Thần Võ Chiến Vương

Chương 408

Võ Phường, bởi Thần Long bí tàng cho nên cũng không có nhân khí nóng nảy nữa, trái lại còn có chút vắng vẻ.

Lúc này có một đám người mênh mông cuồn cuộn đi tới bầu trời Võ Phường.

Dường như Võ Phường đã sớm biết trước, lập tức có người đi tới không trung đón bọn họ.

- Thi thể của Úy Trì Hoành có phải là ở đây hay không?

Đội ngũ tới có hơn hai mươi người, nữ có nam có, chân mày và miệng mắt đều có chỗ tương tự, hiển nhiên là người đến từ cùng một gia tộc.

Trên người bọn họ, đều mặc Quỷ Thần giáp, khí thế bức người.

- Đúng thế.

Người của Võ Phường hào phóng thừa nhận.

- Các ngươi giết hắn sao?

Lúc hỏi lời này, ánh mắt của người Uất Trì gia tộc lập tức trở nên trở nên sắc bén.

- Không phải.

Người của Võ Phường lấy ra quyển sách video, phát ra một đoạn hình ảnh rất dài, bắt đầu từ lúc Úy Trì Hoành và Giang Thần lần thứ nhất xảy ra xung đột ở trong tiểu viện.

Lại tới quá trình trong mỗi một gian phòng, cuối cùng Úy Trì Hoành bị một kiếm chém giết.

Có thể nhìn ra được sau khi người Uất Trì gia tộc xem xong cái này, vẻ mặt của bọn họ hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút lúng túng.

Úy Trì Hoành đã làm cho gia tộc của bọn họ mất mặt!

Có điều coi như là như vậy thì đệ tử dòng chính của Úy Trì gia cũng không cho phép người ngoài đến giết!

- Vậy tư liệu của tên sử dụng kiếm kia thế nào?

- Giang Thần, người Anh Hùng điện.

Võ Phường trả lời rất thẳng thắn, là muốn không đếm xỉa gì tới chuyện này nữa.

- Các ngươi không ngăn cản một kiếm cuối cùng của Giang Thần, điểm ấy, chúng ta sẽ tính toán sau.

Uất Trì gia tộc để lại một câu uy hiếp, lập tức chạy tới Anh Hùng điện. Bọn họ không chút sợ hãi nào cả, ở trong các thế lực Long vực, đây là chuyện rất hiếm thấy.

Trên thực tế, bọn họ không phải là thế lực đến từ Long vực, thậm chí cũng không phải người của mảnh đại lục này, bọn họ đến từ Thiên Hà giới!

Chỉ là bọn hắn đi tới Anh Hùng điện thì lại không thuận lợi giống như ở Võ Phường nữa. Trải qua một phen tranh đấu ngôn ngữ kịch liệt, Anh Hùng điện cứng rắn, nói muốn chiến thì cứ chiến.

Người của Uất Trì gia tộc không do dự quá lâu, bởi vì bọn họ biết mười mấy người sẽ không thể tiêu diệt được Anh Hùng điện, cho nên cả đám mới đi tới Thánh thành.

Thông qua tình báo tìm hiểu được, bọn họ đều rõ Thần Long bí tàng ở ngoài Phi Long thành, cho nên suy đoán Giang Thần sẽ đi tới chỗ đó.

- Úy Trì Thiên, Úy Trì Tín, Úy Trì Minh, ba người các ngươi đi vào bên trong Thần Long bí tàng, cầm đầu của Giang Thần về đây cho ta.

Thủ lĩnh Úy Trì gia gọi Thông thiên cảnh trong đội ngũ ra, sau đó phân phó một tiếng.

Tuổi tác của ba người này chỉ chừng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, nhưng thực lực rất mạnh, nhìn dáng vẻ của bọn họ, cũng không coi đây là chuyện đáng kể gì cả.

Trên đường đi tới Phi Long thành, ba người bắt đầu thảo luận.

- Đồng thời hành động, hay là phân công nhau hành động?

Một người trong đó nhìn qua là một người khá là thận trọng hỏi.

Thế nhưng, hai người khác rất xem thường đối với hành động này.

- Úy Trì Minh, ngươi cũng quá để mắt tới người sử dụng kiếm kia rồi, từ hình ảnh nhìn vừa nãy, hắn đánh Úy Trì Hoành cũng cần nửa ngày mà lại cần Úy Trì tam kiệt chúng ta đồng thời ra tay hay sao?

- Như vậy đi, chúng ta sẽ so một lần, ai giết chết được Giang Thần kia trước thì chính là người lợi hại nhất trong tam kiệt, được chứ?

Người còn lại kia đề nghị.

Úy Trì Minh nhìn dáng vẻ của đồng bạn mình, bất đắc dĩ lắc đầu, cũng không nói gì cả.

- Được, chúng ta sẽ so đấu một lần!

Một người khác thoải mái đồng ý, có vẻ rất hưng phấn, bởi vì một mình chém giết Giang Thần không có độ khó gì cả.

Nhưng nếu như là cạnh tranh với hai người khác, như vậy sẽ vô cùng lạc thú.

...

Phi Long thành chưa bao giờ náo nhiệt như lúc này.

Trời mới vừa sáng thì phố lớn ngõ nhỏ đâu đâu cũng có người, tất cả khách điếm trà lâu đều chật ních, giữa bầu trời có đầy các loại linh khí phi hành.

Giang Thần và Thần Kiếm hội của hắn cũng ở trong biển người, chờ đợi bí tàng mở ra.

Khi ánh rạng đông thức dậy từ đường chân trời, tất cả Thông thiên cảnh từ trong thành bay ra, chẳng khác nào cá diếc sang sông, đi tới bên ngoài khe suối.

Ở trên đỉnh đầu của bọn họ có các đại nhân vật nổi danh của Long vực đang đứng, đến từ các thế lực khác nhau.

Có chút thế lực đối địch với lẫn nhau, thế nhưng lúc này cũng bỏ qua thù riêng.

Mặt khác, các thế lực còn chia ra làm hai trận doanh, đó là Anh Hùng điện và Tà Vân điện.

Phần lớn thế lực đều đứng ở bên Anh Hùng điện, cho dù số lượng chiếm ưu thế tuyệt đối, thế nhưng so với Tà Vân điện lại giống như là năm bè bảy mảng hơn.

Các thế lực lớn chỉ căn cứ vào danh vọng của Anh Hùng điện, một khi dính đến lợi ích của bản thân, nếu muốn bọn họ đoàn kết nhất trí thực sự thì lại là không thể.

Ngược lại bên Tà Vân điện kia bền chắc như thép, thế lực quy thuận Tà Vân điện bởi vì không có đường lui nữa cho nên đều cực kỳ trung tâm.

- Tà Vân điện có thể xây dựng lên ở dưới uy vọng của Anh Hùng điện chính là do tâm tư của các thế lực lớn trong Long vực không đồng đều.

- Kỳ thực trong lòng rất nhiều thế lực đều hi vọng Tà Vân điện quật khởi, đánh vỡ cục diện lợi ích của Long vực, từ đó được phân chỗ tốt.

- Nghe nói bên trong các thế gia truyền thừa đã có thế gia âm thầm chống đỡ Tà Vân điện trong bóng tối.

Người có nhiều, các loại tin tức không biết thực hư cũng không ngừng được Giang Thần nghe thấy.

Đối với chuyện này, hắn không có hứng thú, hắn vẫn còn đang suy nghĩ chuyện liên quan tới kết giới của tiểu thế giới.

Nếu muốn hủy diệt tiểu thế giới nhất định phải nắm giữ lực lượng siêu mạnh, như vậy đi vào mới an toàn được.

Vấn đề là đi ra thì thế nào chứ, vạn nhất người khác phá hỏng lối ra, dùng cảnh giới của hắn, nếu muốn phá tan kết giới là chuyện rất khó khăn.

- Chúng ta sẽ mở một lối vào của bí tàng ra, nhưng đây là thứ chỉ tồn tại nhất thời mà thôi. Sau khi các ngươi tiến vào nó sẽ đóng.

- Một tháng sau, chúng ta sẽ mở ra lại, nếu như khi đó còn có người không đi ra thì phải tự mình nghĩ biện pháp ra ngoài.

Trên không trung, cường giả của các thế lực lớn nói.

- Các thế lực lớn liên kết lại, bảo đảm các ngươi có đường lui, thế nhưng bên trong tiểu thế giới không chỉ có bảo vật chờ đợi các ngươi mà còn có các sinh vật đáng sợ nữa.

- Chuẩn bị sẵn sàng đi, hiện tại chúng ta sẽ bắt đầu.

Nói xong, Tôn giả của các thế lực lớn bắt đầu liên thủ phá vỡ kết giới của bí tàng, những người khác thì lại đang đợi.

Đồng thời, từng nhân vật nổi tiếng xuất hiện, dẫn tới từng trận hoan hô.

Trong những người kia, có Lệ Nam Tinh và Lâm Kinh Vũ ngày hôm qua Giang Thần đã nhìn thấy.

Khi Lệ Nam Tinh mang đội đến, hầu như đã có hơn tám phần mười nữ nhân rít gào, vẻ mặt mê trai.

Lâm Kinh Vũ dựa vào dáng người vĩ đại, cũng nhận được không ít ánh mắt sùng bái và kính ngưỡng của mọi người.

Đương nhiên, nhân vật nổi tiếng không chỉ có xuất phát từ Anh Hùng điện không thôi.

Khi nam tử có mái tóc đỏ yêu dị đến cực điểm xuất hiện, toàn trường yên tĩnh tới mức không hề có một tiếng động nào cả.

Hắn không phải xẹt qua ngang trời bay tới, mà là chậm rãi nhẹ nhàng bước đi, mỗi bước ra một bước, người phía dưới cũng cảm thấy được mình đang hít thở ồ ồ.

Khuôn mặt kia cũng rất anh tuấn, tràn ngập tà khí, lại có mị lực vô cùng tận.

Hắn mặc một kiện giáp nhẹ màu đen, không chỉ có không có vẻ mập mạp, trái lại còn làm cho người ta có cảm giác mềm mại.

Thiên tài số một Tà Vân điện, đứng đầu bảng Trừ Ma bảng, Tô Hình!

Ngay cả rất nhiều người bên Anh Hùng điện cũng nhìn về phía người này, ánh mắt sùng bái và ngóng trông.

Chính tà, trắng đen, đúng sai, kỳ thực đều không quan trọng ở thế giới này.

Điểm mà mọi người vừa ý chính là sức mạnh, là quả đấm của người nào lớn.

- Sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày, ta cũng sẽ giống như bọn họ, lúc xuất hiện thời gian phong quang vô hạn, vạn người kính ngưỡng.

Có người nói ra tiếng lòng của đại đa số người.

Giang Thần cũng như vậy, thân là nam nhi, ai không muốn trở thành tiêu điểm trong lúc tuổi tác có cảm xúc mãnh liệt nhất, được người ta xem là thần tượng cơ chứ?

Đặc biệt là đối với Giang Thần, trở thành người mạnh nhất Long vực chính là bước thứ nhất để đi tới Băng Linh tộc cưới sư tỷ.

Đột nhiên, mọi người náo loạn một trận, Giang Thần còn tưởng rằng là kết giới mở ra.
Bình Luận (0)
Comment