Thần Võ Chiến Vương

Chương 274

Ngày thứ hai Thánh Viện tỷ thí, Giang Thần đã tốt nghiệp từ sớm, gia nhập Anh Hùng đại thính.

Anh Hùng đại thính được xưng là Anh Hùng điện, lịch sử lâu đời, chính là thế lực hàng đầu trên Cửu Thiên đại lục, lãnh tụ chính đạo, coi việc cứu lấy muôn dân thiên hạ làm nhiệm vụ của mình.

Sau khi tin tức truyền ra sau, vô số đệ tử ước ao đố kỵ.

Cũng bởi vậy mà mấy ngày nay Giang Thần đã hiểu rõ nghi vấn ở trong lòng đã lâu.

Nói thí dụ như năm trăm năm sau Thánh vực ra sao.

Căn cứ vào lời của Thạch Cảm Đương từng nói, ở năm trăm năm trước Thánh vực đã đóng kín đường nối vị diện, ngăn cách với hậu thế ở bên trong cửu giới.

Cũng bởi vì như thế cho nên Thánh vực chỉ tồn tại ở trên ghi chép mà thôi.

Hiện nay, người biết Thánh vực đã ít lại càng ít, người hiểu rõ đối với Thánh vực càng có thể đếm được trên đầu ngón tay, càng không cần phải nói tới người trả lời vấn đề mà Giang Thần muốn biết.

- Năm trăm năm trước sao? Lẽ nào trong chuyện này có mối liên hệ gì đó hay sao?

Chính lúc này Giang Thần đã bị vô tình sát hại, sau đó đường nối thế giới vị diện cũng bị đóng.

- Tiểu Nặc, rốt cuộc ngươi có âm mưu gì?

- Giữa ngươi và ta, tất cả đều là diễn trò sao?

- Đáng ghét, nếu như ngươi dám làm tổn thương tới người thân của ta, coi như ngươi chết thì ta cũng sẽ khiến cho hậu nhân của ngươi trả nợ!

Giang Thần tâm loạn như ma, thật lâu không thể bình phục lại được.

Ngoại trừ tìm hiểu những chuyện này ra còn thông báo chuyện Thiên Phong đạo nhân ở chiến trường thiên ngoại.

Nếu như Thánh Viện đồng ý giúp hắn, đây sẽ là một việc nhỏ không đáng kể.

Có điều sau khi Giang Thần nói ra điểm ấy, vẻ mặt của Thạch Cảm Đương rất quái lạ, chỉ nói sẽ cố gắng giúp hắn, nhưng không bảo đảm có thể làm được.

- Chiến trường thiên ngoại tồn tại ở cửu giới là để trục xuất yêu ma, là nơi Thông thiên cảnh rèn luyện, Tôn giả của Thánh Viện cũng có không ít, vì sao lại làm khó dễ như vậy chứ?

- Năm nay Thánh Viện chiêu thu đệ tử tiến tu quy mô lớn, liệu có quan hệ với chuyện này hay không?

- Mặc kệ chân tướng ra làm sao, nhất định sẽ có bão táp kéo tới, phải mau chóng tăng cao thực lực mới là quan trọng.

Nếu như người bên ngoài ở trong phòng của Giang Thần thì sẽ phát hiện ra hắn giống như một người bị bệnh thần kinh đang làu bà làu bàu vậy.

Trên thực tế, lúc này hắn đang suy nghĩ phương thức, làm rõ tất cả mọi chuyện mà hắn phải đối mặt, phân ra nặng nhẹ thì mới có thể thong dong đối mặt được.

Một ngày nọ, Giang Thần và những đệ tử thiên giới xuất sắc khác đi tới Anh Hùng điện.

Giữa Thánh Viện và Anh Hùng điện, ở trong mắt của người không biết, Thánh Viện mới là chủ yếu, Anh Hùng điện là thứ yếu.

Thế nhưng chỉ cần là người đã tới Anh Hùng điện đều biết, Thánh Viện chỉ là một phần rất nhỏ, tương đương với một cái thư viện để bồi dưỡng nhân tài mà thôi.

Tài nguyên và nhân lực tập trung đều đến từ chính Anh Hùng điện.

Vị trí của Anh Hùng điện rất là phù hợp với chờ mong của các đệ tử tiến tu vừa tới Long vực, ở bên trong nguy nga quần sơn.

Tùy ý có thể thấy được những cây tùng cổ ngàn năm và cung điện ngói xanh gạch hồng, nếu đứng trên không trung quan sát, kiến trúc linh khí mười phần lại có vẻ nhỏ bé không đáng kể, mây mù mờ ảo, sóng núi phong đào, tầng tầng lớp lớp.

Anh Hùng điện và Thánh Viện cách nhau không xa, cưỡi cơ quan chim lớn, mấy phút đã đi đến được.

Sử Văn Cung và Nam Công mang đội, sau khi tới, Sử Văn Cung mang theo các đệ tử xuất sắc khác rời đi.

Nam Công thì lại mang theo Giang Thần đi vào Anh Hùng điện.

- Ngươi có nhớ khi ngươi vừa tới đây ta đã nói, biểu hiện ưu tú thì sẽ được gia nhập Anh Hùng điện, không nghĩ tới còn chưa tới nửa năm ngươi đã làm được.

Giang Thần là người do Nam Công mang đến Thánh Viện, lúc đó cũng bởi vì đệ tử tiến tu đạt tới tiêu chuẩn loại ưu cho nên đã dẫn tới không nhỏ tranh luận.

Mà nương theo biểu hiện của Giang Thần, những thanh âm này biến mất, thay vào đó chính là ánh mắt tán thưởng đối với hắn.

- Nam Công quá khen, xin hỏi ở trong Anh Hùng điện ta cần phải làm gì?

Giang Thần nói.

- Rất đơn giản, có trả giá thì có báo đáp lại, ở Thánh Viện, ngươi chỉ cần điên cuồng tiếp nhận tri thức, nhưng ở Anh Hùng điện thì phải biến đổi trở thành chủ động.

Nam Công nói.

Đương nhiên Giang Thần cũng biết, bất luận một thế lực có danh hiệu và vinh quang ra sao, tất cả đều không thể rời bỏ cơ bản, đó là dùng lợi ích để điều động.

Thánh Viện dạy dỗ các thiên tài ưu tú nhất trên đại lục miễn phí, nhưng cũng có được những thiên tài trưởng thành này.

Vì tránh khỏi thế lực khắp nơi có ý kiến, người gia nhập Anh Hùng điện sẽ không thoát khỏi quan hệ với thế lực vốn có.

Trên thực tế đây là một loại thủ đoạn rất là cao minh, dễ dàng tụ tập thế lực khắp nơi vào một chỗ.

Đương nhiên, hình thức như vậy không phải ai cũng có thể phục chế được, vầng sáng quanh thân của Anh Hùng điện là yếu tố quan trọng nhất.

Lại nói tới ngày nay, yêu ma bị xua đuổi đến chiến trường thiên ngoại, yêu thú được khống chế ở bên trong phạm vi có thể khống chế, cho nên kẻ địch của nhân loại chỉ còn lại nhân loại mà thôi.

Kẻ địch hiện tại của Anh Hùng điện chính là Tà Vân điện.

- Giang Thần, có thể nói ngươi là đệ tử ưu tú nhất của Thánh Viện năm nay, thế nhưng hàng năm Thánh Viện đều sẽ có đệ tử ưu tú nhất gia nhập Anh Hùng điện, ngươi có hiểu ý của ta không?

Nam Công nói.

- Tiểu tử hiểu.

Hàng năm Thánh Viện đều sẽ có một lượng lớn đệ tử tốt nghiệp rời đi, lại có dòng máu mới gia nhập.

Vì vậy, biểu hiện của Giang Thần ở Thánh Viện không thể đại biểu cho địa vị của hắn ở Thánh Viện, chỉ nói hắn là người trẻ tuổi lợi hại nhất của Long vực hiện tại mà thôi.

Đặc biệt là Anh Hùng điện, nơi này hấp thu đệ tử ưu tú nhất của Thánh Viện, ngọa hổ tàng long, cao thủ như mây.

Nam Công hi vọng hắn không nên giống như ở trong Thánh Viện, trắng trợn không kiêng dè gì như vậy, nếu không phải kết quả sẽ hoàn toàn khác biệt.

- Ngươi cứ ở đây chờ đi, ta sẽ đi giúp ngươi hoàn thiện tin tức.

Sau khi đi tới bên ngoài một quần thể cung điện, Nam Công ra hiệu cho hắn chờ ở bên ngoài.

- Làm phiền Nam Công rồi.

Nhìn theo Nam Công đi vào bên trong điện, ánh mắt của Giang Thần rơi xuống hoàn cảnh chung quanh, so với nơi ở trong Thánh Viện, Bạch Linh càng yêu thích nơi này hơn.

- Hả?

Giang Thần đột nhiên phát hiện ra cách đó không xa có một tảng đá có dị động, hắn đi tới, vừa nhìn ra thì đã phát hiện ra từng hàng chữ xuất hiện.

- Hoàng Phủ Kỳ thuận lợi chém giết Sở Nam xếp hạng thứ chín trên Trừ Ma bảng, thưởng trăm vạn nguyên thạch thượng cấp, một khối Thiên hỏa linh tinh, cơ hội tu hành Thần Lôi hải.

Giang Thần sửng sốt một lúc, tiếp theo hắn đã hiểu rõ những chữ này không phải là để cho mình nhìn thấy, nhưng tảng đá như vậy trong Anh Hùng điện đều có, dùng để tuyên bố chuyện giống như vậy.

Hoàng Phủ Kỳ là ai hắn không biết, Sở Nam lại càng không biết, thế nhưng khen thưởng ở phía sau đã khiến cho tim hắn đập thình thịch.

- Giết người cũng có khen thưởng phong phú như vậy, chẳng phải chỉ cần giết người là có thể làm giàu hay sao?

Giang Thần âm thầm nói.

- Trừ Ma bảng là chỉ thanh niên tuấn kiệt lợi hại của Tà Vân điện, sự trưởng thành của bọn họ là mối uy hiếp rất lớn, ngược lại, ở Tà Vân điện cũng có một cái bảng, trên mặt là thiên tài cần phải giết của Anh Hùng điện.

Một đạo thanh âm quen thuộc vang lên ở bên tai, Giang Thần nhìn sang, phát hiện ra là Ứng Vô Song của Phong Kỷ đội.

Nàng đã đổi một thân chế phục, mặc một bộ y phục hoa mỹ, triệt để bộc lộ ra tư thái xinh đẹp của nàng.

Cũng không biết là bởi vì như vậy hay không mà khi nàng không mang đội thì cũng không dính khói bụi trần gian, so với lúc đó, nàng càng giống như một người bình thường hơn.

- Không cần nhìn ta như vậy, trong một đoạn thời gian rất dài ta sẽ ở cùng với ngươi.

Nhìn sắc mặt chần chờ của Giang Thần, Ứng Vô Song lại nói.

Lần này, Giang Thần càng thêm nghi hoặc.

- Không phải ngươi nói muốn giải quyết vấn đề Thông thiên cảnh đã khai phá kỳ mạch muốn tiếp tục khai phá kỳ mạch hay sao?

Ứng Vô Song lại nói.

Bỗng nhiên Giang Thần tỉnh ngộ, lại có chút không rõ, nói:

- Tại sao không tìm một nam nhân tới chứ?

- Ngươi xem thường nữ nhân sao?

Mày liễu tinh tế của Ứng Vô Song nhíu một cái, trên mặt hiện lên sát khí, lại khôi phục thành dáng vẻ của đội trưởng Phong Kỷ đội.

- Cũng không phải, ta nói là, phương pháp của ta nhất định sẽ phải tiếp xúc thân thể, thậm chí còn phải đứng ở trước mặt nhau.

- Đối mặt với nhau? Không phải chỉ nghiên cứu thôi sao?

Ứng Vô Song ngẩn ra, chờ sau khi nàng hiểu rõ lời này là có ý gì, gương mặt nàng trở nên đỏ bừng như sắp chảy ra máu.
Bình Luận (0)
Comment