Một ngày đi qua, Lăng Tiếu toàn thân đều là vết thương, tứ chi lại càng
là sưng đỏ vô cùng, thậm chí còn rỉ ra không ít vết máu, bộ dáng hết sức dọa người.
Thời điểm ban đêm đến, Bạch Vũ Tích mang theo giỏ đưa cơm tới cho Lăng Tiếu.
Nàng nhìn thấy bộ dáng này của Lăng Tiếu, trong lòng nổi lên đau đớn khó có thể nói rõ.
- Thiếu gia, ngươi bị thương thật nhiều a!
Bạch Vũ Tích khẽ vuốt vết thương của Lăng Tiếu đau lòng nói, nhưng mà
nghĩ đến thân phận của chính mình không khỏi rụt cổ tay lại.
Lăng Tiếu nhân cơ hội cầm bàn tay nhỏ nhắn, dài mảnh của nàng, cảm giác
được mảnh mai bóng loáng để cho Lăng Tiếu tâm thần rung động.
- Thiếu gia!
Bạch Vũ Tích thở nhẹ một tiếng, cúi mặt nở nụ cười, vẻ ửng đỏ lan tràn tới mang tai.
- Vũ Tích, tới cho thiếu gia ăn cơm, hai tay của thiếu gia đều không nhúc nhích được rồi.
Lăng Tiếu không chịu được buông lỏng Bạch Vũ Tích ra nói.
- Ừ.
Bạch Vũ Tích hơi có chút mất mác gật đầu, sau đó cần thức ăn lên đút cho Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu nhìn gương mặt tinh oánh phấn nộn của nàng, nhìn bộ dạng biết
điều thiên y bách thuận kia, một cỗ cảm giác ấm áp lan khắp toàn thân.
Bạch Vũ Tích phát hiện Lăng Tiếu đang nhìn chằm chằm vào nàng, tâm tình
đột nhiên khẩn trương, cả một khỏa phương tâm này của nàng cũng đã sớm
nhào tới trên người Lăng Tiếu rồi, mà hôm nay mới là lần đầu tiên thân
mật hầu hạ Lăng Tiếu, trái tim phác thông phác thông nhảy lên rất nhanh.
Sau khi dùng cơm xong, lập tức có hai gã người hầu đem một thùng nước
nóng tới, bên trong đã sớm ngâm các loại dược liệu trân quý.
- Thiếu gai, nên tắm rửa rồi, lão thái gia nói sau này ngươi mỗi ngày
đều phải dùng loại dược thủy này tắm rửa, như vậy mới có thể giúp thân
thể tu luyện.
Bạch Vũ Tích nhớ đến phân phó của Thái thượng trưởng lão, hiện tại chuyển cáo cho Lăng Tiếu nói.
Lăng Tiếu gật đầu, đứng lên, đáng tiếc hai chân mềm nhũn, cả người thiếu chút nữa muốn ngã xuống rồi, may là Bạch Vũ Tích ở một bên kịp thời đỡ
lấy.
Ngửi thấy mũi hương xử nữ nhàn nhạt, Lăng Tiếu đều có điểm tâm hươu ý
vượn rồi, hắn ở trong lòng thầm mắng, là người của hai thế giới đều chưa một lần phá thân, đây là quá uất ức rồi.
Bạch Vũ Tích đỡ Lăng Tiếu đến bên cạnh thùng gỗ, chỉ thấy nước ở bên trong cư nhiên còn có bong bóng, nhiệt khí bốc hơi.
- Thiếu gia, ta… Ta tắm rửa thay quần áo cho ngươi.
Bạch Vũ Tích hơi có chút khẩn trương nói. Dĩ vãng đều là Lăng Tiếu tự
mình tắm rửa, mà hôm nay tứ chi Lăng Tiếu bất tiện, nàng đã làm tốt toàn bộ hành trình chuẩn bị phục thị thiếu gia rồi.
- Cái này, vẫn là ta tự mình làm đi.
Lăng Tiếu vẫn là không có thói quen bị nhìn hết sạch, có chút không có ý tứ nói.
Sog, lần này Bạch Vũ Tích cũng không như dĩ vãng biết điều rời đi như
vậy, mà là có chút ủy khuất nhìn Lăng Tiếu, trong mắt đẹp nhộn nhạo hơi
nước nhàn nhạt.
- Vũ Tích, ngươi làm sao vậy?
Lăng Tiếu có chút không hiểu hỏi.
- Thiếu gia, ngươi có phải là rất chán ghét ta hay không?
Ngữ khí của Bạch Vũ Tích hàm chứa khiến cho người ta thương tiếc nói.
- Làm sao lại như vậy, ta thương ngươi đều không kịp, làm sao sẽ chán ghét ngươi?
- Vậy ngươi tại sao không cần ta hầu hạ ngươi, những lão gia cùng thiếu
gia khác đều sẽ để cho nha hoàn hầu hạ tắm rửa thay quần áo, hơn nữa còn giúp… Còn giúp làm ấm giường, nhưng mà… Nhưng mà thiếu gia ngươi lại
không để cho ta làm những chuyện này, đây không phải là chán ghét ta
sao?
Lăng Tiếu giơ lên cánh tay sưng đỏ sờ sờ mũi của Bạch Vũ Tích nói:
- Nha đầu ngốc, chẳng lẽ ngươi thật nguyện ý vì thiếu gia làm những
chuyện này sao? Những nha hoàn kia đều là bị bất đắc dĩ mới hiến thân,
ta cũng không muốn đối với ngươi như vậy, đừng quên ngươi còn là muội
muội kết nghĩa của ta.
- Thiếu gia, ta có thể vì ngươi làm bất cứ chuyện gì, là ta tự nguyện.
Dứt lời, Bạch Vũ Tích lại tự mình giải khai lụa mỏng ở trên người, một
bộ thân thể dụ nhân mạn diệu như xà, có lồi có lõm, mượt mà trơn bóng
hiện lên ở trước mắt Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu không phải là lần đầu tiên xem qua thân thể của nữ hài tử,
kiếp trức hắn cũng rình coi một chút sư tỷ, sư muội tắm rồi, nhưng mà
khi chân chính xuất hiện ở trước mắt chính mình, huyết mạch lập tức
trương lên, hạ thân chỉ trong nháy mắt nhô lên cao như một cái lều nhỏ,
cổ họng không tự chủ bỗng nhúc nhích một cái.
- Thiếu gia, để cho ta hầu hạ ngươi tắm rửa thay quần áo được không?
Bạch Vũ Tích khuôn mặt đỏ tươi như hoa, bàn tay trắng nõn kia càng không ngừng giúp đỡ Lăng Tiếu cởi võ phục xuống.
Nhất thời, trong sơn động tràn ngập không khí mập mờ rung động.
Lăng Tiếu rơi vào trong thùng gỗ to.
- Hí!
Lăng Tiếu không nhịn được hút vào một ngụm lãnh khí, nước này quá nóng,
ngay cả da cũng có thể bóc đi một tầng, may mà hắn đã luyện thành đệ
nhất biến, da thịt trở nên cứng rắn vô cùng, nếu không đều muốn từ trong thùng gỗ nhảy ra ngoài.
Lăng Tiếu bắt đầu thu liễm tâm thần, trong lòng mặc niệm Kim Cương Ngũ Biến quyết, bắt đầu hấp thu dược tính trong thùng gỗ.
Vừa bắt đầu, tốc độ hấp thu không phải là rất nhanh, nhưng mà Lăng Tiếu
vẫn có thể rõ ràng cảm giác được da thịt đang sưng đỏ của mình từ từ
biến mất, những vết thương kia lấy tốc độ bằng mắt thường có thể thấy
được đang khép lại, các tế bào cũng trở nên nhúc nhích hẳn lên, cướp lấy hấp thu dược tính. Dần dần, Lăng Tiếu tiến vào trạng thái vật ngã lưỡng vong, tốc độ hấp thu từ từ biến nhanh, dược thủy trong thùng gỗ biến
thành hình dạng vòng xoáy, lấy Lăng Tiếu làm trung tâm chậm rãi xoay
tròn, trạng thái này thoạt nhìn hết sức thần kỳ.
Một bên Bạch Vũ Tích mở lớn cái miệng anh đào nhỏ nhắn, không dấm phát
ra bất kỳ thanh âm gì, sợ quấy rầy Lăng Tiếu, nàng lui sang một bên bắt
đầu tu luyện Thủy Nguyệt thần công.
Hôm nay nàng đã là tứ cấp võ giả, từ một người bình thường không có bất
kỳ căn cơ gì trở thành tứ cấp võ giả lại chỉ tốn hơn một tháng, đây là
không thể thoát khỏi công hiêu của Thủy Nguyệt thần công mà Lăng Tiếu
dạy cho nàng. Vốn là kinh mạch của nàng đều là hoàn hảo vô khuyết, thiên phú cũng không phải là loại hạ đẳng, tu luyện tự nhiên giống như được
thần trợ giúp, sau một thời gian đột phá Huyền Giả giai tuyệt đối không
thành vấn đề.
Lăng Tiếu không nghĩ tới Kim Cương Ngũ Biến quyết không chỉ là công pháp cường thân ngoại gia, lại còn là một loại công pháp cường đại nhanh
chóng hấp thu dược tính, hắn thật sự nghĩ không ra Thái thượng trưởng
lão từ đâu mà kiếm được một quyển công pháp thần kỳ như vậy, cứ như vậy
tu luyện xuống, sau này nếu để cho hắn tìm được các loại cao giai linh
thảo để hấp thu, có thể hay không để cho thân thể của hắn đạt tới cảnh
giới đao thương bất nhập, ngũ hành bất gia thân?
Lăng Tiếu tạm thời không có thời gian suy tư những vấn đề này, tốc độ
hấp thu càng lúc càng nhanh, Tam Phân Quy Nguyên Khí cư nhiên tự động
vận chuyển lên, lục phủ ngũ tạng cũng hấp thu một phần dược lực, tang
cường thần thể cơ năng của hắn.