Thời gian một năm, nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn.
Trong khoảng thời gian này, Đại tế ti một mực bố trí đại sự dời tộc.
Sau khi lão đem tin tức trọng kiến tổ địa nói cho tộc nhân, tất cả tộc nhân đều đồng ý trở lại tổ địa.
Nơi đó có dấu chân của tổ tiên bọn họ bọn họ đã từng huy hoàng, có lịch trình vẫn lấy làm kiêu ngạo.
Chỉ có trở lại tổ địa, bọn họ mới sẽ cảm thấy có lòng trung thành, mới có thể sống được so sánh với hiện tại càng thêm vui vẻ cùng phong phú.
Tuế nguyệt như thoi đưa!
Lăng Tiếu trở lại Cổ Tế thành đã là một năm rồi!
Trong một năm này, hắn sinh hoạt bình tĩnh trước nay chưa từng có.
Lúc không có chuyện gì làm, theo thê tử chạy đến giường lớn, nói một chút chuyện nhân sinh lý thú; thời điểm có việc, chính là trêu chọc nhi tử chơi đùa, làm nhi tử hắn biết rõ uy nghiêm của lão tử hắn.
Lăng Tiếu phát hiện thê tử hắn là ôn nhu động lòng người, là tối thiện giải nhân ý.
Ở trên điểm này, chỉ có Bạch Vũ Tích có thể so sánh được, chỉ là Bạch Vũ Tích lại thiếu hụt loại tự tin xứng đáng thuộc về mình, nàng ở trước mặt Lăng Tiếu chung quy sẽ có vẻ nhún nhường một chút, chưa bao giờ dám lấy thân phận ngang hàng để đối đãi với Lăng Tiếu, bởi vì trong lòng nàng Lăng Tiếu hắn chính là thiếu gia duy nhất.
Mấy ngày nay, để cho Lăng Tiếu nhức đầu lại là nhi tử tiểu Lăng Thiên của hắn.
Tiểu gia hỏa kia còn chưa đủ một tuổi cư nhiên liền có thể chạy khắp nơi rồi, khiến cho thị nữ ở trong viện tử cũng phải chạy đi theo hắn, sợ hắn té đau hoặc đụng bị thương.
Tên tiểu tử này còn là phá phách trời sinh, đem hoa cỏ của viện tử cũng làm cho rối tinh rối mù.
Phải biết rằng đó nhưng đều là linh thảo trân quý đã trồng rất lâu rồi.
Lăng Tiếu mỗi lần đều muốn bắt được tiên tiểu gia hỏa này đánh cho một trận, để cho hắn từ nhỏ phải học được quý trọng, không thể tùy tiện chà đạp linh thảo.
Ai ngờ hắn lần này xem như gặp phải công địch.
Không chỉ là mẫu thân của tiểu gia hỏa thiếu chút nữa không có hắn lên giường, ngay cả lão gia tử cũng đối với hắn nghiêm nghị nói:
- Những tiểu hoa tiểu thảo này liền để cho hắn chơi đi, không có gì lớn.
Thậm chí những thị nữ kia ánh mắt nhìn hắn cũng cảm thấy có hút hung hăng, tựa hồ muốn nói:
- Phò mã gia không nên đối với tiểu chủ nhân ác như vậy.
Tiểu gia hỏa kia mỗi một lần đều chui vào trước ngực mẫu thân hoặc tiểu thị nữ càng không ngừng chiếm tiện nghi, còn nhẹ vung quả đấm nhỏ hướng lão tử hắn thị uy.
Lăng Tiếu cơ hồ muốn hỏng mất rồi.
Hắn thầm mắng:
- Làm sao sinh ra cái yêu nghiệt này, sau này danh tiếng của lão tử chẳng phải là muốn bị hắn đoạt hết rồi!
Trong lòng Lăng Tiếu vừa là hâm mộ vừa là đố kỵ a!
Dĩ nhiên, trừ những chuyện này ra, Lăng Tiếu dĩ nhiên không có quên tu luyện.
Trải qua một năm chậm chạp tu luyện, hắn cũng là nhẹ nhàng đột phá đến cao cấp Vương giai, Tam Phân Quy Nguyên Khí đã đạt tới cảnh giới đệ ngũ tầng đỉnh phong, một thân chiến lực đã ổn áp đê cấp Địa Hoàng, cho dù đối mặt với trung cấp Địa Hoàng cũng sẽ không đến nỗi bị bại quá nhanh.
Nếu như lại phối vớ lá bài tẩy của hắn, bên trong Địa Hoàng giai hắn cũng không có đối thủ.
Mặt khắc, hôm nay độ hóa lỏng tinh thần thức hải của hắn tăng thêm không ít, tinh thần lực có thể miểu sát võ giả trung cấp Địa Hoàng trở xuống, càng có thể làm trọng thương cao cấp Địa Hoàng, về phần Thiên Tôn giai, hắn vẫn cần đem hết toàn lực mới có thể thương tổn được đối phương.
Bởi vì linh hồn của Tử Thiên tông giai đã đạt đến trình độ rất cường hãn rồi.
Nhớ ngày đó, hắn dùng hết tất cả tinh thần lực cũng chỉ có thể khiến cho La Vô Địch bị thương một chút, nếu như không có Tàn Báo ở bên cạnh hiệp trợ, tuyệt đối không thể nào đem La Vô Địch chém giết.
Còn có chính hắn ở phương diện luyện đan, dù không có tiếp tục tiến giai, nhưng mà đan dược hắn luyện chế ra tới có phẩm chất càng tốt, một lò tứ phẩm đan dược từ nguyên lai một lần có thể đề luyện ra hai khỏa biến thành một ần có thể đề luyện ra bốn khỏa.
Trừ cái này ra, Lăng Tiếu còn truyền cho Tàn Báo khẩu quyết ba thức đầu của Ma Đao bát thức.
Điều này khiến cho Tàn Báo mừng rỡ như điên.
Tàn Báo ban đầu nhìn Lăng Tiếu lấy ý niệm diễn luyện ra bát thức, cảm giác được hẳn là Tử giai huyền kỹ, nhưng sau khi học ba thức đầu, hắn đối với hiểu biết về Ma Đao bát thức này càng sâu hơn, bởi vì tam thức này đã xa xa vượt ra phạm vi mà hắn có thể biết, ít nhất đã đạt tới Hạt giai huyền kỹ, nếu như bát thức toàn bộ học xong, nói không chừng có thể so với huyền kỹ Thần giai.
Tàn Báo là hạ quyết tâm, cho dù là làm người hầu trung thành nhất cả đời cho Lăng Tiếu cũng muốn đem bát thức này học toàn bộ.
Bởi vì hắn cảm thấy bát thức này quả thực là huyền kỹ chế tạo cho hắn.
Đó là đao ý huyết, điên cuồng, táo bạo, hoàn toàn thích hợp với con đường của hắn, hắn cũng cảm thấy chỉ có hắn mới có tư cách tu luyện bát thức này, người khác cũng không có loại khả năng này.
Hắn biết Lăng Tiếu không có thoáng một cái đem đao thức truyền cho hắn, đó là còn chưa hoàn toàn tin nhiệm hắn.
Hắn ở trong lòng thầm nghĩ:
- Mà thôi, thiếu gia tiền đồ vô hạn, một thân lá bài tẩy đều là khủng bố như vậy, cả đời đi theo hắn có lẽ giống như Huyền Cơ Tử đã nói có hi vọng đi lên Thiên Vực.
Tàn Báo cũng là từ khi đó trong nội tâm mới bắt đầu chính thức sinh ra lòng thần phục đối với Lăng Tiếu.
Kế hoạch "Dụ dỗ" của Lăng Tiếu cũng bắt đầu chân chính có hiệu lực rồi.
Trước đây, hắn dùng ý niệm diễn luyện Ma Đao bát thức của Tàn Báo xem, mục đích đúng là câu dẫn tâm thái khát vọng đạt được của Tàn Báo, sau đó sẽ để cho Tàn Báo một bên gấp gáp, liền là không đem huyền kỹ truyền cho hắn.
Hắn biểu hiện được càng là khát vọng, Lăng Tiếu lại càng phải không truyền.
Chỉ có như vậy mới có thể mài luyện lòng trung thành của Tàn Báo, mới có thể để cho Tàn Báo chân chính có thói quen thích ứng làm người hầu, để cho hắn ý thức của hắn thay đổi một các bất tri bất giác, sau đó Lăng Tiếu mới truyền thụ cho hắn.
Dĩ nhiên không thể nào thoáng cái liền đem tám thức đều truyền hết, nếu không phải độ trung thành của gia hỏa này còn chưa đủ, học xong rồi sau này phản bội hắn, đó chính là mua dây buộc mình rồi.
Bất quá, hôm nay theo tinh thần lực của Lăng Tiếu càng ngày càng mạnh, hắn đối với một nửa linh hồn khác của Tàn Báo có cảm giác lực mạnh hơn.
Chỉ cần Tàn Báo có bất kỳ ý đồ xấu nào, Lăng Tiếu có thể trước tiên đem hắn giết chết, để cho linh hồn hắn lần nữa bị thương, đến lúc đó Lăng Tiếu muốn giết hắn liền dễ dàng hơn nhiều rồi.
Cho nên, Lăng Tiếu tạm thời không sợ Tàn Báo trở mặt.
Hắn lúc đầu muốn chờ sau khi thực lực chân chính của mình có thể chiến thắng Tàn Báo, lại đợi cho Tàn Báo hoàn toàn thần phục với hắn, mới có thể đem một nửa linh hồn này trả lại cho hắn, để cho hắn trở lại đỉnh phong.