- Như thế nào? Chẳng lẽ Hạ Công trưởng lão cảm thấy đệ tử không có thực lực đi thay môn chủ làm nhiệm vụ sao?
Lăng Tiếu hỏi ngược lại.
- Đây là không có khả năng, thật có việc này thì môn chủ đã nói với ta rồi!
Hạ Công không tin nói.
- Cái này ta cũng không biết, bất quá ngươi có thể hỏi Lăng Phách trưởng lão a, nghĩ đến môn chủ đã nói với hắn đi!
Lăng Tiếu đem việc này đẩy lên trên người Lăng Phách.
Lăng Phách tự nhiên là không nghe nói qua nhiệm vụ bí mật gì rồi, bất quá hắn nghĩ đến Lăng Tiếu cùng môn chủ là đồng lứa, cho dù có nhiệm vụ cũng không tới phiên hắn biết a!
Hắn chỉ có thuận theo ứng xuống nói:
- Không sai, xác thật ta có nghe môn chủ phân phó qua, Lăng Tiếu có quyền tự do tuyệt đối, ngay cả ta cũng không quản hắn được.
Ý tứ của hắn rất rõ ràng:
- Ta người người bên trong tộc cũng không quản được hắn, ngươi là ngoại môn trưởng lão liền đừng chen vào rồi!
Thần sắc của Hạ Công biến đổi vãi lần, cuối cùng vẫn phải không ngó ngàng tới Lăng Tiếu mà hừ lạnh nói:
- Chúng ta trở về đi thôi!
Hạ Công dẫn những người khác đi, mà hộ pháp trưởng lão Khang Văn cùng Khang Vũ lại là được Lăng Tiếu giữ lại, bọn họ phải bảo vệ chu toàn cho Lăng Tiếu.
Liệt Như Ngọc cùng Chu Chỉ Tĩnh cũng chuẩn bị trở về Liệt Viêm thành.
Nhị nữ đều đi đế tạm biệt Lăng Tiếu, cũng báo cho Lăng Tiếu khi nào có thời gian rảnh thì đến Liệt Viêm thành gặp mặt nhị nữ.
Nhìn vẻ mặt tràn đầy không muốn của nhị nữ, Lăng Tiếu cuối cùng là mềm lòng mà đáp ứng xuống.
- Đi thôi, trước tìm địa phương bế quan đi!
Sau khi Lăng Tiếu nhìn mọi người đi xa, mới nói với Khang Văn cùng Khang Vũ.
Ở trên Cao Pha địa giới này nhưng là chỗ biên giới của Thiên Long địa vực, lại có loạn táng không gian ở trên lĩnh vực cao không, cũng chính bởi vì như thế nên thiên địa linh khí ở chỗ này nếu so với những địa phương khác thì hỗn loạn không chịu nổi, cũng không phải là một chỗ bế quan lý tưởng.
Nhưng mà Lăng Tiếu quản không được nhiều như vậy, hắn không thể rời khỏi loạn táng không gian quá xa, hắn còn muốn đi tìm hạ lạc của sư phụ hắn.
Lăng Tiếu mang theo Khang Văn cùng Khang Vũ tạm thời rời xa giải đất có lực lượng không gian bất ổn này, tìm một địa phương yên ổn một chút để bế quan.
Cuối cùng chọn được một chỗ bình nguyên hoag tàn vắng vẻ, yên tĩnh hạ xuống.
Chỗ này mặc dù không có thiên địa linh khí quá nồng đạm, nhưng mà so sánh với địa phương trước đó thì bình tĩnh hơn nhiều lắm.
- Tốt lắm, các ngươi hộ pháp cho ta, ta muốn bế quan rồi!
Lăng Tiếu đối với hai người phân phó nói.
Khang Văn cùng Khang Vũ đều biết Lăng Tiếu chỉ bất quá là vừa mới đột phá cảnh giới Bán Thần Vương nửa năm, bây giờ đột nhiên lại muốn bế quan, bọn họ đều là mở to miệng nhìn Lăng Tiếu, lộ ra thần sắc không thể tưởng tượng.
- Thiếu gia, chẳng lẽ ngươi... Người muốn đột phá cảnh giới Thần Vương?
Khang Văn hỏi.
Lăng Tiếu cũng không phủ nhận nói:
- Ừ, cho nên các ngươi cần phải chú ý cho ta, nhất thiết đừng để cho bất luận kẻ nào quấy nhiễu đến ta!
- Không... Thiếu gia không được, ngươi không thể ở chỗ này bế quan đột phá!
Khang Văn lập tức ngăn cản nói.
Lăng Tiếu nhăn nhẹ lông mày một chút nói:
- Vì cái gì?
Khang Văn nói:
- Thiên địa linh khí ở chỗ này mỏng manh, bổn nguyên lực lượng cũng là rất yếu ớt, ngươi đột phá Thần Vương cần phải mượn nhờ lực lượng rất lớn, cần phải tìm một địa phương tốt hơn, ta kiến nghị ngươi vẫn là trở về tông môn đột phá thì mới tốt.
Khang Vũ cũng ở một bên khuyên bảo nói:
- Đúng a thiếu gia, đột phá Thần Vương cũng không phải là chuyện đơn giản, nếu là có sai lầm gì, vậy thì cái được không bù đủ cái mất rồi.
Lăng Tiếu biết hai người nói cũng đúng, nhưng mà hắn bây giờ xác thật lại không muốn rời đi loạn táng không gian.
Sau khi Lăng Tiếu do dự một phen nói:
- Ta còn có chuyện khác muốn làm, tạm thời không thể trở về tông môn, cũng không biết phụ cận đây có cái thế lực gì, nếu có thể mượn địa phương của bọn họ đột phá có lẽ cũng có thể được.
Cảnh giới Thần Vương a, đây là một cảnh giới vô thượng, cần có năng lượng cực lớn, không thể có bất kỳ một sai lầm nào.
Lăng Tiếu cũng không thể không cẩn trọng, chỉ dựa vào lực lượng của thần thủy cũng không nhất định có thể để cho hắn thuận lợi đột phá, cần phải có lực lượng ngoại giới đều hấp thu dung hợp mới được.
Khang Văn cùng Khang Vũ biết kiên trì của Lăng Tiếu, sau khi bọn họ suy nghĩ một chút liền cáo tri cách chỗ này gần nhất có một tiểu thế lực tên là Vân Cương giáo.
Loại bị xưng là "Tiểu thế lực" này là tương đối với người của Thiên Long môn mà nói.
Kỳ thật Vân Cương giáo bọn họ ở Cao Pha địa đái này là thế lực đứng đầu nhất rồi, phạm vi quản hạt có hơn hai trăm tòa thanfhtr ì, bên trong tông cũng có Thần Vương cường giả tọa trấn.
TỪ chỗ này chạy đến địa bàn của Vân Cương giáo đoán chừng cũng là thời gian nửa tháng.
Lăng Tiếu tính toán ở trong lòng một chút, cuối cùng không thể không quyết định trước đi Vân Cương giáo, bởi vì ở nơi này hắn không chỉ có thể đột phá cảnh giới Thần Vương càng tốt hơn, còn có thể để cho người của Vân Cương giáo đi tìm hạ lạc của sư phụ hắn.
Bởi vì sư phụ hắn lúc trước đi tới chỗ này, nói không chừng lão còn chưa tiến vào loạn táng không gian, mà người của Vân Cương giáo có thể biết tin tức có liên quan đây.
Đây cũng để hắn tiết kiệm đi không ít công phu.
Có quyết định, Lăng Tiếu lập tức mang theo Khang Văn cùng Khang vũ hết tốc lực chạy tới Vân Cương giáo.
Vân Cương giáo kiến giáo gần một vạn năm, là thế lực thuộc loại mới nổi lên, bất quá bên trong tông có mấy chục tên Thần Vương tọa trấn, khiến cho nó ở giải đất nghèo đói này có thể xưng vương xưng bá.
Chỉ là bọn họ ở trong mắt của người Thiên Long môn còn không coi là cái gì.
Khang Văn cùng Khang Vũ lấy ra lệnh bài của Thiên Long môn, sau khi nhận rõ thân phận, giáo chủ cùng mấy tên hộ giáo trưởng lão của Vân Cương giáo lập tức chạy ra đón tiếp.
Giáo chủ của Vân Cương giáo bộ dạng trung niên, nhưng mà đã có thực lực trung cấp Thần Vương, tên là Vân Mông Điềm.
- Vân Mông Điềm ra mắt ba vị quý khách của Thiên Long môn!
Vân Mông Điềm để thấp tư thái đối với ba người Lăng Tiếu xưng hô nói.
Thiên Long môn ở Thiên Long địa vực là thế lực cự đầu, bất kể người của bọn họ yếu hay mạnh đều phải để cho thế lực khác kính sợ vài phần.
Khang Văn chỉ lấy Lăng Tiếu nói:
- Vị này là thiếu gia nhà ta, tạm thời muốn nhờ địa bàn của các ngươi để cho hắn bế quan một đoạn thời gian, không biết Vân giáo chủ có thấy thuận tiện hay không?
Lời này của Khang Văn dù là trưng cầu ý tứ của Vân Mông Điềm, nhưng mà giọng điệu kia lại không cho người khác cự tuyệt.
Vân Mông Điềm biết người của những đại thế lực này cao ngạo dị thường, cũng không cảm thấy có cái gì, lập tức khiêm tốn nói:
- Đây là vinh hạnh của Vân Cương giáo chúng ta, còn thỉnh vị thiếu gia này cùng hai vị di giá đến địa phương của chúng ta.
Lúc này Vân Mông Điềm đã thấy rõ niên kỷ cùng thực lực của Lăng Tiếu, nội tâm triệt để bị kinh ngạc.
Bán Thần Vương lại còn không tới trăm tuổi, đây tuyệt đối là một tôn yêu nghiệt ở bên trong Thiên Long môn a!
Mà hôm nay hắn muốn bế quan ở chỗ này, đó không phải là nói hắn muốn chuẩn bị đột phá cảnh giới Thần Vương sao?
Nghĩ đến chỗ này Vân Mông Điềm đối với ba người Lăng Tiếu càng thêm cung kính rồi.
Nếu có thể cùng với một vị yêu nghiệt như vậy đánh lên quan hệ, ngày sau Vân Cương giáo bọn họ có thể cùng thương minh có chút quan hệ, uy vọng kia cũng tuyệt đối phải so sánh với bây giờ càng thêm cường thịnh a!
Tiến vào địa bàn của Vân Cương giáo, Vân Mông Điềm lập tức phân phó người thiết yến khoản đãi ba người Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu cũng không làm ra cái bộ dạng gì, cũng không nóng lòng trong nhất thời đi đột phá, hắn thẳng thắn đón nhận nhiệt tình của Vân Mông Điềm.
- Đúng rồi, Vân giáo chủ ngươi có thể giúp ta nghe ngóng hạ lạc của một người hay không, có nói người này đã từng xuất hiện qua nơi này.
Lăng Tiếu lấy ra một bức họa của Tà Đế mà hỏi.
Vân Mông Điềm nhìn họa tượng một chút, nhíu lông mày suy tư một hồi, cuối cùng lắc lắc đầu, tiếp theo lại đem họa tượng đưa cho những vị trưởng lão khác nhìn.
Bọn họ tựa hồ cũng không thấy qua Tà Đế, vẫn là thời gian quá lâu, bọn họ cũng không nhớ kỹ rồi.
Lăng Tiếu có chút thất vọng, hắn thầm nghĩ ở trong lòng:
- Xem ra đợi sau khi đột phá ta lại tự mình đi tìm rồi!
- Lăng thiếu gia, ngươi đem họa tượng này cho ta đi, Vân Cương giáo của chúng ta ở chỗ này là nói một không hai, có lẽ có thể giúp ngươi tìm được hắn!
Vân Mông Điềm không muốn mất đi cơ hội kết giao này, cho nên đem chuyện tìm người này nhận xuống.
Lăng Tiếu cũng không để ý có thêm người tìm sư phụ của hắn, lập tức căn dặn Vân Mông Điềm một phen, mới để cho Vân Mông Điềm chuẩn bị địa phương để hắn bế quan.
Vân Cương giáo là thế lực so ra kém cự đầu như Thiên Long môn, nhưng mà cũng có trận pháp tụ tập lực lượng bổn nguyên.
Mà cái địa phương này đúng dịp là Lăng Tiếu trước mắt khẩn cấp cần nhất.
Lăng Tiếu đi vào chỗ bế quan kia, cũng không có lập tức phục hồi U Hồn thần tuyền, mà trước đem tình huống thân thể của mình điều tiết một lần rồi lại nói.
Giữa thần hồn, thần kiều cùng đan điền có quan hệ mất thiết với nhau.
Hôm nay thần hồn, thần kiều của hắn đã thành, lại tích lũy hơn một trăm giọt thần lực, thành tựu cảnh giới Bán Thần Vương.
Vậy hắn muốn đột phá trở thành Thần Vương chân chính, chính là cần tích lũy ít nhất một ngàn giọt thần lực trở lên, mà ngày sau cũng là thuận theo gia tăng của thần lực, thực lực của hắn cũng sẽ càng không ngừng cao lên.
Nhưng chớ xem thường một ngàn giọt thần lực cần có này, phải biết rằng mỗi một giọt thần lực đều ẩn hàm lực lực cực kỳ kinh khủng, đều là do lực lượng bổn nguyên, linh khí cùng thần hồn lực lượng cùng nhau ngưng kết mà thành, lực lượng mỗi một giọt đủ để hủy diệt đất mà một tòa thành trì quản hạt rồi.
Lăng Tiếu sơ lý cảm ứng cùng trạng thái của ba thứ này một chút, mới lấy ra năm bình U Hồn thần tuyền đặt ở trước mặt.
Đối với người khác mà nói, có lẽ một bình U Hồn thần tuyền cũng đủ để từ Bán Thần Vương đột phá trở thành Thần Vương chân chính rồi.
Nhưng đối với Lăng Tiếu mà nói, lực lượng mà hắn cần nếu so với người khác phải lớn hơn rất nhiều, cho nên muốn chuẩn bị vài bình.
Dù sao hắn từ trong U Hồn thần đàm kia lấy được U Hồn thần tuyền cũng không ít.
Sau khi Lăng Tiếu hít một hơi thật sâu, liền một hơi đem năm bình U Hồn thần tuyền này cùng nhau phục dụng xuống.
Thuận theo U Hồn thần tuyền vào miệng, một cỗ cảm giác thanh lương sảng khoái lập tức dâng lên toàn thân Lăng Tiếu.
Những lực lượng này phân biệt bị thức hải thần hồn cùng với ngũ thải đan điền của hắn nhanh chóng hấp thu phân hóa.
Một cỗ năng lượng mênh mông như biển làm dịu đến tất cả thân thể cơ năng, da thịt, tạng phủ, xương cốt của Lăng Tiếu.
Quanh thân Lăng Tiếu phát tán ra từng tầng quang mang thánh khiết, lực lượng ngũ thải rực rỡ ở trong ngoài thân thể hắn càng không ngừng biến huyễn giao hòa.
Thần hồn cùng đân điền bị những lực lượng này để cho sung thực đến tràn đầy, mà thần kiều bắt đầu phát tán ra quang mang sáng rỡ, trở nên hết sức ngưng thực, hai loại lực lượng bắt đầu lấy nó làm giới điểm càng không ngừng giao hội ở chung một chỗ, đầu tiên sinh ra lực lượng mới.
U Hồn thần tuyền không những có thể để cho người ta ngưng kết thần hồn, tăng cường hồn lực, còn có thể tăng cường thần lực.
Thần hồn của Lăng Tiếu sớm đã là cảnh giới đê cấp Thần Vương, hôm nay nhận được trợ giúp của U Hồn thần tuyền lập tức đột phá gông cùm xiềng xích kia, đạt tới cảnh giới trung cấp Thần Vương, mà ngũ thải đan điền của Lăng Tiếu cũng hấp thu đại lượng lực lượng thần tuyền.
Lực lượng của thần hồn cùng đan điền đồng thời hướng thần kiều giao hội, dung hợp, dầu tiên sinh ra từng điềm ngũ sắc thần lực tinh thuần vô hạ.
Nếu như có người có thể nội thị thấy thần lực của Lăng Tiếu mà nói, nhất định sẽ phát hiện mỗi một giọt thần lực của hắn đều so với Thần Vương bình thường phải lớn hơn gấp năm lần, lực lượng đồng dạng là cường đại không chỉ gấp năm lần mà thôi.
Theo từng điểm thần lực kết thành, lực lượng của Lăng Tiếu bắt đầu tăng lên.
Lăng Tiếu chìm đắm trong loại khoái cảm tăng lên này, hoàn toàn không biết thời gian đang trôi cực nhanh.
Rất nhiều lực lượng càng không ngừng hướng chỗ bế quan của hắn hội tụ mà đến.
Những lực lượng bản nguyên của năm loại thuộc tính kia hội tụ ở chung một chỗ, tạo thành ngũ sắc năng lượng thần quang, ở bên ngoài chỗ bế quan của hắn không ngừng lóe lên chói mắt, đem tất cả địa phương của Vân Cương giáo đều phát sáng lên.
Đây dẫn tới trên dưới mọi người của Vân Cương giáo bị kinh động tới.
Bọn họ đều rối rít suy đoán đến cùng là vị lão tổ tông nào đang đột phá lại tạo thành dị tượng như vậy.
Khang Văn cùng Khang Vũ ở bên ngoài bế quan thất chỗ này đang trung thành bảo vệ.
Nhưng mà bọn hắn cũng bị dị tượng mà Lăng Tiếu đột phá tạo thành hù dọa kêu to một tiếng.
- Đại ca, đây... Thiếu gia thật là đang đột phá cảnh giới Thần Vương sao?
Khang Vũ nuốt một ngụm nước bọt nói.
Hắn có thể cảm giác được cỗ năng lượng kinh khủng kia bên trong bế quan thất, tựa hồ một chút đều không yếu hơn so với một gã trung cấp Thần Vương.
Khang Văn nói:
- Thiếu gia thì người khác làm sao có thể so sánh được, bằng không môn chủ cũng sẽ không coi trọng như vậy, ta nghĩ đợi sau khi thiếu gia đột phá, chiến lực của hắn tuyệt đối sẽ không thua kém ta với ngươi.
- Cái gì... Cái này không thể nào đi!
Khang Vũ không quá đồng ý nói.
Mặc dù hắn cho là sau khi Lăng Tiếu đột phá có lẽ có thực lực không kém so với trung cấp Thần Vương, nhưng mà bọn hắn đều là trung cấp Thần Vương đỉnh phong, không phải là trung cấp Thần Vương bình thường có thể so sánh được.