Thần Khống Thiên Hạ

Chương 645

Bất luận linh thảo phẩm giai nào đều ẩn chứa tinh hoa giữa thiên địa, năng lượng thú đan càng là tinh khí cả đời của linh thú, chỉ cần chủ nhân trong quá trình luyện chế không khiến tinh hoa của chúng lãng phí, chúng tập trung một chỗ có thể luyện hóa ra mấy phần đan dược cũng chẳng có gì lạ, đan dược Tứ phẩm loại này một lần nhiều nhất có thể ngưng luyện ra mười khỏa.

Hắc Diệu đáp.

- Điều đó không có khả năng a, vậy sao trước kia ta chỉ có thể luyện chế ra một khỏa? Chẳng lẽ là lúc ta tinh luyện đã lãng phí?

Lăng Tiếu không quá tin tưởng nói.

- Đúng vậy, trước kia là vì chủ nhân cảnh giới còn chưa đủ cao, lãng phí tinh hoa linh thảo chẳng có gì lạ, tuy rằng ta có thể giam cầm chúng trong đỉnh, nhưng chủ nhân lại không thể hoàn toàn đông chúng lại, cho nên sau khi thành đan không ít tinh hoa bởi vì không thể thành hình nên tiêu tán mất.

Hắc Diệu đáp.

- Thì ra là thế.

Lăng Tiếu có chút đã minh bạch, ý của Hắc Diệu là khi hắn Ngưng Đan không thể cố hóa tất cả tinh hoa, khiến cho đại bộ phận tinh hoa trôi mất.

Mà hôm nay hắn theo thực lực và tinh thần lực tăng lên, luyện dược cũng càng thêm thuận buồm xuôi gió, năng lực ngưng tụ so với trước kia mạnh hơn nhiều, vậy nên mới xuất hiện tình huống một lò hai đan.

Biết rõ tình huống này, Lăng Tiếu cao hứng hơn nhiều, chiếu theo trình độ hắn hiện giờ, muốn thay người khác luyện chế một quả Tứ phẩm đan dược, một phần linh thảo có thể luyện ra hai khỏa, đây không phải là nhiều thêm một khỏa cho mình coi như thù lao rồi sao? Huống chi hắn còn thu thù lao nữa, như thế, hắn không phải kiếm ngày càng nhiều sao?

- Hắc Diệu, ngươi nói Tứ phẩm đan dược một lần nhiều nhất có thể luyện chế ra mười khỏa?

Lăng Tiếu lại hỏi.

Hắc Diệu nhân tính hoa gật gật đầu nói:

- Đúng vậy chủ nhân, đan dược thất phẩm trở xuống, chủ nhân trước quả thực mỗi lô thấp nhất có thể luyện chế ra mười khỏa, chỉ có thánh đan đạt đến bát phẩm mới ngưng luyện ít một chút.

Nghe xong lời này, Lăng Tiếu há to miệng sững sờ nói không nên lời.

- Ông trời, vậy chủ nhân trước kia là Luyện dược sư phẩm giai gì? Chẳng lẽ thật sự là thần dược sư trong truyền thuyết sao?

Lăng Tiếu ở trong lòng tặc lưỡi thầm nghĩ.

Lời Hắc Diệu lần nữa vang lên đã cắt đứt suy nghĩ của Lăng Tiếu:

- Chủ nhân, hôm nay ngươi đã đạt đến Vương cấp, có thể tiến vào dược đỉnh tầng thứ hai rồi, ngươi có muốn vào xem chút không?

- Dược đỉnh tầng thứ hai?

Lăng Tiếu phục hồi tinh thần lại đáp.

- Đúng vậy, chỉ khi chủ nhân đạt đến Vương cấp mới có thể tiến nhập tầng thứ hai, về sau mỗi khi tiến một đại giai là có thể vào một tầng.

Hắc Diệu đáp.

Lăng Tiếu đột nhiên nhớ tới lúc trước khi mình được Hắc Diệu Đỉnh tán thành, nó quả thực cũng từng nói qua, hắn tiến vào Vương cấp một mực nghĩ đến những chuyện khác nên đã quên mất.

- Chủ nhân muốn vào không?

Hắc Diệu lần nữa hỏi.

- Vào, đương nhiên muốn vào rồi.

Lăng Tiếu tranh thủ thời gian đi vào, hắn trong lòng thầm nói: Kẻ đần mới không đi vào.

Dứt lời, thức hải lực của Lăng Tiếu tiến vào trong Hắc Diệu Đỉnh.

Dược đỉnh tầng thứ nhất, Lăng Tiếu đã được thấy qua, cũng đã sử dụng.

Nơi này là một không gian rộng lớn, như một thành trì vậy, vật chết và sống đều có thể thu vào, hôm nay hắn đã đặt ở chỗ này không ít đồ vật, thân Cửu Đầu Long Xà cũng ở trong đó.

- Đúng rồi Hắc Diệu, ở đây có thể chứa người sống không?

Lăng Tiếu tò mò hỏi.

- Có thể, chỉ cần hắn nguyện ý vào.

Hắc Diệu đáp.

Lăng Tiếu bị lời này cả kinh thiếu chút nữa đã sụp đổ.

- Thật đúng là có thể chứa người sống ah!

Lăng Tiếu ở trong lòng kinh hỉ kêu lên, tác dụng này rất là tốt.

Ngày sau có thể mang Lăng gia ra khỏi Vẫn Thạch Thành, để bọn hắn đến một nơi càng thêm phồn vinh hưng thịnh để phát triển. Nếu như cả tộc đều chuyển đi thì nhất định sẽ có không ít phiền toái, nhưng Hắc Diệu Đỉnh lại có đặc tính như thế, chỉ cần cho người cả tộc vào trong, mặc kệ hắn đi đến chỗ nào cũng có thể mang theo, khiến mọi chuyện đỡ phiền toái hơn nhiều.

- Tốt rồi, chủ nhân vượt qua kết giới này ngươi liền có thể tiến vào tầng thứ hai rồi.

Hắc Diệu dẫn Lăng Tiếu tới trước kết giới tầng thứ nhất nói.

Lăng Tiếu thấy phía trước có một vầng sáng lóng lánh như cánh cửa, lúc này liền lao vào trong.

- Ai nha!

Lăng Tiếu một đầu đụng vào, lại phát hiện vầng sáng kia lại như thực chất, cự hắn ở ngoài cửa, khiến hắn bị đâm cho choáng váng đầu óc.

- Hắc Diệu, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Lăng Tiếu tức giận gãi đầu nhìn Hắc Diệu hỏi.

Hắc Diệu lộ ra dáng người không có hảo ý nói:

- Không có ý tứ chủ nhân, ta quên nói cho ngươi biết kết giới này cần chủ nhân ngươi dùng lực lượng Vương cấp mới có thể bài trừ được, ta không nghĩ tới chủ nhân lại trực tiếp như vậy, rõ ràng dùng đầu va chạm, thật sự khiến Hắc Diệu bội phục bội phục! " .

Lăng Tiếu nghe xong lời này thiếu chút đã sặc khí.

- Đỉnh hồn chết tiệt này sao lại như người sống vậy, rõ ràng dám trêu chọc bản thiếu gia, sớm muộn cũng phải cho ngươi đẹp mắt!

Lăng Tiếu trong lòng khó chịu mắng.

Tiếp theo, Lăng Tiếu mới toàn lực đánh vào kết giới chi môn kia.

Từng nằm đấm màu vang ẩn chứa cự lực vô cùng nên lên trên kết giới chi môn kia, từng đợt nổ vang chấn động không ngớt.

Hắn liên tục đánh ra mấy chục quyền, trên kết giới chi môn kia cũng dần xuất hiện rạn nứt, cho đến quyền thứ năm mươi thì rốt cục cũng phát ra một tiếng nổ ầm vang, kết giới chi môn cuối cùng cũng bị phá.

- Chủ nhân thật sự là man lực kinh người, như vậy cũng có thể phá kết giới!

Hắc Diệu lộ ra một biểu lộ tặc lưỡi nói.

- Bà mẹ nó, nếu không thì còn cách nào phá nữa? Vừa rồi ngươi đã nói là lợi dụng lực lượng Vương cấp phá kết giới mà.

Lăng Tiếu nhịn không được phải nói tục.

- Luyện dược sư chú ý lực lượng khống hỏa, kỳ thật chủ nhân có thể lợi dụng hỏa diễm đánh một kích toàn lực, tin rằng cũng đủ để phá kết giới.

Hắc Diệu nói.

Lăng Tiếu nghe xong lời này liền triệt để sụp đổ.

- Mẹ nó, sao ngươi không nói sớm chứ?

Lăng Tiếu mắng to.

Hắc Diệu lộ ra thần sắc ủy khuất nói:

- Ta tương chủ nhân ngươi đã hiểu.

Lăng Tiếu triệt để bị đánh bại, cất bước loạng choạng đi vào tầng thứ hai.

Khi hắn sắp bước vào kết giới thì hắn vẫn dừng lại hỏi Hắc Diệu:

- Còn có gì cần nói rõ không? Cẩn thận nói ra cho ta, miễn cho bản thiếu gia lại đi đường vòng.

- Có lẽ không.

Hắc Diệu đáp.

- Ngươi xác định?

- Xác định.

Lăng Tiếu lúc này mới yên tâm tiến vào tầng thứ hai.

Mới vừa vào tầng thứ hai, Lăng Tiếu đã bị một mảng lớn một mảng lớn linh hoa dị thảo, kỳ trân dị quả hấp dẫn.

Trận trận hương thơm xông vào mũi, Thiên Địa linh khí nồng đậm óng ánh quấn không tiêu tan, khiến người tinh thần sảng khoái.

Lăng Tiếu tiến nhanh vào trong đó, nhìn qua một cây dị thảo như hình thạch đầu nói:

- Cái này... Đây là ngũ giai trung giai thổ thạch lan.

Bình Luận (0)
Comment