Hắn không nghĩ tới mua một tặng một, hắn không vui không được.
Trong những nữ nhân hắn thu không có người nào tệ cả, nhưng mà nhìn thế nào cũng kém hai nữ nhân này, cho nên hắn bất luận thế nào cũng phải thu hai nữ nhân quay về.
- Thanh Duyên chúng ta đi!
Thư Tử Thiến trừng Trang Kiếm Sinh, kéo Phong Thanh Duyên đi ra ngoài.
Nhưng mà chúng nữ chưa đi ra ngoài thì khí thế của Trang Kiếm Sinh tỏa ra áp chế hai nàng.
- Ta có cho các ngươi đi sao? Trở về cho ta!
Trang Kiếm Sinh cười một tiếng, hắn giơ tay lên và hấp lực tỏa ra, kéo Thư Tử Thiến cùng Phong Thanh Duyên vào trong lòng của hắn.
- Ngươi làm gì, mau thả ta ra!
Thư Tử Thiến kinh hô.
Phong Thanh Duyên ở bên cạnh lại mắng lần nữa.
- Súc sinh ngươi mau thả ta ra, bằng không... Đệ tử ta tới, hắn sẽ cho ngươi chết không yên lành!
Dường như Trang Kiếm Sinh càng mắng càng mạnh mẽ, hắn thè lưỡi liếm vành tai của Phong Thanh Duyên, nói:
- Ngươi không phải đối thủ của ta, đệ tử của ngươi làm sao thắng ta, Tiểu Thiến sẽ gả cho ta, ngươi cũng nên đi theo, ngày sau các ngươi đều phải hầu hạ ta cho tốt!
- Ngươi hỗn đản, ngươi là súc sinh, ngươi chết không yên lành...
Phong Thanh Duyên nước mắt chảy đầm đìa mắng chửi.
Trong nội tâm cực kỳ ủy khuất, nếu hôm nay thật sự bị khinh nhục thì nàng làm sao dám nhìn Tà Đế.
Nhưng mà nàng bây giờ không có khả năng tự sát.
Thư Tử Thiến hô lên:
- Thành thúc, di nương các ngươi mau cứu ta, nhanh tới cứu ta.
Chỉ tiếc mặc kệ nàng hô như thế nào, âm thanh của nàng vẫn chỉ quanh quẩn trong lều.
Bởi vì từ khi nàng đi vào trong này, Trang Kiếm Sinh đã nhanh chóng bố trí cấm chế xuống, cách tuyệt toàn bộ âm thanh.
Từ khi hắn phái người tới Thư gia đề thân muốn lấy Thư Tử Thiến, nhưng mà hắn không ngờ rằng nàng lại chạy theo nam nhân khác.
Hơn trăm năm trôi qua, cuối cùng vẫn để hắn tìm được nàng, hắn bây giờ không vội vàng cái gì cả.
Lúc này những nữ nhân đang bất lực, hắn đường đường thiếu chủ Tẩy Kiếm Trang còn sợ không ăn được hai nàng hay sao?
Cho nên thừa dịp bây giờ chưa trở về thành thân, dứt khoát chơi trước, sau khi trở về thì bỏ rơi, cho Thư gia mười cái gan cũng không dám nói gì.
Không thể không nói Trang Kiếm Sinh đúng là lớn mật.
Hắn xé quần áo của Thư Tử Thiến ra, lộ ra da thịt trắng nõn ở vai.
- Ngươi rời khỏi ta, súc sinh ngươi hỗn đản!
Lúc này Thư Tử Thiến vùng vẫy hét lên.
Nhưng mà tu vị của nàng bị phong bế nên không cách nào thoát được.
Trang Kiếm Sinh là cao thủ chơi nữ nhân, hắn khống giống những nam nhân háo sắc khác là lập tức lao lên, hắn kiềm chế xúc động của mình, hắn mang hai nàng đưa lên giường, sau đó cầm theo chén rượu đổ lên người của hai nàng.
Hai nữ nhân vùng vẫy kinh hô, trên người xuất quang tiết ra ngoài, rượu không ngừng thấp ướt ngực và bụng của hai nàng, bộ dáng mị hoặc hiện ra.
Hương rượu trên người nữ nhân càng khiến xuân ý phát ra ngoài.
- Ha ha, các ngươi tha hồ vùng vẫy kêu to đi.
Trang Kiếm Sinh lúc này tươi cười tục tĩu.
Ngay vào lúc này hắn chuẩn bị ôm một người và bá vương ngạnh thương cung...
Nhưng mà sau đó bên ngoài truyền tới kinh hô mạnh mẽ.
- Các ngươi là người nào, chúng ta là Thư gia cùng Tẩy Kiếm Trang đang làm việc, người không có việc gì thì cút đi!
Tên bánThần Vương nhìn thấy đoàn người ở phương xa bay tới thì quát lên.
Nhưng mà đoàn người kia không có nghe thấy, tốc độ không chậm còn nhanh hơn, lao tới nơi này.
Khí thế cường đại từ trên người của bọn họ khuếch tán ra ngoài.
Nhưng mà ngay sau đó những người này thấy giữa đòn người rõ ràng có thần thú Kỳ Lân, còn tưởng rằng mình bị hoa mắt đấy.
- Đây... Đây là người nào, tốt... Hình như là thần thú Kỳ Lân.
- Ta cũng nhìn thấy, trong Thiên Vực chúng ta hình như chưa nghe nói qua ai có thần thú Kỳ Lân là tọa kỵ cả!
- Chẳng lẽ là người thế lực ẩn thế, bọn họ tới đây làm gì?
- Ta cảm thấy nam tử ngồi trên Hoàng Kim Sư chính là Thiên Thần Vương Lăng Cương!
Mấy tên bán Thần Vương canh gác không ngừng nghị luận, lại quên đi chức trách của mình.
Đám người Lăng Tiếu lúc này bay trên không trận doanh của Thư gia cùng với Tẩy Kiếm Trang bên dưới.
Thần Vương của Thư gia và Tẩy Kiếm Trang lúc này bay lên không trung, cảnh giác nhìn qua đám người Lăng Tiếu.
Mà lúc này bại gia tử đã biến thành hình người, bằng không những người kia nhìn chằm chăm vào thì hắn không quen.
- Các ngươi là kẻ nào, dám xâm phạm khu vực của Thư gia cùng với Tẩy Kiếm Trang chúng ta?
Thư Bằng Thành mang theo thần sắc cao ngạo nói ra.
Lăng Tiếu không muốn nói nhảm với người này cái gì, quát lên:
- Các ngươi thả Thư Tử Thiến và Phong Thanh Duyên hai vị sư nương của ta ra!
Lăng Tiếu vừa tới chỗ này đã tỏa thần niệm ra ngoài, hắn rõ không phát hiện ra Thư Tử Thiến cùng với Phong Thanh Duyên, trong nội tâm ưu tư. Hắn nghi hoặc nói thầm:
- Chẳng lẽ hai người đã nhảy vào loạn táng không gian?
Nơi này rất gần loạn táng không gian, nếu hai sư nương của hắn không có ở đây, chỉ sợ là nhảy vào trong loạng táng không gian rồi.
Thư Bằng Thành nhíu mày, nói:
- Chỗ này không có người các ngươi tìm, nhanh cút đi!
Mặc dù hắn phát hiện thực lực đám người Lăng Tiếu không kém, nhưng mà bên hắn cường đại hơn, tự nhiên sẽ không cho Lăng Tiếu sắc mặt tốt.
- Khẩu khí thật lớn! Mở to mắt chó ra mà nhìn chúng ta là người nào, cái gì Thư gia, Tẩy Kiếm Trang chẳng là cái quái gì cả!
Lăng Cương bá đạo quát lên.
Danh tiếng Thiên Thần Vương đã sớm truyền khắp mỗi khu vực hẻo lánh của Thiên Long địa vực rồi, hắn mang theo thư cuốn Thiên Thần Vương và chân dung phù đồ ra.
Lăng Cương hét to một tiếng, người của Thư gia cùng với Tẩy Kiếm Trang cũng chú ý tới Lăng Cương.
Vào lúc này thần sắc của bọn họ biến đổi, rất rõ đã nhận ra Lăng Cương đến.
Thư Bằng Thành đang định tiến lên nói cái gì đó với Lăng Cương, Tẩy Kiếm Trang Trang Nam là Thần Vương đỉnh phong tươi cười như gió xuân nhìn qua Lăng Cương nói:
- Thì ra là Thiên Long Môn Lăng Cương huynh, không biết tới đây có chuyện gì?
Lăng Cương cũng nhận ra Trang Nam, đối phương cũng là Thiên Thần Vương, xếp hạng hơn sáu trăm, là một trong bảy mươi tên Thiên Thần Vương của Tẩy Kiếm Trang.
- Các ngươi không nghe Lăng Tiếu thúc nói sao?
Lăng Cương lạnh lùng nói ra.
Cho dù đối phương và hắn là Thiên Thần Vương, nhưng mà thực lực của Lăng Cương còn mạnh hơn hắn, hơn nữa thế lực sau lưng người ta còn mạnh hơn.
Cho dù là điểm nào thì Lăng Cương cao ngạo thắng bọn họ một trù.
Trang Nam lúc này ngạc nhiên nhìn qua Lăng Tiếu trẻ tuổi, hắn không cần đoán đã biết người này chính là yêu nghiệt xuất sắc trong thế hệ này của Thiên Long Môn, bằng không làm sao được Lăng Cương là Thiên Thần Vương hộ pháp cơ chứ.
- Vị này a, Thư Tử Thiến chính là đại tiểu thư của Thư gia, có quan hệ gì với ngươi?
Trang Nam hỏi.
Dưới tình huống vạn bất đắc dĩ, hắn tuyệt đối không hy vọng đắc tội Thiên Long Môn.
- Nàng là thê tử của sư phụ ta, tự nhiên là sư nương của ta, các ngươi không được nàng đi, nhanh thả nàng ra!