Lúc này, Lăng Tiếu đã không dám lại sơ suất, trên người hắn hiện ra thêm một bộ phòng ngự thần giáp đỉnh cao, Kim Long Thương nắm chắc trong tay chĩa về phía trước luôn ở tư thế sẵn sàng.
Hắn nếu đã đến đây, danh tiếng Thiên Thần Vương nhất định phải có một chỗ trong tiệc cho hắn!
Lăng Tiếu vừa mới xông vào, ở gần chỗ hắn đã có vài con Thánh Thú trong nháy mắt đồng thời hành động.
Những Thánh Thú này cũng biết, tại phiến không gian này cứ mỗi trăm năm đều sẽ có một lần rung chuyển. Nhiệm vụ chính của bọn chúng là ngăn cản những người này chạy tới tấm bia cổ ở phía trước.
Lăng Tiếu ngẩng lên trời rống một tiếng kinh động, chính mình giống như đã hóa thân là Chân Long. Đầu tiên là làm kinh động sợ hãi mấy con Thánh Thú kia, Kim Long Thương tựa như một con rồng công kích ra, trong nháy mắt đã nện vỡ thân thể cao lớn của hai con Thánh Thú, lượng lớn máu tươi giống như cơn mưa rơi xuống.
Những Thánh Thú này cũng không hề bởi vì đồng bạn bị giết chết mà khiếp đảm, ngược lại còn khơi dậy hung tính của bọn chúng.
Một con Thập Giai Cao Giai Thiên Nhãn Thần Điêu phóng tới, Thiên Nhãn lóe ra, một đạo thần mang quỉ dị quét về hướng tới Lăng Tiếu!
- Ô ô!
Từng đạo âm thanh gầm rống lanh lảnh mạnh mẽ vang lên đến tận tầng mây.
Thiên Nhãn Thần Điêu tuy chỉ là tồn tại bậc Thập Giai Cao Giai, nhưng mà đối mặt Thập Giai đỉnh cao thì nó đều có thể chiến thắng.
Đôi Thiên Nhãn kia của nó quả thực quỷ dị, những tia sáng chiếu tới mang theo lực lượng làm cho người ta choáng váng đờ đẫn, cho dù là người hay thú thì đều không chịu nổi tác động này.
Lăng Tiếu trong nháy mắt đã dính chiêu. Hắn chỉ cảm thấy mắt nảy đom đóm thấy hoa cà hoa cải, choáng váng đầu hoa mắt, thân thể cũng không chịu nổi mà đã bị khống chế.
Con Thiên Nhãn Thần Điêu kia lại hót vang một tiếng lần nữa, rồi liền nhào đầu về phía trước nhằm hướng tới Lăng Tiếu mà đánh. Một đôi thần trảo hướng tới Lăng Tiếu mà lăng không xuống, trảo kình sắc bén kia có thể xé bất cứ Thần Vương nào thành huyết tương.
Chính là, khi con Thiên Nhãn Thần Điêu này chụp được Lăng Tiếu, điêu trảo kia lại vô phương trảo Lăng Tiếu thành thịt vụn.
Lăng Tiếu chỉ cảm thấy thân thể đau rát, cả người trong nháy mắt tỉnh táo lại.
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng
- Súc sinh đi tìm chết cho ta!.
Kim Long Thương trong tay của hắn hướng tới bụng của Thiên Nhãn Thần Điêu đâm tới, trực tiếp khoét ra một cái lỗ máu trên người Thiên Nhãn Thần Điêu!
Thiên Nhãn Thần Điêu kia giật mình la lên một tiếng, trong nháy mắt vỗ cánh kinh hãi bay đi xa. Đồng thời lại lần nữa phóng tới ánh mắt quỉ dị để công kích Lăng Tiếu, muốn lại lần nữa làm Lăng Tiếu hồ đồ.
Chỉ là lần này Lăng Tiếu có chuẩn bị, lập tức xiết chặt phòng thủ tâm thần, đồng thời mở ra lực lượng phòng ngự của Long Phượng Thần Cô, ngăn cản tất cả lực lượng có liên quan đến mê hoặc.
Tại phía sau Lăng Tiếu, một con Thập Giai Cao Giai Kim Phệ Thử lặng lẽ hướng tới Lăng Tiếu định gặm một miếng.
Răng chuột của Kim Phệ Thử có thể nói là Thần Nha cứng rắn nhất, cho dù đồ vật cứng rắn cỡ nào cũng đều có thể vỡ vụn dưới Thần Nha của nó.
Cho dù thân thể Lăng Tiếu có thể sánh với Thần Khí cấp cao nhất, nhưng nếu như bị nó gặm vài miếng chỉ sợ thật sự đều phải nứt toác bằng hết.
Sau lưng Lăng Tiếu không có mắt thần, nhưng mà hắn lại có thể cảm ứng được nguy cơ truyền đến từ phía sau lưng. Hắn không chút suy nghĩ xoay ngược người lại liền xuất một chưởng đối với con Kim Phệ Thử kia.
Một chưởng này lực lượng rất lớn, nhưng mà vẫn không cách nào phá vỡ được phòng ngự của Kim Phệ Thử, một lớp Kim Bì ( da vàng) của nó quả đúng là khá dày.
- Chi chi!
Nó kêu lên quái dị vài tiếng, một cái miệng có ánh vàng rực rỡ liền lao về hướng tới Lăng Tiếu định gặm.
Bóng dáng Lăng Tiếu lóe lên, hắn lắc mình tránh ra. Nhưng hắn không lại lợi dụng Kim Long Thương để phản kích, mà là nhằm vào nó hung hăng đánh ra một đạo Thiên Hỏa, ngọn lửa này cứ như thế hướng tới nó mà đốt cháy.
Hỏa khắc kim, đây là định luật không thay đổi từ thời xa xưa!
Nếu như chỉ là một loại Hỏa Diễm thì hàm răng Kim Phệ còn không sợ, nhưng đây chính là Bản Nguyên Thiên Hỏa, nó đốt cháy thì bị bỏng không gì sánh được a!
Lăng Tiếu không có tính toán lại dây dưa cùng những Thánh Thú này, hắn liền sải bước khiến bóng dáng có tốc độ tăng tới cực đại, hướng về phía trước lao đi.
Cho dù là Thiên Nhãn Thần Điêu hay Kim Phệ Thử, hoặc là các Thánh Thú khác, muốn giết sạch bọn chúng thì quả thực là chuyện không có khả năng.
Chỉ cần có thể xông qua được những Thánh Thú này thì cửa ải cực khó đến vị trí tấm bia cổ ở phía trước kia coi như là hắn đã thuận lợi vượt qua kiểm tra.
Cho nên, Lăng Tiếu phải tính toán lấy thần lực tiêu hao vào những Thánh Thú này.
Chỉ là muốn né qua tất cả công kích của Thánh Thú là không có khả năng. Bọn chúng có đủ các loại tồn tại thuộc tính lực lượng, các loại dị năng càng là tầng tầng lớp lớp. Cho dù là Lăng Tiếu lao đi với tốc độ vô song cũng không có khả năng cứ như thế chạy trốn được tất cả.
Huống chi trong số đó còn có Thập Giai đỉnh cao tồn tại, trình độ hung hãn của bọn chúng chính là khá đáng sợ.
Nhưng mà, thực lực của Lăng Tiếu cũng là cực kì dũng mãnh. Dựa vào rất nhiều Thần Kỹ đáng sợ mà hắn cứ như thế mở ra một con đường máu, giết chết không ít Thánh Thú. Còn thần giáp phòng ngự trên người hắn cũng có thêm không ít vết rách.
Có thể nghĩ công kích của những Thánh Thú này khủng bố đến đâu.
Đương nhiên, Lăng Tiếu muốn tiến lên một mạch thì tin tưởng có lẽ có thể làm được.
Chính là hắn lại còn muốn ở chỗ này thu hoạch một chút thần tài hiếm thấy, nên tốc độ đi tới tự nhiên vô cùng thong thả.
Sau một hồi lâu, Lăng Tiếu tổng cộng góp nhặt được mấy chục gốc Thần Thảo, trong đó còn có hai gốc có lẽ là Thần Thảo đỉnh cao. Điều đó khiến cho trong lòng hắn đều như sắp sửa ca vang nở hoa rồi.
Vì những thứ này mà hắn bằng lòng bỏ ra vốn liếng không nhỏ!
Lúc này, Lăng Tiếu vừa giết chết một con Nguyệt Nha Lang Vương, chuẩn bị đi về hướng tới ngôi điện cổ đổ nát trên quả núi cao kia mà thăm dò một phen.
Chính là, lúc này hắn lại thoáng nhìn thấy một người lại cũng như hắn, mở ra một con đường máu trực tiếp lao vào bên trong điện cổ kia.
Có điều, hắn nhìn ra được người kia cũng không được dễ dàng như hắn. Thánh Thú của người đó đã bị thương không nhẹ, nhưng lại bị không ít Thánh Thú công kích mà rơi vào trong điện cổ.
Cũng chính bởi vì vậy, Lăng Tiếu mới phát hiện thì ra những Thánh Thú này không truy kích những người đã tiến vào trong điện cổ, khó trách những điện cổ này có khả năng bảo tồn đến nay.
Lăng Tiếu không có do dự cũng xông vào trong ngôi điện cổ kia.
Tuy nhiên lúc hắn vừa mới xông vào, rất nhiều lực lượng cấm chế trong nháy mắt công kích về hướng hắn.