Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2427

Lăng Tiếu không có thời gian chờ đợi thêm nữa rồi, dứt khoát liền chuẩn bị đi tới địa phương của Cửu Thải Linh Lung thụ.

Chỉ là ở trước đó Phong Thanh Dương cùng với Ninh Thần Cương đều là khuyên bảo Lăng Tiếu dứt khoát ở lại Thanh Phong minh là được rồi, lấy thân phận Dược Thần của hắn tuyệt đối có thể trở thành nhân vật tôn quý nhất.

Lăng Tiếu lại là trực tiếp cự tuyệt, hắn đối với việc này không có hứng thú gì.

Hắn chỉ muốn mau chóng tìm được những loại Thủy Nguyên thạch khác đem lão tổ tông của hắn ra lại tính chuyện khác.

- Đúng rồi, Phong tiền bối, ngươi có biết chỗ nào có Thủy Nguyên thạch Quang, Ám hoặc Lôi thuộc tính hay không?

Lăng Tiếu thừa dịp hỏi.

Phong Thanh Dương hiểu nhiều biết rộng, lão hẳn cũng đi qua không ít hiểm địa, tin tưởng biết ở trong một cái không gian đặc thù nào đó có lẽ có tồn tại Thủy Nguyên thạch, như thế có thể để cho hắn không cần hao tốn nhiều thời gian đi tìm.

- Tiểu tử ngươi muốn tìm Thủy Nguyên thạch như vậy đi làm gì? Chẳng lẽ ngươi còn tu Quang, Ám hoặc Lôi thuộc tính hay sao?

Phong Thanh Dương vô cùng nghi ngờ nói.

Lăng Tiếu lắc lắc đầu nói:

- Không có, chỉ là tìm đến có chỗ hữu dụng, nếu như tiền bối biết còn thỉnh báo cho!

Lúc này Ninh Thần Cương ở một bên nói:

- Muốn tìm Thủy Nguyên thạch cần phải ở trong loại không gian thuần thuộc tính mới có thể tìm được, mà trong loại không gian này đều là hung hiểm vô cùng, ngươi vẫn đừng nghĩ rồi, vì chúng nó mà mất mạng nhỏ là không đáng giá!

- Ninh lão thái giá không cần lo lắng, ta vẫn đem cái mạng nhỏ này xem như trọng yếu nhất, sẽ không mạo muội hành động đấy!

Lăng Tiếu cảm nhận được quan hoài của Ninh Thần Cương, lập tức ném ra ánh mắt cảm kích nói.

- Theo lão phu được biết, hình như Ma Hổ tộc, Điểu Nhân tộc đều có Ám, Quang hai loại Thủy Nguyên thạch thuộc tính này, về phần Thủy Nguyên thạch Lôi thuộc tính ta cũng biết ở đâu mới có, nhưng mà... Nơi đó là Hỗn Độn Thiên Lôi không gian, cho dù là lão phu vào cũng là cửu tử nhất sinh, ta khuyên ngươi vẫn đừng đánh cái ý niệm này rồi!

Phong Thanh Dương rất là nghiêm túc mà nói.

Lăng Tiếu có chấp thuận của Phong Thanh Dương, còn có Ninh Thần Cương trợ giúp lưu ý đến hạ lạc của Việt Chiêu Phong, hắn liền có thể an tâm tiếp tục lên đường!

Chỉ là ở lúc rời khỏi Liễu Phiêu Phiêu lại là nói một tiếng, cư nhiên muốn cùng Lăng Tiếu đi ra ngoài xông pha một chút.

Mới đầu Phong Lam Linh tự nhiên là cực lực phản đối, nàng cảm thấy thực lực của Lăng Tiếu cùng Liễu Phiêu Phiêu còn quá yếu, Lăng Tiếu không đủ để bảo vệ Liễu Phiêu Phiêu.

Lăng Tiếu cũng sợ Liễu Phiêu Phiêu có điểm thiệt thân, không dám đáp ứng yêu cầu của Liễu Phiêu Phiêu, mặc dù hắn rất muốn để Đại mỹ nhân này đi theo nhưng mà bây giờ cũng không phải là lúc chơi đùa, chính hắn tùy thời đều có nguy hiểm a, thật muốn xảy ra chuyện cũng không muốn liên lụy đến những người khác.

Nhưng mà Phong Thanh Dương lại là bày tỏ ra ủng hộ để cho Liễu Phiêu Phiêu theo Lăng Tiếu cùng đi ra gnoaif.

Lúc này liền khiến cho Lăng Tiếu kinh ngạc rồi, liề ngay cả Phong Lam Linh cũng là một vẻ mặt không giải thích được.

- Lăng tiểu tử, ta biết năng lực của ngươi, bảo vệ một người không phải là vấn đề, ngươi nói có phải hay không!

Phong Thanh Dương nhìn Lăng Tiếu nghiền ngẫm mà nói.

Lăng Tiếu nghênh đón ánh mắt của Phong Thanh Dương, thoáng qua vài phần ý xấu hổ, cảm thấy hết thảy chính mình đều bị đối phương nhìn thấu, không có bí mật gì!

- Giữ được người là một chuyện, nhưng mà....

Lăng Tiếu vội vàng đáp.

Nhưng mà hắn còn chưa nói xong đã bị Phong Thanh Dương cắt đứt:

- Như vậy là được rồi, ngươi làm việc ta liền an tâm, tin tưởng ngươi sẽ không để Phiêu Phiêu xảy ra chuyện gì đúng không?

Đang ở lúc Lăng Tiếu còn đang do dự, Liễu Phiêu Phiêu hết sức quả quyết mà đáp:

- Yên tâm đi, ta sẽ không trở thành phiền toái của ngươi đâu!

Nhân gia cũng nói như vậy rồi, Lăng Tiếu hắn còn có lý do gì mà lại cự tuyệt nữa, như vậy sẽ khiến nhân gia thương tâm a!

- Được rồi, ta mang theo ngươi cùng đi, nhưng mà hết thảy phải nghe ta chỉ huy, một khi có nguy hiểm ta sẽ để người hộ tống ngươi trở về!

Lăng Tiếu không đường lựa chọn mà đáp.

Lúc này Liễu Phiêu Phiêu mới lộ ra một tia tiếu dung khó có thể phát hiện được.

Ở trước khi đi, Phong Thanh Dương còn là đem Liễu Phiêu Phiêu gọi qua nói chuyện, đồng thời cũng cho nàng một chút thần vật bảo vệ tính mạng.

Lão df là tin tưởng năng lực của Lăng Tiếu nhưng mà cũng không muốn cái đồ đệ duy nhất của thân muội muội lão chết ở trên vực lộ a!

Ở trong Thanh Nguyệt không gian sinh hoạt không sai biệt lắm ước chừng nửa năm, Lăng Tiếu rốt cuộc là mang theo mỹ nữ lại đi lên hành trình!

- Đại ca ngươi làm sao có thể yên tâm để Phiêu Phiêu cùng tiểu tử kia đi một đường!

Phong Lam Linh mang theo một chút bất mãn nói.

- Ha hả, ngươi không nhìn ra được hai hài tử này tình đầu ý hợp sao?

Phong Thanh Dương cười nhẹ nói.

- Vậy thì như thế nào, chẳng lẽ liền để Phiêu Phiêu đi theo hắn mạo hiểm sao?

Phong Lam Linh đáp.

- Mạo hiểm cũng là cơ duyên, ta cũng tin tưởng tiểu tử kia có thể gặp hung hóa cát, sẽ không để Phiêu Phiêu mạo hiểm, huống chi đồ vật mà ta cho Phiêu Phiêu cũng đủ để nàng tự vệ, ngươi đại khái có thể yên tâm!

Phong Thanh Dương nói một tiếng, tiếp theo lại nói:

- Ta sẽ an bài người bên trong minh đối với bọn họ chiếu cố một đường, hơn nữa tiểu tử này là một gia hỏa quỷ dị nhất mà ta thấy qua, thủ đoạn của hắn có thể để bất luận kẻ nào phải kinh ngạc, nhưng đừng có xem nhẹ hắn!

Phong Lam Linh thấy Phong Thanh Dương nói như vậy nàng còn có thể lại nói thêm cái gì nữa đây, trong lòng chỉ hi vọng đồ nhi của nàng ở trong tương lai không xa có thể bình yên trở về!

Lăng Tiếu mang theo Liễu Phiêu Phiêu lên đường, để hắn ở trên con đường tịch mịch này nhiều thêm vài phần thoải mái cùng sung sướng.

Liễu Phiêu Phiêu vốn là tính cách lãnh đạm ít nói, nhưng mà ở chung một chỗ với Lăng Tiếu cũng là trở nên sáng sủa không ít, ít nhiều có thể nghe được Lăng Tiếu nói ra một chút các loại chuyện lý thú, biểu hiện ra vẫn là nồng nhiệt.

Nàng thỉnh thoảng còn kinh diễm cười một tiếng để cho Lăng Tiếu bị mê đến thần hồn điên đảo, hô to xinh đẹp xinh đẹp!

Liễu Phiêu Phiêu được Lăng Tiếu khen như vậy luôn luôn là sẽ hiện lên vài phần hồng nhuận, thật sự khiến cho trên vực lộ vô hạn này tràn đầy không ít sắc thái!

Vốn là Lăng Tiếu còn đang lo lắng ở trên đường đi sẽ bị người của Hồng Xà hội truy sát, hoặc là bị những lược đoạt giả khác đến cướp giết, nhưng mà ngay cả lộ trình đã đi không ngắn rồi lại là không có bị truy sát qua.

Cho dù là thỉnh thoảng gặp gỡ một chút Chí tôn, bọn họ lại cũng trước một bước tránh ra, không có tính toán bất kỳ dây dưa nào với bọn họ.

Lăng Tiếu cảm thấy có thể Hồng Xà hội là bị hắn giết đến sợ rồi, không ai dám đến hắn tìm phiền toái, đây ngược lại là để cho hắn cảm thấy đáng tiếc, không thể lại khống chế khôi lỗi, không có thần hồn hấp thu tăng cường lực lượng thần hồn, nguyện vọng nhanh chóng muốn đề thăng kia liền rơi vào khoảng không, lại không tiện tùy tiện giết người cắn nuốt thần hồn.

Bình Luận (0)
Comment