Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1857

Đương nhiên trọng yếu nhất nhất chính là nàng phi thường xem trọng tiềm lực của Lăng Tiếu.

Không tới trăm năm đã là Thần Vương, không tới trăm năm đã là thần dược sư, điểm này chứng tỏ hắn tiềm lực vô hạn!

Kết giao với yêu nghiệt này, Bạch Y Lạc cảm thấy phi thường giá trị.

Lăng Tiếu không nghĩ tới Bạch Y Lạc đáp ứng sảng khoái như thế, hắn vốn dĩ sẽ cho rằng đối phương cân nhắc đấy.

- Vậy đa tạ Bạch giáo chủ!

Ngừng một chút hắn nhìn qua Tiêu Trân Thải nói:

- Phu nhân ngươi có bằng lòng đại biểu Tiêu gia kết minh với Liên Hoa Giáo hay không?

Đương nhiên Tiêu Trân Thải không thể chờ được mà đáp ứng rồi.

- Được! Quá tốt rồi!

Nàng còn không nghĩ tới Lăng Tiếu lại yêu cầu giúp đỡ Tiêu gia chứ không phai gặp bằng hữu của mình, trong nội tâm càng cảm kích Lăng Tiếu.

Tuy nói Liên Hoa Giáo kém Thiên Long Môn không ít, thế nhưng mà Thiên Long Môn không ở Thiên Huyền địa vực, một khi có chuyện xảy ra thì nước xa không cứu được lửa gần, có thể kết minh với Liên Hoa Giáo thì chúng nữ Tiêu gia cầu còn không được.

Bạch Y Lạc lại nói:

- Nhưng mà ta có điều kiện nho nhỏ đấy.

Lăng Tiếu nói:

- Bạch giáo chủ cứ nói!

- Ta cảm thấy Liên Hoa Giáo kết minh với Tiêu gia không chỉ dựa vào nói miệng, còn phải có hành động thức tế, ví dụ như nói... Ví dụ như nói Lăng thần sư kết thân với đệ tử của ta, như vậy song phương kết minh là chuyện tình lý, ngươi cảm thấy như thế nào?

Bạch Y Lạc mang theo thần sắc giảo hoạt, ngừng một chút và nói:

- Trong Liên Hoa Giáo có quá nhiều mỹ nữ, tin tưởng sẽ không làm nhục thân phận của Lăng thần sư.

Lăng Tiếu ngây người, hắn không nghĩ đến Bạch Y Lạc lại đưa ra yêu cầu này.

Lúc này Lưu Phương Di thừa dịp nói:

- Giáo chủ, chỉ sợ đệ tử bình thường khó lọt vào pháp nhãn của Lăng thần sư a.

- Ha ha, giáo ra cao thấp mỹ nữ nhiều không kể xiết, cũng không nhất định phải là đệ tử, cho dù là chấp sự hoặc trưởng lão, chúng nữ đều là thanh xuân vĩnh viễn trú, chắc hẳn Lăng thần sư có hứng thú cũng không ai cự tuyệt, Lăng thần sư thấy thế nào.

Bạch Y Lạc cười nói.

- Nói thế nào nhỉ, ta nghĩ nên tìm người tuổi ngang với Lăng thàn sư, chắc là tâm đầu ý hợp a? Lăng thần sư ngươi cảm thấy thế nào?

Lưu Phương Di mang theo vài phần nhắc nhở nói với Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu nghe ra ý của Lưu Phương Di, người ta đang tạo cơ hội cho hắn gặp "Mộng Nhiên" đấy!

- Nếu Bạch giáo chủ nhất định phải thêm điều kiện này, Lăng Tiếu tự nhiên không muốn cự tuyệt, lấy được đệ tử xinh đẹp của quý giáo là vinh hạnh của ta, nhưng mà... Đúng như Lưu trưởng lão nói, người bình thường không xứng với Lăng Tiếu ta, tin tưởng Bạch giáo chủ có thể nhìn ra thực lực của ta hôm nay, hơn nữa ta luyện dược sư, ta dám nói tuổi tác như ta không có bao nhiêu người sánh bằng, cho nên... Bạch giáo chủ nhất định tác hợp, trừ phi quý giáo có nữ tử Thần Vương chưa qua trăm tuổi, bằng không thì... Ta còn thực không cách nào đáp ứng ngươi!

Lăng Tiếu lại làm ra bộ dáng không ai sánh bằng hắn.

Hắn kiêu ngạo, hắn tự đại, nhưng hắn có tư cách này!

Bạch Y Lạc lộ ra thần sắc lạ lùng, nàng không nghĩ tới Lăng Tiếu vừa rồi nho nhã hữu lệ, trong nháy mắt lại biến thành hình dáng tự phụ như lúc mới gặp.

Nhưng mà nàng cảm thấy Lăng Tiếu nói vậy rất có đạo lý.

Nếu là nàng ta, chỉ sợ cũng sẽ đưa ra yêu cầu cao như thế.

- Không đến trăm tuổi đã thành Thần Vương, chỉ sợ phóng nhãn cả Thiên Vực cũng không nhiều ah!

Bạch Y Lạc thở dài, tiếp theo nàng lắc đầu, nói:

- Xem ra điều kiện của ta không cách nào hoàn thành rồi..

Lăng Tiếu lại dùng giọng điệu trêu ghẹo.

- Sẽ không phải chứ, lớn như quý giáo còn không có Thần Vương chưa tới trăm tuổi sao? Có phải Bạch giáo chủ tư tàng, hoặc là không muốn gả cho ta đúng không?

- Thật không có, thiên phú như Lăng thàn sư thực khó gặp a!

Bạch Y Lạc chần chờ nói ra.

- Giáo chủ, không phải còn có tiểu sư thúc sao?

Lưu Phương Di thừa cơ nói.

Ai biết rõ Bạch Y Lạc lại trợn mắt nhìn qua Lưu Phương Di, cũng không có tiếp lời của nàng.

Lưu Phương Di vội vã ngậm miệng lại, không dám nói thêm cái gì.

Lăng Tiếu trong nội tâm thất vọng, lòng hắn nghĩ:

- Xem ra đối phương vẫn ẩn nàng đi!

Qua một thời gian, Lăng Tiếu không có hứng thú lại bàn với Bạch Y Lạc, mà là để Tiêu Trân Thải thương nghị chuyện hai bên kết minh.

Cuối cùng Bạch Y Lạc cùng Tiêu Trân Thải đạt được nhất trí, chỉ đợi tuyên bố ra ngoài mà thôi.

Cũng bởi vậy Tiêu gia nhờ vào Lăng Tiếu hóa giải tai nạn trong vô hình.

Kết thúc hiệp định miệng sơ bộ, Bạch Y Lạc lưu Lưu Phương Di lại.

- Giáo chủ không biết có gì phân phó không?

Trong nội tâm Lưu Phương Di có chút ưu tư, nàng vừa mới nói thay cho Lăng Tiếu cho nên đang nghĩ tới có phải vì thế hay không.

- Ngươi nói thật đi, Tiêu Trân Thải cùng Lăng Tiếu tới đây là vì chuyện gì?

Bạch Y Lạc dùng ánh mắt ép hỏi Lưu Phương Di.

Lưu Phương Di cũng biết rõ, nói:

- Ta cùng Tiêu Trân Thải rất lâu trước kia quen nhau rồi, ta cùng nàng vẫn là tỷ muội với nhau, mà Lăng Tiếu là tiểu thúc của Tiêu Trân Thải, ta vừa nhận hắn không lâu, giáo chủ sẽ không cho rằng ta thông đồng với người ngoài đấy chứ?

Nàng thừa nhận là có chút tâm tư với Lăng Tiếu, muốn giúp Lăng Tiếu cùng Mộng Nhiên gặp được nhau, nhưng mà nàng chưa từng làm ra chuyện xin lỗi giáo, cho nên nàng không lo lắng Bạch Y Lạc hoài nghi cái gì.

Ánh mắt Bạch Y Lạc giống như muốn xuyên thủng tâm tư của Lưu Phương Di, lại nói:

- Ta không có ý đó, ta chỉ kỳ quái ngươi làm sao lại nói chuyện thay Lăng thàn sư? Chẳng lẽ ngươi không biết kết hợp với Lăng thần sư đối với giáo ta mà nói là đại hỉ sự hay sao?

- Đây là khẳng định, ta rất tán đồng cách làm của giáo chủ, nhưng mà ta lại cho rằng phải là người trẻ tuổi mới xứng đôi với Lăng thần sư, nếu như dùng đệ tử bình thường hoặc là người khác ghép cho Lăng thần sư, ta cảm thấy cách làm này không trọng thị Lăng thần sư, còn khiến Lăng thần sư chán ghét!

Lưu Phương Di nói.

Bạch Y Lạc suy tư một chút và nói:

- Ngươi nói đúng, đã như vầy, vậy ngươi nên giao hảo tốt với Lăng thần sư và môn chủ phu nhân Thiên Long Môn đi, bọn họ có yêu cầu gì cứ tận lực thỏa mãn, mà ta lại cho người tặng thù lao cho Lăng thần sư, lưu bọn họ lại chơi nhiều ngày, nếu hắn ở lại vĩnh viễn là tốt nhất.

Lưu Phương Di gật đầu, nói:

- Giáo chủ yên tâm, ta nhất định sẽ làm cho hắn tận hứng, nhưng mà... Ta cảm thấy giáo chủ nên cân nhắc đề nghị của hắn, chỉ cần nàng ra mặt, Lăng thần sư tuyệt đối thần hồn mê đảo.

Bạch Y Lạc nhìn Lưu Phương Di nói:

- Chẳng lẽ ngươi không biết nàng được lão giáo chủ ưa thích sao? Huống chi lão giáo chủ cố ý kết hợp nàng với thiếu tông chủ Huyền Vũ tông, bằng không ta chắc chắn sẽ cân nhắc lời của ngươi, yêu nghiệt như Lăng thần sư tuyệt đối sẽ không kém gì người nối nghiệp đại tông môn đâu.

- Thì ra là như thế, là thuộc hạ mạo muội!

Lưu Phương Di chợt nói.

Bình Luận (0)
Comment