Đỗ Khắc không nghĩ tới Băng Nhược Thủy dám động thủ, hắn là linh sư cao giai đương nhiên không e ngại Băng Nhược Thủy.
Chỉ thấy hắn phản ứng cực nhanh, trường kiếm trong tay bắn ra lam sắc
quang mang chói mắt va chạm cùng băng điểu của Băng Nhược Thủy.
Giang Chí Điền ném ra lục giác nha luân hung hăng đánh lên trường thương của Triệu Nam.
Trên mặt Giang Chí Điền hiện lên một tia cười lạnh, chỉ thấy hắn hư
không một trảo, lục giác nha luân bị đánh văng lại lách đi qua, hướng
bên hông Triệu Nam cắt tới.
Triệu Nam không ngờ lực công kích của lục giác nha luân lại quỷ dị như
thế, khi hắn phát hiện thì vũ khí kia đã tiến tới ngang hông của hắn.
- Triệu Nam, ta giúp ngươi!
Nghiêm Trạch quát một tiếng, cầm hỏa chùy tứ giai vọt ra hung hăng đem lục giác nha luân đánh rơi xuống đất.
Nghiêm Trạch vốn là nhi tử của phong chủ Luyện Khí phong, hỏa chùy trong tay chính là huyền khí tứ giai trung cấp, mà lục giác nha luân của
Giang Chí Điền chỉ bất quá là tam giai cao cấp, bị một cú đập mạnh như
vậy lập tức biến dạng, thiếu chút nữa đã hỏng mất.
- Giang sư huynh ta giúp ngươi!
Một gã đệ tử Lục Cực tông khua đại đao nhảy ra đối chiến với Nghiêm Trạch.
Nhóm người Tử Thiên tông đều sẵn sàng đề phòng, nếu không phải vì che chở Lăng Tiếu, bọn hắn đã xông lên giết chóc.
Người của Hà Minh tông cùng Lục Cực tông đứng một bên cũng không động,
chỉ khoanh tay trước ngực, trên mặt lộ vẻ cười lạnh, tựa hồ nhận định
người của mình nhất định có thể thắng.
- Tiểu phong tao, vũ khí tốt ah, ngay cả Đãng Thiên kiếm của ta vẫn có thể làm sứt mẻ, vậy lấy người của ngươi bồi thường đi.
Đỗ Khắc tránh thoát một kích của Băng Nhược Thủy, nhìn thanh kiếm khí
của mình bị sứt mẻ, đau lòng không thôi, không muốn tiếp tục đùa giỡn,
trường kiếm xuất hư chiêu đâm tới, nhất thời phong tỏa Băng Nhược Thủy,
sau đó đánh ra một thủy đoàn mềm dẻo quấn lấy Băng Nhược Thủy.
Băng Nhược Thủy vốn đã bị phong tỏa không thể trốn tránh, nháy mắt bị thủy đoàn mềm dẻo trói buộc bên trong.
Thực lực Đỗ Khắc mạnh hơn Băng Nhược Thủy, nếu thật sự đánh lên khẳng định nàng không thể chống cự.
Băng Nhược Thủy bị trói buộc, trên mặt Đỗ Khắc hiện lên nụ cười dâm đãng, vung tay muốn chộp tới thân thể của nàng.
Đúng lúc này Đỗ Khắc bỗng nhiên cảm thấy sau gáy nóng rực, không dám chần chờ cũng không quay đầu lại lách tránh sang một bên.
Băng Nhược Thủy nhân cơ hội giãy thoát trói buộc của Đỗ Khắc, sau đó
phát hiện người cứu viện nàng chính là tử đối đầu Ngọc Liệt Diễm.
- Ngươi không được, xem ta đi!
Ngọc Liệt Diễm nói một câu, hỏa kiếm trong tay hướng Đỗ Khắc cuốn tới.
- Nữ nhân này thật gợi cảm, Đỗ sư huynh lưu nữ nhân này cho ta đi.
Một gã đệ tử Hà Minh tông liếm liếm môi nhảy ra ngoài đối chiến Ngọc Liệt Diễm.
Tên đệ tử này sử dụng liêm đao, một thân kim thuộc tính tản mát ra kim mang thật lợi hại sắc bén.
Ở bên kia Triệu Nam cùng Nghiêm Trạch đối chiến cùng hai người của Lục Cực tông đã đến hồi gay cấn.
Hai người Triệu Nam cùng Nghiêm Trạch là đệ tử cực mạnh của Tử Thiên
tông, không kém hơn đệ tử Lục Cực tông chút nào, hơn nữa cả hai đều tu
luyện hỏa hệ, lực công kích cực kỳ cường đại, nhất thời làm người của
Lục Cực tông có chút chật vật.
- Mẹ nó, lão tử không phát uy còn tưởng rằng lão tử dễ khi dễ!
Giang Chí Điền bị Triệu Nam quấn chặt có chút biệt khuất, mắng một câu, cánh tay vung ra, một lục giác nha luân bay ra ngoài.
Lục giác nha luân này nhỏ hơn nha luân vừa rồi gấp đôi, nguyên lai vẫn
luôn treo trên vai của hắn, thoạt nhìn giống như một món đồ trang sức,
không nghĩ tới có thể sử dụng như ám khí.
Triệu Nam nhất thời không kịp đề phòng nên không thể tránh né, bị ám khí làm tổn thương cánh tay.
Vết thương sâu tận xương không ngừng tuôn máu.
May mắn Triệu Nam phản ứng thật nhanh, bằng không cánh tay đã bị chém đứt.
Triệu Nam cắn răng ôm vết thương bật lui ra sau tránh né.
- Ha ha, xem như ngươi gặp may, ta muốn nhìn xem ngươi làm sao đấu với ta.
Giang Chí Điền châm chọc Triệu Nam, tâm tình vô cùng sảng khoái, hai tay không ngừng vũ động, lục giác nha luân xoay tròn quanh thân Triệu Nam
không ngừng làm hắn tổn thương.
Triệu Nam tức giận mắng:
- Tiểu nhân vô sỉ, lại đi sử dụng ám khí!
- Hừ, lục giác nha luân của Lục Cực tông chúng ta vốn là song nha luân, làm gì có ám khí!
Giang Chí Điền hừ lạnh nói, hai tay không ngừng vũ động, vây kín Triệu Nam.
- Triệu Nam, ngươi lui ra, để ta đi gặp tiểu nhân Lục Cực tông.
Trần Văn Vũ không nhịn được nữa, thanh kiếm trong tay phát ra một luồng
kiếm quang chém thẳng tới song nha luân của Giang Chí Điền.
- Không tới phiên ngươi quấy nhiễu chuyện tốt của Giang sư đệ chúng ta.
Bên Lục Cực tông lại có một thanh niên khinh thường nói một câu, xuất ra một lục giác nha luân công kích Trần Văn Vũ.
- Sư muội che chở sư đệ, ta đi giúp bọn họ.
La Mỹ Anh chướng mắt cũng nhảy ra, gia nhập vòng chiến.
Những đệ tử Tử Thiên tông khác cũng không còn quản được gì, một phân thành hai đối chiến cùng người của hai tông kia.
Đám người Hà Minh tông cùng Lục Cực tông chỉ dùng nhân số tương đương mà đối chiến, không đến nỗi ỷ nhiều người khi dễ ít người.
Đệ tử hai tông chỉ ôm tâm tính muốn xem kịch vui.
Trận đánh trong hiện trường ngày càng kịch liệt.
Thực lực Ôn Khả Điệp thấp nhất, đang hộ bên cạnh Lăng Tiếu nhìn cuộc đấu trước mắt không xa.
Thỉnh thoảng nàng nhìn qua Lăng Tiếu, trong lòng cầu nguyện:
- Tiếu, huynh nhanh tỉnh lại thu thập đám người đáng ghét kia đi!
- Nhanh hơn một chút, nhanh thêm một chút cho ta!
Trong lòng Lăng Tiếu lo lắng thầm hô lên.
Không chỉ Kim Cương Ngũ Biến Quyết vận chuyển, ngay cả Tam Phân Quy Nguyên Khí cũng gia nhập chữa trị thân thể hắn.
Trong lúc nhất thời hào quang vây quanh người hắn càng thêm chói lọi.
Hưu!
Không qua bao lâu, hào quang dâng lên tận trời, cơ hồ chiếu sáng cả nửa ngọn núi chung quanh.
- Di, hình như tiểu tử kia đã khôi phục.
Một thanh niên không tham gia cuộc chiến thở nhẹ nói.
- Không nghĩ tới tiểu bạch kiểm kia có thể tạo nên linh lực cường đại
như thế xâm nhập thân thể, xem ra thực lực hẳn không tầm thường!
Tên còn lại tiếp lời nói.
- Linh sư cao giai trẻ tuổi như thế, quả thật không tầm thường, nhưng cũng không phải là đối thủ của chúng ta đâu.
- Hi vọng tiểu tử đó không phải là bao cỏ mới tốt, ta còn chưa xem nghiện đâu.
Ôn Khả Điệp nhìn chằm chằm Lăng Tiếu, trên mặt hiện tia vui sướng, nàng cảm giác Lăng Tiếu sắp khôi phục lại.
Trong trận đánh nhau không ai có thời gian chú ý tình huống của Lăng Tiếu.
Mười ba người của Tử Thiên tông hoàn toàn liều mạng, chiêu chiêu dùng hết toàn lực.
Bởi vì họ biết nếu không dùng toàn lực, sẽ không còn cơ hội.
Trong bọn họ đã có người bị thương nhưng vẫn không người nào lùi bước.
Hai tông khác cũng không được thoải mái, nhưng thực lực chỉnh thể của
bọn hắn cao hơn người của Tử Thiên tông một ít, cho nên vẫn đang chiếm
thượng phong.
Linh thú của đôi bên cũng giống như chủ nhân, không ngừng cắn xé hỗn chiến.
Trường hợp có vẻ càng thêm hỗn loạn không chịu nổi.