- Ngươi đứng đó làm gì còn không mau dẫn ta vào thành đi!
Bên tai Sơ Bát đột nhiên vang lên một tiếng nói của Đông Phương Trường Minh.
- Vâng đại nhân!
Hắn lập tức gật đầu một cái sau đó mang theo Đông Phương Trường Minh bay về phía Phong Đô Thành.
Đám người Triệu Phong ẩn thân ở phía xa thấy vậy không cần ai căn dặn cũng tự động bay theo phía sau hai người.
Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng cùng với đại quân Quỷ Tộc đứng trên tường thành thấy vậy trong mắt vừa kinh ngạc, vừa vui mừng.
Kinh ngạc chính là vì vì màn biểu diễn vừa rồi của Đông Phương Trường Minh khi hắn vừa mới xuất hiện, vui mừng chính là khi nhìn thấy bóng dáng của Sơ Bát bọn họ đã biết người thanh niên tóc trắng thực lực vô cùng trước mắt là cường giả do hắn thỉnh mời được ở Thiên Giới trở về cũng tức là minh hữu của bản thân.
- Có được minh hữu cường đại như vậy thì sau này cho dù Trùng Triều có trở lại chúng ta cũng không cần phải lo lắng nữa rồi!
Nghĩ đến đây nhất thời trong lòng tất cả đều xuất hiện suy nghĩ giống như Sơ Bát trước đây.
Trong lúc bọn họ đang suy nghĩ thì đoàn người Đông Phương Trường Minh đã đặt chân lên tường thành.
- Thuộc hạ Sơ Bát ( Triệu Phong) bái kiến Quỷ Hoàng đại nhân!
Hai người Sơ Bát, Triệu Phong đồng thời bước tới trước mặt Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng cung kính thi lễ.
- Miễn lễ đi!
Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng vung tay lên một cái.
- Sơ Bát vị tiên sinh này là ai vậy?
Tiếp theo nàng lập tức nhìn Sơ Bát hỏi.
- Bẩm Quỷ Hoàng đại nhân vị đại nhân này tên Trương Lục Cuồng chính là Thiên Huyễn Đạo Chủ phụng mệnh của sư phụ ngài ấy Lục Đạo Tà Đế đến đây để trợ giúp Quỷ Giới chúng ta!
Sơ Bát nhanh chóng đem thân phận cùng với quá trình bản thân gặp mặt Đông Phương Trường Minh như thế nào kể lại cho Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng nghe.
- Thiên Huyễn Đạo Tổ - Trương Lục Cuồng?
Sau khi nghe xong Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng nhíu mày lại một chút sau đó đảo mắt nhìn qua Đông Phương Trường Minh một vòng lúc trước do Đông Phương Trường Minh xuất hiện quá mức đột nhiên lại đứng quay lưng về phía Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng cho nên nàng ta không thể nhìn kỹ được dung mạo của hắn.
Hiện tại khi nhìn rõ rồi không ngờ Ngân Nguyệt lại phát hiện một chuyện khiến cho bản thân phải kinh hãi.
- Tiểu nữ Ngân Nguyệt gặp qua Đạo Tổ đa tạ ngài đã xuất thủ cứu viện cho Phong Đô chúng ta!
Nhưng Ngân Nguyệt không hổ danh là một Quỷ Hoàng cho dù trong lòng có kinh hãi thế nào bề ngoài sắc mặt vẫn không có chút biến đổi bình thản nhìn Đông Phương Trường Minh cười nói.
- Hôm nay Đạo Tổ mới đến đây lại vừa trải qua một trận đại chiến chắc trong người cũng đã mệt rồi hay để tiểu nữ sắp xếp một căn biệt viện cho ngài nghỉ ngơi xem như làm trọn đạo chủ khách, không biết ý của Đạo Tổ như thế nào?
Hơi dừng một chút nàng ta lại đưa ra một lời đề nghị.
- Cái này sao? Trên đường đi ta đúng là có một chút mỏi mệt cần phải nghỉ ngơi một chút cứ làm theo ý của Quỷ Hoàng đi!
Đông Phương Trường Minh suy tư một lúc rồi nhìn Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng tán đồng nói.
- Rất tốt! Sơ Bát hiện tại ta sẽ đưa Trương Đạo Tổ đi đến tiểu viện của ngài ấy ngươi ở lại cùng với những người khác giải quyết chuyện ở đây kiểm kê thương vong tu bổ lại tường thành cùng với những cấm chế đã bị phá hủy trong trận chiến vừa rồi. Còn Triệu Phong bắt đầu từ hôm nay ngươi cùng với thuộc hạ của ngươi được nghỉ nửa tháng cứ việc ở trong nhà dưỡng thương không cần lo bất cứ chuyện gì khác đợi sau khi tất cả mọi chuyện xong xuôi ta sẽ luận công ban thưởng một lần luôn!
Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng trầm giọng nói.
- Vâng đại nhân!
Sơ Bát cùng với đám người Triệu Phong nghe vậy cung kính kêu lên một tiếng.
- Trương Đạo Tổ chúng ta đi thôi!
Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng quay đầu sang nhìn Đông Phương Trường Minh nói.
- Ừm!
Đông Phương Trường Minh đương nhiên sẽ không từ chối gật đầu một cái rồi cất bước đi theo phía sau Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng.
Khi đi qua chỗ chúng Quỷ Tộc đại đứng đột nhiên Đông Phương Trường Minh lại nhíu mày lại trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc vô cùng nhưng cũng như Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng trước đây rất nhanh hắn đã thu liễm cảm xúc của mình lại không biểu hiện gì ra mặt, bình thản tiếp tục bước đi chẳng qua là lúc người khác không để ý hai cánh môi của Đông Phương Trường Minh lại khẽ mấp máy giống như là đang truyền âm nói chuyện với ai vậy!
...
Qua đi một lúc Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng đã dẫn Đông Phương Trường Minh đi đến một gian biệt viện nằm ở một góc yên tĩnh bên trong Phong Đô.
Nói là biệt viện nhưng nơi này lại chiếm tích tới gần hai mươi mẫu đất không khác một cái phủ đệ rộng lớn là bao nhiêu.
Bởi vì mới có chiến sự xảy ra tất cả gia nô, người hầu làm việc ở đây đều được gọi lên thành trợ giúp tác chiến nên hiện tại nơi này cực kỳ trống vắng.
Đông Phương Trường Minh cùng với Ngân Nguyệt trực tiếp đi vào bên trong.
Bên trong ngoài những đình đài lầu các được xây dựng nối liền với nhau ra còn có một hoa viên rộng lớn với đủ loại kỳ hoa dị thảo cùng với một dòng suối nhỏ róc rách chảy nước tạo cho người ta một cảm giác vừa xa hoa tráng lệ lại vừa u nhã yên tĩnh.
Sau một lúc di chuyển cuối cùng Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng dẫn Đông Phương Trường Minh bước vào một căn phòng trống.
- Ngân Nguyệt bái kiến Tà Đế đại nhân, vừa rồi có gì thất lễ mong rằng đại nhân bỏ qua.
Nàng ta tiện tay khép cửa lại rồi đột nhiên quỳ xuống cung kính kêu lên một tiếng.
- Ngươi nhận biết ta sao?
Đông Phương Trường Minh ngồi xuống ghế nhìn Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng hỏi.
- Trước đây Ngân Nguyệt may mắn được phu quân cho nhìn qua tranh vẽ của tiền bối một lần cho nên có thể nhận ra ngài.
Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng nói.
- Phu quân của ngươi là ai?
Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Phu quân của vãn bối chính là Thành chủ của Phong Đô Thành này Tần Quảng Vương trong Thập Điện Diêm Vương!
Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng nói.
Thập Điện Diêm Vương chính là tên gọi chung mà người dân Quỷ Giới dùng để gọi mười người cai trị mười mảnh đại lục.
- Thì ra ngươi là vợ của Tần Quảng. Qua đây ngồi đi!
Đông Phương Trường Minh vung tay lên nói.
- Trước mặt tiền bối vãn bối không dám thất lễ!
Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng nói.
- Ta nói ngươi qua đây ngồi thì cứ ngồi đi, đừng nói nhiều!
Đông Phương Trường Minh nói.
- Vâng tiền bối!
Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng gật đầu một cái sau đó bước tới ngồi xuống một cái ghế trước mặt Đông Phương Trường Minh
- Ta có một số chuyện muốn hỏi ngươi hi vọng ngươi có thể nói cho ta biết!
Đông Phương Trường Minh trầm giọng kêu lên một tiếng.
- Có chuyện gì xin tiền bối cứ hỏi, vãn bối nhất định sẽ trả lời cho ngài biết!
Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng cung kính nói.
- Được! Như vậy ta muốn biết Thập Điện Diêm Vương đang ở đâu?
Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Cái này? Tung tích của phu quân cùng với chín vị Quỷ Đế khác vốn là bí mật lớn nhất của Quỷ Giới hiện nay người bình thường không có cách nào biết được, nhưng tiền bối người là bạn của Quỷ Chủ lại là vừa mới xuất thủ trợ giúp Phong Đô Thành chúng ta vãn bối nói cho ngài biết cũng không sao. Hiện tại bọn họ đang ở bên trong Địa Uyên!
Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng do dự một chút rồi nói.
Địa Uyên là một cấm địa lớn trong Quỷ Giới bên trong có lượng lớn âm khí vô cùng cuồng bạo Quỷ Hồn bình thường căn bản không thể nào chịu đựng nổi vừa tiến vào sẽ lập tức hồn phi phách tán ngay, chỉ có cường giả cấp bậc Quỷ Soái ( Thần Vương) trở lên mới có thể miễn cưỡng chịu được âm khí đi vào trong nhưng cũng không thể chịu đựng quá lâu nội trong ba ngày phải đi ra ngoài ngay nếu không cũng sẽ trọng thương.
- Thập Điện Diêm Vương đi vào nơi hung địa đó làm gì?
Đông Phương Trường Minh nghi hoặc hỏi.
- Bẩm đại nhân phu quân cùng với chín vị Quỷ Đế khác đi vào đó là muốn sử dụng Thập Điện Đại Trận để trấn áp Điệu Vong Điệp!
Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng nói.
- Điệu Vong Điệp! Sao nó lại ở đây?
Đông Phương Trường Minh kinh ngạc kêu lên một tiếng.
Điệu Vong Điệp cũng giống như Thực Huyết Tằm trong tay Mộng Khả Nhi đều là một trong Viễn Cổ Thập Đại Hung Trùng tuy rằng do uy danh không hiện cho nên thứ hạng của nó thấp hơn Thực Huyết Tằm rất nhiều, nhưng nếu so về thực lực thật sự thì nó chưa chắc sẽ thua kém đồng bạn của mình bao nhiêu.
Điểm đáng sợ nhất của Điệu Vong Điệp chính là khả năng hiệu triệu của nó chỉ cần thích bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu nó cũng có thể triệu hoán lượng lớn Trùng Tộc hợp thành Trùng Triều để bản thân sử dụng.
- Trùng Triều ở Quỷ Giới này có phải là do nó gây ra hay không?
Nhớ lại điều này Đông Phương Trường Minh nhìn Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng hỏi.
- Không sai! Chắc đại nhân cũng đã biết sau khi Viễn Cổ đại chiến kết thúc do Quỷ Chủ biến mất Quỷ Giới chúng ta đã rơi vào hỗn loạn một thời gian vô số Hỗn Độn Khí từ khắp bốn phương tám hướng tràn vào không chỉ tàn phá đất đai của chúng ta mất mạng mà còn mang theo một sinh vật đáng sợ vào đây. Sinh vật đó chính là Điệu Vong Điệp nó vốn có thuộc tính chí âm chí tà vô cùng phù hợp phù hợp với hoàn cảnh Quỷ Giới chúng ta cho nên khi ở đây tốc độ trưởng thành của nó nhanh hơn bên ngoài rất nhiều chỉ mất mấy trăm năm đã đạt đến trạng thái hoàn toàn trưởng thành sau đó nó vì muốn có thêm nhiều âm khí hơn nữa để tiếp tục phát triển cho nên đã sử dụng Thiên Phú Thần Thông của mình triệu hoán một lượng lớn Trùng Tộc đến phát động Trùng Triều đối với Quỷ Giới khiến cho một lượng lớn người dân của chúng ta chết đi còn kinh khủng hơn tai họa do không gian phong bạo gây ra nữa. Cũng may lúc đó phu quân cùng với chín vị Quỷ Đế đã vận dụng Thập Điện Đại Trận do Quỷ Chủ cho nên mới có thể tiêu diệt Trung Triều đồng thời trấn áp Điệu Vong Điệp!
Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng trầm giọng nói.
- Lúc đó sau khi thương lượng mọi người đã quyết định sẽ phong ấn Điệu Vong Điệp vào trong Địa Uyên dựa vào lượng lớn âm khí cuồng bạo ở đó để từ từ tiêu diệt tấm thân bất tử của nó. Không ngờ trải qua một khoảng thời gian dài nó không những không chết lại còn không biết dùng cách gì mà thực lực còn mạnh hơn trước đây vô số lần phá vỡ một góc của đại trận lần nữa phát động Trùng Triều tấn công Quỷ Giới!!
Hơi dừng lại một chút nàng ta lại tiếp tục.
- Vì vậy cho nên phu quân của ngươi cùng với chúng Quỷ Đế còn lại mới tiến vào Địa Uyên muốn lần nữa thiết lập lại phong ấn trấn áp Điệu Vong Điệp?
Đông Phương Trường Minh lập tức đoán được chuyện tiếp theo.
- Đúng vậy! Kính xin tiền bối giúp Quỷ Giới chúng ta giải quyết lần đại nạn này!
Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng gật đầu xác nhận.
- Yên tâm đi! Nếu đã quyết định nhúng tay thì chuyện này ta sẽ quản đến cùng.
Đông Phương Trường Minh cười nói.
- Đa tạ đại nhân!
Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng hưng phấn nói.
- Không cần khách sáo, dù sao ta cùng Quỷ Chủ cũng có thể tính là bằng hữu giúp đám hậu bối các ngươi một chút cũng là chuyện nên làm!
Đông Phương Trường Minh cười nói.
- Đúng rồi! Hiện tại ta có hơi mệt ngươi có thể ra ngoài để ta nghỉ ngơi không?
Tiếp theo hắn đột nhiên lại chuyển giọng nói.
- Vâng!
Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng gật đầu một cái rồi nhanh chóng đi ra ngoài.
Sau khi nàng ta đi khỏi Đông Phương Trường Minh bước tới nằm xuống trên chiếc giường lớn của bản thân, nhắm hai mắt lại nhưng cũng không thật sự chìm vào giấc ngủ mà đầu đang tập trung suy nghĩ.
....
Đêm hôm đó trên một ngọn hoang sơn bên trong đột nhiên lại xuất hiện xuất hiện một bóng đen.
Nhìn kỹ lại thì đó là một người trung niên tuổi khoảng ba mươi thân khoác một bộ trường bào màu đen bó sát sát người bên ngoài lại trùm thêm một lớp áo choàng khiến cho người ta không thấy được mặt mũi.
- Hắn rõ ràng hẹn ta đến đây giờ này sao còn chưa đến chứ?
Hắc y nhân đảo mắt nhìn qua hoàn cảnh xung quanh một lần phát hiện ở đây ngoài một ít thú rừng ra chỉ có một mình bản thân thì nghi hoặc nghĩ.
- Ầm!
Đúng lúc này trong không gian đột nhiên lại xuất hiện một đạo bạch ngọc chưởng cương phá không đánh thẳng về phía hắn.
- Ầm!
Hắc y nhân nhìn thấy cảnh đó thì theo bản năng cách không phát ra một chưởng.
- Ầm!
Hai đạo chưởng cương giằng co với nhau giữa không trung một lúc rồi đồng thời biến mất.
Tiếp theo chỉ thấy một đạo thân ảnh màu trắng từ trong bóng tối bước ra đứng trước mặt Hắc y nhân.
Người đó không phải Đông Phương Trường Minh thì còn có thể là ai!