Thiên Diện Thư Sinh có tài thiên biến vạn hóa, tùy thời có thể cải trang thành nam nữ già trẻ, người bình thường vốn không thể nhận ra, mà lúc đó Độc Hạt Tử lại tản ra độc tính mãnh liệt, võ giả bình thường căn bản không chịu nổi hắn hạ độc, cho nên hắn cho rằng Lăng Tiếu chính là Thiên Diện Thư Sinh biến thành, lại thêm Lam Sắc Giao Long xuất hiện vung bay Cuồng Đạo Nhân .
Bọn hắn càng thêm nhận định Thiên Diện Thư Sinh đã có kỳ ngộ gì đó, đã đột phá đến Tôn giai, lại thu phục được lục giai linh thú, bởi vậy bọn họ mới chưa từng hoài nghi Lăng Tiếu không phải Thiên Diện Thư Sinh.
Sau đó trên đường đến Cổ Thành, bọn hắn càng khẳng định ý nghĩ trong lòng.
Nếu như người trẻ tuổi trước mắt này không phải Thiên Diện Thư Sinh, chỉ bằng tu vị đê giai Vương cấp của hắn sao có thể có người hầu trung giai Địa Hoàng? Có thể tùy tiện xuất ra quỳnh dịch hiếm có như Vạn Niên Thạch Nhũ Dịch? Có thể tiện tay xuất ra các loại cao giai linh đan?
Điều này hiển nhiên không thể nào rồi?
Bọn hắn vẫn cho rằng Lăng Tiếu là Thiên Diện Thư Sinh, mà Lăng Tiếu giờ lại chính miệng nói mình không phải Thiên Diện Thư Sinh gì cả, cái này khiến bọn hắn đều cảm thấy thế giới này quá điên cuồng.
Chẳng lẽ là bọn hắn dọc theo đường này đều đang mộng du sao?
Một gã đê giai Vương cấp cũng có thể có nội tình biến thái như thế, còn đùa giỡn tứ đại ác nhân bọn họ, chuyện này quả thực khiến bọn hắn như muốn nổi điên lên.
- Có phải cảm thấy không thể tưởng nổi không?
Lăng Tiếu hỏi ngược một câu, tiếp theo khẽ cười nói:
- Ngày đó, các ngươi đột nhiên đi vào quán rượu thật sự đã dọa cho ta phát hỏi, nếu không có tiểu Long che chở ta chỉ sợ đã trúng độc thủ của các ngươi rồi, bất quá các ngươi đừng tưởng rằng hiện giờ có thể giết ta, không nói đến người hầu của ta là trung giai Địa Hoàng, hiện giờ nữ nhân của ta cũng là trung giai Địa Hoàng rồi, ta còn có hộ thân linh thú lục giai Giao Long, các ngươi vẫn nên thông minh một chút, theo ta các ngươi tuyệt đối sẽ không chịu thiệt đâu, đương nhiên các ngươi hiện giờ cũng có thể lựa chọn rời đi, nhưng là Vạn Niên Thạch Nhũ Dịch này ta trước hết giữ lại cho người khác dùng, đúng rồi, ta ngoại trừ có tứ, ngũ phẩm đan dược ra, dường như còn có lục phẩm đan dược, giống như tên gì mà ‘ Linh Tôn đan ’ thì phải, đồ chơi kia ta không dùng đến, đặt chỗ này thật đáng tiếc.
- Ngươi... Ngươi còn có Linh Tôn đan? Cái này... Điều đó không có khả năng, coi như là Đan Trần Đạo cũng không thể luyện chế được, ở Nam Vực ta chưa nghe ai nói qua có ai có thể luyện chế ra được loại lục phẩm đỉnh cấp đan dược này.
Cuồng Đạo Nhân hoảng sợ nói.
Độc Hạt Tử ánh mắt cũng trở nên sáng chói nhàn nhạt nói:
- Loại đan dược này ta từng thấy ở đấu giá hội Trung Vực, mỗi một khỏa Linh Tôn đan đều là đan dược mà tất cả thế lực lớn tranh giành, giá đấu giá quả thực có thể dùng giá trên trời để hình dung, ngươi... Ngươi thực sự có loại đan dược này?
Lăng Tiếu đắc ý cười nói:
- Tin thì có không thì tùy.
Hắn hiện giờ đã dụ dỗ được hai người này, nếu như có thể lợi dụng bọn hắn đi theo là tốt nhất, nếu không cũng không tổn thất gì, dù sao giờ mục đích của hắn đã đạt được, phải hai người bọn họ ai nguyện ý cắn câu thôi.
Cuồng Đạo Nhân và Độc Hạt Tử đều nhìn Lăng Tiếu thật sâu, hai người lâm vào trầm mặc.
Vạn Niên Thạch Nhũ Dịch tuy có hấp dẫn rất lớn với bọn họ, nhưng cũng không đến mức khiến bọn hắn bán mình đi.
Thế nhưng Linh Tôn đan lại không giống, chỉ cần có nó, liền đại biểu cho bọn hắn rất có thể bước vào hàng ngũ tôn giai, trở thành Chí Tôn, thọ nguyên cũng tăng mạnh.
Thiên Tôn, đây chính là Bá Giả chân chính, đến lúc đó, coi như là khai tông lập phái, chiếm đất làm tôn cũng không ai dám nói nhiều nửa câu.
Đối với tánh mạng vĩnh sinh và truy đuổi cường thế đều là hấp dẫn trước nay khó ai kháng cự nổi.
Hai người bọn họ đều là cao giai Địa Hoàng, không có Linh Tôn đan có lẽ có một ngày bọn hắn cũng có thể tu luyện tới Hoàng cấp viên mãn thử đột phá tôn giai.
Thế nhưng đột phá tôn giai cũng cần có cơ duyên và lực lĩnh ngộ rất lớn, có lẽ chỉ sớm tối liền đột phá, cũng có lẽ mấy trăm năm thậm chí cả đời cũng vô duyên đạt tới một bước kia, cuối cùng biến thành một nắm đất vàng vùi mình giữa dòng sông lịch sử.
- Đúng rồi, quên nói cho các ngươi biết, ta còn là một gã Ngũ phẩm Luyện dược sư.
Lăng Tiếu rất là tùy ý nói.
Mặc kệ ở nơi nào, Luyện dược sư cũng là chức nghiệp rất được tôn sùng.
Đan dược bọn hắn luyện ra có đủ loại công hiệu thần kỳ, có thể chữa thương cứu người, có thể tăng lên tốc độ võ giả, có thể thay đổi thể chất võ giả, cũng có thể khiến võ giả trực tiếp tiến giai...
Luyện dược sư vĩnh viễn là nhân vật tôn quý nhất trên đại lục này, phẩm giai càng cao, trình độ được tôn sùng càng thêm bất phàm.
Ở Tây Bắc hoặc Nam Hoang Luyện dược sư ngoài Tứ phẩm cực ít, nhưng ở các nơi vẫn ngẫu nhiên xuất hiện ; mà Luyện dược sư Ngũ phẩm lại cực kỳ hiếm thấy, ở Tây Bắc hoặc Nam Hoang, Luyện dược sư đạt đến Ngũ phẩm đã ngoài tuyệt sẽ không vượt qua số lượng bàn tay. Bọn hắn đều là đại nhân vật của các tông môn, bình thường rất ít lộ diện; Luyện dược sư đạt đến lục phẩm ở hai nơi này cũng chỉ có Đan Trần Đạo, đủ thấy Luyện dược sư hiếm thấy cỡ nào, tăng lên phẩm giai khó bao nhiêu.
Thế nhưng người trẻ tuổi nhìn mới chỉ hai mươi trước mắt này lại tự xưng mình là Ngũ phẩm Luyện dược sư, chuyện này khiến bọn hắn càng thêm khiếp sợ.
Nếu như đổi thành người trẻ tuổi bình thường nói với bọn họ nói mình là Ngũ phẩm Luyện dược sư, bọn hắn cũng chẳng cần suy nghĩ liền sẽ trực tiếp xé sống hắn, sau đó mắng to: Ngươi cho rằng Ngũ phẩm Luyện dược sư là rau cải trắng sao, tùy tiện bắt cái là có.
Nhưng người trước mắt này lại khiến ho bọn họ hoàn toàn tin phục.
Chỉ bằng vào hắn có thể tùy tiện xuất ra cao giai đan dược, trước mắt tạo ra một gã trung giai Địa Hoàng, bọn hắn không tin cũng phải tin thôi
Nếu như người ta không phải Ngũ phẩm Luyện dược sư thì lấy đâu ra nhiều đan dược cao giai như thế chứ?
Coi như là trưởng bối gia tộc cho, nhưng đan dược trân quý cỡ nào, làm sao có thể đơn giản tặng người được?
Điều này nói rõ người ta không sợ hãi, hơn nữa căn bản không để đan dược vào mắt, bằng vào thủ đoạn của người ta, chỉ cần có tài liệu tùy thời đều có thể luyện chế được.
- Các ngươi chỉ có một phút đồng hồ để cân nhắc, một phút đồng hồ sau đi vào Cổ Thành, duyên phận giữ chúng ta sẽ hết.
Lăng Tiếu thản nhiên nói với hai người đang sửng sờ.
Hắn chính là muốn bức hai người làm ra quyết định, nếu như hai người thần phục là tốt nhất, không thì đành dừng ở đây.
Huyền Diệu ở bên thấy Lăng Tiếu từng bước ép hai gã cao giai Địa Hoàng, khiến bọn hắn muốn ngừng mà không được, trong nội tâm đánh giá đối với Lăng Tiếu lại cao thêm rất nhiều.
- Không hổ là Thánh hoàng tương lai, vậy mới đáng giá để bản Thiên Cơ đi theo chứ.
Huyền Diệu trong lòng bội phục nói.