Cho nên, hắn nhất định phải đợi sau khi người của Vạn Hoa Tông đến đây thì mới có hành động tiếp theo.
Chỉ là người của Âu Dương gia lại cũng không phải kẻ ngu. Khi đám người Lăng Tiếu tới gần, bọn họ cũng sớm nhận được tin tức. Liền để tên Đê Giai Thánh Giả Âu Dương Siêu kia dẫn một vạn người xông ra.
Một vạn người, một vạn ngựa, quang cảnh kia đúng là to lớn hùng vĩ không thôi.
Âu Dương Siêu cầm trong tay trường thương chỉ về Lăng Tiếu ở phía xa mà nói
- Lăng Tiếu, ngươi giết mấy vị thánh lão Âu Dương gia chúng ta chẳng lẽ còn không đủ sao? Lại còn dám xông tới cửa. Mọi người theo ta cùng xông ra đánh, giết sạch bọn chúng!.
Cùng với Âu Dương Siêu ra lệnh một tiếng, mọi người của Âu Dương gia đều bắt đầu nhất tề quát lên. Tất cả mọi người cùng nhau ra tay, các loại công kích đủ mọi sắc thái thuộc tính cùng bay lên trời, có Hỏa Diễm, mưa đá, đất đá....
Lăng Tiếu không chút suy nghĩ nói với mọi người phía sau hắn
- Mọi người tản ra triệt thoái về phía sau cho ta!.
Người cung Tiếu Ngạo cũng không hề do dự, lập tức khẩn cấp triệt thoái lui nhanh về phía sau.
Lăng Tiếu chính là trực tiếp nhảy lên đến trên trời cao, ngồi trên Mãnh Nam đã biến trở về chân thân bay thẳng đến chỗ người của Âu Dương gia. Đồng thời trên tay xuất hiện Trấn Thiên Cổ.
Âu Dương Siêu đã sớm chú ý Lăng Tiếu, vừa nhìn thấy Lăng Tiếu lấy Trấn Thiên Cổ ra thì sắc mặt lập tức trở nên đại biến.
- Nhanh, lập tức tung Băng Tàm Võng vạn năm chắn hắn lại cho ta!
Âu Dương Siêu điên cuồng quát lớn đối với người bên cạnh mình.
Biết rõ là Lăng Tiếu có Thần Khí, nhưng bọn họ còn dám ứng chiến, hẳn lúc này đã sớm có chuẩn bị.
Tất nhiên trống thần của Lăng Tiếu chỉ có thể công kích nhằm vào một người, cũng không thể sinh ra lực sát thương trên diện rộng, cho nên Âu Dương Siêu sớm nghĩ ra cách đối phó cũng rất tốt.
Cùng với lời của Âu Dương Siêu quát lên, hai tên Bán Thánh từ bên cạnh hắn đột nhiên lướt ra. Hai người bọn họ kéo ra hai phía một chiếc lưới lớn bao trùm về hướng tới Lăng Tiếu.
Băng Tàm võng vạn năm này chính là thuộc về Bát Giai Đê Giai Thánh Khí, là bộ báu vật tốt nhất để bắt Bát Giai Linh Thú. Một khi bị nó cuốn lấy bao bọc, liền khó có thể giãy dụa rồi mặc sức cho người ta làm thịt.
Nếu như lúc này Lăng Tiếu vẫn kiên quyết muốn toàn lực gõ trống, vậy thì chỉ có con đường bị người khác bắt sống.
Lăng Tiếu cũng không dám tự đại, lúc này liền thu lại Trấn Thiên Cổ, bóng dáng bắt đầu di động. Hắn cùng Sư Hổ Thú né ra, đồng thời trong tay của hắn xuất ra Kim Long Thương, bốn mươi tám đạo nhân ảnh trong lúc đó cùng công kích về hướng hai tên Bán Thánh kia.
Chỉ cần giết chết bọn họ, thu lấy Băng Tàm võng vạn năm này thì tất cả sẽ không có uy hiếp nữa.
Hai tên Bán Thánh thực lực mặc dù rất mạnh, nhưng trong tình huống Lăng Tiếu toàn lực ứng phó nên cũng không yếu hơn một chút nào so với bọn hắn. Từng đạo bóng người khiến cho bọn họ không phân biệt rõ ai mới là chân thân.
Âu Dương Siêu muốn đi hỗ trợ thì Sư Hổ Thú cũng đã lao về phía lão để cắn.
- Rầm rầm!
Hai tên Bán Thánh vì chống đỡ cường chiêu của Lăng Tiếu, không thể không tạm thời tách ra ứng chiến.
- Nhất định phải tốc chiến tốc thắng!
Lăng Tiếu mang đến đây rất ít người nên tuyệt đối không thể trì hoãn thời gian, nhất định phải mau chóng giải quyết cuộc chiến đấu.
Tinh thần lực của hắn hướng tới một người trong đó mà nện thẳng về phía trước.
Kim Long Thương vô hình vô ảnh mạnh mẽ vô địch đâm tới Thức Hải một người trong đó.
Sau khi đạt tới Thánh Giả thì có thể cảm ứng được không gian dao động, do đó ngăn cản được Lăng Tiếu dùng tinh thần lực công kích. Nhưng mà Bán Thánh chỉ là mới chạm đến ven rìa lực lượng không gian, nên vẫn còn không coi là thật sự có thể vận dụng lực lượng không gian.
Người kia chỉ là cảm ứng được nguy hiểm, nhưng không biết nguy hiểm đến từ nơi nào, căn bản không có đủ lực chống đỡ liền bị đánh trúng Thức Hải.
Hắn kêu thảm một tiếng, thân hình bắt đầu lắc lư muốn từ trên cao rơi xuống.
Lăng Tiếu không để cho hắn chút xíu cơ hội giữ mạng sống, liền dùng tốc độ cao nhất lướt về hướng tới hắn. Kim Long Thương trực tiếp xuyên qua lồng ngực hắn.
Cho dù là hắn có mặc Vệ Giáp cấp bậc phòng ngự Bán Thánh, nhưng mà trước Kim Long Thương cấp bậc bán thần thì vẫn tương đương với không có phòng ngự.
Một vị Bán Thánh khác thấy đồng bạn của mình đột nhiên bị giết, thì bị dọa đến kinh hãi khiếp sợ. Hắn quăng Băng Tàm võng vạn năm cầm trong tay về hướng tới Lăng Tiếu, hy vọng có thể nhanh chóng bao trùm lên Lăng Tiếu.
Hắn làm như vậy chẳng qua là được ăn cả ngã về không, còn chính mình thì đầu tiên là nhằm hướng tới đám người nhà mà bỏ chạy.
Dựa vào tốc độ của Lăng Tiếu thì làm sao có thể dễ dàng bị bắt như vậy. Hắn dễ dàng né sang một bên, rồi hướng tới Bán Thánh đang bỏ trốn mà nện ra một quyền.
Một quyền này giống như một vầng mặt trời tím biếc, mang theo ngọn lửa hừng hực hướng tới phía dưới mà đuổi theo chèn ép.
Bán Thánh kia cảm ứng được nguy hiểm liền quay người lại. Trường kiếm trong tay vẽ ra từng đạo kiếm quang uy lực phi phàm liền cắt một vầng mặt trời này thành vô số mảnh nhỏ.
Vô số ngọn lửa tím từ trên cao giáng xuống giữa đám người Âu Dương gia rồi bắn tung toé.
Một số võ giả thực lực thấp không còn kịp vận kình khí hộ thân, sau khi bị những tia lửa tím dính vào lập tức biến thành cây đuốc sống.
- A a!
Có không ít người bị cháy sạch đang không ngừng kêu lên thảm thiết. Bọn họ kiệt lực muốn nhanh chóng loại trừ dập tắt ngọn lửa này. Chính là lại phát hiện ngọn lửa tím này căn bản khó có thể dập tắt, nhanh chóng trực tiếp làm cho bọn họ bị cháy đến thương tích đầy mình, cuối cùng ngay cả mảnh vụn cũng không còn lại.
Những người chung quanh đều bị hăm dọa sợ mất mật, đều vội vàng lánh ra, không người nào dám dính vào chút xíu những ngọn lửa này.
- Mau... Mọi người cùng nhau hướng tới hắn mà công kích, tuyệt đối không thể để cho hắn ra tay!
Tên Bán Thánh kinh hoảng hạ mệnh lệnh cho mọi người ở dưới đất.
Người của Âu Dương gia lại một lần nữa nhất loạt phát ra công kích về hướng tới Lăng Tiếu.
Năng lượng đáng sợ nện cho chốn thiên địa này rung rinh đến mức bắt đầu di động, năng lượng ngũ sắc sặc sỡ xem ra cực kỳ lóa mắt.
Những năng lượng này chất chồng chung một chỗ đâu phải là chuyện chơi, cho dù là Thánh Giả cũng không dám liều mạng chắn.
Lăng Tiếu mặc dù có tự tin đỡ được, chính là hắn tạm thời không muốn liều mạng. Nhất định phải nhanh chóng tiêu diệt Thánh Giả của đối phương, khi đó Âu Dương gia liền không đủ gây ra sợ hãi.
Âu Dương Siêu đã cùng Sư Hổ Thú đánh tới tít trên trời cao. Âu Dương Siêu cũng không dám chiến đấu ở trước những tộc nhân của mình, như vậy sẽ tác động đến tộc nhân lão.
Linh Thú hộ thân của Âu Dương Siêu trong lần đại chiến trước đã sớm bị Hỏa Vân Bằng của Hàn Khai giết chết.
Cho nên, bây giờ còn không kịp thu phục Linh Thú hộ thân mới, đành một mình đấu cùng Sư Hổ Thú, căn bản không có ưu thế lớn bao nhiêu.