Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1719

Đang ở lúc Lăng Tiếu muốn hạ sát thủ tiếp, bầu trời truyền tới từng trận dao động đáng sợ, giống như là phương thiên địa này đều muốn bị sụp đổ xuống, một cỗ lực lượng không gian đáng sợ từ trên áp xuống, áp đến người ở phía dưới từng cái đều ngã rạp.

Từng người đều bị sợ đến không nhẹ, bọn họ cũng biết chiến đấu giữa Thần giai tuyệt đối là kinh thiên địa khiếp quỷ thần, cùng lực lượng của bọn họ hoàn toàn không phải ở một đẳng cấp.

Từng trận năng lượng thiên uy mênh mông liên tục vang lên một hồi, một đạo thanh âm từ phía trên truyền xuống:

- Tất cả mọi người rút lui cho ta!

Ngay lập tức chỉ thấy hai đạo thân ảnh chật vật từ trên không trung nhanh chóng kéo ra không gian liệt phùng chạy trốn.

Mà những người của Ngưu Trại bang kia nghe được lời này, từng cái tâm lạnh đến cực điểm.

Bọn họ nhiều người thế lớn, nhưng mà vẫn thua.

Tỉ thí ở cấp bậc cảnh giới Thần Vương đã phân ra thắng bại rồi.

Lục đại Thần Vương của Ngưu Trại bang chỉ còn dư lại hai người mà thôi, đã có tứ đại Thần Vương vẫn lạc rồi.

Người của Ngưu Trại bang lập tức như chim thú chạy trốn, có bao nhiêu nhanh chạy bấy nhiêu nhanh, sợ lúc nhân gia Thần Vương hạ xuống, bọn họ có muốn trốn cũng không thoát được.

Song, sự thật cũng là như thế, từng đạo quang trụ từ trên bầu trời hạ xuống, hướng về người đang chạy trốn ở bốn phương tám hướng nhanh chóng bắn tới

A a!

Những người của Ngưu Trại bang chạy trốn từng người đều bị năng lượng quang trụ bắn trúng phát ra từng đạo tiếng kêu thảm, liền một nhóm lớn bị vẫn lạc rồi.

Có một chút người thoát được nhanh vẫn là may mắn tránh được.

Đợi đến khi đám người Liệt Vĩnh quay trở lại, ngũ đại Thần Vương cũng chỉ có một người bị trọng thương, những người khác chỉ là bị thương nhẹ, mà Liệt Vĩnh lấy một chọi ba lại không có chút thương tổn nào, hắn cầm lấy một thương một thuẫn uy vũ giống như thiên thần, tọa kỵ Cực Diễm Hổ càng không ngừng gầm thét lên, vương uy kia hiển lộ ra hết.

Một bộ phận người khác của Liệt Viêm thương minh đều dừng tay, chỉ có Liệt Như Ngọc lại là vẫn ở trong trạng thái kích động, đuổi theo một gã Thánh Hoàng đỉnh phong mà đi.

- Đừng trốn, bản tiểu thư còn chưa giết đủ đâu!

Liệt Như Ngọc hét lên một tiếng, một cái hỏa hoàn trong tay hướng về phía người nọ truy kích mà đi.

Tốc độ của Hỏa hoàn hanh tới cực điểm, chỗ nó đi đến đều là mang theo một mảng lớn hỏa mang, quả nhiên là vô cùng dọa người.

Thánh Hoàng đỉnh phong kia căn bản là trốn không kịp bị hỏa hoàn đánh ở trên người, thân thể lập tức bị trảm thành hai đoạn, một bãi máu lớn bắn ra khắp bốn phía.

Liệt Như ngọc thu hồi hỏa hoàn phát hiện rất nhiều người của Ngưu Trại bang đã trốn đến vô tung vô ảnh.

Nàng tức giận chà chà chân nói:

- Đáng chết, những lưu khấu này thật là không chịu nổi một kích, lại chạy trốn như vậy, bổn tiểu thư còn chưa có tận hứng đâu.

Liệt Như Ngọc có chút không cam lòng mà trở lại bên mọi người.

Trong những người này đã có mười một gã Thánh Hoàng vẫn lạc ở trong đại chiến vừa rồi.

Những người khác chỉ là bị thương một chút, cũng không chí mạng.

- Ha ha, không tệ không tệ, lần đại chiến đầu tiên của bổn tiểu thư, trảm sát mấy trăm lưu khấu, phần chiến tích này trở về nhất định phải để cho phụ thân cùng gia gia biết, bổn tiểu thư nhưng là rất mạnh đấy!

Liệt Như Ngọc giống như hài tử khoe khoang, rất là đắc ý cười nói.

Mấy người còn lại ở bên kia liên tục bày ra sắc mặt vui vẻ mà nói những lời cung kính.

CHỉ có Lăng Tiếu hết sức bất phẫn mà tự nói:

- Nữ nhân ngực lớn vô não!

Lăng Tiếu nói cũng không lớn tiếng, nhưng mà người ở tại tràng đều là cao thủ của cao thủ, đều là nghe được lời của Lăng Tiếu.

Liệt Như Ngọc giống như là mèo con bị giẫm phải đuôi, nhất thời hướng về phía Lăng Tiếu quang đến hai đại hung mang, phảng phất giống như lập tức muốn đem Lăng Tiếu bắn thành tàn phá khắp nơi.

- Ngươi nói cái gì, ngươi nói rõ ràng cho ta, bằng không không xong với ta!

Liệt Như Ngọc trong nháy mắt đi tới trước mặt Lăng Tiếu, chỉ lấy Lăng Tiếu quát lên.

Nàng còn là lần đầu tiên chiến đến thống khoái như vậy, lại còn bị tặc tử này mắng, nàng rất là tức giận!

Lăng Tiếu lần đầu bị nữ nhân chỉ vào mặt như vậy, nhất thời cũng nổi giận rồi, hắn phách khai thủ chưởng của Liệt Như Ngọc rồi quát to:

- Ta nói ngươi là nữ nhân ngực lớn vô não, ngươi có biết chúng ta vốn không có người nào chết hay không, liền bởi vì ngươi nhất thời vui thích mà làm hại bọn họ dâng mạng vì ngươi, chẳng lẽ ngươi một điểm cũng không cảm thấy khổ sở sao? Cho dù bọn họ là người làm thuê của thương minh, nhưng mà bọn họ cũng không có nghĩa vụ dâng mạng một cách vô ích a, thật là một nữ nhân bại não, sau này các ngươi đi đường của các ngươi, ta đi đường của ta, ta không muốn cùng đi chịu chết với một nữ nhân bại não, một chút thực lực này còn tjw cho mình là thiên hạ vô địch rồi, ta nhổ vào!

Lăng Tiếu nói đi liền đi, một điểm cũng không do dự.

Ai ngờ hắn còn chưa rời đi, Liệt Như Ngọc lại là hướng về phía hắn giết tới.

- Ta giết ngươi!

Liệt Như Ngọc giống như sư tử cái nổi giận, nàng hét lên một tiếng, song hoàn trong tay nhất thời xuất thủ hướng tới Lăng Tiếu.

Song hoàn ở trên không trung mang theo từng đạo quyển ảnh, càng có từng đạo hỏa diễm nóng bỏng hừng hực đả thương người.

Lăng Tiếu chỉ cảm thấy một trận áp lực đáng sợ đánh đến, hắn phải từ chỗ cũ lướt đi né tránh công kích.

May mà tốc độ của hắn đủ nhanh, song hoàn kia chỉ là áp sát dưới chân hắn mà lướt qua, để cho hai chân của hắn cũng sản sinh ra một trận đau đớn vì nóng bỏng.

- Hôm nay ngươi hẳn phải chết, ta muốn để cho ngươi biết sự lợi hại của bổn tiểu thư!

Liệt Như Ngọc từ nhỏ đã bị người khác làm hư rồi, vẫn là lần đầu tiên bị mắng như vậy, nàng không chế song hoàn bay trở về, mười ngón tay càng không ngừng rung động, song hoàn như bị dẫn dắt không ngừng hướng về phía Lăng Tiếu đan xen công kích.

Sưu sưu!

Hỏa hoàn công kích liên miên bất tuyệt, uy lực hết sức kinh người.

Lăng Tiếu chật vật mà không ngừng né tránh, mõi lần đều cùng song hỏa hoàn kia sát bên cạnh mà qua, thực sự là vô cùng nguy hiểm.

- Khinh người quá đáng!

Lăng Tiếu hét lên một tiếng, trong tay nhiều ra Kim Long Thương đối với hỏa hoàn kia ngăn trở lại.

Đinh đương!

Kim Long Thương là ngăn chặn được song hoàn, nhưng mà thân hình của Lăng Tiếu lại là trực tiếp bị bức lui mấy chục bước, hơn nữa trên Kim Long Thương cư nhiên xuất hiện vết rách.

Lăng Tiếu vô cùng sợ hãi vội vã thu lại Kim Long Thương, lại không tiếp tục liều mạng nữa, bằng không Kim Long Thương thật bị hủy.

- Là ngươi ép ta, chớ trách ta rồi!

Lăng Tiếu thầm nghĩ một câu, thân hình đột nhiên biến đổi, tốc độ lại lần nữa tăng lên, thân pháp của hắn trở nên phiêu hốt bất định, giống như là linh dương quải giác không thể tìm kiếm.

Liệt Như Ngọc đột nhiên mất đi bóng dáng của Lăng Tiếu, trên khuôn mặt lộ ra vẻ lạ lùng.

- Có muốn xuất thủ giáo huấn tiểu tử này một chút hay không?

Một gã đê cấp Thần Vương hướng về phía Liệt Vĩnh hỏi.

Bình Luận (0)
Comment