- Biểu ca, ngươi xem bọn họ đã vào tổ đội, vì sao chúng ta không vào?
Tôn Duyệt lúc này chu môi hồng lên.
Tân Lập còn chưa lên tiếng thì Bộ Ngạo Nhân đã nói:
- Sư tỷ dựa vào thực lực của mấy người chúng ta còn cần tổ đội với bọn họ sao?
Ngữ khí của Bộ Ngạo Nhân mang theo ý khinh thường, rất hiển nhiên đã dưỡng thành tập tính kiêu ngạo của thế lực lớn.
Nhưng mà người hiểu thì biết rõ hắn trừ cao ngạo ra, phẩm tính vẫn tốt, bằng không Lãnh Xà cũng không tận lực bồi dưỡng hắn thành tài.
- Nói không phải sao, thực lực tông môn của chúng ta mạnh hơn chúng không ít, nhưng mà nhiều người lực lượng lớn mà!
Dương Sung âm dương quái khí nói ra, ánh mắt nhìn qua mấy tên Địa Hoàng còn lại mang theo vài phần khinh miệt.
- Người nào, chán sống đúng không?
Lãnh Phong nhíu mày quát
Bên cạnh Lãnh Phong là Bạch Nguyệt Mai lướt qua. Đôi mắt dễ thương mang theo thần sắc kích động nhìn qua năm người.
Một người trên mặt mang theo đấu bồng cho nên không nhìn rõ diện mạo. Nhưng mà khí thế tỏa ra không yếu hơn Lãnh Phong cùng Tân Lập. Thậm chí còn mạnh hơn vài phần.
Hắn nhìn qua Lãnh Phong và cười lạnh:
- Cho ngươi sống lâu thêm một năm, sau đó Phượng Lăng Thiên ta sẽ lấy mạng chó của ngươi.
Nói xong hắn dùng sức kéo đấu bồng xuống, lộ ra gương mặt tuấn tú yêu tà.
Người xuất hiện bất ngờ chính là con trai cung chủ Lăng Tiếu của Tiếu Ngạo Cung, Phượng Lăng Thiên, chỉ thấy hắn mày kiếm mắt tinh, mũi cao thẳng. Môi dày mỉm cười tà mị. Ngũ quan phối hợp không có chút khác khuyết điểm nhỏ nhặt nào, từ trên người hắn người ta nhìn thấy khí chất tùy tâm sở dục.
Hắn mặc võ phục màu đen bó sát người. Dáng người vạm vỡ hiển hiện ra ngoài. Sau lưng mang theo kim thương tỏa ra khí thế bức người, lờ mờ có để thấy khí thế không chiến mà khuất phục người.
Nữ tử ở bốn phía nhìn qua đều kinh hô đứng lên, ánh mắt của những nữ tử này đầy tà dị.
- Sư đệ ( Phượng Lăng Thiên )!
Từng âm thanh vang vọng lên.
Người của Tiếu Ngạo Cung nhìn thấy Phượng Lăng Thiên đột nhiên xuất hiện thì cảm thấy kinh hỉ không thôi. Mà Bạch Nguyệt Mai bên cạnh Lãnh Phong cũng phải kinh hô thành tiếng, trong ánh mắt dễ thương đầy phức tạp.
- Ha ha. Chỉ dựa vào tên quỷ nhát gan như ngươi cũng dám nói lời này sao?
Lãnh Phong bỗng dưng cười to lên, ánh mắt của hắn đầy sát cơ nồng đậm.
Sở dĩ hắn cừu hận Tiếu Ngạo Cung như thế bắt nguồn cũng từ Phượng Lăng Thiên.
Bởi vì Phượng Lăng Thiên từng đùa bỡn qua sư muội Bạch Nguyệt Mai mà hắn ưa thích, mà hắn cũng phát hiện sư muội của hắn có cảm tình đặc biệt với Phượng Lăng Thiên. Chuyện này hắn tuyệt đối không cho phép.
- Sư đệ ngươi lui xuống trước đi, do ta đến đối phó hắn!
Tân Lập nhìn Phượng Lăng Thiên nói rra.
Nhưng mà Phượng Lăng Thiên vẫn đứng ở đó, tốc độ tiến giai của Phượng Lăng Thiên cực nhanh, nhưng mà hắn không nghĩ tới sư đệ này bây giờ đã ngang bằng hắn, trong lòng của hắn nói thầm:
- Không hổ là con của sư phụ, đã có phong phạm năm đó của sư phụ rồi!
- Sư huynh. Ngươi lui ra sau đi. Đối phó con cá nhỏ này không cần sư huynh ra tay đâu!
Phong Lăng Thiên lúc này tươi cười tà dị.
Lãnh Phong nghe Phượng Lăng Thiên hình dung hắn là cá nhỏ thì lửa giận thiêu đốt đầu óc.
- Ngươi đi chết đi!
Lãnh Phong quát to lên một tiếng. Một cây đại đao đạt tới cấp bậc bán thánh khí chém thẳng về phía Phượng Lăng Thiên.
Hỏa mang nồng đậm từ ánh đao lăng lệ ác liệt chém thẳng về phía Phượng Lăng Thiên.
Chỉ một đao này đã có uy lực của Thiên Tôn giai, người xem chung quanh phải động dung.
- Coi chừng!
Bạch Nguyệt Mai nhìn Phượng Lăng Thiên thì lo lắng kinh hô lên.
Tân Lập muốn ra tay ngăn cản một chiêu này cho Phượng Lăng Thiên nhưng mà Phượng Lăng Thiên lại dùng tốc độ cực nhanh lao tới, một thương của hắn mang theo hoa lửa, trực tiếp xuyên qua hỏa mang của Lãnh Phong đâm tới một kích.
Oanh long oanh long!
Lãnh Phong cùng phong Lăng Thiên đại chiến với nhau kim quang bắn ra bốn phía, hai người cường chiêu va chạm không dứt.
Lãnh Phong thân là lãnh tụ mới của Linh Vũ Các, nếu như hắn chỉ bằng vào chút thành tựn này này là không được, hắn không có thể chất khủng bố như Vũ Bất Phàm, nhưng cũng có thể chất hỏa thuộc tính, tu luyện công pháp hỏa thuộc tính có ưu thế không gì sánh được.
Lại thêm trong Linh Vũ Các cung cấp nhiều tư nguyên cho hắn tu luyện. Hắn hôm nay không đến ba mươi tuổi đã là Địa Hoàng đỉnh phong, cũng không kém sắc so với yêu nghiệt nào trước kia cả.
Thể chất của Phượng Lăng Thiên cũng khó có người sánh kịp, năm nay nhỏ tuổi hơn Lãnh Phong, hắn đi sau mà tới trước, bây giờ đã là Địa Hoàng đỉnh phong. Hắn thân là con của Lăng Tiếu, mặc dù đi đường không giống với Lăng Tiếu nhưng mà hắn có được truyền thừa chiến đấu ưu tú của Lăng Tiếu cùng Phượng Tiêm Vận. Loại lực lượng chiến đấu này cũng không sợ Lãnh Phong.
Vốn hỏa khắc kim là định luật không thay đổi. Nhưng mà trên thân thể của Phượng Lăng Thiên nó lại không đúng.
Qua vài trăm chiêu mọi người nhìn qua cảm thấy kích động.
Bọn họ cảm khái vì thực lực của hai ngườ này đã vượt xa cùng thế hệ rồi, người ta cho dù gặp cường giả Thiên Tôn cũng có sức liều mạng.
- Không nghĩ tới nhiều năm không gặp, sư đệ đã trở nên lợi hại như vậy, thật không hổ là con trai của cung chủ!
Bộ Ngạo Nhân lúc này chấn kinh nhìn qua Phượng Lăng Thiên nói ra.
Dương Sung cũng gật đầu, nói:
- Sư đệ còn không có xuất bản lĩnh của hắn ra đâu, bằng không con cá nhỏ này đã sớm đầu hàng rồi.
- Sư đệ đùa với tiểu tử này chắc vui lắm!
Tôn Duyệt đồng cảm phụ họa.
- Tràng chiến đấu này sư đệ thắng chắc rồi!
Tân Lập cũng nói một cách khẳng định. Ngừng lại một chút và than thở.
- Danh tiếng đệ nhất hoàng tọa là của sư đệ rồi. Chỉ sợ ta hôm nay không phải đối thủ của hắn.
Bạch Nguyệt Mai cách đó không xa đôi mắt dễ thương tỏa ra thần sắc phức tạp, trong nội tâm nang hy vọng "Phượng Lăng Thiên đáng ghét" thắng tỷ thí này, nàng cũng không hiểu nổi vì sao mình có suy nghĩ như vậy.
- Chẳng lẽ ta thích tên gia hỏa đáng ghét này?
Bạch Nguyệt Mai hỏi ngược trong lòng.
Ở lối ra Chiến Loạn Uyên có một bộ phận Địa Hoàng đang vây quanh nhìn qua hai người đang chiến đấu với nhau.
Các loại năng lượng thuộc tính đáng sợ không ngừng va chạm lẫn nhau, hai loại lực lượng không giống nhau văng tung tóe, mặt đát tổn thương trăm ngàn lỗ thủng.
- Hai người bọn họ quá biến thái, mỗi chiêu đều có thực lực Thiên Tôn thấp giai, nếu chúng ta đi lên sẽ bị đánh thành cặn bã, thực sự không hổ là yêu nghiệt của một cung một các.
- Cũng không phải sao? Một là thủ tịch đệ tử Linh Vũ Các, một là con trai cung chủ Tiếu Ngạo Cung, đều là long phượng của loài người, còn có đại đệ tử Tiếu Ngạo Cung Thanh Hoàng cũng không yếu hơn bọn họ, hoàng tọa tuyệt đối là một trong ba người này.
- Ta thấy không nhất định, trong các đại thế lực khác cũng có yêu nghiệt, bọn họ cũng có thực lực khủng bố đấy.
- Phế thoại nói ít thôi, xem thật kỹ bọn họ xem ai mạnh hơn.
Trên không trung hai người trẻ tuổi đánh nhau càng kịch liệt.