đại thành Bất Diệt Kim Thân Công, xem như trở thành thánh khí, muốn giết chết thì thực lực phải cao hơn mới được.

Lăng Tiếu thu lại thi thể Khương vương, sau đó đào ra động phủ, thu lấy hoàng kim quan.

Trong hoàng kim quan điêu khắc không ít trận văn, hẳn là trận pháp thời thượng cổ, nếu đem về đưa cho Huyền Diệu tham khảo, nói không chừng Huyền Diệu tìm hiểu ra, đây chính là trận pháp bát giai, vô cùng trân quý.

Thi Nhân tông đã hoàn toàn tiêu diệt, Lăng Tiếu không tiếp tục lưu lại, lập tức rời đi.

Không bao lâu sau tin tức Thi Nhân tông bị diệt rơi vào trong tai Hắc Ma môn.

Hơn nữa lúc này còn truyền ra một tin tức khác, Tiếu Ngạo cung ra giá thuê Sát Thiên tổ chức đối phó bọn hắn.

Người của Hắc Ma môn liền khẩn trương.

Tuy thực lực của bọn họ xếp ở phía trước, nhưng từ mấy năm trước khi đại đệ tử của tông chủ mang theo thật nhiều cao thủ đến tiêu diệt Tiếu Ngạo cung, cuối cùng toàn quân bị diệt, khiến thực lực bọn hắn yếu bớt không ít, sau đó tông chủ vẫn chưa thấy quay về, làm bọn họ mất đi cột trụ, khiến bên trong không ngừng xuất hiện trạng huống.

Sau khi truyền ra hai tin tức này, Hắc Ma môn bắt đầu thu liễm hành động đối với Tiếu Ngạo cung, không còn tiếp tục trêu chọc, nếu người ta liên hợp cùng Sát Thiên tổ chức, bọn hắn cũng khó mà chịu nổi.

Bình Luận (0)
Comment