Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1907

Lăng Bác nói:

- Cái này ngươi không cần lo lắng, vốn dựa vào lực lượng của Kim tộc chúng ta trực tiếp có thể đả thông một cái vực môn để ngươi trực tiếp quay trở lại, chỉ là như vậy tạo thành động tĩnh quá lớn, cho nên ngươi chỉ có thể từ một ít không gian trận chuyên dùng trước tiên trở về đất phát phối kia, sau đó lại từ nơi đó trở về tổ địa, đương nhiên đến lúc đó chúng ta sẽ phái người đi cùng với ngươi, đến lúc quay trở lại chúng ta lại lợi dụng tổ khí đem các ngươi nghênh đón trở về.

- Vậy không thành vấn đề rồi, bất quá... Ở trước khi trở về ta còn có một số việc vẫn cần phải xử lý tốt mới được.

Lăng Tiếu đáp.

Ai ngờ Lăng Bác lại nói:

- Cái này không cần gấp, ngươi ít nhất phải đạt tới trung cấp Thần Vương lại trở về, tốt nhất chính là cao cấp Thần Vương.

- Vì cái gì?

Lăng Tiếu không hiểu nói.

- Bởi vì khi đs lực lượng của ngươi càng lớn, thần lực càng mạnh, mới có thể đem lão tổ tông tìm được, cũng giúp hắn thoát khốn, mặc dù thực lực bây giờ của ngươi cũng không yếu nhưng mà còn xa xa không đủ, chúng ta không thể làm ra bất kỳ sai lầm gì để tránh bị người của Ma Hổ tộc phát hiện, bọn họ là địch nhân lớn nhất của Kim tộc chúng ta!

Lăng Bác nghiêm túc nói.

- Đúng vậy, tin tưởng lão tổ tông trôi qua nhiều năm như vậy đều không có chuyện gì, chắc hẳn tình huống bây giờ của hắn cũng sẽ không quá bất lợi, nếu không liền đợi thực lực của ngươi đạt tới chí tôn thì ngươi trực tiếp có thể nhảy qua vực giới đem hắn cứu về rồi!

Lăng Khâu than thở nói.

- Mọi việc không thể cưỡng cầu, lấy tốc độ tu luyện của Lăng Tiếu không đến mười năm hắn muốn đạt tới trung cấp Thần Vương là không thành vấn đề, nếu như tiểu tử hắn muốn mượn trợ giúp từ đan được chỉ sợ bây giờ cũng đã là trung cấp Thần Vương rồi.

Lăng Vệ nói.

Lăng Tiếu cũng cảm thấy bọn họ nói đến tương đối có lý, hắn bây giờ rời khỏi Huyền Linh đại lục cũng bất quá là tầm hai mươi năm, thân nhân của hắn hẳn cũng sẽ không có biến hóa quá lớn, hắn chậm một chút trở về hẳn cũng không có chuyện gì.

Đã như vậy, vậy dứt khoát chờ đến trung cấp Thần Vương rồi lại trở về, tin tưởng cũng không cần bao lâu.

Lăng Tiếu ở bên trong tộc lưu lại ước chừng nửa tháng, ngoại môn truyền tới tin tức để cho hắn lập tức chạy qua.

Lăng Tiếu biết Lăng Thần đã đem chuyện này làm thành, việc còn lại sẽ phải nhìn hắn có thể lại bỗng nhiên nổi tiếng hay không, đem hết thảy quyền chủ đạo đều chiếm lĩnh.

Lấy tính cách của Lăng Tiếu hắn cũng sẽ không đánh trận mà không có nắm chắc.

Hắn nếu dám nói lên kế hoạch như vậy thì có lòng tin mười phần đạt tới mục đích mà hắn muốn.

Trong Thiên Long môn, vài ngày này một mực lưu truyền biểu hiện thần kỳ của Lăng Tiếu.

Ngoại hiệu "Vô địch Tiếu lang quân" trong đồng giai kia của hắn đã là vang lên mỗi một góc bên trong môn rồi.

Hắn đã trở thành nhân vật đại biểu cường đại nhất trong đồng đại Thần Vương, hắn được bọn họ sùng kính từ tận đáy lòng; mà trong những chân truyền đệ tử cùng với đệ tử nội môn kia thì Lăng Tiếu là loại nhân vật thần tượng truyền kỳ.

Ở bên trong Thiên Long môn bọn họ có thể không biết tên gọi của môn chủ là gì nhưng mà tuyệt đối không thể không biết tên của Lăng Tiếu gọi là gì.

Bởi vì hắn đã được truyền đến thần hóa rồi, không chỉ là Thần dược sư không vượt quá trăm tuổi, lại là Thần Vương không vượt quá trăm tuổi, hơn nữa chiến lực vô biên, là người lại anh tuấn đẹp trai, hết sức có cá tính, hoàn toàn là thần tượng hoàn mỹ ở trong suy nghĩ của người trẻ tuổi.

Liên tục hơn nửa tháng danh tự của Lăng Tiếu đã truyền khắp mỗi một tòa sơn phong.

Mà nay nhiệt triều còn chưa có thối lui lại có một đạo tin tức nội bộ được công bố ra, càng là khiến bọn họ kích động vô cùng.

Đó chính là bên trong môn cử hành một lần luyện đan thịnh hội công khai, lấy đốc xúc các đại luyện đan đệ tử phát triển làm mục đích, hơn nữa lần luyện đan hội này lục đại Thần sư sẽ tỷ thí một lần, bình định ra trình độ luyện đan của lục đại Thần sư người nào sẽ cao hơn, quyết ra người đứng đầu Lục đại Thần sư, hơn nữa theo như xếp hạng mà phát ra phần thưởng.

Tôn chỉ của lần luyện đan hội này tuyên dương chính là phát triển luyện đan chi thuật của các Dược phong.

Tất cả mọi người không quá rõ ràng trong tông môn vì cái gì đột nhiên tuyên bố tin tức này, nhưng đối với bọn họ mà nói có thể được xem luyện đan thịnh hội cũng là một chuyện tình mở rộng tầm mắt.

Ở trên địa bàn của luyện dược sư đứng đầu lục phongTrịnh Xán thần sư.

Mấy tên Đại thánh sư đã hội tụ tại một chỗ, mà ở trên chủ tọa chính là phong chủ Trịnh Xán thần dược sư.

Hắn là tồn tại có tư chất già nhất, luyện đna thuật cường đại nhất bên trong Thiên Long môn, đây đã là nhận được phong chủ các phong công nhận rồi, đương nhiên trừ tân phong chủ Lăng Tiếu ra.

Trịnh Xán đã là lão yêu quái gần mười vạn tuổi rồi, tồn tại Bán Thủy Thần, tiến nhập Thần được sư đã là vô số năm rồi.

Lấy năng lực của hắn chỉ cần bước vào cảnh giới Thủy Thần chân chính liền có năng lực vấn đỉnh Chí tôn dược thần rồi.

Chỉ tiếc tư chất của hắn có hạn, có thể đạt tới một bước này đã là đỉnh phong, nếu như tiến thêm một bước nữa mà không có cơ duyên nghịch thiên cơ hồ là không thể nào.

Trừ phi hắn dám xâm nhập vào trong những cấm địa kia đi tìm cơ duyên mới có cơ hội đột phá một bước kia.

Chỉ tiếc hắn vĩnh viễn không dám bước qua một bước kia, cho nên một mực vẫn như hiện tại, còn là không tiến thêm nửa bước.

Nhưng mà không thể phủ nhận luyện đan chi thuật của hắn đã đạt tới uy năng quỷ thần khó đoán rồi.

- Phong chủ, mỗi năm năm một lần luyện đan hội hẳn là giữa các phong chúng ta cử hành mới đúng, làm sao lần này đột nhiên làm sớm, hơn nữa còn muốn hướng các đệ tử bên trong tông công khai tỷ thí?

Một gã Đại thánh sư hết sức không hiểu hướng Trịnh Xán hỏi.

- Đúng vậy a, khiến cho chúng ta đều không có chuẩn bị, chẳng lẽ những phong khác muốn để cho chúng ta ứng phó không kịp sao?

Tên còn lại nói.

Những người khác cũng liên tục lên tiếng tỏ vẻ bất mãn đối với làn cử hành luyện đan hội đột nhiên này.

Hai mắt kia của Trịnh Xán khẽ nháy một cái sâu xa nói:

- Thân là một gã Luyện dược sư, bất kể khi nào chỗ nào đều tiến nhập trạng thái luyện đan, các ngươi xem một chút các ngươi giống dạng gì, chỉ bất quá là một lần luyện đan hội liền để cho các ngươi lo lắng thành như vậy? Chẳng lẽ ta và các ngươi đối với đệ tử của mình đều không có lòng tin sao?

Lời của hắn vừa dứt, những người khác đều không dám lại nhiều lời nữa.

- Đều đi chuẩn bị một chút đi, để cho đệ tử của các ngươi đều hảo hảo biểu hiện một chút, chớ làm mất mặt mũi của lão gia hỏa ta!

Trinh Xán không muốn nói nhiều cái gì, phất phất tay để cho bọn họ rời khỏi.

Sau khi chờ bọn họ rời đi, Trịnh Xán đứng dậy, con mắt nhìn về phương hướng ngọn núi cao nhất lẩm bẩm nói:

- Chẳng lẽ là người kia dám khiêu khích địa vị của lão phu hay sao?

Bình Luận (0)
Comment