An Hiểu bối rối cũng rất đau lòng...
Giữa đêm, tam nương gõ cửa tìm nàng...
" Tam nương! Khuya rồi sao người chưa nghỉ ngơi đi"
" Suỵt! Ta lén lão gia đến đây tìm con"_ Trần Nhu ngó dáo dác xung quanh sau đó nhanh chóng bước vào phòng.
Nàng pha trà cho bà rồi hỏi
" Tam nương, đêm khuya như vậy người tìm con là có chuyện gì?"
Tam nương liền khóc òa lên ôm chầm lấy nàng làm nàng bối rối không hiểu chuyện gì hết!?
" Hiểu nhi... tam nương rất thương con hức hức... cả Nhiên nhi cũng vậy... ta đều thương cả hai đứa... nhưng... hức hức..."
" Người bình tĩnh lại... từ từ kể chuyện lại cho con nghe"_ Nàng vuốt lưng bà an ủi.
"... Khôi dược sư... ông ta nói có thể chữa trị bệnh cho Chiếu nhi nhưng... ông ta muốn hỏi cưới An gia chúng ta... coi như ta quỳ xuống xin con... vì Chiếu nhi, con hãy đáp ứng thành thân với Khôi dược sư đi!!!"
Bà nói xong liền làm động tác quỳ trước mặt nàng...
" Tam nương người đừng làm vậy!"_ Nàng bối rối đỡ bà đứng dậy.
Tại sao chuyện này lại ngày càng rắc rối thêm vậy? Khôi dược sư có biện pháp cứu Chiếu đệ... đó là chuyện vui nhưng tại sao ông ta lại có thể nghĩ đến chuyện hỏi cưới nàng như vậy??? Chắc vì chuyện này mà thái độ của phụ thân rất khác thường, có lẽ ông cũng rất phân vân và lo lắng.
" Tam nương, chuyện này... có thể cho con thời gian để suy nghĩ được không?"
" Được được... nhưng Chiếu nhi chỉ cầm cự chưa đến hai ngày thôi... ta mong con có thể suy nghĩ sáng suốt"_ Bà vui mừng, lau vội nước mắt.
" Con mong người đừng nhắc chuyện này cho Nhiên Nhiên biết... tiểu muội còn nhỏ..."_ Nàng nhắc nhở bà.
Nàng không muốn An Nhiên vướng phải rắc rối này... nếu có thể nàng sẽ gánh vác hết!
Sau khi tam phu nhân rời đi... An Hiểu trằn trọc không ngủ được, trong đầu oang lên từng lời nói của tam nương...
Vì Chiếu đệ! Vì An Nhiên! Vì An gia!
Nàng phải thành thân với Khôi dược sư...
Từ khi sinh ra, nàng và An Nhiên đã được dạy dỗ làm tiểu thư đài các, tinh thông Thuật Linh Sư, phải vì lợi ích của An gia...
An Hiểu nàng phận làm tỷ tỷ, làm con gái trưởng An gia và ngay cả khi đại ca vào cung làm tướng nàng càng phải quan tâm nhiều hơn đến lợi ích của An gia, hết lòng chăm sóc bảo hộ gia đình này...
Nàng biết... phụ thân, đại ca... tất cả mọi người đều sẽ phản đối chuyện này, họ rất thương yêu nàng... nàng đều biết nhưng như thế họ lại càng thêm bối rối khi phải lựa chọn giữa nàng và tính mạng của Chiếu đệ...
Thời gian không còn nhiều... có lẽ nàng nên chấp thuận...
... nhưng...
An Hiểu ôm ngực trái... tim nàng đau quá!!!
Hình ảnh vị công tử tiêu soái đang gãy đàn giữa đàn thú hung tàn đang hiện rõ lên trong đầu nàng.
Nàng có thể quên huynh ấy không? Lãnh Phi...
............................................
Sáng sớm hôm sau...
Khôi dược sư đưa đến rất nhiều rương đồ, lễ vật được bao phủ khăn lụa đỏ chói...
" Ngươi đem những thứ này là mục đích gì?"_ An Vưu Tâm tức giận mà gằn giọng.
" An lão gia, ta đưa lễ vật hỏi cưới An tiểu thư..."_ Khôi dược sư vuốt vuốt sợi râu cười nói.
" Ai nói người là ta sẽ gả nữ nhi của ta cho ngươi!???"_ Quá hồ nháo mà!!! Ông còn chưa quyết định, ông ta có tư cách gì mà đến đây lấy nữ nhi yêu quý của ông đi?
" Ta là được thông báo là An gia sẽ chấp nhận chuyện hỷ này nên ta đã chuẩn bị rất chu đáo mọi thứ"_ Nói xong ông ta lóe mắt nhìn về phía Trần Nhu.
" Lão... lão gia... thật ra ta..."
" Con đồng ý hôn sự này"_ An Hiểu bước ra.
" Hiểu nhi!!! Con không có biết chuyện này là có ý nghĩa gì không?"_ An Vưu Tâm vừa đau buồn vừa tức giận.
" Phụ thân! Con biết..."_ Nàng nhắm mắt trả lời, nàng không muốn khóc tại đây.
" Lão gia, Hiểu nhi đã chấp thuận thì... chúng ta nên nhanh chóng hoàn tất hôn lễ..."
" Đúng vậy, ta đây chỉ cần An tiểu thư làm nương tử của ta, hôn lễ không cần tổ chức to lớn gì cũng được"_ Khôi dược sư mắt sáng rỡ nhìn dâm đãng từ trên xuống dưới thân hình đầy đặn của An Hiểu... sau đó ông nói tiếp
"... ta cũng đã đem đầy đủ lễ vật, còn tặng thêm cho An gia 5 viên Hoài Lộ Đan thượng phẩm, 3 viên Tiến Linh Đan,... và rất nhiều đan dược cao cấp quý hiếm khác"_ Ông ta hào hứng mở các hộp gấm chứa đựng những viên đan dược ngào ngạt hương thơm.
Nếu người ngoài nhìn vào đều phải trầm trồ thán phục, cam tâm tình nguyện gả con gái mình cho ông ta... nhưng An gia là gì chứ?!
Mặc dù lễ vật đều rất có giá trị thậm chí còn mang nhiều lợi ích cho An gia nhưng... gả con gái cho ông ta thì chả khác gì đang công bố cả thiên hạ biết An gia bán con!!!
Hơn nữa cả kinh thành này ai mà không biết An lão gia vô cùng thương yêu các con của mình, đối xử vừa nghiêm khắc vừa ôn nhu, đứa nào dù nam hay nữ ông đều đối xử tốt như nhau... ông là người quan, người cha mà hàng trăm người thán phục cùng tôn trọng.
" Chuyện này là sao? Tỷ tỷ! Đã xảy ra chuyện gì?"_ An Nhiên hoảng hốt chạy đến. Nàng đang chăm sóc cho Chiếu đệ bỗng dưng nha hoàn hấp tấp chạy vào báo tin tỷ tỷ sắp thành thân... chưa kịp hiểu chuyện gì nàng liền chạy đến sảnh đường... không ngờ nghe được cuộc đối thoại vừa rồi.
Người mà tỷ tỷ nàng thành thân chính là Khôi dược sư???
Nàng đã từng vô tình tiếp xúc với ông ta trong thời gian chẩn bệnh cho An Chiếu... nhìn thái độ ngả ngớn, ánh mắt dâm dê nhìn chằm chằm vào ngưòi nàng... nàng liền nhận định ông ta không tốt phải tránh xa, không ngờ ông ta lại nhắm vào tỷ tỷ song sinh của nàng - An Hiểu!!!
" Phụ thân, Nhiên Nhiên... chuyện này ta đã suy nghĩ kỹ rồi mới quyết định. Tính mạng Chiếu đệ quan trọng hơn, ta tuyệt không hối hận"
" Con..."_ An Vưu Tâm bị ánh mắt kiên định của An Hiểu mà không nói nên lời... nữ nhi của ông phải chịu thiệt thòi rồi!!!
Thấy An lão gia không lên tiếng, Trần Nhu đứng bên cạnh liền vui mừng lên tiếng
" Tốt rồi! Hiểu nhi đã chấp thuận, chúng ta cũng nên tranh thủ thời gian tổ chức một hôn lễ đơn giản... người đâu, các ngươi mau cho người gọi bà mối đến đây, còn lại thì sắp xếp hôn lễ đi..."
" Dừng lại!!!"_ An Trung đột ngột bước vào.
" Đại ca, huynh mau khuyên tỷ tỷ"_ An Nhiên vui mừng kéo tay An Trung. Tỷ tỷ rất tin tưởng đại ca, nếu huynh ấy nói có lẽ tỷ ấy sẽ đổi ý.
" Đại ca, bấy lâu nay muội luôn nghe lời huynh nhưng bây giờ muội không đổi ý đâu"_ An Hiểu nói.
" Được. Nếu muội không muốn nghe ta khuyên thì cứ làm theo ý của muội"_ An Trung nói.
" S... sao???"_ An Hiểu ngạc nhiên. Nàng cứ tưởng đại ca sẽ cáu giận mắng nàng một trận hay rút kiếm ra định giết Khôi dược sư...ít nhất cũng cố gắng ngăn cản hôn lễ này. Nàng đã chuẩn bị tinh thần để đối phó với tất cả trường hợp có thể xảy ra... vậy mà... đại ca lại không làm như thế ngược lại không tỏ ra muốn khuyên nhủ nàng.
Nàng có chút hụt hẫng... đại ca rất giận nàng sao???
" Đại ca!!!"_ An Nhiên giãy nãy lên. Ngay cả đại ca cũng không quan tâm đến tỷ tỷ nữa sao???
" Tất cả mọi người ở đây, trước khi tổ chức hôn lễ gì đó, ta muốn giải quyết một số chuyện"_ An Trung hiên ngang nói lớn sau đó quay sang An Hiểu nói nhỏ lại đủ một mình nàng nghe..." Ta sẽ không phản đối quyết định của muội nhưng để sau khi biết hết sự thật rồi muội có muốn đổi ý hay không cũng còn kịp"