Sau khi Diệt Hồn lão quỷ đi ra ngoài, lập tức có không ít người từ sau cùng đi ra ngoài.
Mọi người đều biết muốn phát sinh chuyện gì, cũng không có vách trần.
- Nói xong chưa, các hạ cần thần vật gì, ta tận lực thỏa mãn yêu cầu của ngươi.
Lưu Sa Đồ nhìn qua Lăng Tiếu.
- Gốc thần vật này tặng cho Sa Đồ đại nhân cũng được, ta cũng muốn tâm sự với đại sư, có chuyện cần nhờ Sa Đồ đại sư trợ giúp!
Lăng Tiếu rất hào phóng nói ra.
- Lão phu chỉ biết khắc tranh vẽ trận, cái khác không giúp được.
Lưu Sa Đồ nói thẳng trước.
Ý của hắn nói chỉ cần là vẽ trận đồ thì được, chuyện khác hắn không giúp.
- Ta biết rõ!
Lăng Tiếu nói một câu.
- Tốt, nếu vậy ngươi đi theo lão phu đi, tin tưởng tạm thời không có người nào dám động tới ngươi!
Lưu Sa Đồ đạm mạc ứng một tiếng sau đó thu phòng ngự chiến y lại, sau đó đi ra gian phòng sau phòng đấu giá.
Đám người muốn dánh chủ ý lên Lăng Tiếu ở đây chỉ có thể nhẫn nại chờ bên ngoài phòng đấu giá.
Bọn họ không có đảm lượng sinh sự ở đây, bằng không Lưu Kim Bang sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
Đi tới gian phòng phía sau, Lưu Sa Đồ đi thẳng vào vấn đề.
- Nói đi, cần ta hỗ trợ cái gì?
- Ta nghe nói Sa Đồ đại sư là một gã trận vân đại sư lợi hại, cho nên muốn thỉnh đại sư vẽ trận pháp giúp ta!
Lăng Tiếu nói.
- Trận pháp dễ nói, ngươi khắc trận gì, khắc ở đâu?
Lưu Sa Đồ tùy ý nói.
Hắn ở nam vực này có thanh danh đệ nhất trận vân sư, đây không phải gọi loạn.
- Thủy nguyên đại trận!
Lăng Tiếu nói.
- Tốt thủy nguyên... Cái gì ngươi nói cái gì thủy nguyên đại trận?
Lưu Sa Đồ tùy ý ứng một tiếng, đột nhiên lại ý thức được cái gì đó, thân thể run rẩy hỏi lại một câu.
- Chính là thủy nguyên đại trận!
Lăng Tiếu nói lại lần nữa.
- Ngươi khẳng định không phải nói đùa? Những Thủy Nguyên Thạch bình thường chỉ cần bố trí một chút cấm chế hoặc trận pháp đơn giản là tự động hấp thu thủy nguyên lực, nếu như vậy căn bản không đáng cho ta ra tay.
Lưu Sa Đồ đáp.
- Không, ta nói là tập hợp đủ chín đại Thủy Nguyên Thạch, sau đó bố trí thủy nguyên đại trận, khiến cho chúng sinh ra thủy nguyên lực, hình thành kết giới bảo vệ không gian đại lục!
Lăng Tiếu lại giải thích.
- Tập hợp đủ chín đại Thủy Nguyên Thạch, các hạ khẳng định không nói đùa?
Lưu Sa Đồ kích động nói ra.
Bất luận là thế lực nào đạt được một khối Thủy Nguyên Thạch cũng không tệ rồi, nếu trước người trước mặt tập hợp đủ chín đại Thủy Nguyên Thạch vậy thì khó lường, dù hắn lf trận vân đại sư cũng thèm muốn.
Lăng Tiếu nhìn ra tâm tư của Lưu Sa Đồ, nhưng đổi lại là ai cũng kích động, Lưu Sa Đồ cũng không có sinh ra ý động thủ cướp bóc, nếu không hiện tại Lăng Tiếu khẳng định lập tức chạy trốn.
Nơi này chính là địa bàn của người ta, người ta muốn hạ hắn thì quá dễ dàng.
- Sa Đồ đại nhân trước đừng kích động, ta khẳng định không có chín đại Thủy Nguyên Thạch, đó là thần tài, cho dù là bất cứ thế lực bá chủ nào cũng khó tìm một khối Thủy Nguyên Thạch, ngươi cho rằng ta có sao?
Lăng Tiếu nói.
- Vậy ngươi còn nói bố trí thủy nguyên đại trận, ngươi đây không phải lừa dối ta sao?
Lưu Sa Đồ bất mãn quát.
- Không, ta tuyệt không lừa ngươi, ta mặc dù không có chín đại Thủy Nguyên Thạch, nhưng mà đã có người toàn lực đi gom, có lẽ trăm năm, ngàn năm sau mới gom được, nhưng mà còn cần một trận vân đại sư bố trí thủy nguyên đại trận, không biết đại sư ngươi có thể bố trí nó được không?
Lăng Tiếu lại nói.
Lưu Sa Đồ thần sắc khôi phục lại, nói:
- Thì ra còn chưa gom, nhưng mà các hạ nói vậy rõ ràng là đại sự, hẳn là thật sự muốn kiến tại cổ không gian đại lục khổng lồ sao?
- Chuyện này đại sư không càn hỏi, ta chỉ thay mặt cấp trên nói chuyện với Sa Đồ đại nhân mà thôi, nếu như đại sư có thể hiểu rõ, chúng ta sẽ ước định, thù lao không thiếu ngươi đâu!
Lăng Tiếu cũng không biết nói thêm cái cái gì cho hợp.
Lưu Sa Đồ cũng hiểu đối phương che dậy, cũng không tiếp tục truy vấn, hắn nói:
- Đại trận viễn cổ bực này ta không có biết, ngươi thỉnh người khác cao minh hơn đi!
Lăng Tiếu lợi dụng lung linh chi tâm trực tiếp xuyên thủng tâm tư Lưu Sa Đồ, hiểu hắn nói là sự thật.
- Đã như vầy, vậy quấy rầy, gốc Quỷ Hồn Thảo Vương này đưa cho đại sư kết giao làm bằng hữu đi!
Lăng Tiếu đem Quỷ Hồn Thảo Vương đưa đến trước người Lưu Sa Đồ.
Lưu Sa Đồ thâm ý sâu sắc nhìn qua Lăng Tiếu, cũng không khách khí thu Quỷ Hồn Thảo Vương lại.
- Trong thiên hạ có thể bố trí thủy nguyên đại trận chỉ sợ đã không tồn tại, nhưng mà nếu ngươi có thể tìm hai ba thần trận sư đồng cấp với ta liên thủ có lẽ sẽ hiểu rõ!
Lưu Sa Đồ còn nói thêm.
Lăng Tiếu nhìn qua Lưu Sa Đồ, nhẹ gật đầu nói:
- Đa tạ đại sư bẩm báo, ngày khác nếu cần hỗ trợ, kính xin Sa Đồ đại sư vui lòng xuất thủ tương trợ!
- Chuyện này nói sau!
Lưu Sa Đồ thản nhiên nói.
Lăng Tiếu cũng không dây dưa nhiều, đang muốn chào từ biệt, Lưu Sa Đồ lại nói:
- Không bằng lưu lại đây mấy ngày đi!
Lăng Tiếu hiểu Lưu Sa Đồ nói lời này có ý gì, chắp tay nói:
- Vậy cung kính không bằng tuân mệnh!
Hôm nay nếu như hắn và Vũ Bất Phàm lập tức rời khỏi Lưu Kim không gian, chỉ sợ sẽ bị người ta đuổi giết, tuy nói hắn không sợ người khác, nhưng vì giảm bớt phiền toái, hắn cũng quyết định ở chỗ này bế quan mấy ngày này khôi phục thần hồn tổn thương mới rời đi.
Như thế cho dù là Chí Tôn đỉnh phong đến đây truy kích, hắn cũng hoàn toàn không sợ.
Sau đó Lưu Sa Đồ bảo người an bài gian phòng cho Lăng Tiếu, mà Lăng Tiếu cũng gọi Vũ Bất Phàm tới, tạm thời lưu lại trong Lưu Kim không gian.
Những người đánh chủ ý lên người Lăng Tiếu cũng biết Lưu Sa Đồ chỉ sợ cố tình che chở cho hắn, cũng không tốt động thủ trong Lưu Kim không gian, đành phải nhao nhao rời đi.
Ngược lại Lăng Tiếu có chút tiếc nuối không có nói chuyện với Diệt Hồn lão quỷ một phen, hắn cảm giác cảm thấy Diệt Hồn lão quỷ này cho hắn cảm giác rất quen thuộc.
Trừ đối phương có huyết nhục thần hồn ngưng tụ thân thể ra, có lẽ còn có cảm giác cộng minh khác.
Nhưng mà chuyện có nặng nhẹ, hắn không dám xác định, hắn cũng chẳng muốn đi tìm kiếm Diệt Hồn lão quỷ để xác nhận.
Lăng Tiếu cùng Vũ Bất Phàm tạm thời ở trong địa bàn Lưu Kim Bang quản hạt.
Lăng Tiếu nói với Vũ Bất Phàm một tiếng, bảo hắn chú ý đề phòng, hắn tiến vào trạng thái bế quan.
Nơi này chuyên môn có nơi bế quan, bốn phía bố có trận pháp có thể chống cự người khác quấy rầy, mà hắn lại là người được Lưu Sa Đồ chiếu cố, cho nên rất yên lòng tiến hành bế quan.
Lăng Tiếu điều tức một lúc sau đó cầm Thất Hồn Yêu Hoa ra.
Thất Hồn Yêu Hoa này có hoa hồn phiêu động, từng đợt hồn lực tinh khiết hiện ra, có một loại cảm xúc thôn phệ.
Thời điểm Lăng Tiếu muốn thôn phệ thì Thất Hồn Yêu Hoa bắn ra một đạo hồn lực cường đại vào thức hải của hắn.
Nhưng mà hồn lực này mang theo công kích đáng sợ, nếu như người không cẩn thận sẽ bị thương thần hồn, do đó gốc Yêu Hoa này sẽ trốn chạy!