Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2550

- Cũng nhờ Lăng dược thần đề nghị, mới có thể giết bọn chúng trở tay không kịp, chúng ta nên cảm tạ hắn mới đúng.

- Đúng vậy, Lăng dược thần chính là phúc tinh của Thiên Nguyên địa vực chúng ta, trận chiến này đại thắng thì Thiên Hổ địa vực còn muốn xâm phạm, trừ phi là liều cả vốn mới được! Nhưng mà chúng ta cũng không sợ bọn chúng đâu.

Thiên Nguyên địa vực hưng phấn nói ra, bọn họ nhìn qua Lăng Tiếu với ánh mắt đầy cảm kích.

Giờ khắc này bọn họ cảm thấy tự ngạo vì chiến thắng.

- Hảo hảo, thật sự là tốt!

Liên Hạo Công kích động quát lên.

Trác Hưng Hồng cười to nói:

- Cuối cùng cũng xả được ác khí, lúc này chúng ta nên khánh công đi.

- Ta cảm thấy chúng ta không nên thư giãn, chỗ cường đại nhất của bọn chúng không chỉ có như vậy, dùng lòng muông dạ thú của bọn chúng, nói không chừng sẽ nhanh chóng ngóc đầu dậy!

Lăng Tiếu nhắc nhở nói ra.

Hắn lúc này thần sắc tái nhợt, thân thể nhìn qua rất suy yếu!

Thần hồn chính là căn bản con người, bị thương thì khó khôi phục lại.

- Đúng vậy, đám người Thiên Hổ địa vực chắc chắn không dễ dàng lui lại như vậy, nói không chừng lần sau sẽ mang tới nhiều đội ngũ hơn, mọi người nên cảnh giác mới tốt!

Nghiêm Diêm Vương phụ họa.

Lúc này mọi người cũng khôi phục bình tĩnh lại.

Bọn họ cũng biết Lăng Tiếu và Nghiêm Diêm Vương nói không có sai, người của Ma Hổ tộc không chịu ăn thiệt thòi.

Lần này ăn thiệt thòi lớn như vậy, chắc chắn sẽ lại tới!

- Ồ, Tiếu nhi sắc mặt kém như vậy, chẳng lẽ trọng thương sao?

Liên Hạo Công nhìn qua Lăng Tiếu lo lắng hỏi.

Lăng Tiếu lắc đầu cười nhạt nói:

- Không phải đại sự gì, ta tự mình giải quyết được.

- Ngươi bị tổn thương thần hồn, hai vị điện chủ nói không chừng có thàn đan trị hết thần hồn đấy!

Lăng Thái Mông nói ra.

- Cái gì, tổn thương thần hồn chính là đại sự, không được, ta vừa vặn có Hồi Hồn Thần Đan, ngươi nhanh ăn vào!

Trác Hưng Hồng kinh hãi nói ra, đồng thời cầm hai viên đan dược cho Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu cũng không cự tuyệt cái gì, đành đánh phải cảm tạ vài câu.

Sau đó một đoàn người bay vào không gian chi địa, Thiên Nguyên địa vực cùng Thiên Long Minh cũng phân chia ra, ý định quay về nơi của mình.

Chiến đấu tới bây giờ đã chấm dứt, bọn họ cũng an tâm quay về Thiên Vực nghỉ ngơi một thời gian ngắn.

- Tiếu nhi người cùng ta quay về đi!

Lăng Thái Mông nhìn Lăng Tiếu nói ra.

Lăng Tiếu đáp:

- Lão tổ tông, ta còn có chuyện cần làm, tạm thời cũng không quay về cùng ngươi được.

- Tiểu tử ngươi rốt cuộc còn muốn làm gì, dùng trạng thái của ngươi bây giờ muốn bảo vệ mình quá khó khăn, ngươi có nghe lời lão tổ tông ta hay sao?

Lăng Thái Mông trầm giọng nói.

Lăng Tiếu là dược thần duy nhất của Kim tộc, an nguy của hắn quan hệ trọng đại, cho nên Lăng Thái Mông không muốn khiến Lăng Tiếu ở ngoại vực mạo hiểm, huống chi Lăng Tiếu hôm nay còn bị thương thần hồn cơ chứ.

Lăng Tiếu lại nói:

- Lão tổ tông ngươi yên tâm tốt, ta sợ chết hơn ai khác, ta sẽ không tự mình chuốc lấy cực khổ, ta chỉ muốn dẫn bằng hữu đi dạo bốn phía, rất mau trở về, dùng thực lực của ta, đánh không lại vẫn có thể chạy trốn mà.

- Ngươi tiểu tử ngươi không thể khiến người ta bớt lo, Khương Điển đã nhận định ngươi rồi, sẽ phái người truy nã ngươi, nếu ngươi đi lại ở ngoại vực, vậy...

Lăng Thái Mông tiếp tục khuyên.

- Lão tổ tông ngươi yên tâm tốt, tự ta hiểu chừng mực, thật sự không được, ta sẽ lập tức quay trở lại!

Lăng Tiếu rất là kiên định nói.

- Tính toán, Thái Mông, Lăng Tiếu này có thành tựu hôm nay liên quan không nhỏ tới lá gan của hắn, dám liều dám xông, mới lấy được cơ duyên! Do hắn đi thôi!

Lạc Đông Thăng nói thay Lăng Tiếu.

Lăng Thái Mông rốt cuộc cho Lăng Tiếu hành động một mình.

Người Thiên Long Minh cũng lui lại, mà Liên Hạo Công thì tiến lên nói với Lăng Tiếu:

- Mọi thứ làm theo khả năng, ngàn vạn chớ miễn cưỡng!

Hắn biết rõ Lăng Tiếu có khả năng đi tới Lôi tộc, nghĩ cách cứu đại ca của hắn ra, hắn cảm kích Lăng Tiếu thật lòng.

- Yên tâm đi Nhị điện chủ, ta biết rõ nên làm như thế nào, các ngươi mọi sự cẩn thận, nên chú ý người của Thiên Hổ địa vực đấy, tốt nhất nên gọi người quay về, phòng hộ cẩn thận thì tốt hơn.

Lăng Tiếu nói một tiếng.

Ngay sau đó hắn liền dẫn Vũ Bất Phàm tách ra khỏi người của Thiên Nguyên địa vực.

Một chuyến này hắn không chỉ trợ giúp người Thiên Long Minh cùng Thiên Nguyên địa vực đối phó Thiên Hổ địa vực, còn có chuyện trọng yếu cần làm.

Lăng Tiếu cùng Vũ Bất Phàm tìm một không gian yên tĩnh, hai người bắt đầu khôi phục một thời gian ngắn.

- Vũ huynh, ta phải khôi phục thương thế một lúc, làm phiền ngươi hộ pháp thay ta!

Lăng Tiếu nói với Vũ Bất Phàm.

- Đi thôi, giảm bớt nội thương!

Vũ Bất Phàm khoát khoát tay nói ra.

Lăng Tiếu không có biện pháp bố trí ảo trận, thần hồn của hắn quá yếu, không cách nào khu động ý thức bày trận, chỉ có dựa vào Vũ Bất Phàm và khôi lỗi hộ pháp.

Hắn hiện tại nhất định phải hấp thu thần hồn trong Long Phượng Thần Cô mới được, lại ngưng tụ thần hồn phân thân, bằng không chuyến đi lần này sẽ càng gian nan hơn.

Tổn thương của Lăng Tiếu còn nặng hơn mọi người nghĩ nhiều lắm, thần hồn phân thân chúa đa số thần hồn của hắn, chỉ có số ít hồn lực lưu lại trong thức hải.

Nếu là người khác bị trọng thương như vậy, chỉ sợ thần kinh sẽ thất thường, tu luyện bị ảnh hưởng.

Lăng Tiếu nhập định xong, lập tức móc quỷ hồn thảo, u hồn thần tuyền và đan dược của Trác Hưng Hồng cho ra nuốt vào.

Những thần tài chữa thương này có thể khiến cho giảm bớt tổn thương và khôi phục thần hồn.

Lăng Tiếu vận chuyển Khống Thần Quyết chữa thương, luyện hóa dược lực của chúng.

Lăng Tiếu qua một lúc thở dài, nói:

- Lần này thật sự là lỗ lớn, không nghĩ tới phục dụng nhiều thần vật như vậy vân đau đớn như thế, hồn lực khôi phục không nhiều, xem ra là do thần hồn của ta mạnh hơn người khác quá nhiều, nhất định phải luyện hóa thật nhiều thần hồn mới được, hy vọng đừng có lại xảy ra sai lầm gì.

Lăng Tiếu lại nhắm mắt, hắn từ trong Long Phượng Thần Cô rút thần hồn ra luyện hóa.

Tổng cộng chết hơn ba trăm người, nhưng mà trong đó còn bị người ta tiêu diệt thần hồn, có một bộ phận Lăng Tiếu không có thu thập được, những thần hồn này lực lượng tương đối cường hãn.

Thần hồn hư nhược từ từ được chữa trị, lập tức lớn mạnh, cảm giác cũng tốt hơn trước.

Nhưng mà lại không thể khôi phục đỉnh phong, những thần hồn này còn chưa đủ, sau khi luyện hóa hai trăm thần hồn, Lăng Tiếu phát hiện thần hồn của hắn chưa tới sáu thành, thực lực kém hơn chân thân không ít.

Lăng Tiếu vô cùng buồn bực!

Hắn không nghĩ tới Khương Điển lại tạo thành tổn thương với hắn lớn như vậy.

- Đúng là đại ý, người trên Chí Tôn bảng đúng là phi phàm, tên kia càng khủng bố, lần sau gặp lại nê trốn thì tốt hơn!

Thần sắc Lăng Tiếu biến hóa nói ra.

Thần hồn của hắn đã có năng lực khiêu chiến Chí Tôn đỉnh phong rồi.

Nhưng mà trên thực tế gặp được tồn tại đỉnh cấp như Khương Điển thì hắn vẫn không chịu nổi một kích.

Bình Luận (0)
Comment