Quả nhiên, Tàn Báo ăn vào hai thứ đồ này có biến hóa kinh người.
Tàn Báo những năm gần đây một mực hấp thu tàn hồn của người chết, khôi phục linh hồn của chính mình.
Nhưng mà những tàn hòn tay đều là có tạp chất, thuộc tính khác nhau, mạnh yếu lớn nhỏ không đều, trên căn bản bị hắn mạnh mẽ thu lấy để chung một chỗ, tuy nói linh hồn lực có tăng cường, nhưng mà linh hồn lại trở nên hỗn tạo không chịu nổi, khó có thể để cho hắn phát huy được thực lực vốn có của mình.
Hôm nay Bổ Hồn đan có thể tăng cường linh hồn lực của hắn, mà vạn năm thạch nhũ dịch thì có thể tẩy đi những thứ hỗn tạp kia ở trong linh hồn lực của hắn, khiến cho nó trở nên tinh khiết.
Linh hồn lực có thể một lần nữa được tẩy rửa, lại có vạn năm thạch nhũ dịch một lần nữa mở rộng thức hải, tẩy tủy kinh mạch, thực lực của Tàn Báo nhanh chóng vọt lên.
Đối với hắn đã từng là một đời Ma Đế mà nói, ở bất kỳ giai đoạn nào dưới Đế giai ít tồn tại cái gì bình cảnh đáng nói, bởi vì những kinh nghiệm từng đã lĩnh ngộ đều còn tại đó.
Ăn vào hai thứ đồ này, Tàn Báo từ cao cấp Địa Hoàng liền biến thành tồn tại cưỡng hãn đê cấp Thiên Tôn đỉnh phong.
Có lẽ đối với hắn trước kia mà nói thì cái này cũng không đáng để nói, nhưng mà ở trong Tây Bắc rộng lớn mà nói đã là siêu cấp cao thủ đứng đầu nhất có thể đếm được.
Cho nên, Lăng Tiếu mới để cho các trưởng lão của tông môn đem người của Trọng Kiếm môn dẫn tới sơn cốc này.
Hắn không có để cho Tàn Báo hoặc lam sắc Giao Long đem những người đó nhất cử giết chết, đó là bởi vì hắn phải thử một chút năng lực miểu sát của tinh thần lực của mình, đồng thời để cho Trọng Kiếm môn hảo hảo hưởng thụ một chút loại cảm giác sợ hãi lặng lẽ chết đi mà không có tiếng động này.
Lăng Tiếu không nghĩ tới đám người Trọng Kiếm môn kia lại sợ chết như vậy, sau khi mới giết mấy người, chỉ có một cái có chút hình thức dám vọt vào trong sơn cốc.
Những người khác muốn đi, Lăng Tiếu chỉ có thể hiện thân rồi.
Người của Trọng Kiếm môn thấy Lăng Tiếu toàn bộ đều sững sờ.
Bọn họ cho là ngăn chặn ở phía sau bọn họ hẳn là cường giả Thiên Tôn giai đi, nếu không ít nhất cũng sẽ là một cái nửa bước Thiên Tôn, bằng không làm sao dám ngăn cản nhiều người bọn họ như vậy, phải biết rằng thực lực của mỗi người bọn họ đều tương đối cường hãn, muốn tiêu diệt một hai tòa bát phẩm tông môn căn bản là không nói chơi.
Song khi bọn họ thấy lại là một gã trung cấp Vương giai ngăn cản đường đi, đây để cho bọn họ có một loại cảm giác không biết nên khóc hay nên cười.
Tên này thiểu não hay là ngu ngốc?
Lại lấy thực lực như vậy chặn lại bọn họ, quả nhiên là tự tìm đường chết.
Một gã cao cấp Địa Hoàng của Trọng Kiếm môn trong lòng nhảy lên, bất quá hắn tựa hồ khinh thường xuất thủ, đối với một gã cao cấp Vương giai khác nói:
- Giết tên ngu ngốc này đi!
Tên cao cấp Vương giai kia gật đầu, lộ ra nụ cười dữ tợn nói:
- Vẻn vẹn trung cấp Vương giai cũng dám ở trước mặt chúng ta giễu võ giương oai, đi chết đi!
Tên cao cấp Vương giai kia quát một tiếng, cự kiếm ở phía sau ra khỏi vỏ.
Tên cao cấp Vương giai kia vừa ra tay chính là toàn lực, bởi vì bọn họ muốn chạy trốn lấy mạng a, nào dám chậm trễ.
Một vòng lam sắc quang mang chói mắt trong nháy mắt hướng Lăng Tiếu chém tới.
Hưu!
Lam quang từ thân thể xuyên qua, tựa hồ đem hắn chém thành hai nửa rồi.
Tên cao cấp Vương giai kia khinh thường nói:
- Thật là một phế vật!
Lúc này, tên cao cấp Địa Hoàng kia ở phía sau hắn kinh hô:
- Cẩn thận phía sau!
Tên cao cấp Vương giai kia còn chưa kịp phản ứng, một vòng hàn quang xẹt qua, cái đầu thật lớn liền phân ra khỏi cổ.
Chỉ thấy Lăng Tiếu căn bản không có bị phanh thây, hắn chẳng biết lúc nào đã chạy tới bên kia rồi, mà đầu của tên cao cấp Vương giai kia là hắn thao tung Băng Hỏa kiếm ngự kiếm chém giết.
- Muốn chết! Lại giết đồ đệ của ta!
Một gã trung cấp Địa Hoàng giận dữ, một cái lam sắc chưởng ảnh hướng Lăng Tiếu oanh tới.
Lam sắc chưởng ảnh giống như là một phương thủy mạc khổng lồ từ cửu thiên đập xuống.
Lăng Tiếu cười lạnh một chút, ngón tay dẫn dắt đem Băng Hỏa kiếm hướng lam sắc chưởng ảnh kia oanh tới.
Băng Hỏa kiếm đã là cao giai linh khí thất giai cao cấp, coi như là công kích của Thiên Tôn cũng có thể ngăn trở, huống chi đây chính là công kích của Địa Hoàng giai.
Chỉ thấy Băng Hỏa kiếm trực tiếp đem lam sắc cự chưởng kia chém thành hai nửa, năng lượng cường đại còn dư lại trong lúc này hướng Địa Hoàng oanh tới.
- Là cao cấp linh khí, mau giết hắn đem lấy tới!
Tên cao cấp Địa Hoàng lên tiếng kia lộ ra vẻ tham lam quát lên.
Theo lời của hắn rơi xuống, người của Trọng Kiếm môn cũng không dám chần chờ, rối rít đánh ra công kích thuộc tính muốn đem Lăng Tiếu nhất cử tiêu diệt.
Lăng Tiếu cười lạnh một chút, yết hầu khẽ nhúc nhích một cái, bỗng nhiên ngửa mặt lên trời trường khiếu lên.
Hống!
Tiếng long ngâm chấn thiên động địa chấn đến phương viên bên trong vài trăm thước đều rung chuyển lên.
Người của Trọng Kiếm môn bị tiếng hống khiếu xuất kỳ bất ý này chấn đến thất thố trong ngắn ngủi.
Lăng Tiếu bắt được cơ hội chỉ mành treo chuông này, hai tay không ngừng vung lên Băng Hỏa kiếm giống như là sao băng hướng bọn họ cắt tới.
Vô số cái đầu giống như dưa hấu bị cắt lên.
Ba tên cao cấp Vương giai cùng một gã đê cấp Địa Hoàng ở nơi này trong chớp mắt vẫn lạc.
- Tạp chủng chết tiết, ta muốn bầm thây ngươi thành vạn đoạn.
Thời điểm tên cao cấp Địa Hoàng kia lấy lại tinh thần, phát ra tiếng rống giận, khí thế trong nháy mắt khóa chặt Lăng Tiếu, một thanh linh khí cự kiếm hướng hắn đuổi giết tới.
Năng lượng thuộc tính công kích cường đại phảng phất có thể phá hủy vài tòa núi cao.
Lăng Tiếu đã không có chỗ để trốn rồi, đang ở lúc hắn sắp bị kiếm khí cường đại kia mạt sát, lại là một đạo tiếng long ngâm ngất trời.
Lam sắc Giao Long gầm thét không ngừng, âm ba trận trận quanh quẩn không nghỉ.
Người của Trọng Kiếm môn đều bị chấn đến thổ huyết, những con Tứ giai cao cấp Kim Linh Ưng kia tất cả bị chấn đến rơi xuống.
Kết quả của tên cao cấp Địa Hoàng mới vừa rồi đuổi giết Lăng Tiếu là thảm nhất, hắn làm sao ngờ tới sẽ có một đầu lám ắc Giao Long như vậy chui ra, hơn nữa còn có được thiên phú thần thông Long Ngâm, bị tiếng long ngâm chính diện chấn đến thất khiếu chảy máu, đầu chịu không được sức ép bạo thành huyết vụ.
Người của Trọng Kiếm môn còn dư lại đều bị dọa đến kinh hãi, những người kia cũng không dám chần chờ kéo thân thể trọng thương tách ra chạy trốn.
Bọn họ chỉ hận mẹ hắn sinh thiếu mấy cái chân, để cho bọn họ chạy trốn chậm như vậy.
Lăng Tiếu căn bản không có tính toán bỏ qua cho bất luận kẻ nào.
Lam sắc Giao Long tràn đầy thị huyết chi ý nồng đậm, tiếng long ngâm trận trận gầm thét, quanh thân mãnh liệt rung chuyển không ngừng.
Người trốn chạy bị chấn đến màng nhĩ vỡ vụn, liên tục bị trì hoãn chậm lại.