Vi Lâm Nghiệp đập mạnh cái miệng của mình một cái, một bộ bất khả tư nghị nhìn Lăng Tiếu. Lão vẫn cho là đám người Lăng Tiếu là giống như bọn họ đến từ Trung vực, không nghĩ tới lão lại đã đoán sai.
Lão ở trong lòng nói thầm:
- Lúc nào ở chỗ vắng vẻ bên này cũng xuất ra thanh niên tài tuấn bực này rồi? Đừng nói là hậu nhân của một chút thế lực cổ xưa ẩn giấu?
- Lão trượng có thể nói một chút hay không?
Lăng Tiếu cắt đứt ý nghĩ kinh ngạc của Vi Lâm Nghiệp/
Vi Lâm Nghiệp phục hồi lại tinh thần cười nói:
- Tự nhiên không thành vấn đề, không biết tiểu ca muốn nghe loại chuyện gì?
- Đều có thể, dù sao ta cũng không biết gì cả, có thể hiểu rõ bao nhiêu liền bấy nhiêu, tránh cho đi đến bên kia phải nhìn chằm chằm.
Lăng Tiếu rất là khiêm tốn nói.
- Tốt, nếu tiểu ca muốn nghe, ta đây liền nói đơn giản một chút.
Vi Lâm Nghiệp gật đầu đáp.
Đoàn người một bên lên đường, Vi Lâm Nghiệp một bên đơn giản đem tình huống bên phía Trung vực nói cho Lăng Tiếu.
Nghe lời giảng hơn nửa ngày của Vi Lâm Nghiệp, Lăng Tiếu cuối cùng đối với Trung vực có một cái ấn tượng mơ hồ.
Trung vực diện tích bát ngát, thế lực đông đảo, chút ít bát, cửu phẩm tông môn giống như Tây Bắc hoặc Nam vực thì chỗ nào cũng có, hơn nữa những thế lực này chỉ có thể coi là mạt lưu, căn bản không để được lên đài, mà thất phẩm tông môn cũng là cực kỳ thường gặp, lục phẩm tông môn mới được coi là thế lực trung đẳng, tông môn mạnh nhất dĩ nhiên phải kể tới tứ, ngũ phẩm tông môn rồi, bọn họ có thể nói là bá chủ hoàn toàn xứng đáng trong Trung vực. Trừ thế lực tông môn ra, càng có rất nhiều đại hộ môn phiệt, thực lực của bọn họ căn bản không kém so với thế lực của những tông môn kia, thậm chí còn có vượt qua chút ít, giống như một chút cổ thế gia, ẩn thế gia thì thực lực có thể so với bốn, năm tông môn, bọn họ cũng đại biểu cho tồn tại có thực lực đứng đầu của Trung vực.
Mà trong rất nhiều lực lượng ở nơi này lại lấy mười tám chỗ thế lực làm đại biểu, bọn họ là tồn tại cự đầu hoàn toàn xứng đáng của Trung vực, người của bọn họ bất kể đi lại ở bất kỳ địa phương nào trong Trung vực, những người khác đều phải lễ nhượng mấy phần.
Mười tám chỗ thế lực này theo thứ tự là mười tòa Tứ phẩm tông môn cùng với Bát đại cổ thế gia.
Trong Trung vực truyền lưu một câu vè thuận miệng:
- Nhất các nhị môn hám thiên địa, tam gia tứ tông động sơn hà, bát phương tề tụ phong vũ khởi, Trung vực đại thế chấn càn khôn.
Trong câu này nhất các chính là Linh Vũ các; nhị môn chính là Hắc Ma môn cùng Dược môn; tam gia phân biệt là Đông Dương, Âu Dương, Thượng Quan ba đại thế gia cổ lão; tứ tông theo thứ tự là chỉ Tử Lôi tông, Liệt Kiếm tông, Vạn Hoa tông, Quỷ U tông; còn lại tám cỗ thế lực khác lần lượt là Cổ, Lục, Cố, Bộ Phong ngũ đại cổ thế gia cùng với Linh Tiêu cung, Kỳ Thiên Lâu, Âm Dương thần giáo.
mười tám cổ thế lực này cũng là đại biểu cho tồn đại đứng đầu nhất của Trung vực.
Bất kỳ võ giả nào đối với người của mười tám thế lực lớn này không khỏi là kính nhi viễn chi.
Dĩ nhiên, trừ mười tám thế lực lớn ra, các nơi còn có rất nhiều tông môn, đại phiệt cường đại, mặc dù so ra kém thập bát đại thế lực, nhưng mà đồng dạng cũng không phải là dễ trêu.
Những thế lực lớn nhỏ này cơ hồ chiếm cứ tất cả địa bàn của Trung vực, phần lớn tài nguyên tu luyện đều bị bọn họ nắm trong tay.
Ai cũng muốn trở nên càng thêm cường đại lên, cũng chỉ có gia nhập những thế lực này mới có thể đạt được tài nguyên tu luyện tốt hơn.
Sau khi nghe xong lời nói của Vi Lâm Nghiệp, Lăng Tiếu hỏi:
- Vậy lão trượng ngươi thuộc về người của tông môn hay là gia tộc nào?
Vi Lâm Nghiệp đáp:
- Chúng ta đây chỉ là một cái địa phương nhỏ, qua Huyết Ma vực không bao lâu liền đến, nơi đó là Diệp Gia thành, do Diệp gia tới nắm giữ.
- Thì ra là như vậy, lão trượng cùng tiểu thư kia hẳn là người của Diệp gia đi!
Lăng Tiếu rất là trực tiếp nói.
Vi Lâm Nghiệp cười cười, khẽ gật đầu.
Những thứ này ngược lại không cần giấu diếm cái gì, bất quá trong lòng lão cũng là hơi có một chút tâm tư khác.
- Tiểu ca muốn đến Trung vực mở mang kiến thức, vậy sau khi qua Huyết Ma vực không bằng đến Diệp Gia thành của chúng ta đi, lấy thực lực của các ngươi, Diệp gia sẽ không bạc đãi các ngươi.
Vi Lâm Nghiệp nói.
Bất kể bất kỳ thế lực nào, đối với một chút tán tu cường đại đều sẽ cố gắng kéo lấy, mở rộng thế lực của mình. Bởi vì ở Trung vực có rất nhiều tài nguyên tu luyện cũng cần phải cướp đoạt, nếu như không có thực lực cường ngạnh, vậy chỉ có thể uống gió Tây Bắc rồi.
- Ha hả, đợi xuyên qua Huyết Ma vực rồi nói sau.
Lăng Tiếu tránh mà không đáp.
Hắn cũng không tính toán dựa vào bất kỳ thế lực nào mà sống đâu.
- Cũng tốt, chuyện này nhanh chóng không được.
Lão giả xoa xoa đôi bàn tay nói.
Lúc này Lăng Tiếu lại hỏi:
- Lão trượng ngươi có nghe nói qua Minh Thủy môn hay không?
Tìm kiếm Vân Mộng Kỳ là chuyện quan trọng hạng nhất của Lăng Tiếu, cho nên hắn phải nghe ngón chỗ ở rõ ràng của Minh Thủy môn, ngày sau thuận tiện đi tìm nàng.
- Minh Thủy môn?
Vi Lâm Nghiệp trầm ngâm một chút, tiếp theo lắc đầu nói:
- Thật giống như đã nghe qua ở đâu, chỉ là thời gian ngắn nghĩ không ra.
Lăng Tiếu không khỏi có chút thất vọng, hắn nghi ngờ:
- Chẳng lẽ Minh Thủy môn là tiểu tông tiểu phái? Nếu là như vậy mà nói, muốn tìm Mộng Kỳ không phải là như mò kim đáy biển sao?
- Tiểu ca muốn tìm Minh Thủy môn làm gì?
Vi Lâm Nghiệp hỏi, lão thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ bọn họ muốn đi đầu nhập vào Minh Thủy môn?
Lăng Tiếu cười mỉm nói:
- Ta có một người bằng hữu bái một gã trưởng lão của Minh Thủy môn làm sư phụ, ta muốn đi qua xem nàng một chút mà thôi.
- Thì ra là như vậy!
Vi Lâm Nghiệp đáp một tiếng, tiếp theo còn nói:
- Tiểu ca không cần phải lo lắng, chỉ cần các ngươi hộ tống chúng ta xuyên qua Huyết Ma vực, sau khi trở về tộc ta tra tìm một chút điển tịch mới có thể tìm được tài liệu về Minh Thủy môn, đến lúc đó sẽ nói cho ngươi biết là được.
Lăng Tiếu mừng rỡ, lập tức đáp:
- Yên tâm đi, nhất định sẽ hộ tống các ngươi đến Diệp Gia thành mới thôi.
Đang ở thời điểm Lăng Tiếu cùng Vi Lâm Nghiệp hàn huyên đến vui vẻ, Diệp Thủy Thanh bên kia cũng cùng mấy người phụ nhân của Lăng Tiếu hàn huyên đến nhiệt tình.
Bất quá cô nàng kia thỉnh thoảng liền đối với chúng nữ khích bác Lăng Tiếu không tốt, còn nói nhà của nàng rất tốt, nếu như chúng nữ nguyện ý, có thể cùng nhau ở lại nhà nàng, làm tỷ muội của nàng.
Chỉ là mỗi một lần nàng vừa nói xấu Lăng Tiếu, chúng nữ đều sẽ mất hứng, thậm chí một lần không để ý đến nàng.
Điều này khiến cho Diệp Thủy Thanh rất là buồn bực, nàng ở trong lòng thầm nói:
- Nam nhân hoa tâm vô tình này có cái gì tốt, làm sao mà so được với ca ca của ta, nếu như các nàng đều làm đại tẩu của ta thì tốt.