Thần Vô Chi Nguyệt

Chương 10

Chu Luật do dự. Cậu không biết nên làm gì mới tốt.

Công hội trước mắt, đính cái tên chưa bao giờ nghe qua “Ngã Phật Từ Bi”, có khả năng là mới thành lập, cũng có thể là một công hội nhỏ nổi lên sau khi mở rộng thành viên.

Nhưng mặc kệ thế nào, số lượng người của đối phương tương đối đông, cơ hồ có thể cùng sánh ngang với tứ đại công hội. Vài người trong tình huống này tùy tiện xâm nhập…… có thể toàn thây trở ra đã là không tồi.

“Vẫn là đi thôi.”

Cá Chết rất nhanh đánh ra những lời này.

Lối vào của tầng hầm là một cầu thang, năm người bọn họ đứng ở trên đầu, Hồ Ly ở chỗ cuối.

Công hội đối phương phái bốn người tấn công Hồ Ly, những người khác vẫn như cũ đứng ở chỗ mình nên đứng, làm việc mình nên làm, trật tự không một chút hỗn loạn.

Xem ra đã được huấn luyện nghiêm chỉnh.

Thấy ngoài cửa có thêm năm địch nhân, những người phòng thủ bên ngoài lập tức gia tăng nhân thủ, cùng lúc tấn công.

Chu Luật cũng không thể một mực chú ý Hồ Ly. Cậu trước hết xác định công tác bảo hộ đã hoàn thành, rồi mới dùng hết biện pháp cản trở hành động của đối phương.

Phối hợp kỹ năng của Chu Luật, Mèo Lười phóng ra một luồng sét điện tích cực mạnh, Cá Chết tăng thêm minh hỏa, hào quang vạn trượng, chói mắt vô cùng, lực đạo rất mạnh, đất rung núi chuyển.

Chiêu thức của pháp sư luôn rất đẹp mắt.

“Đi trước một bước……”

Chính những lời này hơi có chút phá hoại khung cảnh.

Hai tên nhóc này gần cửa nhất, dẫn đầu bỏ lại lão đại chạy trối chết.

“Chậc chậc…… Thật sự không thể chấp nhận được.”

Thời điểm thế này, vậy mà Thanh Dạ vẫn còn rảnh để mà biểu đạt cảm xúc.

Sau đó, người thứ ba chạy ra cửa, là tên nhóc Đu Đủ.

Nhưng người đứng phía trước, Chu Luật không hề động đậy, vậy nên, Thanh Dạ cũng sẽ không động đậy.

Hồ Ly liên tục bị thích khách của quân địch công kích, dần dần duy trì không được.

Chu Luật trong lòng tuy còn do dự, bản năng cũng đã làm ra phản ứng, căn bản không để cho bất cứ ai cản trở.

Thuật trị liệu phóng ra thứ ánh sáng nhợt nhạt tựa như một làn gió. Lá chắn tâm linh màu vàng là hàng rào vững chắc nhất.

Nguy cơ của Hồ Ly lập tức được giảm bớt rõ rệt.

Nhân khe hở do phóng ra kĩ năng, quân địch mạnh mẽ tấn công Chu Luật. Chu Luật còn chưa kịp phòng ngự, người bên cạnh đã ra tay trước.

Hơn nữa, còn là một chiêu lấy mạng.

Khói độc màu tím tán đi, dần dần lộ ra thân hình thon dài của thích khách áo đen. Thanh Dạ bình thường luôn ôn hòa thân thiết, mặt sau, chính là Tu La trên chiến trường. Trang bị, danh vọng, kỹ thuật…… anh có thể khiến cho đối thủ khiếp sợ.

Có thể cùng phối hợp với một người mạnh mẽ như vậy đánh đâu thắng đó, là nguyện vọng lớn nhất từ tận đáy lòng của mỗi một vị thần quan.

Chu Luật trong nháy mắt có chút thất thần.

Quân địch tiến lên càng lúc càng nhiều. Cuối cùng, dược phẩm của Hồ Ly dùng hết, bị thích khách của đối phương liên thủ đánh về điểm phục sinh*.

“Đi thôi.”

Mắt thấy tình huống không ổn, Thanh Dạ giải quyết xong hai người, lập tức chạy ra khỏi tầng hầm.

Chu Luật nhìn thoáng qua nơi Hồ Ly biến mất, cũng đi theo ra ngoài.

“Thời gian không còn nhiều, chúng ta trở về Hưu Bá Luân chuẩn bị phòng thủ. Còn nơi này, để lại cho Cách Lãng Địch Á tự mình đối phó đi.”

“Ừhm.”

Hai người rời khỏi thành Pháp Đế hướng về Hưu Bá Luân xuất phát.

Chu Luật chân thành hy vọng Hồ Ly cùng hội viên của cậu ta, không phải thất bại trước một hội chưa hề nghe danh “Ngã Phật Từ Bi”.

.

Đúng mười giờ, công thành chiến chính thức chấm dứt.

Ánh Sáng Chi Đường thuận lợi bảo vệ Hưu Bá Luân, phân hội cũng có thu hoạch. Chung quy cũng là tình huống bình thường.

Nhưng là, còn chưa chờ Chu Luật rời đi thị trấn Khắc Thụy Tư Đặc, đợt làm khó dễ nữa lại tới.

“Ai, ngài thần quan đại nhân đặc biệt đến kiểm tra trình độ chúng tôi kia, có kết quả gì chưa?”

“Không có chuyện làm gián điệp xong lại định bỏ chạy nha?”

“Ôi, thần quan đại nhân.” Thần quan Tiểu Hàn nói, “Anh nói thật xem, biểu hiện của chúng tôi thế nào?”

Còn đang sửa sang lại trang bị Thanh Dạ không hề lên tiếng, bày ra dáng vẻ rõ ràng là đứng xem trò vui.

“Nhất định muốn tôi nói sao?” Chu Luật cười.

“Nhất định rồi. Hoan nghênh các hạ phê bình góp ý.”

“Được rồi.” Chu Luật vô cùng khách khí nói, “Dựa vào những gì tôi chứng kiến, năng lực cá nhân của các cậu tương đối mạnh, trang bị phối hợp hợp lý, không hổ là thành viên của một trong tứ đại công hội Ánh Sáng Chi Đường. Đáng tiếc……”

“Đáng tiếc?”

Chu Luật cười cười, giọng điệu bắt đầu thay đổi:

“Đáng tiếc quá kiêu ngạo, ý thức tập thể quá kém! Chỉ lo bản thân được chém giết thoải mái, căn bản mặc kệ tình hình đồng đội, ngay cả không nghe lệnh đội trưởng thậm chí trái lệnh đội trưởng chỉ huy đều có! Tình trạng lộn xộn lung tung này, thật không hiểu làm sao mà thành Hưu Bá Luân vẫn còn có thể đứng vững.”

“……”

Đại khái không ai đoán được Chu Luật lại nói chuyện sắc bén như thế…… trong một thoáng mọi người đều trợn mắt há hốc miệng.

Một bên Thanh Dạ vẫn như trước không nói lời nào.

“Nói thế hơi quá đáng đi……”

“Chúng ta có kinh khủng như vậy sao?”

“Này! Anh, cái gã này!” Mới vừa rồi còn cợt nhả Tiểu Hàn lập tức nổi giận, “Anh không biết gì thì đừng có mà nói lung tung!”

“Tôi không biết gì? Chỉ sợ là các cậu tự mình hài lòng với nhau đi?” Chu Luật lạnh lùng thốt lên, “Lúc tôi mới đến Cách Lãng Địch Á, bọn họ tổ chức công thành chiến có thể nói là một đống lộn xộn, nhưng hôm nay sau khi được mở mang kiến thức bởi biểu hiện của các cậu, tôi cuối cùng đã biết được cái gì gọi là lộn xộn trong lộn xộn.”

“……”

“Muốn đánh tốt công thành chiến, không chỉ phải hiểu biết đầy đủ hiệu quả của tất cả các chức nghiệp, quan trọng hơn là phải lập kế hoạch an bài cùng tổ chức đoàn kết lực lượng. Tôi không thể tưởng tượng được một công hội năm bè bảy mảng như thế này có thể làm nên thành tựu gì lớn.”

“Chẳng lẽ, anh cho rằng thành tựu của công hội chúng tôi còn chưa đủ lớn sao?” Có người hỏi.

“Chẳng lẽ, cậu cho rằng tình trạng này đã gọi là thành tựu lớn sao?” Chu Luật hỏi lại.

Mọi người một lần nữa á khẩu không trả lời được.

“Vừa rồi ở trong thành, có quan sát một chút lời của mọi người. Tôi phát hiện, dường như có rất nhiều người hy vọng một ngày nào đó có thể thống nhất được bốn thành.” Chu Luật mỉm cười đánh ra những lời này, “Nhưng mà các cậu nghĩ rằng, bằng bộ dạng lộn xộn hiện giờ có thể đánh bại được ba nhà khác sao?”

“Trước cứ lấy thần quan mà nói, trong lúc công thành chiến thường xuyên ngẩn người, một nửa số phản ứng không đủ nhạy bén. Thần quan là chức nghiệp gì? Là phụ trợ chức nghiệp quan trọng nhất, là đội ngũ tạo nên động lực lớn nhất! Nếu một thần quan không thể tập trung tinh thần, không thể bất cứ lúc nào cũng có thể gia tăng thêm cái người khác cần, chúng ta còn cần thần quan làm gì?”

“Đúng thế…… Mấy thần quan trong hội không biết đang làm gì, gọi tăng trạng thái nửa ngày chả thấy phản ứng……”

Trong hội có người tỏ vẻ đồng ý.

“Tiếp theo, nói đến kỵ sĩ. Vốn nhiều huyết kỵ sĩ đừng tưởng rằng bản thân thực có thể chống đỡ là cứ thế một mình xông lên. Kỵ sĩ vốn lực công kích không cao, cho dù gặp được quân địch cũng không thể đối phó hiệu quả, xông lên nhanh như vậy làm gì? Cản địch? Còn không bằng phối hợp hành động với đồng đội, nghe theo đội trưởng sắp xếp, đợi lúc cần người làm lá chắn thì hãy biểu hiện cho tốt. Như vậy có thể đỡ lãng phí tiền dược, cớ sao lại không làm?”

“Ngoài ra còn có nhạc sĩ……”

Chu Luật từng cái từng cái một chỉ ra những sai lầm tồn tại của Ánh Sáng, trong một lúc không ai tiến lên ngắt lời.

Đơn giản là, mỗi một điểm, trạc đều đúng chỗ đau, bắn đều đúng hồng tâm.

Kỳ thật, Chu Luật ngay từ đầu đã cố ý nói quá đáng như vậy, những lời này chính là muốn kích thích lòng kiêu ngạo của mọi người.

Sau khi quan sát công thành chiến, năng lực cá nhân của các thành viên Ánh Sáng mạnh đến mức khiến cậu giật mình. Tuy rằng ở mặt phối hợp còn tồn tại vấn đề rất lớn, nhưng chỉ cần bỏ nhiều thời gian huấn luyện hơn, nhất định có thể thay đổi.

Điều này có lẽ là…… trước kia ở Cách Lãng Địch Á chưa bao giờ được cảm nhận ── khả năng vô hạn.

Bỗng nhiên có chút muốn nhanh chóng nhìn thấy dáng vẻ của bọn họ sau này.

Chu Luật mỉm cười tự giễu.

Nhiệt huyết sôi trào…… những từ này đã xa cách mình bao lâu rồi?

.

Mười một giờ, hội nghị chấm dứt, toàn bộ hội viên giải tán.

Chu Luật còn đứng tại chỗ. Bởi vì Thanh Dạ dường như có điều muốn nói với cậu.

Lúc này, điện thoại trong phòng vang lên.

“Tôi đi nghe điện thoại chút.”

Chu Luật đứng lên, đi tới đầu giường.

* Điểm phục sinh: Là nơi cố định mà mỗi nhân vật khi bị chết sẽ sống lại tại đó.
Bình Luận (0)
Comment