Thần Mộ (Tru Ma)

Chương 152 - Man Thú Xuất Thế

Đúng trong lúc này, một tiếng gầm lớn phát ra từ lòng đất bên trong Bạch cốt sơn. Tiếng gầm này khiến cho những bộ xương trên Bạch cốt sơn bị chấn động không ngừng rơi xuống, dưới chân Bạch cốt sơn là một màu trắng xóa.

Thần Nam kinh hãi, hắn biết rằng Thái cực đồ vô tình đã phá hỏng sáu mươi tư viên ngưng nguyên thạch của Cửu U đại trận. Đại trận coi như đã mất đi một nửa, con quái vật khủng khiếp ở bên trong sắp sửa thoát ra khỏi lòng đất.

Bạch cốt sơn không ngừng chao đảo, ma điện không ngừng rung chuyển, tiếng gầm trong lòng đất dội ra đinh tai nhức óc.

Hai quang cầu vàng và đen vẫn không ngừng chuyển động xoay tròn, Thái cực đồ thực thể hóa không ngừng tập trung tinh khí thiên địa và tinh hoa viên nguyệt, ngọc Như ý vẫn như cái động không đáy hút lấy linh khí trong thiên địa đang cuồn cuộn.

Thần Nam đã sắp không thể chống chịu được nữa, linh khí cuồn cuộn tiến vào trong người hắn sắp sửa khiến hắn nổ tung, bất đắc dĩ đành phải vận ma công thông thiên động địa, ép linh khí không ngừng chuyển vào trong người mình ra ngoài. Mặc dù như vậy cũng khiến cho hắn có cảm giác đau đớn như bị dao đâm.

Toàn bộ quá trình như vậy mặc dù vô cùng vất vả những đối với Thần Nam mà nói thì có ý nghĩa vô cùng to lớn. Linh khí thiên địa không ngừng tôi luyện cho cơ thể vừa mới bước vào cấp thứ tư của hắn, không những củng cố thêm cho cảnh giới vừa mới đột phá mà còn giúp hắn luyện ta một cơ thể mình đồng da sắt, khiến cho da thịt hắn không ngừng rắn chắc hơn.

Đúng trong lúc này, trong ma điện ánh sáng lấp lánh, ba trăm sáu mươi lăm viên tụ hồn thạch bay ra khỏi đại điện, sắp xếp một cách có trật tự trong không gian, lấp lánh giống như những ngôi sao trên bầu trời.

Sức mạnh có trong tụ hồn thạch còn mạnh hơn của ngưng nguyên thạch, nhưng cuối cùng cũng vụn nát do bị Thái cực đồ cướp đoạt lấy. Cùng với việc tụ hồn thạch biến mất, ma điện trên Bạch cốt sơn rung chuyển mạnh mẽ, cuối cùng đổ rầm xuống. Cả ngọn Bạch cốt sơn cũng không ngừng rung chuyển, tuy nhiên trước sau vẫn không sụp đổ. Con quái vật đáng sợ vẫn không ngừng gầm rú, khiến cho tất cả mọi người đều run lên bần bật.

Mặc dù trận pháp của Cửu U Bạch Cốt đại trận đã hoàn toàn đã hoàn toàn biến mất, nhưng vẫn còn rất nhiều những thứ đáng sợ khác để khống chế, vì vậy quái thú tạm thời chưa thể phá vỡ cổ trận lao lên trên mặt đất được.

Trong sơn cốc cảnh tượng kinh hãi xảy ra, Thái cực đồ đã thực thể hòa xoay chuyển trong không trung, ngọc Như ý hóa thành một cái phễu khổng lồ hút lấy linh khí ở xung quanh, thiên địa linh khí tập trung thành cơn bão năng lượng cuồn cuộn trong sơn cốc. Ánh trăng hóa thành cột ánh sáng thực thể hóa giống như một cây cột ngọc chống trời, kèm theo những tiếng gầm rú đáng sợ từ trong lòng đất truyền tới. Đó đúng là một đêm kinh hoàng.

Ba canh giờ sau, thiên quang phát sáng, một tiếng dã thú gầm rung chuyển đất trời, Bạch cốt sơn sụp đổ, xương trắng bắn tung ra tứ phía, cả vùng sơn cốc toàn một màu trắng, chỗ nào cũng thấy xương trắng.

Lúc mặt trời mọc, một Cự long dài trăm trượng phá vỡ phong ấn, từ trong lòng đất xông lên, lao thẳng lên chín tầng mây.

Đây là một con Tử kim Thần long, dài chừng trăm trượng, toàn thân ánh sáng tím lấp lánh, lượn vòng trên không trung, tiếng gầm vang động đất trời.

Thần long xuất thế, gió mây cuồn cuộn, thiên địa thất sắc, trên không trung phát ra từng hồi sấm rền vang. Con Cự long này rõ ràng mạnh mẽ hơn Long Bảo Bảo vừa mới tiến hoá thành Thần Linh long rất nhiều. Rõ ràng nó đã tu luyện hàng nghìn năm rồi, có trời mới biết được nó đã đạt tới cảnh giới nào rồi.

Lúc Tử kim Thần long từ mặt đất lao lên, Thái cực đồ và ngọc Như ý trên không bị năng lượng mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện từ lòng đất làm cho chấn động rung chuyển. Hai quang cầu vàng và đen nhân cơ hội này nhanh chóng phá vỡ sự cản trở của ngọc Như ý, tiến vào trong cơ thể của Thần Nam. Thái cực đồ biến mất, thiên địa linh khí ở xung quanh cũng lập tức tản ra, ngọc Như ý rung lên, nhưng cũng không thể làm gì được.

Thần Nam kinh hãi thất sắc. Nếu như rơi xuống đất, hắn không biến thành một đống thịt nát bét mới là lạ. Nhưng đúng này, ngọc Như ý phát ra ánh sáng rực rỡ bao phủ lấy hắn từ từ hạ xuống mặt đất.

Lúc này Thần Nam đã hiểu một sự thật rằng, ngọc Như ý cũng như hai quang cầu, lúc này đều không muốn hắn xảy ra bất cứ chuyện gi. Nó có thể cũng coi hắn như một chiếc lò sưởi.

Tử kim Thần long vừa mới xuất hiện đã cảm thấy linh khí dày đặc trong không gian, nó vừa gầm thét vừa tham lam hút lấy thiên địa linh khí và viên nguyệt tinh hoa.

"Ha ha ha... Linh khí thiên địa thật đậm đặc! Ta vừa mới thoát ra khỏi giam cầm đã được hưởng một bữa ăn thịnh soạn như thế này, ha ha ha!"

Thần Nam kinh hãi vô cùng. Tử kim Thần long đã không còn lượn vòng nữa, thân dài trăm trượng đứng trên không trung, mồm lại còn cười ầm ỹ.

"Trời ơi! Đạo pháp quả thật cao thâm, lại còn có thể nói được tiếng người nữa, rốt cuộc là Thần long hay là lão yêu quái đây?" Thần Nam nghĩ ngợi.

"Ha ha ha... Thoải mái quá! Cuối cùng ta cũng lại được nhìn thấy mặt trời rồi, ha ha ha." Tử kim Thần long cười điên cuồng, vang động đất trời.

Một lúc sau, Tử kim Thần long dường như cảm nhận thấy linh khí thiên địa đậm đặc như đang tản ra, nó cúi đầu nhìn Thần Nam đang ở trong sơn cốc, gầm lên: "Tên nhãi kia, có phải ngươi giờ trờ quỷ quái ra không? Vừa nãy ta rõ ràng còn nhìn thấy pháp bảo trong tay ngươi đang tập trung linh khí của thiên địa sao chớp mắt đã không thấy đâu nữa rồi? Biết điều thì mau giao pháp bảo đó ra, ta có thể tha chết cho ngươi. Nếu không để Long gia gia ta nổi giận, sẽ hủy diệt ngươi."

Choáng, choáng thật. Chỉ trong chớp mắt địa vị của Tử kim Thần long trong mắt thần Nam đã sụt giảm.

Trong mắt Thần Nam, hắn cho rằng Thần long của phương đông vừa thần thánh vừa hùng mạnh, vô cùng cao quý, thánh khiết. Nhưng Tử kim Thần long trước mắt lại như vậy, hắn chẳng biết nên nói thế nào, sững sờ nhìn Thần long trên không trung.

Thần Nam chú ý thấy Tử kim Thần long là Thần long có năm chân. Đây là biểu tượng của vua trong số Thần long, điều này khiến Thần Nam cảm thấy khó mà tưởng tượng được. Một Thần long đẳng cấp như vậy lại khiến cho người ta không thể nào có thể khen ngợi được.

"Này thằng nhãi! Ngươi có nghe thấy lời của bổn đại gia không? Mau mau giao pháp bảo ra đây. Hôm nay thiên long gia gia vừa mới thoát khỏi giam cầm, không muốn tạo sát nghiệp sẽ tha mạng cho ngươi. Mau lên!"

Tử kim Thần long hoàn toàn làm sụp đổ ấn tượng của Thần Nam về đông phương Thần long. Đông phương Thần long là tượng trưng của thần thánh, địa vị trong lòng hắn hoàn toàn sụp đổ. Hắn thầm than thở: "Vẫn là Long Bảo Bảo đáng yêu. Tên quái long này rõ ràng giống như một kẻ côn đồ, Long Bảo Bảo cũng là một Ngũ Giai Thần long, mặc dù sau khi tiến hóa thành Thần long chỉ dài có hai mét, nhưng nhất định có một ngày sẽ trở thành một cự long dài trăm trượng."

Nhìn Tử kim Thần long vẻ mặt hung hãn, Thần Nam không hề có chút sợ hãi. Hắn không nhịn được nữa bật cười, nói: "Không có pháp bảo nào cả."

"Tên tiểu tặc nhà ngươi dám lừa Long đại gia!" Tử kim Thần long đứng thẳng trên không trung cúi lưng xuống như người, giơ một bàn chân rồng khổng lồ ra, chỉ trong chớp mắt đã tóm chặt lấy thần Nam. Một áp lực lớn thiếu chút nữa khiến hắn nổ tung ra, may mà Tử kim Thần long tạm thời nới lỏng vuốt.

"Tên nhãi này! Mau mau giao pháp bảo ra đây! Ngươi đã coi thường Long đại gia, nếu bây giờ còn không biết hối cải, ta sẽ cho người sống không được mà chết cũng không xong."

Tử kim Thần long nhe nanh múa vuốt, nhổ đầy nước bọt vào mặt Thần Nam, vuốt lại bóp mạnh, suýt nữa bóp nát hắn.

Lúc này Thần Nam cuối cùng đã cảm thấy sợ cái tên rồng côn đồ này. Tên này nếu như lại tăng lực thêm nữa hắn không chừng sẽ bị bóp nát cũng nên. Hắn nghĩ ngợi một lát rồi cởi ngọc Như ý ra, hai tay dâng lên nói: "Tất cả linh khí thiên địa đều do nó hút tới, ngươi chỉ cần trước tiên truyền một chút năng lượng vào nó, là có thể thành công phát huy những thần thông của nó."

Tử kim Thần long giơ một chân khác lên, nhận lấy ngọc Như ý. Một miếng ngọc bé tí như vậy không thể so sánh với vuốt rồng, nó nhìn chằm chằm vào Thần Nam nói: "Tên nhãi nếu như ngươi lừa Long đại gia, ta sẽ lập tức bóp nát ngươi!"

Thần Nam trong lòng thấp thỏm không yên, không biết tên đại đạo ngọc Như ý này có thể vắt kiệt tên Tử kim Thần long này không. Hiện nay đã không còn đường quay trở lại nữa, hắn gượng gạo nói: "Ta làm sao dám lừa Thần long vĩ đại được. Ngươi cứ thử là sẽ biết ngay."

Bình Luận (0)
Comment