Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1485

Lưu Húc sát ý hừng hực, nhằm hướng Huyền Diệu mà ầm ầm đánh tới. Một ngọn lửa cực lớn rực rỡ đủ màu tản ra sát ý nồng đậm, giống như phải thiêu sống Huyền Diệu.

Huyền Diệu muốn rút đi, có điều hắn chỉ là thực lực Cao Giai Thiên Tôn, tốc độ lại há có thể so sánh với cao thủ Trung Giai Huyền Đế.

Mắt thấy ngọn lửa kia sẽ tức thì nhanh chóng bao phủ Huyền Diệu thì có hai đạo âm thanh quát lớn vang đến

- Đừng hòng đả thương quân sư!.

Cùng với hai đạo âm thanh vang ra, một cỗ lực lượng dũng mãnh lập tức đánh bay ngọn lửa của Lưu Húc văng đi thật xa.

Lưu Húc mi mắt giật giật, ngay cả người mới đến thì hắn cũng không thèm nhìn tới mà lập tức quay đầu liền chạy. Hắn cảm ứng được người mới tới tuyệt đối phi phàm.

Huyền Diệu tránh thoát một kiếp lập tức quay đầu nhìn lại người mới tới, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ như điên

- Mẹ ôi, còn tưởng rằng hai kẻ các ngươi không tới, mau... mau cho người bắt lấy kẻ phản bội vừa rồi kia, hắn ám sát Vân Phong!.

Người mới tới rõ ràng đúng là Hoa Hiểu Quế và Đường Cương Lĩnh. Ở bên cạnh bọn họ lại có ba ông lão. Trong ba ông lão này lại có hai vị là thực lực Trung Giai Thánh Giả, có một người chính là thực lực Đê Giai đỉnh cao.

Không thể không nói hai vị sư phụ đối với bọn họ đúng là phi thường quan tâm, lập tức liền sử dụng ba đại Thánh Giả. Đây chính là vinh quang đặc biệt mà bất cứ đệ tử nào cũng chưa hề được hưởng thụ a!

- Cái gì, Vân Phong bị ám sát!

Hoa Hiểu Quế cùng Đường Cương Lĩnh đều là giật mình la lên.

- Chết tiệt, Trần trưởng lão, phiền toái ngài bắt lại cho ta tên tạp chủng vừa rồi kia!

Hoa Hiểu Quế vô cùng phẫn nộ quát.

Lão Đê Giai Thánh Giả kia không nói cái gì, lập tức phóng theo phương hướng Lưu Húc bỏ chạy.

- Quân sư, lão đại hắn ở đâu?

Đường Cương Lĩnh quay sang hỏi Huyền Diệu.

Huyền Diệu lắc đầu đáp

- Hắn còn chưa thấy về, các vị phu nhân đang đánh nhau ở phía trước. Hiện tại trước cứ cứu lấy Vân Phong về đã. Hắn bị đâm một thương, may ra còn có thể cứu được!.

- Thiên Thông trưởng lão phiền toái ngài!

Đường Cương Lĩnh nhìn sang một ông lão cao to ở bên cạnh mà năn nỉ.

Ông lão mặt vuông chữ điền nói nho nhỏ

- Nhiệm vụ của ta là bảo vệ hai tiểu tử các ngươi, ở chỗ này khắp bốn phía chính là có không ít người đang mai phục. Chúng ta vừa động thì bọn họ khẳng định sẽ ra tay. Cứ chờ ta trước hết tìm ra được những người này, tránh để bị ám toán mà cũng không biết là xảy ra chuyện gì.

Dứt lời, lão liếc mắt quay về mấy phương hướng. Ngón tay có hơi lay động, vài đạo chỉ mang liền nhằm hướng không gian phương xa mà bắn tới, đồng thời quát to

- Các vị bằng hữu xem trò hay đều hiện thân đi, lão phu là Thiên Thông của Linh Vũ Các!.

Âm thanh của trưởng lão Thiên Thông giống như chuông thần Cổ Mộ Thần Chung đang không ngừng vang vọng mọi nơi.

Cùng với âm thanh của lão chấm dứt, từ ba phương hướng đều có vài người đi ra.

Ba toán người này phân biệt là năm đại Thánh Giả của Hắc Ma Môn, cùng với ba vị Thánh Giả của tổ chức Sát Thiên đã sớm mai phục tốt. Còn một nhóm người khác lại là của Quỷ U Tông, bọn họ tổng cộng đến đây có bốn đại Thánh Giả.

Hắc Ma Môn xuất hiện là trong tình lý. Bọn họ ở gần cung Tiếu Ngạo nhất, đã sớm đến đây từ rất lâu, chỉ là muốn chờ sau khi nhân mã đôi bên lưỡng bại câu thương thì mới lại ra tay nhặt chút lợi lộc có sẵn.

Về phần người của tổ chức Sát Thiên một mực không có lộ diện, đó là bởi vì bọn họ sở trường nhất trong việc ẩn giấu hành tung, đều là phải chờ tới khi đối thủ phân tâm mới có thể đánh cho một kích trí mạng. Có điều đoàn người bọn hắn cũng chỉ là vừa tới, bằng không khẳng định sẽ trợ giúp Âu Dương gia đi tới vây giết đám người Hàn Khai.

Bốn đại Thánh Giả của Quỷ U Tông đã sớm đến, bọn họ là được Cổ gia mời mọc đến tương trợ. Bọn họ có cùng một mục đích muốn nhặt chút lợi lộc như Hắc Ma Môn, đồng thời cũng là vì phòng ngừa người của Phong gia cùng Đông Phương gia đến đây cứu viện.

Tổng cộng liền xuất hiện ra mười hai vị Thánh Giả, mà bên phía cung Tiếu Ngạo tạm thời chỉ đến đây có ba đại Thánh Giả trợ giúp. Cục diện này khiến cho người cung Tiếu Ngạo đều hơi bị tuyệt vọng.

Cùng với những Thánh Giả này xuất hiện, nhân mã hai bên đang chém giết phía dưới lập tức đều rút về trong trận doanh.

Âu Dương gia tổng cộng đến đây hơn ba vạn người, hiện nay đã bị tử thương hơn phân nửa, hơn hai vạn nhân mã cung Tiếu Ngạo cũng đồng dạng hao tổn rất lớn.

Hiện nay Thánh Giả đều xuất hiện, bọn họ tiếp tục giao đấu giằng co như vậy cũng không có gì ý nghĩa. Chỉ đợi Thánh Giả giữa đôi bên quyết đấu phân ra thắng bại là đã biết rõ bên nào mới là kẻ chiến thắng.

Hiện nay tất cả viện trợ của Âu Dương gia đều đến, bên phía cung Tiếu Ngạo rõ ràng là lâm vào hoàn cảnh xấu.

Nhưng mà Linh Vũ Các tham gia cùng trong đó, trái lại khiến cho bọn họ có vẻ phải chú ý dè chừng.

Diệp Vân Phong bị đâm một thương cũng được đồng bạn của hắn ở gần đó vội bế trở về.

Hắn chính là huynh đệ của Cung Chủ, cho dù là thi thể cũng nhất định phải mang về.

Cùng lúc đó, Lưu Húc chạy trốn đã bị bắt trở về, cả người bị Thánh Giả kia chụp đến hấp hối, trong ánh mắt tràn ngập vẻ không cam lòng.

Hắn hiện tại hối hận vì sao phải cứ giết chết Huyền Diệu, nếu mà hắn sớm chạy trốn thì tuyệt đối sẽ không bị bắt, hắn rất không cam lòng!

Trên đời không có gì gọi là hối hận, được làm vua thua làm giặc, chỉ có thể chấp nhận khó khăn thử thách.

Thánh Giả đang đánh nhau ở mấy vạn dặm trong không trung, tất cả cũng tách ra rồi trở lại trong mỗi trận doanh của mình.

Hàn Khai không có chuyện gì, nhưng mà thần sắc cũng vô cùng nhợt nhạt, trong miệng càng không ngừng thở phì phò, trang phục cũng hư hại không ít. Hiển nhiên lấy một địch hai còn có thể gượng gạo giữ cho không bị bại.

Phong Nha chính là nhiều chỗ chịu vết thương, quanh thân có Vạn Niên Hàn Thiết lượn lờ, sát khí một mực không tan đi, trong miệng vẫn đang không ngừng hô

- Ta muốn giết ngươi đồ hỗn đản này!.

Về phần hai vị Thánh Giả Hàn Khai mời tới kia cũng không bị chết, nhưng là đều bị thương rất nặng, máu tươi chảy đầm đìa không ngừng, khí tức phi thường không yên. Dừng lại một lúc liền vội vàng moi đan dược ăn vào để phục hồi chỗ bị thương.

Bên phía Âu Dương gia, Âu Dương Tiêu cùng một vị Đê Giai Thánh Giả liên thủ đối chiến Hàn Khai chỉ là đánh ngang tay. Nhưng mà Âu Dương Tiêu có tự tin, nếu như lại cầm cự lâu một chút thì lão tuyệt đối nắm chắc sẽ giết chết Hàn Khai.

Nếu không phải Hàn Khai có cảnh giới cao, so với lão mạnh hơn nửa bậc thì cũng sẽ không kéo đến bây giờ.

Âu Dương Chấn đối chiến Phong Nha, hắn cũng là bị thương không nhẹ. Đấu pháp của Phong Nha quá mức liều mạng, mọi chiêu đều là thủ đoạn đả thương địch thủ tám trăm, tự tổn hại một ngàn. Thật sự là khiến cho lão không thể không bận tâm.

Bình Luận (0)
Comment