- Vũ Tích, bổn thiếu gia có phải trở nên rất đẹp trai không?
Lăng Tiếu nhìn qua mình trong gương, không khỏi đắc ý hỏi.
- Ân, thiếu gia ngươi xem thật kỹ.
Bạch Vũ Tích có chút cúi đầu, sắc mặt say hồng đáp.
- Hắc hắc, bổn thiếu gia cũng cho là vậy!
Lăng Tiếu phi thường rắm thí tự kỷ nói.
Bạch Vũ Tích trong nội tâm tự nhiên thập phần đồng ý với lời Lăng Tiếu.
Nàng hiện giờ cơ toàn bộ tâm đều thuộc về Lăng Tiếu rồi, nếu như Lăng
Tiếu muốn thân thể của nàng, nàng cũng sẽ không kháng cự chút nào, thậm
chí sẽ càng thêm mừng rỡ.
Ra gian phòng, Lăng Tiếu cùng Bạch Vũ Tích đi ra khỏi phòng.
Hai người một đường đi vào trong đại sảnh, không ít người hầu đều cung kính chào hỏi Lăng Tiếu:
- Chấp sự đại nhân.
Hiện giờ, thân phận Lăng Tiếu đã không như ngày xưa, lúc hắn đạt được
top 5 khảo thí thì đã có thân phận chấp sự, gia tộc điều cho hắn vài
người hầu, cung phụng cũng tốt hơn trước mười mấy lần, mỗi tháng có thể
nhận lấy 200 kim tệ chi tiêu, đây là đãi ngộ của chấp sự. Không chỉ như
thế, bởi vì Lăng Tiếu bị thái thượng trưởng lão nhìn trúng tuyển làm
nhận ca đệ tử, lại ở cùng một chỗ với Lăng Tiếu nên thân phận Lăng Tiếu
tự nhiên thập phần tôn quý, cho dù trưởng lão gia tộc thấy Lăng Tiếu
cũng phải khách khí tươi cười, bởi vì, ai bảo nhân gia là đệ tử của thái thượng trưởng lão chứ, thân phận này có thể đè chết rất nhiều người
rồi.
Vì chuyện này, Nhị trưởng lão về đến nhà còn đập nát bình hoa mà hắn quý nhất. Hắn vốn tưởng rằng cháu trai Lăng Khuông của mình mười phần có
thể trở thànhnhận ca đệ tử của thái thượng trưởng lão, Lăng Khuông các
phương diện điều kiện đều phi thường ưu tú, trọng yếu nhất là thuộc tính bản thân Lăng Khuông ăn khớp với thuộc tính bản thân thái thượng trưởng lão, đều là kim thuộc tính, đổi lại hắn là thái thượng trưởng lão thì
cũng sẽ chọn Lăng Khuông. Nào ngờ tới, thái thượng trưởng lão rõ ràng
chọn Lăng Tiếu thực lực thấp nhất, một tên Huyền Giả đê giai, hơn nữa
còn quyết thu Lăng Tiếu làm đồ đệ, Lăng Tiếu tiểu tử kia tựa hồ còn phi
thường không vui, khiến hắn giận điên lên.
Đối với cái này, tất cả mọi người vi phi thường khó hiểu, thầm than thế
đạo này thật sự khiến cho người đoán không ra ah! Mọi người chỉ có thể
kinh hô vận khí cứt chó của Lăng Tiếu thật sự quá ngưu bứci.
Sau khi dùng cơm xong, Lăng Tiếu bị thái thượng trưởng lão một mình gọi tới.
Nhìn lão nhân thâm tàng bất lộ này, Lăng Tiếu cũng rất khó hiểu, vì sao lại chọn hắn làm đệ tử, hắn trong lòng thầm than
- Xem ra nhân phẩm của mình đi đến chỗ nào cũng đều tốt như vậy ah, ngay cả lão đầu tử cũng coi trọng.
- Lão thái gia, ngài bảo ta đến có phải có ban thưởng gì không?
Lăng Tiếu không chút nào vì thân phận của thái thượng trưởng lão mà có chỗ câu nệ, rất là tùy ý cười nói.
Thái thượng trưởng lão cười ha hả nói:
- Ngươi tiểu gia hỏa này, nửa tháng qua đánh cướp ta bao nhiêu thứ, giờ ngươi còn dám hỏi lại, có tin ta gõ nát đầu ngươi không!
- Hắc hắc... Không phải là đã xin ngài vài thanh vũ khí nát cùng mấy
bình tiểu dược hoàn thôi sao, mấy thứ này với ngài đâu là gì, ngài làm
sư phó cũng không thể quá keo kiệt được!
Thái thượng trưởng lão nghe xong lời này sắc mặt đều phát xanh, nhị cấp
trung giai vũ khí, nhị cấp đan dược rõ ràng bị tiểu gia hỏa này nói
thành vũ khí nát và tiểu dược hoàn, phải biết rằng những vật này phóng
tới Vẫn Thạch Thành sẽ gây ra một mảnh tranh đoạt điên cuồng a!
- Nếu là vũ khí nát, tiểu dược hoàn thì ngươi trả lại cho ta đi, ta không ngại
Thái thượng trưởng lão khẽ vuốt râu nói.
- Đồ đã đưa ra ngoài nào có đạo lý lấy về, chúng ta nói chuyện chánh sự đi, không biết Lão thái gia bảo ta đến có chuyện gì?
Lăng Tiếu cười cười, tranh thủ thời gian nói sang chuyện khác.
- Tiểu hoạt đầu.
thái thượng trưởng lão nhẹ mắng một câu, sau đó nghiêm nét mặt nói
- Đệ nhất biến ngươi đã đã luyện thành, tốc độ tu luyện cũng không tệ
lắm, nhưng biến thứ hai tiếp theo càng thêm khó luyện, hơn nữa càng thêm vất vả, ngươi có lòng tin vượt qua được hay không?
Lăng Tiếu lóe lên thần mang tự tin nói:
- Đương nhiên không có vấn đề, chỉ chút này cũng muốn khó thiên tài như ta, quả thực là nói đùa.
- Ha ha, đã như vầy, vậy chúng ta mà bắt đầu tu luyện biến thứ hai đi!
thái thượng trưởng lão lộ ra nụ cười giảo hoạt nói.
Lăng Tiếu vươn thẳng mặt nói:
- Không cần liều như vậy, luyện công phải kết hợp nghỉ ngơi, hơn nữa hôm nay ta cũng đặc biệt bận rộn, trước hết cứ từ từ đi.
Dứt lời liền rút chân chạy ra ngoài, căn bản không coi uy nghiêm của thái thượng trưởng lão vào đâu.
Thái thượng trưởng lão nhìn Lăng Tiếu chạy ra ngoài, không chỉ không tức giận, ngược lại lộ ra một dáng tươi cười thê lương lẩm bẩm:
- Tiểu gia hỏa phát triển nhanh lên a, thời gian không nhiều nữa!
Lăng Tiếu tự nhiên nghe không nghe được câu thở dài đằng sau của thái thượng trưởng lão.
Giờ phút này, hắn đã chạy ra khỏi nhà, đi đến khu chợ rồi.
Hôm nay, hắn chủ yếu là muốn đi mua sắm một ít công cụ dã ngoại, thuận
tiện vài ngày sau đến Hoang Tùng Sơn Mạch một chuyến. Hắn hiện giờ muốn
tới Hoàng Tùng Sơn Mạch cũng không phải muốn kiếm kim tệ, mà hướng tới
linh thú, linh thảo. Thông qua khoảng thời gian này tìm hiểu, hắn đối
với đại lục này cũng ngày cảm thấy hứng thú, hắn biết rõ một ít linh
thảo nghịch thiên có thể khiến người sống sinh cốt, tăng lên tu vị, càng có linh thú cường đại có thể phóng hỏa, nhả nước, nếu có một đầu linh
thú cường đại làm tọa kỵ thì thật phong cách a!
Cho nên, Lăng Tiếu quyết định nhất định phải đến Hoang Tùng Sơn Mạch một chuyến.
Hôm nay, Lăng Tiếu đã là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Lăng gia,
vừa đi ra khỏi phạm vi Lăng gia, lập tức đã có hai gã cao thủ Huyền Sĩ
giai theo sát lấy hắn, để ngừa Lăng Tiếu lại lần nữa xảy ra vấn đề. Hai
người này đều là hộ vệ trung tâm của Lăng gia, cũng là 24 hổ vệ cường
đại nhất Lăng gia, đều dùng danh xưng thống nhất để xưng hô, một người
gọi Hổ Lục, một người gọi Hổ Thất, hai người đều là cao thủ xếp hạng top 10 trong Hổ vệ, đều có tu vị Huyền Sĩ trung giai, ở Vẫn Thạch Thành đã
thuộc về hàng ngũ cao thủ rồi.
Hai người này là do tộc trưởng Lăng Thương an bài, mới đầu Nhị trưởng
lão và Ngũ trưởng lão cực lực phản đối, nói Lăng Thương bao che khuyết
điểm, rõ ràng vận dụng Hổ vệ bảo hộ Lăng Tiếu, rõ ràng làm việc thiên tư v... v, nhưng mà, sau khi Lăng Thương nói đây là ý của thái thượng
trường lão thì hai người cũng không dám lên tiếng nữa.
Đối với cái đuôi sau lưng, Lăng Tiếu không chỉ không thấy phiền, ngược
lại có một loại làm cảm giác phong cách làm hào phú quần là áo lượt, ỷ
thế hiếp người nữa.
Mua sắm một ít đồ dùng dã ngoại tốn không bao nhiêu thời gian, chỉ một canh giờ đã xong toàn bộ rồi.
Mua đồ xong, Lăng Tiếu cũng không vội ở trở về, hắn lần nữa đến quán rượu đứng đầu toàn thành, Vị Hương Cư.
Lần trước hắn cùng với Bạch Vũ Tích đã tới chỗ này nhấm nháp qua món
ngon, cảm thấy cũng không tệ lắm, đáng tiếc về sau bị La Khinh Sương
quấy rầy hứng thú, thiếu chút nữa ngay cả quán rượu cũng bị hắn đập phá.