Thần Vô Chi Nguyệt

Chương 67

Edit: bé Na

Chỉ có Quả Quả cùng mấy cô bé nữ sinh, lấy một loại ánh mắt thập phần hâm mộ nhìn Mã Lệ.

“Hồn phách thiếu nữ đó…… Tớ cực muốn được thử cầm nó một lần.”

“Đáng tiếc theo giá thị trường thấp nhất là năm triệu, căn bản là mua không nổi.”

“Mã Lệ, anh là mua từ đâu vậy?”

“Hắc hắc……” Mã Lệ thập phần đắc ý nói,“Anh mất không ít khí lực, mới có thể làm cho Độc Bộ bằng lòng nhịn đau để lại cho anh thứ cậu ta yêu thích đó. Thật ra thì cậu ta muốn giữ lại món đồ này làm đại lễ tặng người yêu cơ.”

“Mã Lệ Mã Lệ, lần sau cho em mượn chơi được không?” Quả Quả vẻ mặt chờ mong hỏi.

“Không thành vấn đề.”

“Vạn tuế!”

Đáng tiếc…… Ngoại trừ Quả Quả cùng mấy cô bé, những người khác đều hận không thể lập tức gửi một thông báo, tuyên bố chính mình tới bây giờ chưa từng quen biết con người tên Mã Lệ này.

“Tớ cùng Vân Trung, Núm Vú Cao Su còn chưa được phân công vào tổ đúng không?” Mã Lệ hỏi,“Có thể cho tớ cùng tổ đội được không?”

“……”

“Không phản ứng thì là đồng ý ?” Mã Lệ nhìn bốn phía, thập phần khoái trá quyết định,“Được rồi, chúng ta đặt tên tổ đội là ‘Morning Musume’ đi!”

“Cậu không được tự tiện quyết định hộ tôi!” Hồ Ly không thể nhịn được nữa rít gào.

Mà vài tổ viên nghe thấy cái tên đội như thế, sau khi sửng sốt vài giây, bắt đầu lảng ra bốn phía.

“Đi thôi, đừng để ý đến cậu ta……”

“Chúng ta thật sự phát điên rồi, tự nhiên lại còn thật sự nghe Mã Lệ nói chuyện.”

“Tớ nói gì sai hả? Tớ cái gì cũng vô can nha.”

“Được rồi lạp lạp lạp lạp – tớ rút về lời lúc nãy, rút về lời lúc nãy! Đừng không để ý đến tớ nữa mà……” Mã Lệ hai mắt đẫm lệ lưng tròng đi về hướng Vân Trung,“Cậu là đội trưởng, cậu quyết định là tốt rồi ~~~”

Mọi ngày thời gian tự tập hợp thường rất yên lặng, bởi vì hôm nay bị Mã Lệ làm ồn ào, nên bị kéo dài mất vài phút.

Luyện Kim Thuật Sĩ Siêu Cấp Mã Lệ, nay biến hóa nhanh chóng, trở thành Pháp Sư Công Kích Huyết Tinh Mã Lệ…… Lần trước cậu ta qua cửa như thần thánh, lần này sẽ lại có biểu hiện gì ngoài dự đoán của mọi người đây?

Mã Lệ, nhân vật trung tâm của tổ hậu viên hôm nay ra chiến trường, nhưng các công việc giao cho Tiểu Tình vẫn được thực hiện như bình thường. Tiểu Tình đến kho hàng lấy đồ, nói với Chu Luật đứng bên cạnh:

“Anh đừng nghĩ rằng Mã Lệ trước nay suốt ngày đều làm thuốc, kỳ thật một nửa thời gian anh lấy đều lấy nhân vật của em đi đánh nhau. Cho nên anh không cần phải lo lắng chuyện kỹ thuật của Mã Lệ”

Thì ra là thế.

Chu Luật bỗng nhiên rất muốn hỏi Tiểu Tình vì sao lại đi cùng Mã Lệ, cô trước kia gần như “thống hận” công thành chiến, lại vì sao lại đáp ứng đến hỗ trợ Cách Lãng Địch Á……

Mọi người đều đã thay đổi . Tâm lý, ý nghĩ trước kia, tình trạng cuộc sống trước kia, đều đang không ngừng thay đổi. Mình sao có thể thoát khỏi?

Bởi vì Thần Vô, bởi vì Ánh Sáng, bởi vì Thanh Dạ, cho nên thay đổi.

**

Chu Luật thấy Vân Trung báo cáo lại:

“Luật, tớ hiện tại xem như đã hiểu cái gọi là ‘Huyết Tinh Mã Lệ’ ……”

“Cậu ta làm gì vậy?”

“Giết người như ma…… Phải dùng bốn chữ này để hình dung. Động tác chuẩn xác đến cảnh giới cao chưa từng thấy. Thao tác như vậy, tớ chưa thấy qua pháp sư nào so được với.”

Vậy. coi như là…… Biểu hiện trong dự kiến đi.

Chu Luật khẽ thở nhẹ.

Sera đưa Mã Lệ đến với Cách Lãng Địch Á, đương nhiên không phải chỉ để làm hậu cần. Người như vậy, cho dù đi đến nơi đâu cũng phải được coi trọng. Nhưng lại không biết, vì sao cậu ta trước đây lại cam nguyện mai một tài năng của mình?

Huyết Tinh Mã Lệ:“Lạp lạp lạp, Tiểu Hồ, một mình tớ đã thanh toán xong thành Khăn Lạp Đạt Tư rồi mọi người ơi. Cảm kích tớ đi? Sùng bái tớ đi? Yêu quý tớ đi?”

Quả Quả:“Mã Lệ thật lợi hại nhaa.”

Huyết Tinh Mã Lệ:“Aha ha ha ha……”

Hồ Ly trầm mặc :“Mình quen biết người này sao?”

Nguyệt Ẩn Luật:“Các người, đừng để tôi nhìn thấy các người dùng kênh hội nói chuyện phiếm lần nữa.”

Ngân Cánh lần này đã dự đoán trước được tình huống nhanh chóng chiếm cứ thành Pháp Đế và Tắc Nhĩ Thấm, hơn nữa đắt bắt đầu triển khai phòng ngự. Ngoài ra, bọn họ ở trung ương địa khu Hồng Vũ, phía tây khu Lạc Tang và Uy Tư Đặc cũng có người trông giữ.

Thời gian không sai biệt lắm .

Chu Luật hạ lệnh:

“Các đội bắt đầu hành động theo mục tiêu. Đội một, đội hai đến Hồng Vũ. Đội ba đến Lạc Tang. Đội bốn Uy Tư Đặc. Đội năm, đội sáu Minh Long. Đội tám Phù Ni Á. Còn lại đi bảo vệ Khăn Lạp Đạt Tư.”

Sau đó, Chu Luật tự mình gia nhập đội ba, cùng Vân Trung, Không Thể, Núm Vú Cao Su, Mã Lệ cùng đi tới thành Lạc Tang.

“Tiểu Luật tự mình đến xem xét tớ biểu diễn sao? Phải không?”

“Tốt lắm, Mã Lệ.” Vân Trung cười khổ chặn lời, nói,“Luật không thích ở thời điểm công thành nói chuyện phiếm, có chuyện gì để sau rồi nói nhé.”

“Úc, được rồi. Tốt nhất là ít làm chuyện vô ích.” Mã Lệ gật đầu nói,“Bây giờ mọi người theo Mã Lệ đại gia chỉ dẫn xuất phát tới Lạc Tang đi!”

“……”

Mã Lệ người này…… nếu là đối thủ, có thể làm người ta giận đến chết. Cậu ta bề ngoài khoa trương cùng ngôn ngữ mê hoặc, tùy theo tình huống, chính là nhất kích trí mạng.

Mã Lệ thông hiểu giới hạn rộng nhất mà kỹ năng có thể tác động, hiểu được đối với từng kẻ địch phải dùng phương pháp nào hiệu quả nhất để đối phó. Dọc theo đường đi, vài tên thích khách linh tinh xông ra, đều bị cậu ta nhanh chóng giải quyết… cho tới khi, bọn họ gặp đội phòng thủ chủ chốt của Ngân Cánh.

Cầm đầu , dĩ nhiên là người quen của “Tử Ngưng” , Lưu Tinh.

Theo đạo lý mà nói, Ngân Cánh nhiều người, bên ta ít người, không nên hành động thiếu suy nghĩ.

Nhưng kỳ quái là…… bên Ngân Cánh thế nhưng nửa ngày lại không nhúc nhích. Lưu Tinh đi về phía trước vài bước, nhìn đội viên đang đứng ngốc lăng phía sau, kêu lên:

“Các cậu đang làm cái gì!?”

Đối phương vì sao bất động?

Chu Luật hoang mang nhưng chỉ trong trong nháy mắt. Sau đó, cậu ở kênh đội nhanh chóng đánh ra dãy số “111”.

Nhận được tín hiệu, Mã Lệ sớm chờ không nổi, lợi dụng ưu thế vị trí, dẫn đầu triển khai công kích.

Lưu Tinh nhìn đội viên vẫn như cũ không muốn phản kháng, cả giận nói:

“Ken lão đại đã nói, mặc kệ đối phương là ai, giống nhau, tới đây là chết! Có vấn đề gì tôi sẽ chịu trách nhiệm!!”

Mọi người ở Ngân Cánh lúc đó như mới tỉnh mộng, nhưng thời gian thì đã quá muộn.

Bất luận là kinh nghiệm của Vân Trung và Luật, hay là kỹ thuật tuyệt vời của Mã Lệ cũng sẽ không cho địch nhân một cơ hội.Loạn một giây, thua cả trận.

Trong thành, kí hiệu của bên phòng thủ càng ngày thưa thớt, dần dần bị những điểm màu đỏ của bên tấn công thay thế.

Mã Lệ nhảy lên đài cao, ma lực trở nên gay gắt sử dụng kỹ năng Bạo Tuyết Cuồng Lam. Thuận lợi làm cho hai địch nhân cuối cùng của đối phương bị hệ thống truyền ra khỏi thành.

Đầy trời hoa tuyết tựa như đang nhảy múa, cảnh tượng xinh đẹp như thế, đáng tiếc, Mã Lệ tự dưng lại buông ra một câu cực kỳ làm cho người ta sợ hãi.

“Bay lên đi! Hoa anh đào!”

“Cậu xem phim hoạt hình nhiều lắm phải không!?”

Nếu Mã Lệ là địch nhân, chỉ sợ sớm đã bị mọi người cùng nhau quét ra khỏi thành ……

Mười giờ, trận công thành chiến đầu tiên kết thúc. Chu Luật trước tiên mở bản phân tích kết quả.

Ngân Cánh tám điểm, Ánh Sáng tám điểm, Ảo Giác năm điểm, Cách Lãng sáu điểm.

Tuy rằng chưa thể bằng được Ngân Cánh, nhưng sáu điểm đã được coi như thành tích khá tốt.

Khiến người ta chú ý , chỉ có hành động của đội viên Ngân Cánh trong thành Lạc Tang.

Vì sao, lại xuất hiện cái kiểu chần chờ trí mạng như thế……?
Bình Luận (0)
Comment