Hắn phảng phất chính là người đứng xem cuộc chiến này, hắn chú ý đến mỗi cái góc nhỏ trong tràng, một khi phát hiện người của mình gặp phải uy
hiếp tử vong, tinh thần công kích của hắn sẽ trước tiên làm ra phản ứng, đem địch nhân miểu sát.
Đám người Độc Ưng cùng Lý Cuồng Hổ có đôi khi cũng không rõ địch nhân bên cạnh mình là chết như thế nào.
Nhưng mà ở vào trong giết chóc, bọn họ căn bản không có tâm tư đi chú ý những thứ khác.
Mặt khác, lão giả cùng Thải Hà Nguyệt gia nhập bên phía Lăng Tiếu cùng nhau vây công tên trung cấp Địa Hoàng kia.
Mà lực chiến đấu của nữ tử trẻ tuổi kia cũng là bất phàm, nàng cầm linh
tiên trong tay triển hiện ra thủ đoạn sát nhân cường đại.
Đại chiến hỗn loạn không ngừng, trong vài trăm thước ở quanh thân bị ảnh hưởng đến không chịu nổi.
Chiến đấu giữa Vương giai bất kể phát triển như thế nào kết cục thủy chung cũng sẽ chỉ có một.
Lăng Tiếu không để cho Tàn Báo tham dự giết chóc mục đích đúng là muốn
huấn luyện người của mình, để cho bọn họ sớm một chút biết được loại
kiếp sống giết chóc tàn khốc này. Chỉ có người ở trong giết chóc liên
tục mà sống sót được mới có thể là vương giả chân thật.
Chiến đấu giữa Địa Hoàng giai căn bản không có chút lo lắng nào.
Thải Hà Nguyệt cùng lão giả kia hai người đồng thời vây công trung cấp Địa Hoàng của Huyết Xà dong binh đoàn.
Mới đầu trung cấp Địa Hoàng của Huyết Xà dong binh đoàn kia còn có thể miễn cưỡng chống đỡ.
Nhưng mà lão giả kia cũng là thân mang lục giai trung cấp linh khí, hơn
nữa lực chiến đấu cực kỳ phong phú, đem trung cấp Địa Hoàng của Huyết Xà dong binh đoàn áp chế đến sít sao, mà Thải Hà Nguyệt cùng Ngũ Thải Thần Điểu đem tọa kỵ Hoàng Hoa Mãng của hắn chém giết.
Trung cấp Địa Hoàng kia thiếu sự giúp đỡ của Hoàng Hoa Mãng, chẳng khác
nào thiếu một cánh tay, muốn ứng đối tiến công của hai người xác thực là tương đối cố hết sức. Nếu không phải kinh nghiệm chiến đấu của hắn
phong phú chỉ sợ sớm đã chiến bại.
Hắn hiện tại đã bắt đầu sinh thối ý rồi, hắn ở trong lòng đối với tổ tiên của Viêm Xà đã thăm hỏi một ngàn lần.
Hắn cho là chỉ cần Viêm Xà không có rút đi, trận chiến này của bọn họ căn bản sẽ không thua.
Trung cấp Địa Hoàng kia rống lớn một tiếng, lấy hắn làm trung tâm nở rộ
ra quang mang thuộc tính cường đại, vô số thạch trùy hướng lão giả cùng
Thải Hà Nguyệt chia ra công kích.
Đây đã là một kích cường đại nhất của hắn, hắn muốn mượn một kích này để trốn chạy.
Chỉ thấy sau khi hắn đánh ra một kích kia, một đầu liền hướng trong rừng rậm ở bên dưới phi xuống, hắn tu luyện Thổ thuộc tính, chỉ có ở trên
mặt đất mới có thể bày ra ưu thế lớn nhất của hắn.
- Ngăn cản hắn, hắn muốn từ dưới đất chạy trốn!
Lão giả kinh hô một tiếng, linh kiếm trong tay chém ra hơn mười đạo kiếm khí đáng sợ.
Nơi kiếm khi đi qua, thụ mộc hóa thành phấn vụn, mặt đất bị oanh thành từng cái rãnh to sâu không thấy đáy.
Trung cấp Địa Hoàng kia toàn thân dâng lên tầng tầng quang tường thổ
hoàng sắc đem kiếm khí đỡ lấy, nhưng mà quang tường vãn là khó có thể đỡ được kiếm khí, hắn vẫn bị oanh đến phun ra mấy ngụm máu tươi, thần sắc
tái nhợt tới cực điểm.
Bất quá, cũng chính là bởi vì kiếm khí của lão gải oanh trúng hắn nên để cho hắn rơi xuống mặt đất rồi.
Chỉ cần tới mặt đất, hắn có thể từ mặt đất chạy trốn.
Đáng tiếc chính là khi hắn thấy được ánh rạng đông, chân của hắn bị thứ gì đó chế trụ lại.
Đó là một phiến hồng phất, hồng phất dùng ngàn năm tàm ti cực độ bền bỉ luyện chế mà thành.
- Muốn chạy trốn, không có cửa đâu!
Thải Hà Nguyệt kinh quát một tiếng, trong tay dùng sức kéo, trung cấp Địa Hoàng kia một lần nữa bị kéo bay tới giữa không trung.
Lão giả bắt được cơ hội này, linh kiếm trong tay lầ nữa lay động ra kiếm khí đáng sợ.
- Không!
Trung cấp Địa Hoàng kia phát ra tiếng tê hống không cam lòng, hắn cực lực muốn thoát khỏi cái hồng phất kia.
Đáng tiếc, chỉ là công dã tràng.
Phốc phốc!
Kiếm khí toàn bộ bao vây trung cấp Địa Hoàng kia trong nháy mắt đem hắn xoắn thành mảnh nhỏ.
Một phương hướng khác, Phượng Tiêm Vận lấy lực lượng một người đối chiến với hai gã đê cấp Địa Hoàng.
Trận chiến này Lăng Tiếu ngược lại không coi trọng, cho nên để cho Tàn
Báo không cần phân tán bất kỳ lực chú ý gì, nhất định phải thời thời
khắc khắc nhìn xem an nguy của Phượng Tiêm Vận, tuyệt đối không thể để
cho nàng có bất kỳ ngoài ý muốn phát sinh.
Tại sao Lăng Tiếu sẽ lo lắng như vậy?
Bởi vì Lăng Tiếu chưa từng được nhìn thấy Phượng Tiêm Vận xuất thủ, hơn
nữa hắn cũng biết trước khi hắn không mang Phượng Tiêm Vận rời đi Cổ Tế
thành, nàng cho tới bây giờ chưa từng ra bên ngoài, không có cùng với
bất luận kẻ nào phát sinh chiến đấu, không có giết qua bất luận người
hay linh thú nào.
Mặc dù hắn biết thực lực của Phượng Tiêm Vận so với hai người kia thì
mạnh hơn, nhưng mà phương diện về kinh nghiệm chiến đấu nhất định sẽ có
nhiều thiếu sót, hắn sợ sẽ có cái gì ngoài ý muốn phát sinh.
Nhưng mà Lăng Tiếu chỉ đoán đúng phân nửa.
Phượng Tiêm Vận từ nhỏ đến lớn đều là sống ở trong Cổ Tế thành, bởi vì
nàng là Thiên Cổ thân thể hiếm thấy, chưa bao giờ cần quá mức cố gắng đi tu luyện, cảnh giới của nàng cũng sẽ rất hanh tăng lên.
Nếu như Phượng Tiêm Vận ở trước lúc không nhận được Thiên Cổ thần công,
lực chiến đấu của nàng có lẽ không đáng giá được nhắc tới.
Nhưng mà nàng hiện tại kế thừa Thiên Cổ thần công, bên trong có pháp môn tu luyện kỳ diệu nhất cùng huyền kỹ công kích cường hãn nhất của Cổ
tộc.
Một loại công pháp có thể xưng là Thần giai đều là tồn tại cực kỳ kinh khủng.
Chỉ thấy nàng nghênh đón hai gã đê cấp Địa Hoàng kia, trong tay nhiều hơn một thanh loan đao yêu dị.
Trên chuôi của loan đao này có gắn một viên bảo thạch năm màu rực rỡ,
trên thân đao có trận văn huyền ảo cùng với đồ án một con cổ trùng.
Đây là cao cấp linh khí mà Cổ tộc một mực bảo tồn xuống, tên là Cơ
Nguyệt đao, ở thời điểm nàng tu luyện Thiên Cổ thần công, Đại tế ti đã
truyền nó cho nàng.
Khi Cơ Nguyệt đao xuất hiện ở trên người nàng, toàn thân nàng đồng thời
tản mát ra một cỗ khí tức yêu dị khiến cho người ta cảm thấy úy kỵ.
Trong ánh mắt thị huyết của hai gã đê cấp Địa Hoàng kia xuất hiện vài
tia sợ hãi, phảng phất mỹ nhân ở trước mặt bọn hắn nhất thời biến thành
một đầu thượng cổ hung thú đáng sợ.
Khí tức kinh khủng kia trong nháy mắt đem tự tin của bọn hắn đánh cho tan tác.
Bọn họ chỉ có một ý niệm trong đầu, đó chính là trốn!
Đây là chỗ đáng sợ của Thiên Cổ thân thể, nó có một loại thiên phú thần
thông là "Sợ hãi". Loại thiên phú thần tông thánh cổ độc hữu này có thể
khiến cho lòng tin cùng lực chiến đấu của đối thủ rơi xuống, do đó nhất
cử đem đối thủ đánh tan.
Loại thiên phú thần thông như vậy cũng là sau khi Phượng Tiêm Vận tu luyện Thiên Cổ thần công mới bị kích phát ra.
- Muốn chạy trốn sao?
Trên khuôn mặt nhàn tĩnh của Phượng Tiêm Vận hiện lên hung mang thị huyết, Cơ Nguyệt đao trong tay nhẹ nhàng huy vũ.