Kim Lang híp mắt nhìn Lăng Tiếu, trong lòng nhất thời không có chủ ý,
hắn hiện tại chỉ còn lại ba người, hắn là trung giai Huyền Sĩ, còn có
hai gã cao giai Huyền Giả, mà đối phương là một gã trung giai Huyền Sĩ,
một gã cao giai Huyền Giả cùng hai gã trung giai Huyền Giả, mà gã thiếu
niên trước mắt ở trong đó lại để cho Kim Lang vô cùng nhìn không thấu,
lại có thể khiến cho Độc Ưng luôn luôn độc lai độc vãng thần phục, hơn
nữa trong nháy mắt đem hai gã thủ hạ trung giai Huyền Giả của hắn giết
chết, thật sự là quỷ ý chí cực.
Đúng lúc này, một gã cao giai Huyền Giả nhích tới gần bên cạnh Kim Lang thấp giọng nói gì đó, sắc mặt của hắn liền vui mừng.
- Tiểu tử, người giết người của Thanh Lang đoàn chúng ta, lão tử lấy máu của ngươi để tế huynh đệ.
Kim Lang quyết định muốn giết rụng đám người Lăng Tiếu, bởi vì hắn hiện tại nắm chắc rồi.
- Kim Lang ngươi xác định muốn cùng chúng ta trở mặt?
Độc Ưng trường kiếm nơi tay, huyền lực toàn thân không ngừng lưu chuyển, đã làm tốt chuẩn bị chiến đấu.
- Bớt sàm ngôn đi, giết cho ta!
Kim Lang quát to một tiếng, dẫn đầu vung Hoàng Kim kiếm hướng Độc Ưng bổ tới.
Hai gã cao giai Huyền Giả bên phía Kim Lang lập tức tìm tới hai người Phó Trữ cùng Phó Duy.
Lăng Tiếu không có xuất thủ mà là cảnh giác, bởi vì hắn có thể khẳng
định Kim Lang này nhất định là có hậu chiêu, nếu không sẽ không quả
quyết như thế lựa chọn khai chiến với bọn họ.
Quả nhiên, Lăng Tiếu thấy được ở cách chỗ lối vào không xa có bóng người xuất hiện.
Một người, hai người, ba người... Tổng cộng xuất hiện mười lăm người.
Lăng Tiếu lẳng lặng đếm nhân số xuất hiện, lại có mười lăm người, khó trác Kim Lang dám lập tức trở mặt.
Độc Ưng cùng Kim Lang liều mạng một chiêu, cả người lui về phía sau vài chục bước, mà Kim Lang chỉ bất quá lùi ba bước.
- Không tốt, thiếu gia, đối phương có người đến.
Độc Ưng lúc này mới phát hiện dị trạng.
Đúng lúc này truyền đến thanh âm kêu thảm thiết:
- A!
Nguyên lai là Phó Duy nghe được Độc Ưng nói có người tới, tâm thần kinh hoảng, bị thủ hạ của Kim Lang một đao bổ xuống đỉnh đầu.
- Đệ đệ!
Phó Trữ tê tâm liệt phế rống lên một tiếng, toàn thân bắn ra một cỗ sát ý cường đại, rốt cuộc không để ý đến đối thủ của mình, hướng cao giai
Huyền Giả chém giết đệ đệ chém tới.
Kiếm quang cường đại phân phân nhiễu nhiễu hướng cao giai Huyền Giả kia che phủ.
- Hừ, đưa ngươi cùng lên đường!
Cao giai Huyền Giả kia cũng không sợ hãi, bọn họ đều là trải qua sinh tử giết chóc mà tới, sẽ không bị một chút kiếm quang hù dọa, huống chi hắn cùng với Phó Trữ là đồng giai.
Đao kiếm giao thoa, phát ra trận trận tinh mang.
Lúc này, cao giai Huyền Giả mới vừa rồi giao chiến với Phó Trữ nhân cơ hội đánh lén từ phía sau.
Đang ở thời điểm Phó Trữ cho là chính mình sẽ chết, một người xuất kiếm chắn ở phía sau hắn, cứu hắn một mạng.
- Người chết không thể sống lại, đi ra ngoài lăn lộn, sớm liền định sẵn sinh tử rồi.
Lăng Tiếu nhàn nhạt nói. Hắn đối với Phó Duy chết đi cũng không có bất
kỳ thương tiếc gì, bởi vì Phó Duy là loại người nhát gan, hiện tại không chết, sớm muộn cũng sẽ chết trong tay người khác.
Phó Trữ phảng phất như không nghe thấy lời nói của Lăng Tiếu, vẫn điên cuồng công kích cao giai Huyền Giả kia.
Hai người kích đấu giương lên một mảnh lộn xộn.
Lúc này 15 người kia rốt cục tới bên cạnh Kim Lang, 15 người này mặc y
phục đồng nhất với đám người Kim Lang, hiển nhiên đều là người của Thanh Lang dong binh đoàn.
- Kim đội trưởng, đây là?
Một gã đê giai Huyền Sĩ duy nhất trong đám người hướng Kim Lang hỏi.
- Giết bọn họ, U Văn Báo chính là của chúng ta rồi!
Kim Lang nhìn chằm chằm vào Độc Ưng nói. Mới vừa rồi hắn thiếu chút nữa
không nhớ rõ phía sau mình còn có đội ngũ, nếu không phải thủ hạ của
mình nhắc nhở, sợ là muốn buông tha cho gặt hái lần này rồi. Hôm nay thủ hạ của mình đến đông đủ, cũng không cần tiếp tục bận tâm cái gì, trực
tiếp phân phó hạ sát thủ.
- U Văn Báo?
Đê giai Huyền Sĩ kia liếc mắt nhìn lại, quả nhiên thấy thi thể khổng lồ
của một con tiểu báo, hiển nhiên đã chết đi, nhất thời trong mắt lộ ra
vẻ tham lam.
Độc Ưng thối lui đến bên cạnh Lăng Tiếu, sắc mặt nghiêm trọng nói:
- Thiếu gai, chúng ta trước tiên lùi đi, đối phương người đông thế mạnh.
Lăng Tiếu không ói lời nào, mà là móc ra hai khỏa Dưỡng Khí đan, những
đan dược này đều là trước kia lấy được từ chỗ của Thái thượng trưởng
lão, hắn tự mình ăn vào một viên, cho Độc Ưng một viên nói:
- Con mồi của ta quả quyết không thể có đạo lý nhường cho, ngươi trước
cuốn lấy thủ lĩnh của đối phương, những thứ khác để ta lo.
Trong ánh mắt của Lăng Tiếu lộ ra chiến ý cường đại, hắn liền là thích
loại tu luyện lấy chiến dưỡng chiến này, không chỉ có thể khiến cho kinh nghiệm chiến đấu của mình phong phú, càng có thể tăng nhanh tinh yếu về lĩnh ngộ cường chiêu của chính mình, khiến cho tu vi của mình dễ dàng
đột phá hơn.
Đối phương nhiều người thì thế nào, hắn giết người cũng không sợ đối
phương nhiều người, chủ yếu là thực lực của đối phương cũng không phải
cường đại đến trình độ khiến cho hắn sợ hãi, một cái trung giai Huyền Sĩ do Độc Ưng quấn lấy, một cái đê giai Huyền Sĩ khác Lăng Tiếu có nắm
chắc giết chết, mà còn lại mấy tên đê giai cho tới cao giai Huyền Giả
kia nói cho cùng chỉ là một ít tiểu nhân vật mà thôi, căn bản không đủ
gây khó khăn.
- Độc Ưng, hôm nay chính là ngày ngươi bỏ mạng, giết cho ta!
Ý chí chiến đấu của Kim Lang sôi sục mà quát lên, hắn dẫn đầu vung Hoàng Kim kiếm hướng Độc Ưng giết tới.
Tên đê giai Huyền Sĩ kia hướng Lăng Tiếu đi tới, hắn thấy Lăng Tiếu
chẳng qua là trung giai Huyền Giả, lộ ra khinh thường nồng đậm. Đều có
chút không muốn ra tay, chỉ vào một gã cao giai Huyền Giả đồng bận đi
đối phó Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu thần tình sục sôi, một kiếm một đao ở trên tay, hai mắt lộ ra
chiến ý cường đại, một khỏa trái tim hiếu chiến kia ở trong lòng đang
reo hò:
- Để cho ta chiến thống khoái đi!
Dưới chân bước Vân Tung Mị Ảnh, một đao tiên phong dũng mãnh vô địch hướng tên cao giai Huyền Giả kia tấn công tới.
Cao giai Huyền Giả kia đối mặt với một chiêu cường đại của Lăng Tiếu
không khỏi đánh một cái giật mình, hắn thật sự nghĩ không ra một cái
trung giai Huyền Giả lại có trình độ khiến cho hắn khiếp đảm, lúc này
giơ lên trường qua trong tay nghênh đón.
Đáng tiếc hắn căn bản không biết trong tay Lăng Tiếu chính là nhị giai
trung cấp Ngân Quỷ huyết đao, trường qua kia trực tiếp bị chém thành hai nửa, hắn trơ mắt nhìn đao ảnh kia hướng mặt hắn tiếp tục bổ tới.
- Không!
Hắn mở to mắt, không dám tin quát lên, trong tay của hắn nhưng là một
thanh nhất giai cao cấp vũ khí, làm soa có thể dễ dàng bị chém đứt như
vậy.
Phốc!
Cao giai Huyền Giả kia ngay cả thời gian phản ứng cũng không có, cả người trực tiếp bị Lăng Tiếu chém thành hai nửa.
Đê giai Huyền Sĩ kia ngây ngốc, sau đó lộ ra tham lam càng lớn, trong lòng thầm nghĩ:
- Tuyệt đối là nhị giai trung cấp đao khí.