- Tiếu nhi, không nên hấp tấp!.
Tại một phương hướng khác, Tàn Báo đồng dạng thấy trong tay Âu Dương Chấn xách đầu lâu Phong Nha, một cơn căm uất cứ thế mà sinh ra.
- Ta giết ngươi, lão Vương Bát này!
Tàn Báo mắng to một tiếng, tức tối đến hai mắt đỏ kè. Hắn cầm Phệ Huyết Ma đao trong tay xông về hướng tới Âu Dương Chấn.
Hắn cùng với Phong Nha tình như chân tay, mà nay Phong Nha bị giết, hắn không nổi giận mới là chuyện lạ.
Lực lượng của Tàn Báo tập trung đến trình độ cao nhất, vô số linh lực mãnh liệt hướng tới thân hình hắn. Hắn muốn vào giờ khắc này mạnh mẽ đột phá bậc Huyền Đế đỉnh cao để có thể chém đứt đôi Âu Dương Chấn dưới đao.
- Ánh sáng đom đóm cũng dám sánh ánh mặt trời!
Âu Dương Chấn thập phần khinh thường thốt lên.
Liền vào lúc Tàn Báo vừa tới một nửa đường, Hàn Khai bị trọng thương đang trở về liền lướt tới, đưa tay một chưởng đánh cho Tàn Báo bị hôn mê, rồi lui trở về đứng bên cạnh Lăng Tiếu.
- Sư huynh ngươi thế nào?
Lăng Tiếu nhìn Hàn Khai thần sắc vô cùng nhợt nhạt, trên người có nhiều chỗ xuất hiện vết thương mà hỏi.
Hàn Khai lắc đầu khó nhọc nói
- Vẫn còn không chết được!.
Tiếp theo, lão móc ra Sinh Mệnh Tuyền Dịch lập tức nuốt xuống.
Dùng nhiều Sinh Mệnh Tuyền Dịch không có hiệu quả tốt với tuổi thọ, nhưng mà cái đó có hiệu quả chữa thương hồi khí vẫn dị thường rõ rệ. Nên đối với Thánh Giả mà nói thì đó là thứ tốt nhất để bảo vệ tính mạng. Tất nhiên đan dược chữa thương dưới Bát Phẩm đối với bậc như lão mà nói thì có hiệu quả không lớn.
Kỳ thật vết thương của Hàn Khai cũng không đơn giản giống như nhìn bề ngoài vậy. Lục phủ ngũ tạng của lão đã bị thương tổn rất lớn, Sinh Mệnh Tuyền Dịch có thể làm cho lão khôi phục không ít sức sống, nhưng mà tuổi thọ của lão chỉ sợ lại sẽ phải giảm bớt.
Vốn đã không còn sống được bao nhiêu thời gian, nếu mà không thể đột phá hoặc có thánh vật Duyên Thọ cao nhất, chỉ sợ không được bao lâu thì lão cũng phải bỏ mạng.
Một bằng hữu Đê Giai Thánh Giả khác của Hàn Khai cũng đã quay trở về. Một cánh tay của lão cơ hồ bị phế bỏ, khí tức cực kỳ bừa bộn không chịu nổi. Hiển nhiên vừa rồi cũng là bị tổn thất nặng.
Bọn họ là những Võ Giả thuộc về tán tu, mặc dù đạt tới thực lực Thánh Giả. Nhưng so cùng Thánh Giả thế lực lớn có rất nhiều Cao Giai tài nguyên bồi dưỡng, thì về các phương diện khẳng định là kém hơn một chút.
Lăng Tiếu không nhận ra người này, nhưng nhìn ra được lão chiến đấu vì cung Tiếu Ngạo của hắn. Hắn liền không nói hai lời liền đưa một giọt Sinh Mệnh Tuyền Dịch vào trong tay vị Đê Giai Thánh Giả kia.
Đê Giai Thánh Giả kia quay sang nhìn Hàn Khai, thấy Hàn Khai gật đầu liền mới tiếp nhận rồi uống.
Bỗng nhiên, lão chỉ cảm thấy một cỗ sức sống thuần khiết bắt đầu nhanh chóng làm dịu tứ chi bách huyệt, lục phủ ngũ tạng của mình. Một loại cảm giác sảng khoái thư thái như vừa tái sinh tràn ngập. Cánh tay sắp đứt đoạn của lão cũng lại có cảm ứng, tin tưởng không ra bao lâu khẳng định có thể khôi phục lại. Điều này làm cho lão cực kỳ kích động.
Rất nhiều Thánh Giả, trừ Phong Nha đã ngã xuống ra, bên phía Hắc Ma Môn cũng bị Long Quy giết chết một con Bát Giai Cao Giai hắc xà, cùng với Trung Giai Thánh Giả và Linh Thú hộ thân vốn vây công nó.
Mặt khác bằng hữu Mạc Lâm của Hàn Khai cũng bị Cổ Lôi đuổi theo giết chết, Phong Thanh Duyến thì loại bỏ một người Đê Giai Thánh Giả của Quỷ U Tông.
Một trận chiến này tổng cộng liền ngã xuống ba vị Trung Giai Thánh Giả và một người Đê Giai Thánh Giả, những người còn lại hoặc nhiều hoặc ít đều bị thương. Có thể nói là khá thảm thiết.
Phù Chân muốn trừ khử Phong Thanh Duyến, nhưng chính là không cách nào đuổi kịp và vượt tốc độ của Phong Thanh Duyến. Nhưng lão cũng chuẩn bị tập họp hai người sư đệ khác của mình để sẵn sàng ra tay đối phó Phong Thanh Duyến và một vị Đê Giai Thánh Giả khác.
Hiện nay ở bên cạnh Lăng Tiếu có Hàn Khai cùng một người bằng hữu của lão, bốn đại thánh giả Đông Phương gia, hai đại Thánh Giả Phong gia, Viên Chiến Thiên mang đến lão hầu cùng tứ đại Viên Vương chính là đứng ở một phía bên cạnh khác, Tam lão của Linh Vũ Các cũng là lui ra sau.
Bên phía Âu Dương gia, Âu Dương Tiêu chỉ còn lại có nửa cái mạng. Mà Âu Dương Chấn cũng đồng dạng bị trọng thương không nhẹ, một vị Đê Giai Thánh Giả cũng không bị ngã xuống, xem như vẫn duy trì thành đội hình tương đối hoàn hảo.
Thánh Giả Hắc Ma Môn, Cổ gia, Quỷ U Tông cùng với tổ chức Sát Thiên cũng không chịu rút đi.
Nếu đã đối lập khai chiến, nhưng ba người Linh Vũ Các lại chỉ là khách qua đường mà thôi, thì thực lực bên phía cung Tiếu Ngạo nếu so với bên phía Âu Dương gia rõ ràng yếu hơn một bậc. Vậy trận này cần phải quyết định được thắng bại sinh tử.
- Lăng Tiếu ngươi tiểu tạp chủng này, ngươi vẫn còn biết xuất hiện. Hôm nay ta nhất định phải báo thù thay hai vị huynh đệ của ta!
Âu Dương Chấn nghiến răng nghiến lợi mà nói, tiếp theo hắn quay sang Thánh Giả chung quanh quát to
- Các vị cùng tiến lên giết chết hắn, tiểu tạp chủng này có Thần Khí trong truyền thuyết. Hắn đúng là dựa vào Thần Khí kia mới có thể giết chết hai vị huynh đệ kia của ta!
Chính lúc lời này vừa nói ra, tất cả Thánh Giả đều bắt đầu phát thèm.
Vốn bọn họ một mực không hiểu hai đại Thánh Giả Âu Dương gia làm thế nào đột nhiên lại bị hậu bối như Lăng Tiếu này giết chết. Coi như hắn có bản lĩnh cực lớn thì cũng không có khả năng đột nhiên đột phá vượt cấp lên đến thực lực Cao Giai Thánh Giả để giết người.
Bọn họ một dạo đã hoài nghi liệu có đúng là Tà Đế trở về, nên mới có thể làm ra chuyện điên cuồng như vậy.
Chính là, cẩn thận nghĩ kĩ thì cuối cùng lại cảm giác là không có khả năng.
Nếu mà Tà Đế làm, chỉ sợ Âu Dương gia cũng không dám gióng trống khua chiêng báo thù như thế, mà càng có khả năng lớn hơn là bị Tà Đế một tay nhanh chóng diệt tộc. Vậy tất nhiên đây chính là lão đã đi tới Thiên Vực trong truyền thuyết.
Đó cũng là một trong những nguyên nhân khiến bọn họ quyết định lội vào chỗ nước đục này.
Hiện tại nghe Âu Dương Chấn nói ra Lăng Tiếu lại là người mang Thần Khí, vậy cũng biết rõ ràng vì sao Lăng Tiếu chỉ là Huyền Đế lại có thể vượt vài bậc mà giết chết Âu Dương Hưng cùng Âu Dương Hoa.
- Cho dù hắn có cái gì, Lôi huynh hôm nay, ngươi trước hết trợ giúp diệt trừ nữ nhân Phong Thanh Duyến này!
Phù Chân tạm thời không có tâm tư để ý tới Thần Khí. Lão nhất định phải báo thù vì sư đệ đã chết đi của mình.
Trong lúc nói chuyện, búa tạ của Phù Chân đã nện về hướng tới Phong Thanh Duyến.
Cùng lúc đó, hai tên Thánh Giả ở phía sau lão cũng hướng tới một vị Thánh Giả khác của Phong gia để tấn công.
Cổ Lôi do dự một chút, rồi khẽ gật đầu với đồng bạn của mình. Hai người cũng trợ giúp Phù Chân đi vây sát Phong Thanh Duyến. Tất nhiên Quỷ U Tông có thể tới trợ trận chính là do lão ra mặt mời mọc nên mới đến. Lúc này lão không ra tay giúp đỡ thì thật sự là không thể nào nói nổi.