Tương tự Công hội lính đánh thuê, người đứng đầu Bách Thú các cũng là một trong thập đại cường giả đại lục Hoa Nam. Bạch Ưng, một người ngự thú sư cường đại nhất tứ đại lục, được người người tôn xưng là chúa tể của loài thú - Ưng Vương.
Tại Bách Thú các
Thương Nguyệt đưa ra dùng thân phận lính đánh thuê cửu cấp thành công gặp phó các chủ của Bách Thú các.
Phó các chủ của Bách Thú các là Bạch Ưng thân đệ đệ, Bạch Ly. Bạch Ly có vẻ ngoài tầm ngoài ba mươi, trông có vẻ thuộc loại hình ôn nhu, nho nhã tuy nhiên không thể vì thế là lầm, Bạch Ly là một con người gian xảo, giảo hoạt tựa hồ ly. Bách Thú các có ngày hôm nay thành tựu không thể thiếu công sức của hắn, các chủ Bạch Ưng là người lạnh lùng, tùy tâm sở dục, không thích suy nghĩ nhiều vì vậy toàn bộ công việc tại Bách Thú các đều do Bạch Ly một tay dàn xếp.
Bạch Ly tiến vào căn phòng mà Thương Nguyệt đang đợi. Hắn nở một nụ cười ôn hòa cất giọng nói: “Vị này hẳn là Thương Nguyệt các hạ đi? Ta nghe qua Công hội lính đánh thuê chia làm chín cấp bậc nhưng vẫn luôn không thấy ra đời vị cửu cấp lính đánh thuê nào, giờ được gặp qua các hạ đây cũng xem như là một niềm vinh hạnh. Không biết các hạ tới ta Bách Thú các là có việc gì?”
Thương Nguyệt nhìn lướt qua, hơi hơi gật đầu tỏ ý chào hỏi, “Ngươi là?”
Bạch Ly từ lúc bước vào vẫn luôn đang đánh giá Thương Nguyệt, lúc này nghe nàng nhắc tới mới chợt nhận ra, hắn cười cười nhẹ giọng: “Ta là Bách Thú các phó các chủ, Bạch Ly”
Thương Nguyệt nghe vậy thì cũng không thắc mắc thêm gì nữa mà vào thẳng chính sự “Ta muốn đấu giá một đầu linh thú”
“Không biết các hạ muốn đấu giá là linh thú gì?”
“Lục cấp Hỏa Điểu”. Nghĩ nghĩ Thương Nguyệt lại bổ sung thêm hai chữ: “Trưởng thành”
Lúc này đây không khí dường như đông cứng lại, tất cả mọi người tại đây đều kinh ngạc không thôi, họ đều cảm thấy rằng bản thân hẳn là nghe lầm rồi. Hay là tiểu nha đầu này đang nói đùa? Cũng có thể là nàng không phân biệt được đẳng cấp của linh thú? Nhưng mà nàng chính là cửu cấp lính đánh thuê, một cấp bậc chỉ tồn tại trong truyền thuyết, nên biết đâu lời nàng nói là thật thì sao?
Mỗi người ở đây đều đều đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn Thương Nguyệt, xen lẫn một chút chờ mong. Lục cấp linh thú là gì chứ? Đó là cấp bậc tương đương với Tôn cảnh cường giả, mà không có bất cứ cường giả nào tại Hoa Nam đại lục có thể đạt tới cấp bậc đó cả. Vậy mà giờ đây trước mặt họ có một người ở trước mắt bọn họ nói muốn đấu giá một đầu linh thú lục cấp. Mỗi người đều mong có thể được nhìn thấy lục cấp linh thú.
Những người này kích động không thôi, Bạch Ly mở miệng đầu tiên để đánh vỡ bầu không khí yên ắng này.
“Các hạ có thể cho ta xem Hỏa Điểu trước không?”
Có trời mới biết Bạch Ly kích động đến mức nào. Hắn đã từng gặp qua một lục cấp linh thú, là Lôi Xà, vẫn là linh thú của anh hắn. Tuy nhiên đó là phụ thân của bọn hắn bắt được và bắt đầu nuôi từ khi nó còn nhỏ. Linh thú lục cấp là vô cùng hi hữu, bắt được nó là một việc vô cùng khó khăn, hơn nữa nuôi lớn nó lại là tiêu phú cả núi tài nguyên. Thế mà giờ lại có người nguyện ý bán ra một linh thú như vậy ư? Mặc dù là bắt được hay nuôi lớn thì đều là ra không ít công sức hoặc tài nguyên, vậy mà người trước mắt này có thể bán ra được. Nếu là người khác thì đã hận không thể cung đầu linh thú này lên làm linh thú hộ pháp cho gia tộc hoặc quốc gia rồi. Người đứng trước mắt hắn hiện giờ có thể là nằm trong hai loại người. Một là nàng là một cường giả vô cùng cường đại. Hai là nàng là một người lập dị và giàu có. Cho dù nàng là loại người nào thì đều không phải là kẻ có thể đắc tội.