Nhìn vào giới thiệu dị châu, Lăng Tiếu hạ quyết tâm ngày sau phải tranh
thủ thêm thời gian cùng hai đại dị châu khai thông, khiến cho chúng đồng ý vĩnh viễn cho mình sử dụng.
Bên trong còn ghi chép, một khi một dị châu không thể hòa hợp với dị châu khác, như vậy chúng vẫn sẽ tự động rời đi.
Nếu thật sự là như vậy, Lăng Tiếu muốn khóc cũng không kịp.
Phải biết rằng dị châu là kết tinh năng lượng bổn nguyên, cũng sẽ là bảo đảm cho hắn ngày sau bước lên đỉnh phong, cho nên bất kể thế nào hắn
cũng không thể làm cho dị châu bỏ đi.
Ngay khi Lăng Tiếu đem sách định bỏ lại trên giá muốn đi lên lầu hai, chợt phát hiện một trang bên trong hấp dẫn hắn thật sâu.
Nội dung trong trang này ghi chép về Huyễn Yêu.
Lăng Tiếu tập trung tinh thần đọc qua nội dung bên trong.
Nguyên nhân hắn từng ở trong Mê Huyễn cốc săn giết một con Huyễn Yêu, còn lấy được lục nhãn cùng yêu tinh của Huyễn Yêu.
Hắn luôn muốn tìm hiểu tác dụng của hai món đồ vật này, nhưng khi còn ở
gia tộc hắn không tìm được quyển sách nào ghi chép về nó, cho dù vài câu giới thiệu vắn tắt cũng không thấy.
Huyễn Yêu tuy rằng chỉ là linh thú cấp hai, nhưng nó lại có thể khiến
cho linh hồn của nhân loại hoặc là linh vật cao giai sản sinh ảo cảnh,
bị nó mê hoặc, cuối cùng bị nó giết chết mà cũng không biết lý do tại
sao.
Điểm này cũng là chỗ đáng sợ của Huyễn Yêu.
Một lát sau, Lăng Tiếp khép sách thả về chỗ cũ.
- Không nghĩ tới nhặt được bảo.
Lăng Tiếu lộ vẻ hưng phấn cười nói.
Hắn đã biết tác dụng đôi mắt cùng yêu tinh của Huyến Yêu dùng làm gì.
Hắn thật không nghĩ tới đôi mắt cùng yêu tinh của Huyễn Yêu cấp hai cũng được xem là bảo vật, tuy rằng không trân quý bằng hai đại dị bảo, nhưng vẫn có chỗ độc đáo, nhất là yêu tinh còn có vô số tác dụng đối với Lăng Tiếu.
Trước tiên là nói cặp mắt của Huyễn Yêu, dùng nó làm thuốc dẫn có thể
luyện chế một loại tên là “Phá Huyễn Dược Thủy”, loại dược thủy này nếu
bôi lên trên ánh mắt bất kỳ ai, đều có thể bài trừ toàn bộ ảo cảnh.
Tác dụng này thoạt nhìn như không lớn, nhưng nếu làm cho võ giả cao giai biết được đều phải nghĩ mọi biện pháp lấy được một bình.
Thứ này ở trong mắt người thường có lẽ không có bao nhiêu tác dụng, nhưng đối với võ giả cao giai mà nói lại hữu dụng thật lớn.
Ở trên đại lục này, có một vài nơi bí ẩn không ai biết, được xưng là bí cảnh.
Bí cảnh hoặc còn được xưng là nơi tọa hóa của cường giả, bình thường đều lưu lại tích tụ hoặc là bảo tàng một đời người đó lưu lại.
Mà những bảo tàng này, đối với võ giả mà nói là vật họ tha thiết ước mơ, những địa phương kia bình thường lại tràn ngập nguy hiểm hoặc huyền cơ, trong nguy hiểm đều sẽ bố trí ảo cảnh khiến người phải thật đau đầu.
Ảo cảnh không những khiến người bị lạc tâm trí, còn có thể làm người điên cuồng tự mình hại mình đến chết.
Trừ phi người nọ có thể bài trừ ảo cảnh, bằng không dù chết cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Cho nên mà nói, Phá Huyễn Dược Thủy đối với cường giả chính là dược thủy phụ trợ hiếm có, cầm nó đi vào trong bí cảnh, sẽ giảm bớt nguy hiểm rất nhiều.
Đối với việc chế luyện Phá Huyễn Dược Thủy, Lăng Tiếu cũng có hiểu biết, cũng nên chuẩn bị vật này mới tốt, vạn nhất gặp được Huyễn Yêu hoặc nếu rơi vào trong bí cảnh nói không chừng còn có cơ hội sử dụng tới.
Nhưng đã có yêu tinh Huyễn Yêu, tác dụng của Phá Huyễn Dược Thủy cũng chưa đủ nói đến.
Bởi vì yêu tinh có thể cho hắn hấp thu tới tinh thần thức hải, ngoại trừ mở rộng thức hải còn có thể khiến cho thức hải càng thêm kiên cố vượt
qua hết thảy mê hoặc, đồng thời còn có năng lực cường đại nhìn thấu hết
thảy ảo cảnh.
Duy nhất đáng tiếc chính là không thể làm được như Huyễn Yêu khiến người khác sản sinh ảo giác, bằng không sẽ càng lợi hại.
Nhưng chỉ là như vậy đã đủ làm Lăng Tiếu thật hài lòng.
Lăng Tiếu thu thập xong tâm tình kích động đi lên lầu hai.
Giá sách trên lầu hai rõ ràng ít hơn lầu một rất nhiều, nhưng số lượng vẫn hiếm có kinh người.
Lăng Tiếu tùy ý đảo mắt nhìn qua giá sách, phát hiện đây đều là huyền
công hoặc huyền kỹ, hôi giai công pháp chỉ có một giá sách, ngoài ra đều là hoàng giai công pháp.
Hai loại công pháp đê giai này đương nhiên không rơi vào trong mắt Lăng Tiếu.
Hắn đi quanh một vòng, phát hiện nơi này không có thanh giai công pháp, vì vậy hướng lầu ba đi lên.
Trên lầu ba quả nhiên đều là thanh giai công pháp.
Nhìn mấy trăm quyển thanh giai công pháp trước mắt, Lăng Tiếu không khỏi hít sâu một hơi.
Phải biết rằng tam đại thế gia ở Vẫn Thạch thành mỗi nhà chỉ có một
quyển thanh giai công pháp xem như bảo vật trấn tộc, nhưng trong Tử
Thiên tông có được nhiều như thế, nội tình tông môn quả nhiên phi phàm.
Lăng Tiếu ổn định tâm thần, bắt đầu tìm kiếm cầm phổ mình muốn kiếm.
Đáng tiếc chuyển hơn phân nửa vòng vẫn không phát hiện huyền kỹ cầm phổ, lại phát hiện hai quyển tiêu phổ cùng tỳ bà phổ.
Hai quyển này tác dụng tựa hồ không lớn.
Lăng Tiếu không khỏi có chút chán nản.
Nếu đã đến đây, hắn cũng không dự định tay không quay về.
Vì thế hắn lại ngồi xuống tuyển vài quyển thanh giai huyền công cao cấp cố gắng ghi nhớ trong lòng.
Những huyền kỹ này tuy rằng hắn không dùng được, nhưng ngày sau quay về
gia tộc sao chép lại cũng phương tiện cho người trong gia tộc tu luyện
tự cường đại chính mình vẫn tốt.
Vậy xem như chút tâm ý hắn làm vì gia tộc đi, hiện tại Lăng gia là do
ông nội hắn chưởng quản, để Lăng gia cường đại cũng là mục tiêu xưa nay
của ông nội hắn, hắn làm như vậy xem như cấp cho lão nhân gia một câu
trả lời thỏa đáng.
Lăng Tiếu ở lại trong Điển Tàng các suốt bảy ngày.
Bảy ngày này xem như có được chút thu hoạch, Lăng Tiếu cảm thấy chuyến
đi này không tệ, nhưng không tìm được cầm phổ nên làm cho hắn nhiều ít
cảm thấy có chút tiếc nuối.
Nếu tìm không thấy hắn cũng không có biện pháp, chỉ đành quay về biệt viện tu luyện trước.
Nhưng hắn mới rời khỏi Điển Tàng các không bao xa, một vị chấp sự nội môn đã đi tới khom người nói:
- Lăng trưởng lão, tông chủ mời ngươi đi qua.
- Nga? Được!
Lăng Tiếu không nghĩ tới Vân Hùng lại đích thân triệu kiến hắn, điều này nhiều ít làm cho hắn có chút ngoài ý muốn.
Nhưng hiện tại đi gặp mặt nhạc phụ tương lai vẫn là một chuyện tốt.
Rất nhanh Lăng Tiếu đã đi tới đại điện tông môn.
Chỉ thấy Vân Hùng đang ngồi trên chủ vị, vẻ mặt mang theo vài phần vui mừng.
Lăng Tiếu cung kính cúi người thi lễ với Vân Hùng:
- Lăng Tiếu gặp qua tông chủ.
Vân Hùng phất nhẹ tay, ý miễn lễ, sau đó kinh ngạc nói:
- Lăng trưởng lão lại đột phá?
Lăng Tiếu khiêm tốn nói:
- May mắn đột phá!
Trong lòng Vân Hùng hết lời để nói, đây còn gọi là may mắn sao!
Lúc Lăng Tiếu mới đến Tử Thiên tông chỉ mới là huyền sĩ cao giai đi?
Điểm này Vân Hùng cũng biết đến, lúc ấy bản thân Lăng Tiếu mang theo
nhiều thuộc tính, hơn nữa độ tinh thuần cao đến dọa người, biến thành
các phong chủ đều muốn cướp đoạt Lăng Tiếu làm đồ đệ, nhưng Lăng Tiếu lộ ra thân phận luyện dược sư, cuối cùng lựa chọn Nam Cung Thường Nhạc làm sư, vì vậy hắn có ấn tượng về Lăng Tiếu rất sâu.