- Lăng cung chủ đừng khinh người quá đáng!
Âu Dương Phong xanh mặt nói.
Lăng Tiếu đang định nói chuyện, chợt cau mày nhìn ra sau lưng đám người Âu Dương gia.
- Mau…chạy mau, đây là hang ổ bạch xà biến dị, có xà vương thất giai đỉnh phong đi ra rồi!
Một thanh âm lo lắng vang ra từ bên dưới đáy vực.
Thanh âm quanh quẩn không ngớt.
Hưu!
Ngay sau đó từng đạo thân ảnh cưỡi linh thú chật vật từ dưới đáy vực bay ra.
Những người này đều là người của Âu Dương gia.
Đám người Âu Dương Phong không còn quản được hai người Lăng Tiếu, cùng cưỡi linh thú hội tụ với đám người mới chạy ra từ đáy vực.
Tê tê!
Bỗng nhiên bên dưới vách đá, một đầu bạch xà dài mấy thước xuất hiện trước mặt mọi người.
Đầu bạch xà hình tam giác, trên trán còn có một sừng, miệng há to đáng sợ, lưỡi rắn không ngừng phun ra, răng nanh hàm chức kịch độc có vẻ vô cùng âm trầm, cặp mắt lộ ra hung mang.
Từng đạo bạch diễm không ngừng phun trào, những nơi bạch diễm đi qua đều không còn một ngọn cỏ, nóng cháy dọa người.
Đầu xà xuất hiện, ngay sau đó nhìn thấy được thân thể nó, trắng oánh sáng trọng, vảy rắn không ngừng lóe ra mang theo vẻ chói mắt.
Đây là một đầu bạch xà biến dị thất giai trung cấp.
Xích Cương vừa nhìn thấy bạch xà thần sắc lập tức ác liệt nói:
- Chính là súc sinh này tổn thương ta, mắt trái của nó bị ta đánh qua!
Xích Cương từng đối chiến với bạch xà, lưu rõ vết thương trên mắt nó.
Nếu chỉ là một bạch xà thất giai trung cấp, căn bản không khả năng làm người của Âu Dương gia kinh hoàng như thế.
Bởi vì ngoại trừ đầu bạch xà kia, còn có hơn mười bạch xà khác theo sau xuất hiện.
Mỗi bạch xà ít nhất có thực lực lục giai, cũng có thất giai, tuyệt đối là một ổ rắn, làm người ta nhìn thấy da đầu run lên.
Hơn mười đầu bạch xà cùng hiện, từng đạo bạch diễm phun ra, cả vùng trời đều hóa thành một mảnh biển lửa màu trắng.
Người của Âu Dương gia trực tiếp cưỡi linh thú bay lên không trung.
Chuyện này phát sinh quá mức đột ngột, Lăng Tiếu cùng Xích Cương cũng phải tạm thời né tránh.
A a!
Một ít người của Âu Dương gia không kịp bỏ chạy liền bị bạch diễm dính vào, lập tức bị thiêu cháy, không ngừng kêu lên thảm thiết, ngay cả linh thú cũng bị tai ương tử vong tại chỗ.
May mắn bạch xà chỉ đuổi theo một đoạn thì không tiếp tục truy kích, bằng không chỉ sợ người của Âu Dương gia tổn thất càng lớn hơn nữa.
Lăng Tiếu cùng Xích Cương cũng bị truy đuổi, nhưng số lượng không nhiều, chỉ có bốn đầu, trong đó có một đầu từng gây tổn thương cho Xích Cương.
Từng đạo bạch diễm không ngừng hướng hai người bắn tới.
- Đừng chạy, đem chúng xử lý!
Lăng Tiếu phi hành một lúc truyền âm cho Xích Cương.
Xích Cương tăng thực lực nên tin tưởng mười phần đáp:
- Vậy để ta giết chúng nó!
Xích Cương dứt lời, trong tay hiện ra hỏa sắc trường thương, quay người giết tới.
Hắn không gọi về linh thú, bởi vì linh thú của hắn đã bị bạch xà giết chết.
Có hai bạch xà lục giai cao cấp đã bị hắn oanh thành một đoàn huyết vụ đương trường.
Hai bạch xà thất giai bị đánh thối lui, vảy rắn rơi xuống không ít, nhưng không thương tổn đến yếu hại.
Thân thể bạch xà biến dị thật khủng bố, có thể kháng cự một kích của huyền đế cao giai.
Hai đầu bạch xà cũng không lui bước, không ngừng phun ra bạch hỏa cuồn cuộn.
Xích Cương kiêng kỵ bạch diễm, không dám dính vào, thân hình chớp động đã quấn ra sau lưng bạch xà, thương ảnh không ngừng oanh xuống.
Xích Cương quát to một tiếng, suy diễn ra đại phương thế giới.
Thế giới lực của hắn là một biển lửa, bên trong có hỏa lang chợt hiện, hướng hai bạch xà táp tới.
Hắn chỉ hi vọng tạm thời ngăn cản chúng nó cho hắn đánh bại từng đầu một.
Xích Cương nắm chắc cơ hội, mục tiêu đánh tới bạch xà từng tổn thương hắn.
- Súc sinh, hôm nay cho ngươi lấy mạng trả nợ!
Xích Cương âm lãnh quát một tiếng, cầm thương hướng bạch xà đâm tới.
Một chiêu này phi thường đơn giản, nhưng ẩn chứa một kích toàn lực của hắn, mang theo xu thế lôi đình vạn quân đâm thẳng vào yếu hại bảy tấc của bạch xà.
Xích Cương xuất thân dong binh, hàng năm giết chóc cùng linh thú, biết rõ nhược điểm của chúng nó.
Phốc!
Hí!
Trường thương trực tiếp xuyên vào trong thân bạch xà, bạch xà hí lên một tiếng, quả nhiên đau đớn bổ nhào về hướng Xích Cương, miệng táp tới.
Xích Cương lâm nguy không loạn, buông lỏng cây thương trong tay, tăng thêm kình lực, trường thương trực tiếp xuyên qua thân bạch xà, bản thân hắn bứt lui ra sau.
Thân hình bạch xà bị xuyên thủng, máu chảy đầm đìa, không ngừng giãy dụa gào thét, vẫn muốn bổ nhào về hướng Xích Cương.
Đáng tiếc nó bị đâm trúng yếu hại, không còn khả năng xoay chuyển.
Thân rắn khổng lồ nặng nề rơi xuống, toàn thân bốc lên khói trắng nồng đậm.
Đầu bạch xà còn lại tựa hồ ý thức được nguy cơ, mạnh mẽ đột phá thế giới lực của Xích Cương, quay mình chạy trốn.
Xích Cương rút thương trở về, dùng tốc độ cao nhất hướng bạch xà giết tới.
Đầu bạch xà này còn yếu hơn đầu kia vài phần, không bao lâu đã bị Xích Cương giết chết.
Xích Cương quay trở lại bên cạnh Lăng Tiếu nói:
- Cung chủ, hiện tại chúng ta nên làm gì bây giờ, nơi đó là ổ rắn, bằng vào hai chúng ta chỉ sợ…
Vừa rồi hắn nhìn thấy người của Âu Dương gia cũng không chiếm được tiện nghi, mà họ chỉ có hai người, nếu như đi vào chỉ sợ dữ nhiều lành ít, cho nên hắn phải nhắc nhở Lăng Tiếu không thể xúc động!
Lăng Tiếu nhìn về hướng ngọn núi xa xa, trong mơ hồ hắn chứng kiến một nét bạch quang nở rộ, giống như có một đầu xà vương khoanh tròn nằm chỗ đó.
Đi hay không chỉ trong một ý niệm của hắn.
Muốn thu phục địa hỏa đối với Lăng Tiếu hiện tại thật không khó, khó khăn chỉ là phải đối phó linh thú thủ hộ mà thôi.
Tuy Lăng Tiếu có được chiến lực so sánh với bán thánh, nhưng thực sự không phải bán thánh, muốn ở nơi đó đối chiến chỉ sợ bản thân hắn cũng không chịu được.
Nhưng nếu như hiện tại hắn không lấy đi, chờ Âu Dương gia thỉnh kẻ cao minh đến, chỉ sợ địa hỏa sẽ thuộc về đối phương.
- Nơi đây ta nhất định phải xông vào một lần!
Lăng Tiếu nháy mắt có quyết đoán.
Xích Cương thoáng do dự, không mở miệng, hắn cảm nhận được tín niệm kiên định của Lăng Tiếu là mình không thể thay đổi.
- Nhưng chúng ta không thể trực tiếp đi vào, chỉ có thể dẫn dụ chúng đi ra đánh chết từng con!
Lăng Tiếu lại nói.
- Nhưng…trong đó thật nhiều bạch xà, làm sao bây giờ?
Xích Cương băn khoăn nói.
- Nếu như vậy chỉ có thể nghĩ biện pháp khác!
Lăng Tiếu đáp.
Lăng Tiếu cùng Xích Cương nhắm ngọn núi kia bay qua.
Lần này đàn bạch xà tựa hồ sớm có cảnh giác, hai người còn chưa đến gần đã có hơn mười đầu bạch xà lao ra.
Ngay lúc Xích Cương toàn lực đánh giết, một đạo nhân ảnh đột nhiên xuất hiện, thanh âm gầm to giận dữ vang lên, chấn động Xích Cương suýt chút nữa té xuống.
May mắn Lăng Tiếu kịp thời dùng sức kéo mạnh hắn tránh ra, miễn cho hắn bị âm ba công kích.
Mà nhóm bạch xà bị tiếng hô kia chấn chết tại chỗ, chỉ có vài đầu thất giai lung lay vài cái không dám đánh tới, quay ngược trở vào trong đáy vực.