Thần Võ Chiến Vương

Chương 182

Thời gian như nước chảy, có thể hòa tan bất kể thứ gì.

Khoảng cách lúc Vạn thú vực kết thúc đã được ba tháng, chuyện có liên quan tới Giang Thần đã không có người nào nhớ được nữa.

Hiện tại, tất cả mọi người trong Hỏa vực đều đang chuẩn bị nghênh đón tỷ thí Thánh Viện đến.

Từng thanh niên tuấn kiệt liều mạng cố gắng tu luyện.

Hiệu quả rèn luyện ở Vạn thú vực bắt đầu bạo phát, trong thế lực khắp nơi thỉnh thoảng truyền ra tin tức, nói đệ tử của môn phái nào đó gần đây đột phá, cảnh giới lại tăng lên một tầng.

Có điều nếu nói người làm cho mọi người chú ý nhất vẫn là những thiên tài đã sớm nổi danh kia, những người này đều là tồn tại năm mươi người đứng đầu trên Tân hỏa bảng.

Ví dụ như Đại sư huynh Dịch Thủy Hàn của Quy Nhất kiếm phái. Khi còn ở Vạn thú vực một người một ngựa, thâm nhập hiểm địa, sau khi rèn luyện kết thúc lại chuyên tâm tìm hiểu, Quy nhất kiếm đạo tinh tiến không ít.

Mặt khác, người cùng Dịch Thủy Hàn được xưng là tam đại kiếm khách trẻ tuổi Hỏa vực là hai người Phong Chi Ngân, Cao Tiệm Ly cũng có tiến bộ không nhỏ, cũng đã đứng vào hai mươi vị trí đầu ở trên Tân hỏa bảng.

Đương nhiên, người mọi người quan tâm nhất vẫn là mười người đứng đầu của Tân hỏa bảng.

Ai cũng biết, tiêu chuẩn tiến tu Thánh Viện sẽ được chọn ra ở trong mười người này.

Có điều, vốn Ninh Hạo Thiên đầu bảng Tân hỏa bảng bởi vì đã đạt đến Thông thiên cảnh, những người khác không thể so sánh cho nên chủ động lui ra Tân hỏa bảng, bắt đầu cố gắng xung kích Thanh vân bảng.

Vị trí đầu bảng này vẫn trống không, bởi vì năm người đứng đầu đều không quan tâm tới xếp hạng.

Những người này kiêu căng tự mãn, không muốn tranh thứ tự mà Ninh Hạo Thiên để lại, ngược lại cũng bắt đầu cố gắng xung kích Thông thiên cảnh, nghe nói lúc tỷ thí Thánh Viện cũng sẽ không xuất hiện.

Cứ như vậy, người thứ sáu đến người thứ mười trên Tân hỏa bảng đã trở thành tiêu điểm.

Tam hoàng tử đứng thứ tám Tân hỏa bảng rất được hoàng đế sủng ái, sau khi Vạn thú vực kết thúc đã được ban thưởng một viên Sinh Sinh tạo hóa đan.

Nghe đồn sau khi ăn vào linh đan, hắn đang bế quan củng cố cảnh giới, muốn đại triển thân thủ ở trên tỷ thí Thánh Viện.

Nhưng mà, điểm khiến cho người ta nghi hoặc nhất chính là, Lý Tuyết Nhi đứng đầu bảng Mỹ Nhân bảng có tiếng tăm cực cao, trong khoảng thời gian này lại không có tin tức gì truyền tới.

Khi mọi người khí thế hừng hực vì tỷ thí Thánh Viện mà cố gắng thì ai cũng không tin tưởng được ở Vạn thú vực, tiến bộ của Giang Thần so với bất kỳ người nào còn nhanh hơn nhiều.

Có Hỏa Nguyên quả và tinh huyết của Thôn Thiên điểu, cảnh giới của hắn dễ dàng đột phá, trở thành Thần du cảnh trung kỳ nhập môn.

Thần huyệt trong cơ thể từ mười cái biến thành mười sáu cái.

Đây cũng không phải là cái Thần mạch thứ sáu của hắn thức tỉnh, mà là trên cơ sở năm cái Thần mạch trước đó, mỗi lần cảnh giới đột phá, số lượng thần huyệt có thể ngưng tụ ra đều nhiều hơn so với những người khác.

Trước đó đạt tới hậu kỳ đỉnh cao là có thể ngưng tụ ra ba cái, hiện tại là trung kỳ nhập môn là sáu cái, đã tăng lên gấp bội.

Khó có thể tưởng tượng ra được sau khi Thần mạch hoàn toàn khôi phục, hiệu quả của Cửu Tiêu Thần mạch sẽ hoàn toàn bày ra thì sẽ có hiệu quả như thế nào.

Hiện tại Giang Thần đối mặt với yêu thú vương cấp đã không có bất kỳ áp lực gì nữa.

Có điều, Giang Thần chỉ cần nhìn Bạch Linh, vui sướng khi thực lực tăng lên sẽ trở nên rất bất đắc dĩ.

So với Bạch Linh, tốc độ trưởng thành của hắn không đáng giá được nhắc tới.

Hiện giờ Bạch Linh càng ngày càng mạnh, mặc dù nói điều này là bởi vì nguyên nhân còn chưa trưởng thành, thế nhưng hắn vẫn không nhịn được ước ao đố kỵ vì năng lực từ khi sinh ra đã có của yêu thú.

Mãi đến khi thành niên, loại tốc độ trở nên mạnh mẽ của Bạch Linh mới chậm lại, thực lực sánh ngang với yêu thú thần cấp.

Mấy lần nó còn muốn trở về tìm Thôn Thiên điểu báo thù.

Đương nhiên Giang Thần không đồng ý, huống chi sau đó bọn hắn cũng đã gặp qua không ít yêu thú thần cấp, đều tương tự như Thôn Thiên điểu, hùng cứ một phương, trở thành chướng ngại vật.

Cũng không thấy Bạch Linh giết chết được mấy đầu.

Cũng may, tuy rằng những yêu thú thần cấp kia hung tàn hơn so với Thôn Thiên điểu, thế nhưng lại không có địa thế như lạch trời, cho nên hắn vẫn có phương pháp đi vòng qua.

Có điều nguy hiểm vẫn có, một lần Giang Thần và Bạch Linh cẩn thận từng li từng tí một cất bước ở bên trong vùng rừng rậm, tránh né một đám chim khát máu ở không trung.

Điều mà bọn hắn không nghĩ tới chính là, chướng khí trí mạng lại từ bốn phương tám hướng kéo đến.

Giang Thần và Bạch Linh không thể không đi tới không trung giao thủ cùng đám chim kia, lại bị đuổi giết mấy ngàn dặm.

Rốt cục, cứ chống đỡ mấy tháng ở trong hoàn cảnh cửu tử nhất sinh như vậy, rốt cuộc Giang Thần đã nhìn thấy ánh rạng đông.

Hắn đột nhiên ý thức được xác suất gặp phải yêu thú thần cấp đã giảm thiểu, chuyện này ý nghĩa hắn đã rời khỏi nơi sâu xa của Vạn thú vực.

Tin rằng không bao lâu nữa sẽ đến bên ngoài, đến lúc đó còn có thể càng thêm ung dung hơn nữa.

- Mấy ngày nay ăn thịt thú quỷ cấp tới mức sắp ói ra rồi, yêu huyết cũng có được không ít, sau khi rời khỏi đây an tâm tu luyện một quãng thời gian, cảnh giới còn có thể nâng cao thêm một bước.

Giang Thần nằm trên đất cười ha hả, hồi tưởng lại kinh nghiệm mấy tháng nay, hắn có thể sống sót được tới lúc này cũng không dễ dàng.

Nhờ có Bạch Linh ở đây, nếu không phải hắn đã sớm chết không biết bao nhiêu lần rồi.

- Bạch Linh!

Tâm tình Giang Thần sung sướng, muốn nướng thịt khao thưởng Bạch Linh.

Kết quả phát hiện ra Bạch Linh không ở bên người, hắn ngược cũng không cảm thấy kỳ quái, cho rằng Bạch Linh đi săn bắn, không lâu lắm sẽ trở về.

Mà sự thực cũng như vậy, ngay khi Giang Thần thu thập trận pháp ẩn náu ở nơi dừng chân thì Bạch Linh đã nhanh chóng chạy tới.

Giang Thần nhìn thấy Bạch Linh có gì đó không đúng, gò má hai bên nhô lên, trong miệng có nhét không ít đồ vật.

Cái đuôi phe phẩy, lại đang tranh công với Giang Thần, tiếp theo phun ra đồ vật trong miệng.

Là trứng!

Ba quả trứng chim to bằng nắm tay, điều khiến cho người ta kinh ngạc chính là, vỏ trứng là màu đỏ sậm, hoa văn trên mặt đang lưu động, toả ra tinh mang yếu ớt.

- Thứ tốt đấy, ngươi lấy được từ đâu vậy?

Giang Thần sáng mắt lên, đây là trứng chim của yêu thú thần cấp, vật đại bổ chân chính, so với yêu huyết và thịt thú còn tốt hơn rất nhiều.

Đầu của Bạch Linh lệch đi, nằm lên trên đất để lộ ra cái bụng, muốn Giang Thần xoa xoa.

- Đúng rồi, ngươi trộm trứng chim tới, vậy phụ mẫu nó đâu...

Giang Thần nhặt một quả trứng chim lên, nhíu nhíu mày, trong lòng sinh ra cảm giác không ổn.

- Chi!

Lời còn chưa dứt thì một tiếng kêu to cực kỳ chói tai vang lên ở trên bầu trời, to rõ mà sắc bén, màng nhĩ của Giang Thần cũng mơ hồ đau đớn.

Sau đó là cây cối và đá vụn nổ tung, cũng nhanh chóng áp sát về bên này.

- Lại là yêu thú thần cấp!

Giang Thần liếc mắt nhìn trứng chim trong tay, ánh mắt nhìn Bạch Linh mang theo vài phần u oán.

Bạch Linh vươn mình đứng dậy, khịt mũi một cái, vẻ mặt khá là xem thường, chạy đi về phía phát ra âm thanh.

Giữa lúc Giang Thần muốn đi theo thì Bạch Linh lại chạy trở về.

Khi đi ngang qua hắn cũng không dừng lại, chỉ là ánh mắt ra hiệu cho hắn chạy mau theo mình.

Đầu óc Giang Thần mơ hồ, mãi đến khi thấy hai cái bóng lớn trên mặt đất thì hắn mới biết đây chính là hai con yêu thú thần cấp, một công một mẫu.

- Thứ này quả thực là tai tinh gây rắc rối rồi!

Giang Thần mắng một tiếng, cái tay vẫn thành thật thu trứng chim vào nạp giới.

Tốc độ của hai con chim này rất nhanh, trước nay chưa từng có, Giang Thần không chạy nữa thì không kịp.

Hắn quyết định rất nhanh, lại lấy ra hai quả trứng chim, dùng hết toàn lực ném ra hai hướng hoàn toàn khác nhau.

Dùng lực lượng bây giờ của Giang Thần, trứng chim như một đạo lưu tinh bay ra ngoài.

Hai con chim quát to một tiếng, không để ý tới Giang Thần và Bạch Linh mà bay sang hai hướng đuổi theo trứng chim.

Chờ đến khi hai con chim ngậm trứng quay trở lại thì Giang Thần và Bạch Linh đã chạy xa không còn cái bóng đâu nữa.

Đương nhiên, còn một quả trứng chim không lấy về được nữa.

Điều mà hai con chim này không biết chính là, Giang Thần và Bạch Linh đang trốn ở phía dưới nham thạch cách đó không xa, không nhúc nhích, hoàn toàn thu khí tức lại.
Bình Luận (0)
Comment