ăng Tiếu buông hắn ra, ném một viên thần đan vào miệng Cơ Thiên Phương nói:
- Trước uống thần đan khôi phục thương thế, lại đi tranh đoạt một thần vị đi, nếu hỏa thần thể của Thiên Long môn không thu hoạch được gì sẽ làm mất mặt tông môn đâu!
Cơ Thiên Phương gật đầu nói:
- Dạ…chủ nhân!
Cơ Thiên Phương đường đường một hỏa thần thể đã bị Lăng Tiếu khống chế, điều này cũng giúp Lăng Tiếu ngày sau đều rõ mọi hành động của thần thể phái như lòng bàn tay, đồng thời cũng có thể mượn dùng lực ảnh hưởng của hắn với Niếp Đao làm người của thần thể phái dần dần tiêu trừ nội đấu!
Với năng lực của Lăng Tiếu, muốn bắt giữ toàn bộ thần vương thần thể phái có lẽ có khó khăn, nhưng chưa chắc làm không được.
Nhưng Lăng Tiếu không muốn làm như vậy, thật nhiều người của thần thể phái chẳng qua bị một ít kẻ châm ngòi mới làm như thế, chỉ cần khuất phục những người này, ngày sau Thiên Long môn cũng có thể khôi phục lại đoàn kết.
Lăng Tiếu không phải muốn đoạt vị trí môn chủ Thiên Long môn, mà hắn thân là Kim tộc nhân, Thiên Long môn là cơ nghiệp Kim tộc, hắn giúp trong tộc làm việc cũng không tính quá mức.
Cơ Thiên Phương uống thần đan khôi phục thần lực, mượn thần lực hồi phục lại cánh tay bị kéo xé rách.
Nhưng thần lực khôi phục lại biến thành hư nhược vô cùng.
Cơ Thiên Phương lập tức ngồi xuống, lấy ra không ít thần vật nuốt vào khôi phục trạng thái.
Hiện tại chỉ còn một ngày là phải ra ngoài, hắn nhất định phải tranh thủ thời gian, bằng không thần vị cũng không có phần của hắn.
Lăng Tiếu uống một ngụm U Hồn Thần Tuyền, chậm rãi đi về hướng thần vị chín trăm năm mươi bảy.
Vào lúc này đã không còn ai dám đến giành vị trí này với hắn, những người khác đều lựa chọn thần vị nơi khác hoặc là tiếp tục tuyển thần vị tranh đoạt lên.
Tóm lại chỉ trong hai ngày gần bốn trăm thần vương đỉnh đã chết hơn phân nửa, bị thương thật không ít.
Lăng Tiếu ngồi trên liên hoa thần đàn cũng không hề có vẻ vui sướng, thần sắc thập phần thong dong bình tĩnh.
Hắn đi tới nơi này chỉ muốn kiến thức cường giả các thế lực lớn mà thôi, đối với danh hào thiên thần vương chỉ thuận tay mà lấy, tranh vinh dự cho Thiên Long môn cùng Kim tộc.
Bằng thực lực của hắn tùy tiện ra ngoài chém giết một gã thiên thần vương cũng có thể làm cho hắn trở thành thiên thần vương.
Hiện giờ còn chưa tới thời gian nghiệm chứng, còn phải chờ đợi trước khi truyền tống nghiệm chứng thần quang mới có thể từ trong tấm bia cổ chiếu rọi đi ra.
Lăng Tiếu xoay người nhìn lên danh sách trên tấm bia cổ, ánh mắt dừng ở mười người phía trên.
- Hàm kim lượng của thiên thần vương bảng thật đủ trọng lượng, đợi đến lúc ta đạt tới thần vương đỉnh đi khiêu chiến bọn hắn một chút cũng là lựa chọn không sai!
Ánh mắt Lăng Tiếu tản ra tự tin nồng đậm lẩm bẩm nói.
Thông qua hai ngày giết chóc, trong lòng Lăng Tiếu nhận thức mình tuyệt đối không thể xem thường thiên thần vương trong Thiên Vực.
Bọn hắn có thể đăng bảng, mỗi người đều lấy được chiến lực mà người khác không thể so sánh.
Hiện giờ Lăng Tiếu đã sắp đăng bảng, hắn cũng không cho rằng mình có thể vô địch trong toàn bộ thiên thần vương.
Hiện tại chỉ là tranh đoạt thần vị mà bài danh đã kịch liệt, mà mười thiên thần vương trèo lên đỉnh trước tiên có thực lực cũng biết đáng sợ như thế nào.
Bọn hắn nhất định có được cổ thần khí cùng chỗ dựa cường đại khác, ở trong cùng cấp bậc tuyệt đối là tồn tại vô địch.
Có lẽ Lăng Tiếu lợi dụng hồn lực do Long Phượng Thần Cô gia trì thì có thể đem họ đánh chết, nhưng hắn muốn đường đường chính chính đối phó với những đối thủ cấp bậc như thế, làm như vậy mới khiến cho hắn có được cảm giác thành tựu.
Tất cả những chuyện này phải chờ khi hắn đạt tới thần vương đỉnh mới nói sau, hắn tin tưởng đến lúc đó bằng vào thực lực của hắn, cho dù không sử dụng hồn lực trong cảnh giới thần vương cũng sẽ không còn ai là đối thủ của hắn.
Lăng Tiếu yên tĩnh ngồi trên thần đàn, tĩnh tâm khôi phục trạng thái của mình, chờ đợi, yên lặng chờ đợi thời khắc cuối cùng đi đến.
Những cuộc chiến giành thần vị khác vẫn còn đang tiếp tục, mới có rất ít người có thể kiên cố được thần vị của mình.
Những thần vị kiên cố nhất lại nằm ở vị trí thấp nhất, càng lên cao càng có nhiều người tranh đoạt bài vị.
Chiếu theo tình hình mà xem, không đến ngày cuối cùng những vị trí kia tuyệt đối không ổn định xuống.
Lăng Tiếu không để ý là ai tranh đoạt thần vị, hắn chỉ lưu ý sư phụ, nhạc phụ cùng Yến Việt có thể tranh giành được thần vị hay không mà thôi. Cho dù không đoạt được thần vị, hắn cũng không hi vọng nhìn thấy bọn họ xảy ra chuyện gì.
Cũng may thực lực họ bất phàm, lại biết tự lượng sức mình, không miễn cưỡng tranh đoạt vị trí quá cao, vì vậy không gặp nguy hiểm, mà Cuồng Tăng đã sớm lấy được một thần đàn.
Tà Đế không để hộ thân linh thú Thiên Lôi thú xuất chiến, vì vậy chiến đấu thật cố hết sức, nhưng hắn vẫn dựa vào nội tình hùng hậu cùng đủ loại công kích thuộc tính bất đồng của mình mà đánh thắng ba gã thần vương đỉnh, bức lui vài người, gian nan đoạt được một thần vị.
Duy nhất làm cho Lăng Tiếu cảm thấy buồn cười chính là Yến Việt, nhìn như hắn đang tranh đoạt thần vị, nhưng lại còn hộ tống cho Liệt Hồng Oanh.
Hắn đang cố gắng chém giết đối thủ của Liệt Hồng Oanh, cuối cùng lại đầu hàng nàng, đem thần vị tặng cho nàng.
Đây vốn là một chuyện tốt, nhưng Liệt Hồng Oanh lại không đồng ý.
Nàng cảm giác mình lấy thần vị không phải dựa vào chính bản lĩnh của mình đạt được, nhất định muốn đánh một trận với Yến Việt, phải đánh bại hắn quang minh chính đại mới chịu nhận thần vị, bằng không nàng tình nguyện từ bỏ.
Yến Việt vốn muốn lấy lòng Liệt Hồng Oanh, cuối cùng lại biến thành như vậy, thật sự làm cho hắn có chút buồn bực.
Tính cách Liệt Hồng Oanh thẳng thắn, không nhiều lời với Yến Việt, trực tiếp vung roi đánh tới hắn.
Liệt Hồng Oanh mỗi chiêu đều dùng hết toàn lực, không hề lưu tình Yến Việt chút nào.
Yến Việt một mực thối lui, muốn để cho nàng chiến thắng cho xong, nhưng nàng lại dây dưa không tha, hỏa tiên hung hăng quất tới làm khuôn mặt của hắn không ngừng chảy máu.
Nam nhân quan trọng nhất là mặt mũi cùng đầu gối, hiện tại lại bị một nữ nhân mình muốn lấy lòng vẽ mặt, là nam nhân đều không sao chịu nổi.
Yến Việt căm tức, không muốn tiếp tục nhường nhịn cho nàng, ngược lại dốc toàn bộ lực lượng đại chiến, thật muốn giáo huấn nữ nhân kia một phen cho hả giận.
Cuối cùng Yến Việt đánh bại Liệt Hồng Oanh, hoàn toàn đè ép nữ nhân kia một bậc.
Yến Việt chiến thắng Liệt Hồng Oanh nhưng không có chút vui vẻ, hắn cảm giác chỉ sợ phải mất đi nữ nhân đầu tiên làm mình tâm động.
Không ngờ, Liệt Hồng Oanh lại tán dương hắn một câu:
- Không sai, đây mới thật sự là nam nhân, muốn truy đuổi bổn tiểu thư thì lấy ra bổn sự đi!
Tiếp theo nàng trực tiếp bỏ cuộc tranh đoạt thiên thần vương.
Yến Việt nghe được lời này có chút mơ hồ, hắn có điểm không thể tin được lời mình vừa nghe là thật sự.
Theo thời gian trôi qua, đại bộ phận vị trí thần đàn rốt cục đã có người chiếm lĩnh.
Vị trí chín trăm năm mươi bảy đã sớm là vật trong bàn tay Lăng Tiếu, không người nào dám tiếp tục tiến đến khiêu khích.