Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2378

Vốn cách các ngươi rất xa, ở trên một cái lục địa không gian khác của vực ngoại, các ngươi bây giờ nhìn thấy chỉ bất quá là một cái thụ căn trong Cửu Thải Linh Lung ở chỗ này mà thôi!

Cửu Thải Linh Lung đáp.

Lăng Tiếu triệt để không nói được gì rồi, hóa ra bọn họ là ở trong một gốc cây của Cửu Thải Linh Lung, thật sự là không cách nào tưởng tượng được.

Mà Cửu Thải Linh Lung lại không có ở trong Thiên vực này, mà là đang ở trên lục địa không gian của một cái vực ngoại khác, khó trách bọn họ một mực cảm giác được nó cách bọn họ rất gần nhưng mà trên thực tế lại là vô cùng xa xôi, bất kể đuổi theo như thế nào cũng đuổi không kịp.

Hết thảy căn nguyên nguyên lai là như vậy.

Xem ra Mộc Văn tộc một mực hộ thủ cũng chỉ là một cái thụ căn của Cửu Thải Linh Lung, nhưng mà lại cũng để cho bọn họ lây nhiễm linh lung chi khí, để bọn họ có dị năng không giống nhau.

Về phần Cửu Thải Linh Lung sở dĩ không dể cho người của Mộc Văn tộc trợ giúp chắc hẳn chính là người của Mộc Văn tộc đều là Mộc thuộc tính, bọn họ căn bản không giúp được nó, ngược lại để bọn họ đều đi chịu chết.

Bởi vì Phệ Thiên Hoàng đối với lực lượng Mộc thuộc tính cơ hồ là miễn dịch, hơn nữa còn sẽ đối với tộc nhân của Mộc Văn tộc lây nhiễm mộc khí càng thêm cảm thấy hứng thú, ngay cả bọn họ cũng sẽ tiêu diệt.

Mấy ngàn vạn Phệ Thiên Hoàng thật sự là phiền toái lớn a!

Lăng Tiếu than thở nói.

- Biết là tốt, được rồi, các ngươi đã đến chỗ này liền đưa cho các ngươi một chút cơ duyên xem như hồi lễ đi!

Cửu Thải Linh Lung cũng không muốn tiếp tục tham khảo, nói một tiếng, liền đối với Lăng Tiếu cùng Tiêu Linh truyền tống ra một vòng cửu thải thần quang.

Lăng Tiếu cùng Tiêu Linh chỉ cảm thấy có một loại lực lượng không hiểu gia thân, để cho bọn họ có một loại cảm giác không nói nên lời.

Nhất là Tiêu Linh, trên người nàng lại bắn ra cửu thải lực lượng cường đại, cả người nhẹ bay lên, ở chỗ tâm tạng càng không ngừng hấp thu lực lượng thần bí!

- Không Linh chi thể quả nhiên là phù hợp nhất với linh lung chi khí của ta, ngày sau hài tử ngươi sẽ có thần năng thiết phá nhân tâm, nhìn ngươi có thể tiếp tục giữ vững một khỏa không linh chi tâm!

Cửu Thải Linh Lung nói xong, thân ảnh của nó bắt đầu trở nên đạm bạc, tựa hồ muốn biến mất ở chỗ này.

- Ngài trước đừng đi, những lão gia gia kia có lời để ta nói với ngươi, bọn họ nói ngươi có phải là đã quên con dân bọn họ rồi hay không!

Tiêu Linh nhớ tới giao phó của tộc nhân Mộc Văn tộc, đối với Cửu Thải Linh Lung nói.

- Nhớ hay không nhớ lại có cái gì khác biệt đâu, bọn họ quá mức chấp nhất rồi, một mực bảo thủ, thế cho nên thân thể đều phát sinh dị biến, nếu không phải bây giờ tự thân ta khó bảo toàn, ta còn có thể giúp bọn họ một phen, đáng tiếc!

Cửu Thải Linh Lung than thở nói.

- Cửu Thải Linh Lung trước đừng đi, ta nên làm như thế nào mới có thể tìm được ngươi, ta có biện pháp có thể giúp ngươi đấy!

Lăng Tiếu bình tĩnh lại kinh hô!

Thân thể của Cửu Thải Linh Lung đã là sắp biến mất, nghe lời này của Lăng Tiếu nó còn là lần nữa phát xuất một điểm lực lượng, hướng về phía Lăng Tiếu lại bắn ra một điểm năng lượng đi qua nói:

- Đây là Linh Lung diệp của ta, nếu như ngươi thật có biện pháp, chờ ngươi đến vực ngoại nó sẽ chỉ dẫn phương hướng cho ngươi tìm được ta, nhớ kỹ, thời gian của ta đã không nhiều lắm rồi, nhiều nhất chỉ có thể chống đỡ trăm năm, ngươi thật muốn giúp ta liền nhanh hết sức đi!

Thuận theo lời của nó nói xong, Cửu Thải Linh Lung đã biến mất ở trước mắt bọn họ.

Mà vị trí của Lăng Tiếu cùng Tiêu Linh cũng bắt đầu phát sinh biến hóa, bọn họ lại một lần nữa trở lại trên thảo nguyên, như cũ nhìn thấy một khỏa thần thụ phát tán ra cửu thải thần hà ở không xa!

Nó hẳn chính là thụ căn kia biến thành, mà đay chẳng qua là một cái ảnh chiếu chân thực của Cửu Thải Linh Lung thụ mà thôi, nó cũng không tồn tại ở trên phiến địa thổ này!

Lăng Tiếu chỉ cảm thấy hết thảy vừa mới phát sinh là không chân thật như vậy, hắn nắm Linh Lung diệp ở trong tay mới cảm thấy hết thảy đây đều là thật thật tại tại mà phát sinh!

Lăng Tiếu ca ca, Linh Lung thụ kia thật đáng thương, chúng ta nhất định phải giúp nó một chút!

Tiêu Linh lắc lắc cánh tay của Lăng Tiếu lộ ra vẻ cầu khẩn nói.

Lăng Tiếu lộ ra vẻ kiên định gật gật đầu nói:

- Yên tâm đi, ta nhất định có thể giúp được nó đấy!

Vì Thủy Nguyên thạch, Lăng Tiếu coi như là lên trời xuống đất cũng phải nghĩ biện pháp mà đi làm.

Huống chi trong lòng hắn đã có một cái kế hoạch, chỉ cần hắn đi chuẩn bị một chút, lại chạy tới vực ngoại nhất định có thể giúp Cửu Thải Linh Lung thụ một tay đấy!

Liền ở lúc này Dương Hải dẫn theo tộc trưởng của Mộc Văn tộc cùng với mấy tên Chí tôn Thủy Thần khác chạy tới đây.

- Phong chủ, Linh nhi tiểu thư, các ngươi đều không có chuyện gì đi!

Dương Hải ở không xa liền kinh hô hỏi.

- Chúng ta không có chuyện gì!

Lăng Tiếu đáp.

Lúc này người của Mộc Văn tộc nhìn Lăng Tiếu cùng Tiêu Linh đều là lộ ra vẻ kinh ngạc.

Tộc trưởng Mộc Văn tộc kia lại càng trực tiếp hỏi:

- Các ngươi nhất định là gặp thần thụ rồi có đúng không? Bằng không trên người các ngươi không thể nào có được Linh Lung chi khí!

Lăng Tiếu cùng Tiêu Linh đều là gật gật đầu, biểu thị ra thừa nhận.

Mấy lão nhân Mộc Văn tộc ở trước mắt này có được Linh Lung chi khí đều là không kém, cho dù bọn họ không nói, mấy người này cũng có thể cảm ứng được biến hóa trong nội tâm của bọn họ, biết được sự tình đại khái.

Bất quá Lăng Tiếu đột nhiên cảm thấy hắn thật giống như có thể cảm ứng được đến năng lực tâm linh cảm ứng mà mấy người này hướng tới hắn, tựa hồ chỉ cần hắn muốn tránh qua những lực lượng cảm ứng này đều có thể làm được, đồng thời hắn cũng phát hiện hắn có năng lực đồng loại, chỉ bất quá không có cường đại như bọn họ mà thôi.

Tỷ như hắn nhìn về phía Dương Hải xác thật có thể phát hiện ra tâm tư lo lắng chân thành kia của Dương Hải, cùng với cảm thụ vui vẻ của Dương Hải khi hai người bọn hắn không có chuyện gì.

Hết thảy cảm giác này để cho hắn cảm thấy dị thường kỳ diệu.

Tiêu Linh ở một bên lên tiếng nói:

- Mấy vị lão gia gia, bây giờ tình huống của Linh Lung thần thụ có chút không tốt, nó tạm thời không cách nào liên hệ với các ngươi, các ngươi đừng trách nó!

- Chúng ta làm sao lại trách nó chứ, nó là thần linh của chúng ta, chúng ta cam nguyện vì nó mà hiến dâng hết thảy!

Mấy vị lão nhân của Mộc Văn tộc đều là lộ ra vẻ thành tâm nói.

Tiếp theo tộc trưởng của Mộc Văn tộc khẩn trưởng hỏi:

- Ngươi vừa mới nói tình huống của nó không tốt? Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

- Cho các ngươi biết cũng không giúp được cái gì, nó đã để cho Lăng Tiếu ca ca giúp nó, các ngươi liền an tâm đợi đi, Lăng Tiếu ca ca sẽ thay nó giải quyết phiền toái, đến lúc đó nó lại sẽ một lần nữa trở về bên cạnh các ngươi!

Tiêu Linh hết sức nghiêm túc mà nói.

Bình Luận (0)
Comment