Thần Mộ Chi Huyết Đế

Chương 298

Khi mệnh cách mười tám màu nhập thể Tinh Không Chiến Hồn bỗng nhắm hai mắt lại cả người bay lên không trung giống như đang muốn toàn lực hợp nhất với mệnh cách. 

Trong quá trình toàn thân hắn phát ra tinh quang chói mắt che kim một vùng hỗn độn khiến cho người bên ngoài không có cách nào quan sát được tình hình bên trong. 

Tinh quang kéo dài hơn một ngày một đêm mới thu liễm lại. 

Thân thể của Tinh Không Chiến Hồn từ bên trong hiện ra chỉ là bộ hắc bào rộng thùng thình hắn mặc trên người lúc trước không biết từ lúc nào đã biến thành một bộ hoàng bào ôm sát người. 

Trên đầu hắn cũng xuất hiện thêm một cái Bình Thiên Quan làm cho hắn lúc này thoạt nhìn qua không qua không khác gì một Đế Vương ở Nhân Gian cả.

Tinh Không Chiến Hồn vừa mở mắt ra một luồng khí thế kinh khủng liền quét ngang ra ngoài khiến cho không gian hỗn độn tứ phía ầm ầm nổ tung. 

- Trẫm Thái Nhất cuối cùng cũng sống lại rồi ha ha ha.... 

Sau một lúc im lặng Tinh Không Chiến Hồn lại mở miệng ra hét vang một tiếng. 

Thì ra trước khi Viễn Cổ Thần Chiến diễn ra Yêu Hoàng Thái Nhất đã cảm nhận được bản thân có nguy cơ vẫn lạc cho nên đã âm thầm chuẩn bị kế hoạch sống lại của bản thân. 

Cả kế hoạch này được chia ra làm hai bước. 

Bước thứ nhất Thái Nhất bày bố nghi trận trên Mặt Trời của Đệ Tam Giới đánh lừa tất cả mọi người khiến cho bọn họ tin tưởng bản thân mình sẽ sống lại ở nơi đó. 

Bước thứ hai hắn lại sử dụng Thuế Hồn đại pháp lột bỏ một lớp linh hồn lưu lại bên trong tinh không lợi dụng tinh lực vô cùng vô tận ở đó khiến cho phần Tàn Hồn này của mình có thể không ngừng trở nên cường đại hơn cuối cùng trở thành Tinh Không Chiến Hồ. Đợi đến thời cơ thích hợp ý chí Thái Nhất lưu lại trong cõi U Minh sẽ khiến cho mệnh cách của hắn kết hợp với phần linh hồn này chân chính đạt đến mục đích phục sinh giống như hiện tại vậy. 

- Tại sao lại như vậy? Không phải thân thể Tam Túc Kim Ô của Thái Nhất trọng tụ ở Mặt Trời sao? Tại sao hắn lại có thể sống lại ở bên trong Hỗn Độn được chứ?? 

Côn Bằng đứng ở trên Mặt Trời không biết nội tình bên trong kinh ngạc kêu lên một tiếng. 

- Côn Bằng tên phản đồ nhà ngươi hiện tại đã lúc ngươi phải trả giá cho những tội ác gây ra cho Yêu Giới rồi!

Thái Nhất cũng không có ý giải thích cho hắn hừ lạnh một tiếng sau đó bước ra một bước. 

Dưới ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người không ngờ sau cái bước chân đó Thái Nhất đã vượt qua vô tận hỗn độn đi đến phía trên Mặt Trời tốc độ còn nhanh hơn lúc Côn Bằng biến thân Đại Bằng Thân thi triển Thiên Phú Thần Thông - Bằng Bá Thiên Hạ một bậc nữa. 

- Sao... sao lại mạnh như vậy? 

Côn Bằng kinh ngạc kêu lên một tiếng. 

- Sát!

Thái Nhất vẫn không có ý nhiều lời với hắn lạnh lùng điểm ra một chỉ.

Một chỉ này vừa điểm ra lập tức lấy một lực lượng mạnh mẽ như vũ bão ầm ầm đánh thẳng lên người Côn Bằng. 

- Rắc rắc rắc.... 

Trong lúc nhất thời khi bị một chỉ đó đánh trúng Côn Bằng chỉ nghe thấy trong người mình liên tục vang lên những âm thanh nứt vỡ chói tai. 

Nhìn kỹ lại thì ra mệnh cách trong ngực của hắn đã bị lực lượng khổng lồ ẩn chứa trong một chỉ của Thái Nhất trùng kích khiến cho sinh ra vô số vết rạn.

- Không!

Côn Bằng kinh hãi hét lên một tiếng theo bản năng lập tức muốn sử dụng lực lượng của mình để khôi phục mệnh cách nhưng không ngờ cho dù hắn có đổ bao nhiêu lực lượng cũng chỉ như muối bỏ biển căn bản không có tác dụng gì. 

- Côn Bằng đừng tốn thêm công sức nữa nếu ngươi vẫn ở trong trạng thái mạnh nhất có thể sẽ thoát khỏi một chỉ này của ta nhưng bây giờ ngươi lại chia tách Đại Bằng Thân cùng với Đại Côn Thân ra tuy vẫn có thực lực Nghịch Thiên nhưng Bổn Nguyên đã không còn hoàn hảo nữa có cố gắng đến đâu cũng chỉ vô dụng!

Thái Nhất lạnh lùng nói sau đó gia tăng thêm sức. 

Dưới lực lượng kinh khủng của Thái Nhất không chỉ mệnh cách của Côn Bằng xuất hiện vô số vết rạn mà sinh lực của hắn cũng bị ép ra ngoài. 

Khiến cho thân thể Đại Bằng Thân cùng với Đại Côn Thân của hắn nhanh chóng gầy đi. 

Chỉ qua đi một lát thì chỉ còn lại da bọc xương. 

- Vì sao lại như vậy? Ta không cam tâm, ta không cam tâm a!!

Côn Bằng lộ vẻ bi thương căm phẫn hét lên. 

Trước đây không lâu tu vi của hắn bước ra một bước cuối cùng trở thành Nghịch Thiên Cấp cường giả chí cao trong Lục Giới vốn nghĩ rằng chỉ cần trừ khử mối nguy cuối cùng là Thái Nhất đoạt được Chí Bảo - Hà Đồ Lạc Thư trong tay hắn thì có thể tiêu dao giữa thiên hạ muốn làm gì thì làm.

Không ngờ chỉ vì nhất thời sơ ý lại lâm vào hoàn cảnh này thử hỏi làm sao Côn Bằng có thể không căm phẫn như vậy!

- Côn Bằng ngươi đừng oán trách nữa nếu không phải năm xưa ngươi phản bội Yêu Giới hiện tại lại tham lam Chí Bảo - Hà Đồ Lạc Thư của ta đến đây muốn thừa lúc ta vừa mới sống lại giết người đoạt bảo thì làm sao có thể lâm vào hoàn cảnh này, tất cả đều là do ngươi tự làm tự chịu yên tâm lên đường đi!

Ánh mắt của Thái Nhất vô cùng lạnh lẽo. 

Trong lúc nói chuyện hắn lại thêm lần nữa gia tăng lực lượng mệnh cách rạn nứt trong người Côn Bằng lập tức ầm ầm nổ tung. 

- Ầm!

Lực lượng khổng lồ tràn ra ngoài khiến cho hàng vạn ngôi sao đồng thời tan biến một cái hắc động có đường kính trăm vạn trượng từ trong hư không hiện ra nuốt chửng thân thể của Côn Bằng vào bên trong. 

- A! 

Đồng thời lúc này Đại Côn Thân của hắn đang đứng đối diện với Đông Phương Trường Minh cũng phát ra một tiếng hét thảm sau đó tan vỡ thành tro bụi. 

- Tê!

Tất cả Thiên Cấp cường giả nhìn thấy cảnh đó nhất tề hít sâu một hơi khí lạnh khiếp sợ nhìn Thái Nhất. 

Bất luận là dùng bước đi từ Hỗn Độn đi đến Mặt Trời hay chỉ đưa tay ra đã có thể giết chết một Nghịch Thiên Cấp cường giả như Côn Bằng đều hiển lộ không bỏ sót chút nào sự lợi của Nhất đại Yêu Hoàng. 

- Không tốt! Mau trốn!

Cửu Đầu Thiên Long đang bị vây bên trong Tứ Tượng Định Thiên Đại Trận kinh hãi kêu lên một tiếng sau đó không chút do dự không tiếc tiêu hao nguyên khí của bản thân liều mạng phá mở một góc đại trận sau đó chui vào trong hư không bỏ chạy. 

- Hà Đồ Lạc Thư bổn hoàng đã trở về các ngươi còn chưa chịu quay về hay sao? 

Thái Nhất đứng trên Mặt Trời thấy vậy không có ý ra tay ngăn cản cũng không buồn nhíu mày một cái ngược lại nhìn lên không quát nhẹ một tiếng. 

- Ầm!

Lời vừa dứt vùng hư không đó đột nhiên sinh ra một trận vặn vẹo tiếp theo đó chỉ thấy một bức tranh cùng một cuốn sách từ trong đó bắn ra bay đến trước mặt Thái Nhất.

- Ầm!

Thái Nhất đưa tay vuốt ve hai món bảo vật trước mắt mình một chút. Sau đó đột nhiên lại vung tay ném chúng xuống dưới mặt đất. 

Những cường giả xung quanh thấy vậy nhíu mày nghi hoặc tuy bọn họ chỉ mới trông thấy Hà Đồ Lạc Thư lần đầu nhưng đều có thể nhận ra bọn chúng mỗi món đều là Thiên Bảo tuyệt thế tuyệt không thua kém Thần Ma Đồ do Ma Chủ cùng Độc Cô Bại Thiên tế luyện, thậm chí Nghịch Thiên Cấp cường giả Côn Bằng cũng vì nó mất đi tính mạng. 

Tại sao Thái Nhất lại tùy ý vứt bỏ như vậy? Thật ra hắn muốn làm gì? 

Bọn họ đang suy nghĩ thì Hà Đồ Lạc Thư đã bay xuống dung hợp làm một với mặt đất. 

- Ầm!

Trong chớp mắt dị biến kinh thiên động địa đã xảy ra cả thế giới đột nhiên ầm ầm chấn động một hồi tiếp theo đó chỉ thấy ở bốn hướng Đông, Tây, Nam, Bắc đồng thời có bốn cây cột sáng có đường kính nghìn vạn trượng từ dưới mặt đất bắn thẳng lên trời, dưới sự giao thoa với nhau không ngờ lại tạo thành một cái trận pháp cực lớn hầu như có thể bao trùm cả Đệ Tam Giới. 

Đại lượng linh khí với nồng độ tinh thuần vô cùng từ trong mỗi cây cột sáng ầm ầm tản ra khuếch tán đi khắp nơi. 

Nơi chúng quét qua cả Đệ Tam Giới đều đại biến mặt đất màu đen giống như tro bụi bị xóa đi nhường chỗ cho màu nâu sậm đầy hương thơm bùn đất phía trên đó đủ loại mầm xanh lấy tốc độ mắt thường không thể thấy được nhanh chóng trưởng thành trở thành những ngọn cỏ xanh hay những cây đại thụ cao lớn. 

Những con sông, hồ nước, biển cả khô cạn đã lâu cũng được mạch nước ngầm từ dưới mặt đất phun lên khiến cho khôi phục sinh khí. 

Ngay cả những Yêu Thú vốn sinh tồn ở Yêu Giới do hoàn cảnh sinh tồn đột nhiên biến đổi mà phát sinh biến dị cũng được lượng linh khí vừa mới xuất hiện khiến cho lần nữa khôi phục lại hình dáng vốn có của mình. 

Nói tóm lại một câu trong tám ngày đại trận hoạt động Đệ Tam Giới đã triệt để thay da đổi thịt khôi phục cảnh quan vốn có của mình. 

- Không ngờ Thái Nhất không chỉ một mình sống lại còn khiến cả Đệ Tam Giới phục nguyên theo mình, thủ bút này đúng là lớn a! Còn hơn cả việc chúng ta lập lại Luân Hồi Môn a!

Độc Cô Bại Thiên nhìn thấy cảnh đó cảm thán một tiếng. 

- Đúng vậy!

Ma Chủ ở bên cạnh cũng gật đầu một cái tỏ vẻ tán đồng.

- Phụ thân, Ma Chủ thúc thúc hai người nói như vậy thì Đệ Tam Giới biến hóa như thế này là do một tay Thái Nhất gây ra. Chuyện này làm sao có thể như vậy? Cho dù hắn là Nghịch Thiên Cấp cũng không thể gây ra chuyện này được, phải biết đây là cả một Đại Giới a!!

Độc Cô Tiểu Nguyệt nghe vậy kinh ngạc nói. 

- Tiểu Nguyệt con đừng xem thường Thái Nhất ngoài thực lực Nghịch Thiên Cấp ra thuật tính toán của hắn cũng thuộc hàng đỉnh cao trong Lục Giới. Có lẽ trước khi Viễn Cổ đại chiến xảy ra có lẽ ngoài tính được bản thân sẽ chết ra hắn còn tính được sau khi mình chết Yêu Giới do mình khổ tâm kinh doanh sẽ bị Thiên Đạo hủy diệt cho nên hắn mới phong ấn Bổn Nguyên của Yêu Giới phong ấn vào trong Hà Đồ Lạc Thư để đề phòng bất trắc!

Độc Cô Bại Thiên giải thích. 

- Thì ra là vậy!

Độc Cô Tiểu Nguyệt nghe vậy trên mặt lộ ra vẻ hiểu ra gật đầu một cái đồng thời trong lòng cũng không khỏi bội phục trí tuệ của Yêu Hoàng. 

Trong lúc hai người nói chuyện thì ở trên Mặt Trời Thái Nhất cũng đang đưa mắt quan sát thành quả của bản thân. 

- Thường Hi, Áp nhi hai người lên đây đi!

Sau một lúc hắn thu hồi ánh mắt lại kêu lên một tiếng. 

- Ừm!

Hai mẫu tử Thường Hi, Lục Áp nghe vậy lập tức gật đầu một cái sau đó mang theo kích động hóa thành hai đạo hào quang bay về phía Mặt Trời. 

- Thời gian qua ta đã làm cho hai mẹ con lo lắng. Thật có lỗi!

Khi hai người đến gần Thái Nhất chủ động ôm lấy bọn họ ôn nhu nói. 

Trước mặt người khác hắn có thể là Yêu Hoàng bá đạo tuyệt luân uy chấn bát phương nhưng trước mặt vợ, con mình hắn tuyệt đối là một người chồng, người cha tốt. 

- Có thể nghe được lời này của chàng mẹ con bọn thiếp có chịu bao nhiêu vất vả cũng đáng!

Thường Hi đưa đầu dựa vào ngực Thái Nhất ôn nhu nói. 

- À phải rồi! Lần này sở dĩ mẹ con thiếp có thể chống đỡ được đám người Côn Bằng là do Trường Minh huynh trợ giúp, chàng mau cảm ơn người ta đi!

Hơi dừng một chút nàng ta lại nói.

- Đúng đó phụ thân!

Lục Áp cũng lên tiếng. 

- Đương nhiên!

Thái Nhất nghe vậy gật đầu một cái.

- Trường Minh lần này đa tạ ngươi rồi!

Sau đó hắn lập tức nhìn Đông Phương Trường Minh khách khí nói.
Bình Luận (0)
Comment