- Hoa Tông chủ, kỳ thật ta biết ở đây vẫn còn có một người có khả năng luyện chế ra Bát Phẩm đan dược!.
Mọi người ở chỗ này đều là sửng sốt, còn không chờ Hoa Nhân Phượng trả lời, Công Tôn Thái Nhiên liền lớn tiếng quát
- Thần nhi không được càn rỡ, mau đi với ta!.
Lão là sợ tên đồ đệ này của mình không chịu đựng được sự thật, lại muốn gây rối tạo ra nhiễu loạn gì đó.
- Không... Sư phụ, con nói rất đúng sự thật, người kia chính là hắn!
Cát Thần kiên định nói, tiếp theo giơ lên ngón tay chỉ thẳng hướng tới một người.
Cùng với phương hướng ngón tay của Cát Thần chỉ, ánh mắt của mọi người đều tập trung về phía đó.
Mà nơi đó không nghi ngờ chính là một người trẻ tuổi khôi ngô tuấn tú phi phàm, trên mặt mang theo nụ cười lạnh nhạt và sáng sủa. Ấn tượng đầu tiên làm cho người ta cảm giác phi thường có thiện cảm, hắn rõ ràng đúng là Lăng Tiếu.
- Đừng nói hươu nói vượn, chạy mau!
Công Tôn Thái Nhiên thần sắc tối sầm, mạnh mẽ lôi kéo tay Cát Thần như phải đem hắn đi.
- Sư phụ, người trước hết để cho con nói cho hết lời!
Cát Thần rất là không cam lòng mở miệng.
Hoa Nhân Phượng mở miệng nói
- Không sai, Công Tôn Đại sư, ngươi hãy để cho đệ tử của mình nói cho hết lời rồi hãy đi cũng không muộn!.
Hoa Nhân Phượng mặc dù không biết lời của Cát Thần nói vậy là thật hay giả, nhưng mà chỉ cần có một chút hy vọng thì nàng cũng không muốn buông tha.
Công Tôn Thái Nhiên khẽ thở dài một hơi rồi buông tay Cát Thần. Kỳ thật lão hiểu rõ đệ tử này của mình, chẳng qua là muốn có thêm một người chết theo để cứu vãn mặt mũi cho bọn họ thôi.
Cát Thần liếc mắt nhìn Lăng Tiếu, sau đó mới nói với Hoa Nhân Phượng
- Hoa Tông chủ, người có thể không biết trong kì Đan Minh đại hội tám năm trước, Lăng Cung Chủ liền lấy tư thế cực kì đẹp đẽ một lần ngưng luyện ra mấy viên Thất Phẩm cực phẩm Huyền Đế đan. Làm một lần liền đoạt được ngôi vị đứng đầu của Đan hội, ngoài ra còn mời chào giám thị trưởng lão của Luyện Dược Công Hội đến cung Tiếu Ngạo. Lão nhân gia ông ta chính là Thánh Dược Sư, có lão nhân gia ông ta chỉ điểm, nói vậy với tài năng của Lăng Cung Chủ hẳn là đã vượt được Khóa Dược mà trở thành cảnh giới Thánh Dược Sư.
Cát Thần nói lời này là đang nâng Lăng Tiếu lên, lại nhắc thêm đến Hàn lão. Điều này không nghi ngờ là chuẩn bị một gậy đập chết Lăng Tiếu.
Nếu như Lăng Tiếu không thừa nhận chính mình có cảnh giới Bát Phẩm, điều này cũng đả kích sự tự tin và uy tín của Lăng Tiếu, mục đích của hắn cũng đạt tới. Còn nếu như Lăng Tiếu kiên trì thừa nhận, vậy thì tiếp theo sẽ có trò hay để nhìn, đồng dạng hắn cũng cảm giác được phi thường vui mừng.
Không thể không nói Cát Thần là một người lòng dạ chật hẹp, là người có thù tất báo.
Cát Thần nói rất đúng sự thật, Lăng Tiếu sớm đã là Thất Phẩm Luyện Dược Sư, Hàn lão trở thành trưởng lão bảo hộ cung Tiếu Ngạo. Thân phận này không ngoài dự đoán, bằng không Luyện Dược Sư Nghiệp Đoàn cũng sẽ không chuyển đến thành Phong Vân.
Ánh mắt của mọi người đều rơi xuống trên người Lăng Tiếu, bọn họ đều đang chờ đợi câu trả lời của Lăng Tiếu.
Bao gồm Hoa Phiêu Nguyệt trong lòng cũng hy vọng Lăng Tiếu có thể có thực lực như vậy. Lúc vừa rồi chính là nàng ôm tâm trạng thử một lần mà lừa Lăng Tiếu đến đây. Mà trước khi vào tông môn thì Lăng Tiếu cũng cho thấy hắn cảm thấy hứng thú đối với tỷ muội bọn họ.
Giữa Cát Thần và Lăng Tiếu, Hoa Phiêu Nguyệt tự nhiên sẽ lựa chọn người sau.
Tất nhiên người sau chính là đã nổi danh trong Trung Vực, vóc người lại là khôi ngô tuấn tú như thế. Vậy thì cũng không xem như làm tủi thân chính mình.
Lăng Tiếu không nghĩ tới chính mình nằm, không, là ngồi mà cũng bị trúng thương. Trong lòng chỉ còn biết kêu oan a!
Hoa Nhân Phượng thấy Lăng Tiếu chậm chạp không có phản ứng, cảm giác Lăng Tiếu cho dù có Hàn lão chỉ đạo cũng không có khả năng trở thành Bát Phẩm Luyện Dược Sư. Tất nhiên Lăng Tiếu còn không đạt tới lực lượng Thánh Giả, vẻn vẹn một điều kiện này liền đủ để ngăn cản rất nhiều Luyện Dược Sư ở ngoài cửa. Đó cũng là nguyên nhân vì sao trên đại lục lại ít Thánh Dược Sư như vậy.
- Lăng Cung Chủ tài hoa hơn người, lời này không giả. Chính là Cung Chủ vẫn còn trẻ tuổi, không thể gượng gạo.
Hoa Nhân Phượng mở miệng giải vây hộ cho Lăng Tiếu.
Tất nhiên Lăng Tiếu là nhân vật nổi danh như vậy, Vạn Hoa Tông bọn họ tuyệt đối không thể dễ dàng đắc tội.
Mộc Vịnh Bác cũng mở miệng nói
- Đúng vậy, chúng ta là những Lão bất tử Luyện Đan đều mấy ngàn năm,còn không đạt được cảnh giới Bát Phẩm. Lăng Cung Chủ mới lớn tới đâu mà đã có khả năng sánh vai những Lão bất tử chúng ta. Phần năng lực này thì lão Mộc ta bội phục, hắn hiện tại tạm thời không luyện chế ra Bát Phẩm đan dược không có nghĩa là sau này không có cơ hội. Ta tin tưởng trong tương lai trong số Thánh Dược Sư của Trung Vực tất có một chỗ của Lăng Cung Chủ!
Mộc Vịnh Bác càng là bốn phía tán dương Lăng Tiếu, trong mắt lão không che dấu chút nào thiện ý nhắn nhủ của mình.
- Lời này không sai, ta xem Lăng Cung Chủ còn không hơn trăm tuổi, còn có rất nhiều năm tháng có cơ hội tăng khả năng Luyện Đan lên. Không giống chúng ta những lão già xương xẩu này, qua một ngày liền ít đi một ngày a!
Một người Thất Phẩm Luyện Dược Sư trong đó cũng không để ý đều nói lấy lòng.
Những người khác cũng vội vàng phụ họa vài câu, đơn giản đều là tô điểm mặt mũi Lăng Tiếu, đồng thời đả kích một phen mấy người Hồi Thiên Tông.
- Thần nhi đi thôi!
Công Tôn Thái Nhiên cũng không muốn đắc tội Lăng Tiếu, không thể làm gì khác hơn là lại lên tiếng khuyên bảo Cát Thần.
Cát Thần không cam lòng nắm thật chặt nắm đấm, tức giận trợn mắt nhìn Lăng Tiếu mà nói
- Lăng Cung Chủ, thì ra ngươi cũng chỉ là một kẻ nhát gan....
Lời này của hắn còn chưa nói xong, Lăng Tiếu bỗng đứng lên, một khí thế dũng mãnh trong nháy mắt cuồn cuộn ra, một con Chân Long vàng rực trong nháy mắt rít gào nhằm hướng tới Cát Thần.
- Thần nhi cẩn thận!
Công Tôn Thái Nhiên phát hiện cực nhanh, lập tức kéo Cát Thần đến phía sau lão, chính mình chắn ở trước mặt Cát Thần.
- Phốc!
Công Tôn Thái Nhiên tuy là Trung Giai Huyền Đế, chính là vẫn không chịu được khí thế cường đại của Lăng Tiếu, trực tiếp bị đánh bay ngược đi, rồi phun ra một ngụm máu tươi.
Khí thế của Lăng Tiếu vẫn còn không chịu đình chỉ như vậy, cứ tiếp tục hướng tới Cát Thần mà đè ép.
Cát Thần chỉ cảm thấy toàn thân đều không thể động đậy, chỉ thấy Chân Long tuyệt thế kia giống như phải nuốt sống hắn, thật là đáng sợ!
Đúng vào lúc này, Bích bà bà kia khẽ đưa tay lên, khí thế Chân Long của Lăng Tiếu lập tức hóa thành vô hình.
Bà nhìn Lăng Tiếu cười nói
- Chàng trai đủ rồi, nơi này là Vạn Hoa Tông của chúng ta!.
Lăng Tiếu quay sang nhìn thoáng qua Bích bà bà rồi khẽ gật đầu mà nói
- Tiền bối mở miệng, vãn bối tự nhiên vâng theo. Ta chỉ là muốn giáo huấn một phen những kẻ không tôn trọng Bổn cung mà thôi!.