Editor: Mạn Châu Sa 2001.
Beta: Mèo Mướp Thích Ngủ
Trọng lượng cơ thể nàng nặng như vậy, vạn nhất khiến cho Quốc Sư bị thương…… Không được, nàng vẫn phải giảm cân, thân hình mềm mại của Quốc Sư mà bị thương, như vậy người trong thiên hạ sẽ cảm thấy đau lòng.
“Công, công chúa?” Thanh Linh hoàn toàn bị dọa ngốc.
Trước kia công chúa lưu luyến Liễu Ngọc Thần, cũng sẽ không có nói ra lời nói dơ bẩn như thế này, huống chi, không phải trước kia công chúa rất chán ghét Quốc Sư sao? Vì sao lại thay đổi nhanh như vậy?
Sắc mặt Lưu Ly trầm xuống, giảm cân vì Quốc Sư, đây…… Là cái lý do gì?
“Công chúa, người không thích Liễu công tư sao?” Thanh Linh khẽ cắn môi, hỏi.
Tuy rằng sau khi công chúa tỉnh lại có hù dọa nàng một trận, nhưng ở chung mấy ngày ngắn ngủi, nàng phát hiện thật ra công chúa không phải người khó ở chung, chỉ cần nàng không gặp mặt Dung Quý Phi, công chúa cũng sẽ không ngăn cản bất kỳ quyền lợi gì của bọn họ.
Công chúa như vậy càng dễ ở chung hơn so với trước kia.
“Liễu Ngọc Thần?” Phong Như Khuynh cười nhạo một tiếng, “Hắn ta có dung nhan như Quốc Sư sao?”
Thanh Linh thành thật lắc đầu.
Dưới bầu trời này, không có một nam nhân nào có dung mạo có thể so sánh được với Quốc Sư.
“Vậy hắn ta có lương thiện giống Quốc Sư sao? Quốc Sư thương xót ta không có mẫu thân, liền tính toán tự mình dạy dỗ ta, cũng là vì có một vị Quốc Sư như vậy, ngày sau Lưu Vân Quốc sẽ không bị mai một một thiên tài như ta vậy.”
Thanh Linh ngây người một chút, nói như vậy, dường như Quốc Sư rất lương thiện.
“Hắn ta sạch sẽ giống như Quốc Sư sao? Đừng nói là trong lòng hắn ta có nữ nhân khác, chỉ cần nhìn thấy những tiểu thiếp ở trong phủ của hắn, cũng đủ để chứng minh, hắn ta không phải một người đáng giá để nữ nhân phó thác cả đời.”
Tuy rằng những vị tiểu thiếp đó đã bị nguyên chủ đuổi đi.
Thanh Linh tiếp tục lắc đầu, Quốc Sư cũng không phải là Liễu Ngọc Thần, những năm gần đây, có không ít người lao vào vòng tay của Quốc Sư, nhưng những người đó đều không có kết quả tốt đẹp, mà nhiều năm qua Quốc Sư vẫn một thân một mình, không hề có bất kỳ nữ nhân nào ở bên cạnh.
Mọi người còn truyền nhau rằng Quốc Sư…… có vẻ không thích nữ nhân, mà thích sủng vật Thanh Xà của hắn.
“Hắn ta vừa không đẹp như Quốc Sư, lại không lương thiện bằng Quốc Sư, còn không trong sạch như Quốc Sư, ta đây không theo đuổi một người như Quốc Sư, thích hắn ta làm gì?” Phong Như Khuynh cười hì hì.
Nghĩ đến Quốc Sư, tâm tình của nàng liền trở nên thoải mái, nhưng rất nhanh khuôn mặt nàng liền cứng lại.
“Ta giống như…… Quên mất một chuyện, Quốc Sư bảo ta hôm nay sau giờ ngọ đi tìm hắn, nhưng mà hôm nay ta bận quá, liền quên mất chuyện này.”
Xong rồi, tại sao nàng có thể quên một chuyện quan trọng như vậy, vậy nàng có nên đến gặp Quốc Sư hay không?
“Vậy công chúa…… Hiện tại người có muốn đi hay không?” Lưu Ly trầm ngâm lúc lâu, hỏi.
Phong Như Khuynh quay đầu nhìn lồng thú trong viện, xoa xoa đầu: “Thôi, ta còn phải hoàn thành tốt yêu cầu của linh thú, chờ ngày mai lại đi tìm Quốc Sư, đúng rồi, Lưu Ly, ta cho ngươi một tờ chi phiếu, ngươi đi mua chút hạt giống dược liệu.”
“Vâng, công chúa.”
Lưu Li tôn kính lên tiếng.
Phong Như Khuynh hơi cau mày, nàng nhìn vào sự kiêu ngạo của linh thú trong viện, lâm vào trầm tư.
Sự tồn tại của linh thú, đã giải trừ ngọn lửa trong nàng, nhưng thực lực của nàng tăng lên cũng là nhờ ngọn lửa này, nếu như hôm nay lặp lại tình trạng này, lại không người ở bên cạnh bảo vệ nàng, chẳng phải nàng sẽ gặp nạn sao?
Chỉ cần thực lực của bản thân đủ cường đại, nàng mới tự tin mình có thể sống yên ở đại lục này!
Nhưng mà so sánh với những thứ này, nàng càng muốn đi bái phỏng phủ tướng quân trước.
Nhưng đi tay không lại không lễ phép, bạc có thể mua sắm quà tặng lại quá bình thường……
Bỗng nhiên ánh mắt Phong Như Khuynh sáng lên, nở nụ cười.
Nàng nhớ rõ, trong sách dược thiện có một cách ủ rượu linh tửu, có thể khiến thân thể khỏe mạnh, kéo dài tuổi thọ, chữa khỏi bệnh tật, ông ngoại lại yêu thích rượu, chờ lúc nàng ủ được rượu linh tửu, lại đi bái phỏng ông ngoại……
ps: Các ngươi không nhìn lầm, nữ chủ muốn dùng linh dược và sách dược thiện thì phải có không gian của nàng! (được gọi là bàn tay vàng) kích động liền bầu phiếu.