Lôi Chiến Dương kinh hãi, hỗn độn lôi thương quét qua, muốn đánh bay Kim Long Đàn ra xa, nhưng mà hỗn độn lôi thương bị nện nứt, khiến cho, hắn thổ huyết lần nữa!
Nhưng thương thế này với hắn mà nói không đáng kể chút nào.
Tới cảnh giới này chỉ cần còn một giọt máu là có thể tái sinh, cơ hồ là bất tử bất diệt.
Nhưng mà tiếp tục như vậy hắn sẽ bị Lăng Thái Sơ đánh bại.
Nhưng mà hắn cũng không biết Lăng Thái Sơ toàn lực thúc dục Kim Long Đàn tiêu hao cũng thật lớn, mỗi một kích tiêu hao rất nhiều thần lực trên người, lực lượng của hắn tuôn ra như tháo nước.
- Nếu không cách nào đánh bại một trong hai bọn chúng, bọn hắn chúng chỉ sợ sẽ vẫn nhìn chằm chằm vào Kim tộc, hôm nay ta ta dù bất cứ giá nào cũng cầm bọn chúng lập uy!
Lăng Thái Sơ nghĩ thầm trong lòng, rất nhiều sát khí tiến vào trong Kim Long Đàn, đồng thời thần huyết cũng được rót vào.
Uy lực của Kim Long Đàn càng ngày càng mạnh, nó truy kích Lôi Chiến Dương, va chạm lần nữa, ép tới mức Lôi Chiến Dương liên tiếp bị nhục.
Hắn không thể không nhìn qua Khương Tà Vương và quát lớn.
- Khương lão đệ giúp ta, chúng ta hợp lực đánh bại tên này!
Khương Tà Vương không có ngờ tới Lôi Chiến Dương thực lực mạnh hơn hắn một phần bị Lăng Thái Sơ đánh phải chạy trốn qua bên này.
Hắn không rảnh phân thân, chiến lực của viễn cổ cự long quá đáng sợ, long châu chi lực có thể tăng thực lực của nó lên hai trăm lần, căn bản không cách nào áp nó được, còn nhiều lần thiếu chút nữa bị nó thôn phệ, mà Hắc Ma hổ hoàng đã bị thương chồng chất, chiến lực giảm mạnh.
Khương Tà Vương cùng Lôi Chiến Dương hợp lực với nhau cũng không bằng Lăng Thái Sơ hợp lực với viễn cổ cự long.
Lăng Thái Sơ không có cho bọn họ cơ hội thở dốc, gầm rú nói:
- Hôm nay không phải các ngươi chết thì ta mấ mạng.
Lăng Thái Sơ bộ dáng đánh bạc hoàn toàn, kim sát khí tiến vào không ngớt, thúc dục Kim Long Đàn.
Khương Tà Vương cùng Lôi Chiến Dương hợp lực hóa thành hai mảnh không gian, lỗ đen liên tục xuất hiện, có thể thôn phệ tất cả lực lượng, rất nhiều hỗn độn thiên lôi tụ tập bốn phía và giáng thẳng xuống không gian này.
Va chạm kịch liệt không biết bao nhiêu lần.
Rất nhiều không gian bị bọn họ tàn phá, rất nhiều thánh thú sinh tồn ở ngoại vực đã chết.
Lực lượng vĩnh hằng giống như đại biểu cho vĩnh viễn không khô kiệt, dùng không hết, bọn họ chiến đấu khiến thiên địa biến sắc, lực lượng hủy diệt khó có thể hình dung.
Ngoại vực trăm vạn dặm không gian bị Vĩnh Hằng chi thần đánh nát.
Một trận chiến này không biết tiếp tục bao nhiêu ngày đêm, thật lâu không thể bình thường lại.
Vĩnh hằng thần huyết tung bay, viễn cổ thú hoàng gào thét
Rốt cuộc thời điểm này bọn họ dừng lại.
Khương Tà Vương cùng Lôi Chiến Dương vô cùng chật vật, thần huyết của bọn họ sôi trào và khôi phục thân thể, mà Lăng Thái Sơ cũng không tốt hơn bao nhiêu, thần thể xuất hiện dấu hiệu rạn nứt, khí tức hư yếu rất nhiều!
Không gian ngàn vạn dặm đã bị hủy diệt không còn hình dáng.
Ba người đang toàn lực khôi phục thần lực của mình, đều không muốn rớt sau người khác nửa bước.
Trong Thiên Vực xa xôi có rất nhiều người cảm nhận được chấn động ngừng lại, rất nhiều thủy nguyên lực lượng trong nháy mất khiến bọn họ kinh hãi.
Ba người hai thú, chỉ có lực lượng của viễn cổ cự long là liên miên không dứt..
Nó muốn cắn nuốt Hắc Ma hổ hoàng, đáng tiếc thời khắc mấu chốt Khương Tà Vương triệu hoán trở về, thu nhập vào trong cổ tay, cứu nó một mạng!
Vào lúc viễn cổ cự long đang định xung phong liều chết với Khương Tà Vương cùng với Lôi Chiến Dương, Khương Tà Vương rốt cuộc cũng phải yếu thế.
- Lăng Thái Sơ ngươi trước cho nó dừng lại, ta có lời bàn với ngươi.
Khương Tà Vương quát to.
Lăng Thái Sơ không có ứng lời nói, hắn vận chuyển Kim Long Đàn, long khí dị động, thân thể hắn hóa thành nhân long khôi phục thật nhanh chóng.
Khương Tà Vương cùng với Lôi Chiến Dương không dám đối chiến viễn cổ cự long, bọn họ tiêu hao quá lớn, không thể không lựa chọn tránh né!
- Lăng Thái Sơ ngươi hãy nghe ta nói, chúng ta nguyện ý hòa giải với ngươi, nếu như ngươi đuổi giết chúng ta, chúng ta tình nguyện ngọc đá cùng nát, chúng ta không thể giết ngươi, nhưng mà tộc nhân của ngươi và người cả Thiên Vực cũng phải chết cùng!
Khương Tà Vương quát.
Lôi Chiến Dương cũng lạnh lùng nói ra:
- Đúng vậy, nhanh dừng lại, một trận chiến này dừng ở đây, bằng không ta sẽ dẫn hỗn độn thiên lôi trước hủy Thiên Vực chi địa của các ngươi.
Hai đại Vĩnh Hằng chi thần bị buộc thành như vậy, thật sự khó có thể tin nổi.
Đó là do Lăng Thái Sơ cầm trong tay số mệnh thần khí của Kim tộc, nó là thần vật được rèn cả trăm vạn năm, đạt được thần huyết tẩy lễ và trở thành vĩnh hằng thần khí chân chính, không phải vĩnh hăng thần khí nhỏ máu ngưng hình khác, mà viễn cổ cự long hoàng uy vô địch, đây mới là nguyên nhân Lăng Thái Sơ có thể chiếm ưu thế.
Nhưng mà hai đại Vĩnh Hằng chi thần uy hiếp, Lăng Thái Sơ cũng không dám vọng động, bởi vì hắn không lưu bọn họ được.
- Long hoàng trở về!
Lăng Thái Sơ triệu hoán viễn cổ cự long lại.
Lúc này viễn cổ cự long lui tới bên người Lăng Thái Sơ, Khương Tà Vương cùng với Lôi Chiến Dương mới buông lỏng một hơi.
- Các ngươi có thể hủy Thiên Vực, có thể diệt tộc nhân của ta, nhưng mà ta cũng có thể hủy diệt các ngươi, diệt tộc nhân các ngươi, trừ phi hai người các ngươi vẫn ở cùng một chỗ, bằng không bất cứ kẻ nào tách ra đều phải chết!
Lăng Thái Sơ nghiêm nghị nói ra.
- Nếu song phương chúng ta không thể làm gì được hnau, vậy không bằng trước lập ra ước hẹn trăm năm, trăm năm sau lại phân ra thắng bại, ngươi nghĩ như thế nào?
Khương Tà Vương bị ép nhượng bộ.
Ước hẹn trăm năm, với hắn mà nói đủ luyện ra một thanh vĩnh hằng thần khí chân chính, như vậy hắn mới có thể khiêu chiến Lăng Thái Sơ.
Đến lúc đó hắn và Lôi Chiến Dương liên thủ, xác định có thể diệt Lăng Thái Sơ.
Lôi Chiến Dương cũng hiểu ý của Khương Tà Vương, lúc này gật đầu nói:
- Không tệ!
- Các ngươi tốt lắm, trăm năm sau chúng ta sẽ phân thắng bại!
Lăng Thái Sơ khinh bỉ bọn hắn nói ra, dừng một cái hắn lại nói
- Trăm năm này, địa bàn Thiên Vực các ngươi không thể tiếp tục xâm chiếm, càng không thể âm thầm diệt sát tộc nhân của ta, bằng không cho dù liều đến lưỡng bại câu thương, ta cũng không cho các ngươi sống khá giả.
Lăng Thái Sơ tự nhiên cũng hiểu đây là kế hoãn binh của bọn họ, nhưng mà hắn không có lựa chọn khác, chỉ có thể trước đáp ứng và tìm đối sách.
Hắn không cách nào tru sát hai người này, trừ phi trong tộc bọn họ có xuất hiện Vĩnh Hằng chi thần mới có khả năng vãng hồi nguy hiểm.
- Tốt, chúng ta đáp ứng ngươi, trong trăm năm sẽ không động võ với Thiên Vực, trăm năm sau chúng ta lại chiến đấu!
Khương Tà Vương ứng một tiếng, sau đó truyền âm cho Lôi Chiến Dương, cũng không biết nói cái gì, hai người không quay đầu lại biến mất trong không gian.
Khi hai người rời đi, Lăng Thái Sơ khẽ thở dài:
- Thời gian trăm năm nháy mắt là qua, muốn tái tạo một gã Vĩnh Hằng chi thần nói dễ vậy sao?
Dứt lời hắn cùng viễn cổ cự long quay về.