Xảo Lan lập tức lĩnh hội ý tứ của Hạ Thanh Ca, vội vàng đứng lên nói: "Nô tỳ hiểu, nô tỳ sẽ cầm điểm tâm tìm nha đầu kia nhờ một chút."
Sau khi Xảo Lan đi, Khương ma ma cầm lấy một cái áo khoác dài đi đến bên người Hạ Thanh Ca phủ thêm cho nàng "Đại tiểu thư mấy ngày nay đều đang bận rộn làm bức tranh thêu này, hiện giờ bức tranh thêu đã chuẩn bị xong, cũng nên nghỉ ngơi một chút "
Hạ Thanh Ca nhìn nhìn hình vẽ trên mặt, nhàn nhạt cười cười "Ha ha, đã lâu không thêu, thời gian này gấp rút làm thật sự có chút mệt mỏi, đúng rồi ma ma, khung của bức tranh thêu này đúng là đã nói cho các sư phụ ở Xảo Công Các?"
"Tiểu thư yên tâm, đã nói qua, nói là hôm nay làm xong, buổi chiều hôm nay lão nô sẽ mang đến."
Hạ Thanh Ca lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cầm lấy bức tranh thêu cho Khương ma ma quan sát "Ma ma cảm thấy bức tranh này như thế nào?"
Khương ma ma mấy ngày nay nhìn Hạ Thanh Ca bận việc ,thật không rõ lắm thủ pháp mà nàng dùng để thêu tranh, nhưng nhìn thấy những hình thêu sống động kia, bà càng cảm thấy thích thú.
"Lão nô cảm thấy bức tranh thêu này của tiểu thư cực kỳ vui mắt, nếu như Dương lão thái quân thấy nhất định sẽ thích."
Hạ Thanh Ca cười cười "Mấy ngày nay có chút gấp gáp, cũng chỉ có thể làm một cái bình phong nhỏ, nhưng tóm lại là một phần tâm ý của ta, ngoại tổ mẫu nên vui thích mới được."
Khương ma ma vội vàng an ủi: "Yên tâm đi Đại cô nương, lão nô cũng là người già tự nhiên hiểu tâm tư của người già, những người ở tuổi này như Dương lão phu nhân, đồ tốt loại nào mà chưa thấy qua, bây giờ bà thích nhất chủ yếu vẫn là một phần tâm ý thôi, hơn nữa cô nương khéo tay, bức tranh thêu này tuyệt đối sẽ không mất mặt mũi ."
Nghe Khương ma ma nói, Hạ Thanh Ca cũng yên lòng, dù sao lúc này đây là lần đầu tiên nàng đi gặp vị ngoại tổ mẫu trong truyền thuyết, cũng không biết bà nhìn thấy mình sẽ là vẻ mặt gì?
Lập tức không hề nghĩ nhiều, nghiêm túc làm tiếp việc trong tay.
Hai người nói riêng trong chốc lát, lúc này nha hoàn nhị đẳng Tập Xuân ngoài cửa vội vội vàng vàng đi tới.
"Đại tiểu thư, Nhị tiểu thư đến Tử Hà Viện vấn an ngài."
Hạ Thanh Ca cùng Khương ma ma liếc mắt nhìn nhau, lập tức Hạ Thanh Ca mới lên tiếng "Vậy thì mời Nhị tiểu thư vào đi."
"Vâng, nô tỳ sẽ xuống truyền lời ngay."
Tập Xuân rời khỏi đây chỉ chốc lát, chỉ thấy Hạ Du Hàm mang theo hai nha hoàn Băng Cầm cùng Lục Bình bên cạnh đi đến.
"Đại tỷ tỷ "
Hạ Du Hàm vừa vào cửa chỉ thấy nàng hai mắt mỉm cười, trên mặt lại càng có bộ dáng hiểu biết nhu thuận.
"Muội muội hôm nay sao hào hứng như vậy? Sao lại đến nơi này của tỷ tỷ."
Trong mắt Hạ Du Hàm chợt lóe, nhưng rất nhanh liền che dấu "Xem Đại tỷ tỷ nói kìa, từ trước Hàm nhi thường xuyên đến tìm tỷ tỷ nói chuyện phiếm, tỷ tỷ đều cực kỳ thích, sao giờ lại có cảm giác lạnh nhạt tự đắc."
Hạ Thanh Ca khẽ cười một tiếng "Nhị muội muội mời ngồi."
Nếu đã thiện giả bất lai, lai giả bất thiện, nàng cũng chỉ tiếp tục diễn trò theo Hạ Du Hàm, chiến đấu tới cùng .
"Hôm nay thời tiết tốt, không bằng tỷ tỷ cùng Hàm nhi đi ra phủ đi một chút? Nghe nói chỗ Vương phủ nhai có Bách hoa hội, tỷ tỷ chắc chưa từng gặp qua?"
Mí mắt Hạ Thanh Ca nhảy lên một cái, rõ ràng có chút ngoài ý muốn với lời mời của Hạ Du Hàm.
"A? Muội muội sao hôm nay lại rảnh rỗi đến vậy?"
Hạ Du Hàm cười cười tiếp tục nói "Mấy ngày trước giữa tỷ muội chúng ta có một chút hiểu lầm, mấy ngày nay Hàm nhi suy nghĩ kỹ, như thế nào cũng cảm thấy là mình quá tùy hứng, cho nên hôm nay ta mới chạy tới xin lỗi Đại tỷ tỷ đây, Đại tỷ tỷ làm người luôn khoan dung, tự nhiên sẽ không so đo cùng muội muội."
Nàng lời nói này nâng Hạ Thanh Ca lên rất cao, dụng ý chính là để nàng không tiện cự tuyệt, Hạ Thanh Ca suy nghĩ một chút, cảm giác, cảm thấy hôm nay Hạ Du Hàm đến không có ý tốt.
Trong mắt Hạ Thanh Ca lóe qua một tia sáng, lập tức cười nhạt một tiếng "Muội muội nếu đã đã nói như vậy, thịnh tình không thể chối từ, hơn nữa hôm nay thời tiết quả thật không tệ, ta cùng muội muội đi một vòng."
Hạ Du Hàm nghe xong vui mừng, trên mặt lại càng biểu hiện cực kỳ vui vẻ "Cũng biết trong lòng Đại tỷ tỷ vẫn là thương Hàm nhi, ta đã bảo phu xe chờ ở ngoài cửa, chúng ta đi luôn chứ?"
Hạ Thanh Ca chỉ cười không nói, xoay người ra hiệu bằng mắt với Khương ma ma, liền đứng dậy mang theo hai nha đầu nhị đẳng trong sân là Như Song cùng Tập Xuân cùng Hạ Du Hàm rời đi.
Hai người một đường đi ra sau phủ, đã sớm có hai chiếc xe ngựa dừng ở cửa, Hạ Thanh Ca cùng hai nha hoàn của mình ngồi ở một chiếc phía trước, Hạ Du Hàm cùng hai tỳ nữ thiếp thân của nàng là Băng Cầm cùng Lục Bình ở một chiếc phía sau.
Sau khi lên xe ngựa, Vô Song đầy hưng phấn nhìn xem bên ngoài "Tiểu thư, hôm nay ở Vương phủ nhai sẽ tổ chức Bách hoa hội, chỗ đó hôm nay tất nhiên sẽ náo nhiệt, xem hướng đi, chúng ta có thể sẽ đi qua một vùng Vương phủ nhai."
Hạ Thanh Ca khẽ cười một tiếng, nhìn về phía Vô Song cùng Tập Xuân, hai nha hoàn này cũng đi theo nàng có mấy năm, ở trong trí nhớ của nàng, hai nha đầu này liên tục làm việc an phận, cũng không có coi thường như Thụy Châu cùng Chu Vân.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao nàng không vội mà đuổi hai nha hoàn này, theo đạo lý mà nói hai người các nàng đều là Lương di nương an bài ở bên cạnh mình, vì sao đến bây giờ đều không có bất kỳ cử động gì?
Thu hồi suy nghĩ, Hạ Thanh Ca nhàn nhạt đáp: "Bách hoa hội hàng năm đều có, chúng ta nhưng chưa từng thấy qua, hôm nay coi như là mở mở mắt, đợi tí nữa hai người các ngươi nếu thích gì ở hội hoa xuân, cứ tính ở trên đầu ta, xem như ta thưởng các ngươi."
Trên mặt Vô Song cùng Tập Xuân tràn đầy vui vẻ, các nàng đều là thấy được thời gian này Đại tiểu thư ra tay vô cùng quyết đoán, trong lòng đã sớm xem hiểu, nếu làm nô tì mà nô đại khi chủ như Chu Vân cùng Thụy Châu thì ở chỗ Đại tiểu thư này tuyệt đối không có có kết cục tốt, trái lại, trung thành bảo vệ như Khương ma ma cùng Xảo Lan, mới có thể nhận được tín nhiệm chân chính của Đại tiểu thư.
Vì vậy hai người vội vàng nói cảm tạ: "Vậy bọn nô tỳ cám ơn tiểu thư trước."
Xe chạy ước chừng gần nửa canh giờ, xe ngựa rốt cục ngừng lại, Hạ Thanh Ca mang theo một cái mũ che màu trắng phủ màn tơ, được Như Song cùng Tập Xuân nâng đỡ xuống xe ngựa.
Lúc này xe ngựa đằng sau cũng vừa khéo ngừng lại, sau đó Băng Cầm cùng Lục Bình theo sát xuống, hai người dè dặt đỡ Hạ Du Hàm xuống xe.
"Tỷ tỷ, chúng ta có đi hội hoa xuân phía trước không?" Hạ Du Hàm đi đến bên người Hạ Thanh Ca, hỏi thăm.
Hạ Thanh Ca nhìn Hạ Du Hàm đi đến trước mặt mình, nàng hôm nay quả thực ăn mặc tỉ mỉ một phen, hơn nữa sau khi xuống xe cũng không thấy nàng mang theo mũ che mặt, xem bộ dáng là dự định tỏa sáng thật mạnh ở chỗ này a.
"Nếu đã tới chỗ này, chúng ta tự nhiên là phải thưởng thức một phen." Nói xong Hạ Thanh Ca cao ngạo cười một tiếng với nàng ta, vươn tay, Vô Song lập tức tiến lên đỡ lấy nàng xoay người hướng tới phía trước mà đi.
Hạ Thanh Ca cố ý bày ra tư thái như vậy cho nàng nhìn , nàng cũng không nhận ra Hạ Du Hàm hẹn nàng đi ra đơn thuần là vì ngắm hoa, Hạ Du Hàm cao ngạo tự đại như vậy, tự cho là đúng, làm sao lại đột nhiên trở nên tốt như vậy?
Chỉ cần bày ra dáng vẻ nữ nhi dòng chính của mình, Hạ Du Hàm tự nhiên nhịn không được tức giận, nàng càng tức giận thì tỷ lệ lại lộ sơ hở càng cao.
Đây là một loại chiến thuật tâm lý, Hạ Thanh Ca có thể nói là hạ bút thành văn, hiện giờ nàng giăng mạng lưới, chờ cá mắc câu, hôm nay ngược lại xem một chút rốt cuộc là ai ngã quỵ trong tay ai?