Lăng Tiếu không có để ý đến bọn họ, để cho bọn họ từ từ thích ứng đi.
Dù sao sau này chính mình càng thêm mạnh lên, loại thăng cấp này quả
thực giống như là trò chơi, ai bảo hắn là Luyện dược sư để cho vạn người tôn sùng.
Sau khi trở về phòng, Lăng Tiếu nhìn thấy Phượng Tiêm Vận đang ngồi ở đầu giường trìu mến nhìn tiểu tử đang ngủ say.
Lăng Tiếu đi qua đem nàng nhẹ nhàng ôm vào trong ngực, nhẹ nhàng hỏi:
- Đang suy nghĩ gì thế? Có phải hay không không có thói quen?
Phượng Tiêm Vận dựa vào trong ngực của Lăng Tiếu đáp:
- Không có, cha mẹ đối với ta rất tốt, bọn họ rất thích tiểu Lăng Thiên, ta cũng rất vui vẻ.
- Vậy thì tốt, ta còn sợ ngươi không có thói quen.
Lăng Tiếu gật đầu nói.
- Chỉ là ta cảm thấy rất xin lỗi cha mẹ.
Phương Tiêm Vận nói.
- Tại sao nói như vậy?
Lăng Tiếu hỏi ngược lại.
- Bọn họ cũng rất thích Thiên nhi, đây là thân tôn tử của bọn họ, nhưng
mà ta lại để cho bọn họ không thể ở chung một chỗ, trong lòng ta băn
khoăn.
Phượng Tiêm Vận lộ ra vẻ áy náy nói.
- Chuyện này không phải là sớm đã nói xong sao? Chúng ta lại sinh thêm cho bọn họ mấy cái tôn tử nữa không được sao?
Lăng Tiếu cười mỉm nói.
- Nhưng mà trong lòng ta vẫn là băn khoăn.
Phượng Tiêm Vận nói.
- Tốt lắm, đừng suy nghĩ loạn, cha mẹ ta còn trẻ tuổi, chúng ta cũng rất trẻ tuổi, ngày sau nhất định để cho bọn họ tôn tử cả đàn, đến lúc đó
bọn họ sẽ ngày ngày đều rất vui vẻ rồi.
Lăng Tiếu an ủi nói.
- Ừ, đúng rồi, ta quyết định cùng ngươi đi Trung vực xông xáo.
Phượng Tiêm Vận nghiêm túc nói.
Trước đây Lăng Tiếu đã trưng cầu qua quyết định của Phượng Tiêm Vận, hắn muốn đi Trung vực hi vọng Phượng Tiêm Vận cùng đi, nhưng mà Phượng Tiêm Vận muốn lưu lại đem tiểu Lăng Thiên dạy dỗ lớn một chút rồi lại nói.
Hiện tại đột nhiên quyết định, cái này làm cho Lăng Tiếu cảm thấy có chút kinh ngạc.
- Tốt, đang lo trên đường tịch mịch đây, có lão bà đại nhân đi theo ta, trên đường đi cũng sẽ không tịch mịch nữa.
Lăng Tiếu cười đáp, trong lòng nhưng có chút khó chịu mà nói thầm:
- Vận nhi đi theo ta, ta đây chẳng phải là không còn cơ hội cùng mỹ nữ ở Trung vực chơi đùa rồi? Buồn bực a!
Ngày thứ hai, Lăng Tiếu lại đem Độc Ưng, Lý Cuồng Hổ cùng Lãnh Xà gọi tới.
- Tham kiến thiếu gia!
Ba người rất là cung kính nói.
- Nơi này không có người ngoài, không cần khách khí như thế.
Lăng Tiếu cười mỉm nói, tiếp theo lấy ra ba viên Hồ Lô thánh đan nói:
- Đây là ngũ phẩm đỉnh cấp đan dược Hồ Lô thánh đan, có thể giúp các ngươi đột phá tới trung cấp Vương giai.
Thân thể ba người không nhịn được run rẩy mấy cái, trong con mắt lộ ra vẻ kích động đem đan dược nhận lấy.
Lúc này, Lăng Tiếu nhìn Độc Ưng nói:
- Độc Ưng, ngươi là người đi theo ta sớm nhất, ta từng nói qua, chỉ cần
ngươi thật lòng đi theo ta, ta liền tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi,
cái này là ngươi nên được, ta vẫn là nói một câu kia, chỉ cần ngươi tiếp tục đi theo ta, ngày sau tuyệt đối có thể đứng ở trên đỉnh của cái thế
giới này.
Lăng Tiếu vừa nói, đồng thời ở quanh thân lưu chuyển kim hoàng chi sắc lộ ra vẻ dị thường tôn quý.
Độc Ưng không nhịn được quỳ xuống nói:
- Độc Ưng thề chết theo thiếu gia!
Độc Ưng ngay từ mấy năm trước đã bị thủ đoạn của Lăng Tiếu khuất phục,
lúc ấy Lăng Tiếu bất quá là thiếu niên 17, 18 tuổi, hôm nay lại thành
tồn tại mà hắn phải nhìn lên, loại nhân vật có đầy đủ kiêu hùng trong
tương lai này không đáng giá đi theo còn có ai đáng giá đi theo đây?
Lăng Tiếu hướng Độc Ưng gật đầu, sau đó mới nhìn đến trên người Lãnh Xà:
- Lãnh đại ca, ngươi cùng Vi nhi đều là người cùng chung hoạn nạn với
ta, là hảo huynh đệ của ta, nhưng ta vẫn là muốn nói, nếu như ngươi lựa
chọn theo ta ở chung một chỗ, nhất định phải không ngừng cường đại lên,
miễn cho ngày sau ném hết mặt mũi của đệ đệ này.
Lãnh Xà một mực không dám lấy huynh đệ xưng với Lăng Tiếu, rất là dứt khoát quỳ xuống nói:
- Thiếu gia yên tâm, Lãnh Xà dù chết cũng sẽ không để cho thiếu gia mất thể diện.
Lăng Tiếu hài lòng để cho Lãnh Xà đứng lên, ánh mắt lại nhìn về phía Lý Cuồng Hổ.
Lý Cuồng Hổ không đợi Lăng Tiếu mở miệng, liền dứt khoát quỳ xuống nói:
- Thiếu gia, kể từ sau khi ngươi đem chân của ta trị lành, ta liền quyết định cả đời này sẽ đi theo thiếu gia, cho dù là làm trâu làm ngựa cho
thiếu gia cũng vô oán vô hối.
Lý Cuồng Hổ một mực là một người chấp nhất, một đoạn cuộc sống đen tối
khi hắn ở Tử Thiên tông thiếu chút nữa để cho hắn điên mất.
May là hắn gặp được Lăng Tiếu, là Lăng Tiếu cho hắn cuộc sống mới, trong lòng hắn đã sớm xem Lăng Tiếu là chủ nhân rồ.
- Ba người các ngươi đều là người mà ta tín nhiệm nhất, nhưng mà thực
lực của các ngươi còn yếu, đều đi đem thực lực đề thăng đi, đến Hoang
Tùng sơn mạch ta sẽ để cho các ngươi hảo hảo mà đem thực lực củng cố một chút, hắc hắc!
Lăng Tiếu phát ra tiếng cười lạnh nhàn nhạt nói.
Nụ cười này của Lăng Tiếu để cho ba người đều không khỏi đánh rùng mình một cái, trong lòng thầm hô:
- Thiếu gia không phải là muốn đem chúng ta mang đi vào chỗ sâu đi?
...
Mấy ngày sau, trước mắt Lăng Tiếu tập trung mười ba người.
Bọn họ theo thứ tự là Bạch Vũ Tích, Vi Đại Nhi, Độc Ưng, Lý Cuồng Hổ, Lãnh Xà cùng với bát đại chiến tướng.
Trong đoàn người này đã có năm người có thực lực trung cấp Vương giai,
cảnh giới mặc dù không phải là rất vững chắc, nhưng mà khí thế kia lại
không phải là giống như ngày xưa rồi.
Bát đại chiến tướng mặc dù rất hâm mộ thực lực của năm người kia, nhưng
mà bọn họ đều biết, nhân gia là người sớm nhận được thiếu gia khẳng
định, mà bọn họ đều nhận được đại phúc tăng lên, trong lòng bọn họ chỉ
có hâm mộ, không có ý đố kỵ.
Bọn họ ở trong lòng quyết định, ngày sau nhất định phải hảo hảo biểu
hiện, tranh thủ nhận được tán thành của thiếu gia, tương lai bọn họ
khẳng định sẽ không thua bởi bất cứ kẻ nào.
- Lần đi Hoang Tùng sơn mạch này ta có một cái yêu cầu các ngươi đều nghe kỹ, ta chỉ nói một lần.
Lăng Tiếu lộ ra uy nghiêm của thượng vị giả sâu xa nói, hắn nhìn người ở chung quanh một cái sau mới nói:
- Lần này sau khi tiến vào sơn mạch, các ngươi tất cả từng người tách ra hành động, bát tướng mỗi người ít nhất phải săn giết được hai mươi đầu
tam giai đê cấp linh thú, mười đầu tam giai trung cấp linh thú, năm đầu
tam giai cao cấp linh thú; mà mấy người các ngươi ít nhất phải săn giết
được mười lăm đầu tứ giai linh thú; các ngươi nếu là cảm thấy không làm
được liền thối lui, bất quá các ngươi cũng đừng nghĩ theo ta đi Trung
vực, sau này biết điều một chút ở lại Vẫn Thạch thành đi!
Mười ba người nghe được lời nói của Lăng Tiếu, thần sắc đều trở nên khó nhìn lên.
Bọn họ ai cũng không nghĩ tới yêu cầu của Lăng Tiếu lại cao như vậy,
phải biết rằng ở dưới cấp bậc ngang hàng, linh thú nếu so với võ giả
nhân loại thì cường hãn hơn mấy phần, Lăng Tiếu cho bọn họ yêu cầu cao
như vậy, thật sự là để cho bọn họ cảm thấy không quá thực tế.