Thần Y Cuồng Thê: Quốc Sư Đại Nhân, Phu Nhân Lại Chạy

Chương 290



Ngoại trừ người lánh đời thì ở trong tục giới này, hắn ta tự nhận không người nào có thể so sánh với hắn ta!
Phong Như Khuynh đã từng nghe đại danh của hắn ta, mà Phong Thiên Ngự lại vì nữ nhi mà xem xét, đương nhiên muốn làm thông gia với hắn ta!
Ai nghĩ đến người hắn ta coi trong lại là Phong Như Sương không được Phong Thiên Ngự sủng ái, lão ta thẹn quá hóa giận nên mới không lựa lời mà nói.

Còn nam tử ưu tú nhất trên đời!
Buồn cười!
Dưới bầu trời to lớn như thế này, hắn ta lại không phải nam nhân ưu tú nhất thiên hạ?
Ầm!
Bàn tay Nạp Lan Tịnh vừa dùng sức, ly rượu trong tay hắn bị hắn ta bóp thành mảnh vụn, đâm rách bàn tay cũng không thèm để ý chút nào.


Đột nhiên hắn ta đứng dậy, thân thể như kiếm, trong nháy mắt đã đến trước mặt Thẩm Việt.

Trong đôi mắt lạnh lẽo như băng, ẩn chứa sát khí mãnh liệt.

Phong Thiên Ngự cũng không ngăn cản Nạp Lan Tịnh.

Mặc dù cơ thể lão ta mang bệnh nặng, trong ngoài Lưu Vân quốc đều mắc, nhưng cái này không có nghĩa là lão ta cho phép người khác khi nhục nữ nhi của lão ta!
"Nạp Lan Tịnh, chỉ bằng ngươi cũng muốn chiến đấu với ta?" Khóe miệng Thẩm Việt nở nụ cười lạnh lẽo, hắn ta xòe bàn tay ra, ngăn cản nắm đấm của Nạp Lan Tịnh, "Mà ta nghe nói, những năm gần đây Phong Như Khuynh làm ra không ít chuyện gây tổn hại phủ tướng quân.

"
Cơ thể Nạp Lan Tịnh run lên, siết quả đấm thật chặt.

Thẩm Việt nói cũng không có sai, Phong Như Khuynh đã gây quá nhiều tổn thương cho phủ tướng quân.

Thế nhưng!
Đừng nói hiện tại Phong Như Khuynh thay đổi, cho dù nàng không có bất kỳ thay đổi nào, nhưng hắn ta cũng không có cách nào dễ dàng tha thứ cho người nhục nhã nàng.

Chỉ vì nàng là biểu muội duy nhất của hắn ta! Cũng là hắn ta! Không cách nào cắt đứt được huyết mạch tình thân.


"Ta chỉ muốn biết, đường đường là đệ nhất thiên tài của bốn nước, rốt cuộc mạnh cỡ nào!"
Ầm!
Nạp Lan Tịnh bùng nổ khí thế, có rất nhiều linh lực quanh quẩn xung quanh hắn ta.

Ánh mắt của hắn ta lạnh lùng, mặt không biểu tình, dùng ánh mắt bệ nghễ cao ngạo nhìn Thẩm Việt.

"Chân Vũ Gỉa trung giai?" Đột nhiên sắc mặt Thẩm Việt thay đổi.

Không có người nào rõ ràng hơn so với hắn ta, Chân Vũ Gỉa trung giai của hắn ta đột phá như thế nào.

Thế nhân đều cho rắng hắn ta là thiên phú dị bẩm, tài trí hơn người, nhưng lại không biết chẳng qua hắn ta nương nhờ quan hệ với Tử Yên, có thể tu luyện ở thánh địa tu luyện ẩn thế một năm, lúc này mới có thể đột phá tới Chân Vũ Gỉa trung giai.

Nạp Lan Tịnh! Làm thế nào có thể đột phá?
Càng khiến cho hắn ta không có cách nào dễ dàng tha thứ chính là Nạp Lan Tịnh trẻ hơn hắn ta mấy tuổi, nếu thực lực của hắn ta truyền ra ngoài, vậy thì vị trí đệ nhất thiên tài này của mình không giữ được.

Nghĩ tới đây, ánh mắt Thẩm Việt trầm xuống, sát ý nồng đậm.

"Không nghĩ tới ngươi vì Tử Yên, có thể cố gắng đến loại trình độ này, " Thẩm Càng cười lạnh một tiếng, "Đáng tiếc, cuối cùng Tử Yên không chọn ngươi, ngươi không xứng với nàng.


"
Nửa năm trước, người Long Ngạo quốc đến đây từ hôn, Nạp Lan Tịnh ngay cả Chân Vũ Gỉa cũng chưa đạt được, mà chỉ trong thời gian ngắn ngủi nửa năm đã đột phá đến Chân Vũ Gỉa trung giai.

Cố gắng như vậy, không phải vì cứu vãn Tử Yên thì là vì cái gì?
"Thuận tiện ta sẽ nói cho ngươi biết một chuyện" Thẩm Việt đến trước mặt Nạp Lan Tịnh, khóe môi giương lên, "Ngươi cũng đã biết, bây giờ hôn phu của Tử Yên là ai? Hắn ta là một hộ pháp của Phong Vân phủ, hơn nữa lấy năm mươi gốc linh dược nhị giai, mười cây linh dược tam giai, hai viên linh dược tứ giai làm sính lễ, những sính lễ này ngươi có khả năng lấy được sao?"
Linh dược nhị giai và linh dược tam giai, Long Ngạo quốc góp một chút vẫn có thể mua được, mấu chốt là linh dược tứ giai kia, có tiền mà không mua được, thế chấp toàn bộ hoàng tộc cũng chưa chắc có thể mua được.

Dù sao linh dược tứ giai đều đã ẩn thế, trong tục giới này khó mà thấy được một lần.

Về phần địa phương nhỏ giống như Lưu Vân quốc, cố gắng ngay cả linh dược tam giai! cũng không mua được.

Lúc đầu Thẩm Việt nói những lời này có thể khiến cho tinh thần của Nạp Lan Tịnh hoảng loạn, nhưng sắc mặt của hắn ta vẫn bình tĩnh như trước như lúc ban đầu, không có bất kỳ một gợn sóng nào.

.


Bình Luận (0)
Comment