" Thôi được rồi... ta sẽ nói những gì ta biết chỉ là... ta muốn nhắc nhở một lần nữa, khi biết hết mọi chuyện thì cô nương đã tự tuyên bố cả đại lục này biết rằng cô sẽ đối đầu với Thần Giáo, cô cùng người thân của cô sẽ rơi vào sự truy sát không có điểm dừng"
" Tốt... ta đều biết"_ Nàng tỏ vẻ đã nghe lọt vào tai, miệng tiếp những miếng táo tươi ngọt.
Vân Kiệt lắc đầu. Nàng ngạo mạn quá, không biết điều đó có tốt không đây!?
Vân Kiệt tư chất tốt nên được Thần Giáo để mắt và cho gia nhập vào tổ chức. Hắn và các tân giáo đồ khác khi bước vào Thần Điện đều được tiếp đãi rất nồng nhiệt, thậm chí cứ cách ba ngày bọn hắn lại được cung cấp một loại đan dược tên là Tiên Nguyên Đan có tác dụng bồi bổ thân thể, củng cố linh khí, cải tạo kinh mạch...
Điều kỳ lạ là việc nhận và uống chúng phải có sự giám sát của người Thần Giáo. Nhưng không ai nghi ngờ gì nhiều vì loại đan dược này có tác dụng thật như đã giới thiệu.
Những ngày sau đó là quá trình đi phân chia cấp bậc, rồi đến phân chia người thuộc vào thần điện nào. Ai may mắn lọt vào mắt của các Thánh Tôn cai quản thần điện đó thì được ưu ái, trở thành đệ tử chính thức của họ.
Cuối cùng là bước trích máu vào huyết đá công nhận bản thân chính thức trở thành người của Thần Giáo... Viên huyết đá rất thần kỳ... nó tượng trưng là sinh mệnh của người đã trích máu lên nó. Nếu nó bị phá vỡ tức là người đó đã chết, tùy theo tình trạng phá hủy mà nhận định ra được người đó chết như thế nào, tại sao lại chết... những ai có dấu hiệu chống đối mà chạy thoát ra ngoài đều được bên Thần Giáo xác định vị trí từ huyết đá để mà truy bắt... người đó mãi mãi không bao giờ thoát khỏi tầm tay của Thần Giáo.
Vân Kiệt tình cờ biết được trong tầng hầm bí mật đang ẩn giấu một bí mật. Đó là Thần Tôn mà ai ai cũng tôn thờ kính trọng lại là một con vật chuyên ăn máu người. Nhiều lần hắn bắt gặp Thần Giáo mở cửa sau đưa đến rất nhiều tiểu oa nhi từ 3 đến 15 tuổi để làm thức ăn cho Thần Tôn.
Trong một lần hắn cố giải thoát cho đám trẻ thì bị phát hiện. Hắn bị đánh trọng thương và rơi xuống biển.
Hắn may mắn không bị mất tính mạng, chật vật tìm cách trốn chạy. Nhưng sau đó dù hắn trốn ở nơi hẻo lánh cỡ nào cũng bị Thần Giáo phát hiện, hắn còn bị phát độc bản thân không rõ mình trúng độc khi nào.
Đến khi hắn gặp được một cao nhân bí ẩn đã đưa thuốc cho hắn để kìm hãm độc tính trong người. Sau đó hắn gặp lại Vân Chung...
Chuyện tiếp theo thì hẳn Vân Chung đã kể cho mọi người biết...
" Chậc! Ngươi may mắn trở thành người đầu tiên chạy thoát được từ bàn tay của Thần Giáo. Coi vẻ ngươi cũng không phải tầm thường a~"_ Nàng nhai miếng táo sau đó phun ra câu khẳng định.
Nàng càng ngày càng nghi ngờ thân phận của huynh đệ Vân gia này nha. Theo nàng được biết, các giáo đồ khi đã được công nhận trở thành người của Thần Giáo thì đã mù quáng tôn thờ, trung thành phục tùng Thần Giáo vô điều kiện... mà Vân Kiệt này lại có thể tự ý thức được đâu là việc tốt đâu là việc xấu để rồi chống đối lại tổ chức. Không những thế, cấp bậc của hắn nàng không nhìn rõ, hắn ngay cả lập kết giới, cấm chú đều dễ dàng tạo ra còn giữ chúng tồn tại mấy năm trời thì không thể là người tầm thường a.
" Khụ... ta đúng là may mắn"_ Vân Kiệt không dám nhìn thẳng vào nàng, ra vẻ lấp liếm.
Nàng cau mày. Đúng là còn nhiều điều giấu nàng. Kệ! Thân phận hắn nàng cũng không quá quan tâm... quan trọng là các quy tắc, hệ thống quản lý của Thần Giáo nàng đã nắm vững, còn biết rõ thông tin về việc chúng nuôi độc trùng của nàng nữa. Bây giờ nàng cần phải tăng cường thực lực, lập kế hoạch chu đáo để tiện "thăm hỏi" Thần Giáo.
" Nhân vật bí ẩn mà ngươi đã đề cập... ngươi có nhìn rõ nhận dạng của hắn không?"_ Lãnh Minh Dực từ đầu đến cuối vẫn cứ im lặng nay lại mở miệng hỏi Vân Kiệt.
Lúc này nàng mới nhớ trong câu chuyện của Vân kiệt còn xuất hiện một người nữa... và người đó đã cho Vân Kiệt uống máu ma thú. Mục đích của hắn là gì? Đối đầu ma giáo?...
" Vị cao nhân đó khá bí ẩn... lúc xuất hiện rất bất ngờ mà ra đi cũng rất âm thầm, tĩnh lặng. Ta hoàn toàn không nhớ gì về người đó ngay cả giọng nói"_ Vân Kiệt xoa cằm cố suy nghĩ. Vân Chung đã kể với hắn là thuốc mà hắn nhận từ vị kia thực chất là máu ma thú cấp cao... đúng thật là nó cầm cự mạng sống cho hắn nhưng cũng khiến hắn sống rất đau khổ.
" Ngươi thử cố nhớ lại xem... không chừng là người quen của ngươi"_ Nhạc Phượng Hy chống cằm nói.
" Xin lỗi... ta hoàn toàn không ấn tượng được. Lúc đó ta lại kiệt sức, tinh thần có chút mơ hồ..."_ Vân Kiệt bất lực nói.
" Chúng ta đi"_ Lãnh Minh Dực không quan tâm lời giải thích của Vân Kiệt, cứ thế bế nàng rời đi... nàng cũng mặc hắn muốn bế nàng đi đâu, tay vẫn ôm khư khư dĩa táo mà ăn.
" Dực, huynh quan tâm vị bí ẩn kia?"_ Nàng hỏi. Trong khi nàng chú trọng về thông tin của Thần Giáo thì hắn lại chỉ quan tâm đến lai lịch của người bí ẩn.
" Ừ"_ Hắn gật đầu
" Đáng tiếc, trí nhớ của tên Vân Kiệt không được tốt nên làm lỡ manh mối về người đó rồi"_ Nàng an ủi.
" Không. Là hắn bị xóa"
" Sao?"
" Người đó đã xóa sự tồn tại của bản thân trong tiềm thức của Vân Kiệt... nói cách khác đó là Vân Kiệt bị mất trí nhớ về khoảng thời gian hắn tiếp xúc với người đó"
" Có người có năng lực này sao?"_ Nàng hiếu kỳ.
Lãnh Minh Dực không trả lời. Hắn biết có một người có khả năng này... duy nhất chỉ một người...