Tam trưởng lão lại tuyên bố ban thưởng của Lăng Lâm, phần thuởng của nàng về cơ bản cũng giống như Lăng Khuông, chỉ là vũ khí có chỗ khác, nàng lấy được là nhị cấp trung giai kiếm khí, bởi vì nàng là dùng kiếm.
Kế tiếp đến ban thưởng của Lăng Lệ, hắn lấy được là một lọ Hồi Lộ Đan, một lọ Dưỡng Khí Đan, cùng với một viên Ngưng Lực Đan
Huyền Giả giai đương nhiên không được ban thưởng nhiều bằng Huyền Sĩ giai, nhưng hắn đạt được một viên Ngưng Lực Đan đã cực kỳ đã hài lòng.
Ngưng Lực Đan, nhị cấp đê giai đan dược, có công hiệu ngưng thần dưỡng khí, tăng lên huyền lực, đối với Huyền Giả đột Phá Huyền Sĩ giai có hiệu quả phi thường rõ rệt.
Kế tiếp vốn nên đến tuyên bố phần thưởng cho Lăng Tiếu, nhưng Tam trưởng lão lại nhảy vọt qua không nói ban thưởng của Lăng Tiếu, trực tiếp tuyên bố ban thưởng của Lăng Tinh .
Ban thưởng của Lăng Tinh giống hệt Lăng Lệ, không có bất kỳ khác biệt.
Tam trưởng lão tuyên bố xong ban thưởng cho Lăng Tinh liền lui về chỗ ngồi
Lăng Tiếu không khỏi nóng nảy, người ta mỗi người điều được ban thưởng, ngay cả tên bại tướng Lăng Tinh cũng có không ít chỗ tốt, duy chỉ có hắn không có phần, chợt hỏi Tam trưởng lão:
- Tam trưởng lão, có phải ngươi đã quên phần thưởng của ta rồi không?
Ngoại trừ Tam trưởng lão ra, tất cả trưởng lão cùng với tộc trưởng Lăng Thương đều phi thường khó hiểu Tam trưởng lão không tuyên bố ban thưởng của Lăng Tiếu, việc này trước nay chưa từng có a!
Tam trưởng lão Lăng Viên sờ lên râu cười nói:
- Ngươi không có ban thưởng.
- Cái ... Cái gì, ta không có ban thưởng, Tam trưởng lão ngài phải nói cho rõ ràng, ta lợi hại hơn tên bất tài này nhiều lắm, hắn có ban thưởng ta sao lại không có chứ? Cái này không công bình!
Lăng Tiếu phi thường bi phẫn nói.
Lăng Tinh ở một bên sắc mặt trắng bệch nghe xong hắn nói, trong nội tâm không khỏi lửa giận công tâm, phun ra một ngụm trọc huyết.
- Người xem xem, ta chỉ nói một câu hắn đã hộc máu, loại phế tài này thật sự không dùng được, như vậy đi, ngài cứ lấy ban thưởng của hắn cho ta hai phần là được rồi.
Lăng Tiếu rõ ràng trước mặt mọi người chỉ vào Lăng Tinh mỉa mai nói, nhưng lại được một tấc lại muốn tiến một thước, muốn nhiều hơn một phần ban thưởng. Không thể không nói tên này rất trâu bò.
Lăng Thương khẽ nhíu mày nói:
- Lăng Tiếu không được hồ ngôn loạn ngữ.
Tiếp theo hắn quay đầu nói với Tam trưởng lão Lăng Viên:
- Lão Tam ngươi làm gì vậy?
Tam trưởng lão Lăng Viên bất đắc dĩ giang tay ra, chỉ chỉ cách đó không xa nói:
- Tộc trưởng xem ai đã đến.
Lăng Thương cùng với chúng trưởng lão theo hướng Tam trưởng lão Lăng Viên chỉ nhìn lại, chỉ thấy một gã lão nhân tóc trắng xoá, cong lấy thân thể đi tới.
Bộ pháp lão nhân kia bước thoạt nhìn rất chậm chạp, nhưng mỗi một bước lại bước thật lớn, cơ hồ một bước năm mét, lập tức liền đi tới trước chúng trưởng lão.
- Thái thượng trưởng lão
Tất cả mọi người đều thi lễ hô lên.
Thái thượng trưởng lão thản nhiên nói v ới mọi người:
- Miễn đi!
Chứng kiến thái thượng trưởng lão xuất hiện, ngoại trừ Lăng Tiếu ra, bốn người khác đều trở nên cực kỳ hưng phấn, mà ngay cả Lăng Lệ gần đây lạnh lùng cũng phi thường kích động.
Bởi vì bọn hắn biết rõ kế tiếp sắp sửa phát sinh chuyện gì, thái thượng trưởng lão từ trong năm người bọn hắn chọn ra một người làm nhận ca đệ tử. Chuyện này đối với Lăng gia mà nói tuyệt đối càng khiến người phấn chấn nhân tâm hơn bất cứ phần thưởng nào.
Lúc này, Ngũ trưởng lão Lăng Ngôn lặng yên đưa một ánh mắt tới Nhị trưởng lão Lăng Mạc, tựa hồ đang truyền tin tức gì đó, mà Nhị trưởng lão cũng hiểu ý gật gật đầu.
Ngay sau đó, Nhị trưởng lão Lăng Mạc vượt lên trước đứng dậy nói:
- Thái thượng trưởng lão, Lăng Mạc có chuyện nói.
Thái thượng trưởng lão nhìn Lăng Mạc nói:
- Nói đi, ta nghe.
Lăng Mạc chỉ chỉ cháu trai Lăng Khuông của mình, sau đó nói với thái thượng trưởng lão:
- Tử tôn đời mười tám, Lăng Khuông vào ba tháng trước may mắn đột Phá Huyền Sĩ giai, là một người tiến giai Huyền Sĩ nhanh nhất dươi 20, năm nay chỉ có mười chín tuổi, hắn thiên phú thượng giai, hi vọng thái thượng trưởng lão có thể chỉ điểm hắn nhiều hơn.
Lăng Mạc vừa nói ra lời ấy, Lăng Thương cùng với một phái ủng hộ Lăng Thương sắc mặt đều biến đổi, mà vài tên trưởng lão ủng hộ Lăng Mạc thì ý cười đầy mặt.
Lăng Khuông thừa cơ tiến lên khom người nói với thái thượng trưởng lão:
- Lăng Khuông bái kiến thái thượng trưởng lão, hi vọng Lăng Khuông có may mắn đó.
Giờ phút này, Lăng Khuông trong nội tâm phi thường bành trướng không thôi ah, nếu như hắn có thể trở thành đệ tử của thái thượng trưởng lão, như vậy hắn chính là đệ nhất nhân tương lai của Lăng gia, cái loại cảm giác cao cao tại thượng kia, ngẫm lại đã khiến hắn mở cờ trong bụng rồi.
Đúng lúc này, Tứ trưởng lão Lăng Uy rõ ràng cũng đứng dậy nói:
- Thái thượng trưởng lão, tử tôn đời mười támLăng Lâm thiên phú cũng không tệ, vào một tháng trước cũng đột phá Huyền Sĩ giai, hi vọng thái thượng trưởng lão có thể dạy dỗ nàng một phen.
Chúng trưởng lão đều kinh ngạc nhìn Lăng Uy, không nghĩ tới Lăng Uy gần đây không tranh giành đến lúc này cũng thông suốt, rõ ràng dám công nhiên tranh đoạt danh ngạch với Nhị trưởng lão Lăng Mạc.
Lăng Lâm mặc một bộ võ phục màu tím cũng tiến lên nịnh nọt thái thượng trưởng lão một phen.
Ngay sau đó, không cần người khác đề cử, Lăng Lệ và Lăng Tinh đều tranh giành tự đề cử mình, đều hy vọng có thể được thái thượng trưởng lão thưởng thức.
Cơ hội chỉ có một lần, bỏ qua sẽ không còn nữa, bọn hắn có thể không quý trọng sao?
Chỉ có Lăng Tiếu không chấp nhặt với bọn họ, tuy rằng thái thượng trưởng lão thâm bất khả trắc, nhưng Lăng Tiếu cảm thấy so với lão quỷ sư phó của hắn kiếp trước có lẽ còn kém không ít, lòng hắn nghĩ, cũng không phải tùy tiện một người liền có tư cách làm sư phó hắn, cho nên trong năm người chỉ có hắn bất vi sở động.
- Lăng Tiếu, còn không mau hành lễ với thái thượng trưởng lão.
Lăng Thương một mực không có mở miệng cũng sốt ruột lên tiếng nói.
Lăng Tiếu sững thoáng một phát, cũng thi lễ với thái thượng trưởng lão, bất quá lại không nịnh nọt như bốn người khác.
Thấy Lăng Tiếu như thế, Lăng Thương trong nội tâm chán nản ah, thầm mắng tiểu tử này thật sự là không biết tiến thối.
Thái thượng trưởng lão phụ tay sau lưng, híp hai nhìn Lăng Khuông, tiếp theo cười ha hả nói:
- Không tệ không tệ, quả nhiên là hạt giống tốt .
Nghe được thái thượng trưởng lão khen ngợi, Lăng Khuông thiếu chút nữa đã cao hứng hoan hô lên, bất quá hắn lại bình tĩnh hoàn lễ nói:
- Cảm ơn thái thượng trưởng lão ngợi khen.
Nhị trưởng lão Lăng Mạc ở một bên lộ ra c dáng tươi cười khó đượ, phảng phất như Lăng Khuông được thái thượng trưởng lão nhìn trúng là chuyện ván đã đóng thuyền vậy.
Ngay sau đó, thái thượng trưởng lão lại quét đến trên người Lăng Lâm:
- Ngươi cũng không tệ
Ngay khi Lăng Lâm muốn cảm ơn thì hắn lại nói tiếp:
- Đáng tiếc thuộc tính ngươi không phù hợp với ta!
Một câu này như đánh Lăng Lâm và Tứ trưởng lão Lăng Uy vào hầm bằng, khiến cho các nàng vô cùng khó chịu .