Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1898

Những người khác cũng là liên tục bất phẫn lên tiếng, tỏ vẻ ngày mai phải xuất chiến, nhưng mà trong lòng lại là hết sức không muốn thượng tràng.

Bọn họ nhưng là tận mắt nhìn thấy Lăng Tiếu xuất thủ, đơn giản là miểu bại bất kỳ đối thủ nào a!

Bọn họ cảm thấy Lăng Tiếu tựa hồ còn chưa xuất ra hết toàn lực, chiến lực thật sự là quá biến thái rồi.

Lại trôi qua một ngày, người đến khiêu chiến như cũ không ít, hơn nữa thực lực rõ ràng phải cường đại hơn một ngày trước nhiều lắm, từng người đều là đê cấp Thần Vương đỉnh phong, có mấy người còn là người của Thần thể phái.

Nhưng mà không có bất kỳ ngoại lệ nào, Lăng Tiếu lần nữa liên tục chiến mười tràng, liên tục thắng mười tràng, đều là một chiêu chế địch.

Phong đầu của Lăng Tiếu nhất thời ở bên trong Thiên Long môn trở nên nóng bỏng.

Bất kể là đại lão của phe phái nào đều bắt đầu quan sát hết thảy động thái của Lăng Tiếu.

Đám người Niếp Đao cũng bắt đầu trở nên trọng thị đối với Lăng Tiếu.

Vốn là mấy ngày trước ném mặt mũi của Lăng Tiếu, để cho hắn không hạ được đài.

Nhưng mà nhân gia thật là không hạ đài rồi, liền mở ra lôi đài khiêu chiến như vậy, hơn nữa còn ngông cuồng xưng là tồn tại cường đại nhất bên trong đồng giai, thật sự là tức chết bọn họ.

- Sư đệ, lại tiếp tục như vậy chỉ sợ kế hoạch của chúng ta sẽ xôi hỏng bỏng không rồi!

Trên khuôn mặt của Tuân Quân mang theo nụ cười nhạt nói, trong ánh mắt lại là nhiều ra vài phần lệ mang.

- Thực lực của hắn xác thật ngoài tưởng tượng của ta, ngày mai ta sẽ đi khiêu chiến hắn đi!

Niếp Đao rất là bình tĩnh nói.

- Đừng, như vậy sẽ bị phản ngược lại, trúng phải phương pháp khích tướng của hắn.

Tuân Quân vội vã lên tiếng ngăn cản, ngừng một chút hắn đem ánh mắt dừng lại ở trên thân người khác nói:

- Ngày mai mấy người các ngươi có thể lên rồi, ta bất kể các ngươi dùng biện pháp gì nhất định phải phá được kỷ lục một chiêu chế thắng của hắn!

Những người này chính là Hạ Giang, Diêu Mỹ Hồng, Bách Lý Chí, Cừu Vô Kỵ, bọn họ đều là người cường đại nhất trong một đời Thần Vương mới của Thần thể phái, chiến lực tuyệt đối không kém hơn so với đê cấp Thần Vương đỉnh phong bình thường.

- Để ta tới đi, lúc trước hắn có thể lấy thực lực Thánh Hoàng đỉnh phong đánh bại sư đệ Văn Thái Nhạc bất thành khí kia của ta, thù này ta nhất định phải báo, ta không chỉ muốn kết thúc kỷ lục của hắn, còn muốn đem hắn đánh bại!

Hạ Giang lòng tin mười phần mà nói.

Hắn biết thực lực của Lăng Tiếu rất mạnh, nhưng mà hắn cũng là có một chút bảnh lĩnh mà người khác khó có thể sánh bằng được, bằng không hắn cũng không thể nào vào được trong mắt Niếp Đao, đi theo bên cạnh Niếp Đao.

- Ngươi không thắng được hắn, nếu như ngươi có thể chống được qua năm chiêu của hắn, chúng ta coi như ngươi thắng!

Tuân Quân có chút xem thường Hạ Giang mà nói.

Thần sắc của Hạ Giang trở nên khó nhìn, nhưng mà hắn lại không thể làm được gì, thực lực của nhân gia so với hắn mạnh hơn nhiều lắm, hắn chỉ có thể thầm nghĩ ở trong lòng:

- Ngày mai nhìn xem, lão tử cũng không phải là những người đó có thể so sánh được.

- Hắn đi tới chỉ sợ sẽ mất mặt mà thôi, nếu không để ta đầu tiên đi tới kết thúc Lăng Tiếu đi, ta đã nhịn hắn lâu lắm rồi, gia hỏa kia rất muốn ăn đòn!

Bách Lý Chí mang theo vẻ âm hàn nói.

- Ta là nói mấy người các ngươi đều có thể đi lên, người nào có thể thắng hắn ta sẽ thỉnh công cho các ngươi!

Tuân Quân nói.

- Liền nghe theo sư huynh mà làm đi, nếu như bọn họ đều thua, ngày sau ta lại khiêu chiến hắn, xem một chút tiểu tử kia có phải là vô địch trong đồng giai thật hay không!

Niếp Đao lạnh nhạt nói.

- Ta nghĩ hắn làm thành động tĩnh lớn như vậy sẽ không chỉ giới hạn ở chỗ này, ngàn vạn lần đừng lộng xảo thành chuyết rồi!

Tuân Quân thoáng qua vài phần ưu tư mà nói.

Phe phái trung gian, vốn là Thường Hạo Hữu cũng được coi như là một người nổi bật trong một đời trẻ tuổi.

Nhưng mà hắn lựa chọn đi theo Lăng Tiếu liền chứng minh hắn và sư phụ hắn cùng một số người kia đã là nghiêng về một phái Kim tộc.

Người ở bên ngoài nhìn đến, phe phái trung gian đã là có dấu hiệu hướng về phía Kim tộc dựa vào.

Nhưng mà phe phái trung gian cũng không có bởi vì Thường Hạo Hữu đầu nhập vào mà thay đổi lập trường.

Ngô Vệ Toàn thân là lãnh tụ một đời thanh niên của phe phái trung gian, là một người hết sức cẩn thận, hắn tuân theo căn dặn của sư phụ hắn nhất thiết đừng đầu nhập vào trong đấu tranh giữa hai phe phái, chỉ có như thế mới bo bo giữ mình được.

Bởi vì phe phái trung gian bọn họ là yếu nhất trong ba phái, nhưng mà cũng là đối tượng để hai phái tranh đoạt.

Chỉ cần phe phái trung gian chịu gia nhập một phương nào dó, cách cục kia của Thiên Long mon liền trở nên khác rồi.

Hôm nay thuận theo Lăng Tiếu cường thế quật khởi, người của phe phái trung gian cũng bắt đầu tính toán rồi.

- Ngô sư huynh, thực lực của Lăng Tiếu kia thật là đáng sợ, ba ngày liên tục đều là lấy một chiêu bại địch, đã liên tục thắng 27 tràng rồi, so với Niếp Đao kia chỉ mạnh chứ không yếu hơn a!

Lam sam thanh niên nhân ở bên cạnh Ngô Vệ Toàn nói.

Ngộ Vệ Toàn nói:

- Ừ, ta thấy hắn cũng được, thực lực của hắn xác thật cường đại, nhưng mà... Niếp Đao kia chỉ sợ cũng không đơn giản, cuối cùng ai chết vào tay ai cũng không nhất định đâu!

- Lời này là nói như vậy, nhưng mà Lăng Tiếu mỗi thắng một tràng, đối với mỗi một đối thủ đều rất nhân từ, sẽ không đem đối thủ bức đến quá tuyệt, hắn là thật tâm đem bọn họ là đồng môn, rất nhiều người đều cảm thấy thua Lăng Tiếu cũng không oan, cũng không thấy mất thể diện!

Một gã bạch y thanh niên khác nói.

- Ha hả, hắn đây chỉ là đang lung lạc lòng người, chỉ bất quá... Ở trước lúc chưa đánh bại được Niếp Đao thì hết thảy đều là phù vân!

Ngô Vệ Toàn nói.

- Vậy sau một trận chiến của bọn hắn thì sao?

Lại có người hỏi.

- Sau một trận chiến của bọn họ có thể định chuyện tương lai vạn năm sau, chúng ta cũng nên thuận hướng gió mà chuyển, bằng không... Sớm muộn đều phải luân lạc làm nhân vật ở một bên!

Ngô Vệ Toàn thoáng qua vài phần phức tạp nói.

Nếu không phải thân ở phe phái trung gian, hắn còn thật muốn đi tới cùng hai đại tuyệt đỉnh thiên tài chiến một trận, bất kể thua hay thắng chỉ cầu một trận chiến mà thôi.

Đáng tiếc...

Lại là một buổi sáng trời quang vạn dăm, ở trên tỷ võ trường như cũ tràn đầy người ở bên cạnh.

Thực lực bình thường muốn chen vào quan khán đều không có năng lực kia.

không ít nữ tử bên trong môn đều không ngừng mà hét lên cái tên của Lăng Tiếu.

Chúng nữ cho dù không chiếm được tình cảm của Lăng Tiếu nhưng mà lại không ngăn được nhiệt tình điên cuồng của bọn họ đối với hắn.

Hắn đã trở thành bạch mã vương tử trong lòng của chúng nữ trẻ tuổi bên trong Thiên Long môn, đối với hắn là yêu thích cùng sùng kính.

Bởi vì Lăng Tiếu có một gương mặt mê người hơn so với Niếp Đao.

Bình Luận (0)
Comment