Lời này của Diệp Thủy Thanh nói được chân thành như vậy, lúc trước Lăng Tiếu buông tha đại ca nàng, lại thêm nàng cũng biết nhà mình đang lâm vào trong nguy cơ, vô cùng cần đám người Lăng Tiếu lưu lại, cho nên nàng phải để xuống tư thái nhận sai.
Dĩ nhiên trong nội tâm nàng chẳng biết tại sao có một loại cảm giác trọng tân nhận thức Lăng Tiếu.
Nghĩ tới mới vừa rồi bộ dạng uy phong vô địch kia của Lăng Tiếu, trái tim nàng liền nhảy được có chút nhanh.
Trẻ tuổi tài tuấn nàng thấy nhiều, nhưng mà uy mãnh giống như Lăng Tiếu tựa hồ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Trước kia nàng sùng bái đại ca của nàng nhất, nhưng mà đại ca của nàng cũng không phải là đối thủ của nhân gia, chẳng biết tại sao trong nội tâm của nàng lặng lẽ xảy ra biến chuyển khác.
- Diệp tiểu thư không cần như thế, ta và ngươi bèo nước gặp nhau, ngày sau cũng sẽ không còn gặp nhau nữa, chúng ta bây giờ từ biệt.
Lăng Tiếu không biết Diệp Thủy Thanh còn muốn chơi hoa dạng gì, trực tiếp nói một câu.
Diệp Thủy Thanh nghe xong trong lòng đột nhiên cảm thấy khó chịu, nhưng mà nàng lại biết Lăng Tiếu nói đúng là sự thật, cũng không biết lại nói cái gì cho phải rồi.
Lăng Tiếu lại một lần nữa chuẩn bị rời đi, lại có một người ngăn ở trước mặt hắn.
- Đại ca chớ đi, xin nhận của tiểu đệ một lạy.
Diệp Vân Phong đột nhiên đi vòng qua trước mặt Lăng Tiếu hướng về phía hắn quỳ xuống kêu lên.
Người của Diệp gia ở tại chỗ toàn bộ ngây ngẩn cả người.
Đại thiếu gia nhà bọn họ lại quỳ xuống trước mặt người khác, còn gọi nhân gia là đại ca.
Diệp Lệnh Trùng ở một bên cũng là vẻ mặt cười khổ, bất quá cũng không khuyên bảo gì, bởi vì nhi tử của hắn là tỷ đấu thua.
Nam tử hán đại trượng phu, nguyện chịu thất bại.
Diệp Lệnh Trùng vẫn là đồng ý với một cỗ tinh thần này của nhi tử mình.
Lăng Tiếu cũng không nghĩ tới Diệp Vân Phong lại làm như vậy, bất quá trong lòng hắn lại là nghi ngờ đây có phải là làm bộ hay không?
- Đây chỉ là nói đùa mà thôi, ngươi đứng lên đi, sau này đừng đánh chủ ý tới nữ nhân của ta, các nàng không phải là người khác có thể nhúng chàm.
Bất kể Diệp Vân Phong là thật tâm hay là có toan tính, nhưng mà hắn ở trước mặt mọi người quỳ xuống, Lăng Tiếu vẫn là muốn cho hắn một chút mặt mũi.
Bởi vì nơi này là địa bàn của Diệp gia, làm việc vẫn là lưu một đường thì tốt hơn.
- Đừng, đại ca, ta là rất nghiêm túc, Diệp Vân Phong ta từ nhỏ tới lớn rất hiếu chiến, nhưng mà ở trong đồng đẳng giai có thể một chiêu đánh bại ta cơ hồ không có, coi như là cao hơn một giai so với ta cũng không thấy được có thể thắng ta, nhưng mà đại ca ngươi không chỉ có thắng ta, còn là một chiêu đem ta đánh bại, ta tâm phục khẩu phục, sau này ngươi chính là đại ca của Diệp Vân Phong ta rồi, mấy vị chính là chị dâu của Diệp Vân Phong, Diệp Vân Phong ta tuyệt đối sẽ không bất kính với chị dâu.
Diệp Vân Phong vô cùng nghiêm túc nói, bộ dạng nhìn không ra nửa điểm làm bộ.
Diệp Vân Phong nhưng là ở Diệp Gia thành có danh Võ Phong Tử, cực kỳ hiếu chiến, lại thêm thiên phú cùng thực lực cực cao, ở trong đồng đẳng giai chưa từng có địch thủ.
Hôm nay một chiêu thua ở trong tay Lăng Tiếu, hắn đến nay vẫn cảm thấy không thể nào, nhưng mà cảm giác tử vong mới vừa rồi kia nói cho hắn biết hết thảy đây đều là sự thật.
Lực chiến đấu của Lăng Tiếu mạnh hơn so với hắn, không chỉ là mạnh hơn một chút điểm, mà là mạnh hơn quá nhiều.
Hắn đã sử dụng Thăng Linh quyết nhưng vẫn đột nhiên bị thảm bại như thế, như vậy đủ để nói rõ chênh lệch của hắn cùng với Lăng Tiếu, hắn là ở trong lòng vui lòng phục tùng.
Lăng Tiếu hoàn toàn không có ngờ tới chuyện sẽ phát triển như vậy, trước đây hắn cùng với Diệp Vân Phong đánh cuộc cũng bất quá là nói nhảm, không ngờ tới Diệp Vân Phong lại là có can đảm nhận thua, ở trên điểm này liền làm cho Lăng Tiếu thay đổi cách nhìn.
- Quên đi, Diệp thiếu gia, lần này coi như là chơi đùa đi.
Lăng Tiếu chậm lại ngữ khí nói.
- Không, Diệp Vân Phong ta nói một không hai, Lăng thiếu sau này ngươi chính là đại ca của ta, ngươi muốn ta làm gì, ta tuyệt đối sẽ không một chút nhíu mày.
Diệp Vân Phong trịnh trọng nói.
Lăng Tiếu vừa muốn nói cái gì, Bại gia tử ở một bên lại giành nói:
- Ngươi kêu lão đại là đại ca, vậy ta chính là nhị ca của ngươi rồi, mau kêu một tiếng nhị ca nghe một chút.
Vẻ mặt của Diệp Vân Phong không khỏi nhìn Bại gia tử, bất quá hắn cũng chỉ là chần chờ trong nháy mắt, liền đối với Bại gia tử nói:
- Ra mắt nhị ca!
- Ha ha, tốt tốt, không tệ!
Bại gia tử cười to liên tiếp ưng thuận, tiếp theo nghiêng mặt nhìn về phía Lăng Tiếu nói:
- Lão đại, ngươi dứt khoát thu hắn đi! Như vậy ta liền có thêm một cái lão đệ rồi!
Lăng Tiếu gõ đầu của Bại gia tử một cái nói:
- Ngươi biết cái gì!
Tiếp theo, Lăng Tiếu đem Diệp Vân Phong kéo lên nói:
- Diệp thiếu gia, chúng ta cũng coi như không đánh không nhận thức, chuyện này bỏ qua đi.
Nếu như Lăng Tiếu hiện tại đem Diệp Vân Phong thu làm tiểu đệ, người của Diệp gia sẽ nhìn như thế nào?
Hắn tuyệt đói không thể làm chuyện như vậy, vậy không bằng cùng Diệp Vân Phong làm bằng hữu bình thường đi.
Diệp Vân Phong tựa hồ còn muốn nói điều gì, nhưng mà hắn còn chưa kịp nói, hai mắt đảo một cái trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Người của Diệp gia vội vàng chạy tới ôm lấy.
- Đây là chuyện gì xảy ra?
Lăng Tiếu có chút không hiểu nói.
Hắn mới vừa rồi thật giống như cái gì cũng không làm, Diệp Vân Phong làm sao lại hôn mê?
Lăng Tiếu không khỏi nghĩ nói:
- Chẳng lẽ phải nhận thức ta làm đại ca mới cam tâm?
Lúc này Diệp Lệnh Trùng giải thích với Lăng Tiếu nói:
- Lăng thiếu chớ để trong lòng, Vân Phong từ nhỏ chính là như vậy, sau mỗi lần chiến đấu sẽ thoát hư mấy ngày, mấy ngày nữa sẽ tốt.
Diệp Lệnh Trùng dĩ nhiên sẽ không đem bí mật của Diệp gia nói cho Lăng Tiếu rồi.
Lăng Tiếu cũng không đi suy nghĩ nhiều, lại một lần nữa hướng Diệp Lệnh Trùng đưa ra cáo từ.
Nhưng mà lúc này lại có vài cỗ khí thế đáng sợ tiến tới gần, để cho tất cả mọi người cảnh giác.
Cùng lúc đó hai đại Tôn giai của Diệp gia cùng một thời gian từ một cái phương hướng lướt đi ra ngoài.
- Trương Đại Đồng các ngươi lại còn dám đến Diệp gia ta.
Diệp gia lão tổ tông lớn tiếng quát.
Thanh âm của hắn như sét đánh giữa trời quang, ở trên bầu trời của Diệp gia nhộn nhạo.
Trong lúc nhất thời, Diệp gia trên dưới đều biết rõ Trương gia xâm phạm rồi, tất cả mọi người khẩn trương lên.
- Ha ha, Diệp lão ca đừng nói đến tuyệt tình như vậy, tiểu bối bất hòa, chẳng lẽ hai huynh đệ ta cũng cùng bọn họ náo sao.
Một trong bốn người dừng ở trên bầu trời Diệp gia cười nói.
Người này chính là Trương gia lão tổ Trương Đại Đồng, một thân tu vi đã đạt đến trung cấp Thiên Tôn.
Ở bên cạnh hắn còn có ba lão giả, một gã trong đó chính là bào đệ Trương Bất Đồng của hắn, thực lực đê cấp Thiên Tôn, mà hai người khác lại là Kim Vạn cùng Đàm Quang của Kim Quyền tông đều có thực lực trung cấp Thiên Tôn.